Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 9: Thời đại Tạo Thần

Chương 9: Thời đại Tạo Thần


“Oa. Đã gần 0 giờ đêm rồi cơ à?” Cảnh Thiên từ trong game thoát ra, bỏ mũ đăng nhập xuống giường sau đó ngẩng đầu lên nhìn đồng hồ đặt bên cạnh giường.

Hắn vươn vai đứng dậy đi ra khỏi phòng, mở tủ lạnh cầm chai nước lạnh uống đột nhiên phát hiện có bóng đen đang ngồi ở bàn trong phòng bếp. Động tác vặn chai nước hơi khựng lại, suýt nữa thất thanh hô có trộm nhưng chợt nhận ra bón người này có phần quen thuộc.

Người đang ngồi trên ghế dường như cũng nhận ra có sư hiện diện của hắn, lúc này đèn ở bếp cũng sáng lên.

“Sao cậu không bật đèn lên. Tôi còn tưởng là có trộm vào nữa.” Cảnh Thiên ho một tiếng, cười nói.

Trên mặt Nhật Hạ có hơi ửng đỏ, cô mím môi, đặt đũa xuống bát nhỏ giọng nói: “Ừm, nửa đêm tôi có chút đói nên…”

“Tôi hiểu mà.”

Cảnh Thiên đi tới.

Hắn đột nhiên cũng cảm thấy hơi đói, thế là tùy tiện đi vào bếp tìm mì trộn, một ít rau, trứng, và thịt bò bắt đầu nấu. Mất khoảng 15 phút, hắn đã nấu xong một đĩa mì trộn thơm ngon, mà Nhật Hạ ngồi ở phía đối diện có chút ngồi không yên.

Cô nhìn bát mì công nghiệp của mình rồi nhìn đĩa mì trộn thơm ngon của đối phương, chợt cô cảm thấy mì nước của mình không thơm nữa.

Dường như cảm nhận được ánh mắt của Nhật Hạ, Cảnh Thiên ngẩng đầu lên, nhẹ nhàng hỏi: “Cậu có muốn ăn thêm mì trộn không?”

Nhật Hạ đem bát mì nước mà mình cất công nấu đẩy qua một bên, rồi nhìn Cảnh Thiên gật đầu, hai mắt mở to mong đợi.

Thế là hắn đành đi vào bếp đem mì trộn còn lại đỏ ra đĩa rồi bưng ra ngoài đặt ở trước mặt Nhật Hạ, sau đó trở về tiếp tục ăn mì.

“Cảm ơn cậu. Mì thật thơm.” Nhật Hạ mỉm cười, híp mắt nói lời cảm ơn.

Cả hai ăn trong sự im lặng. Đợi tới khi Nhật Hạ ăn xong, cô nghiêng đầu qua nhìn Cảnh Thiên tò mò hỏi: “Cả ngày cậu không ra ngoài. Cậu chơi game hả?”

“A! à Cái này…” Cảnh Thiên ấp úng, hắn không muốn nói rằng mình đã chơi game cả ngày do đó ấp úng không trả lời.

Thấy hắn như vậy Nhật Hạ cũng không tiếp tục hỏi mà đứng dậy thu dọn bát đũa, đồng thời nói: “Cậu đi ngủ trước đi để mình rửa bát cho.”

Sau đó, cô lại nói tiếp: “Hôm nay là ngày đầu tiên nhập học, đi cùng nhau chứ?”

“Phải rồi nhỉ.” Cảnh Thiên vỗ đầu mình, hắn suýt nữa đã quên mất chuyện này mà định tí đi vào ngủ một giấc cho đã đời, giờ được cô bạn cùng nhà nhắc nhở hắn mới nhớ ra. Nghĩ đến đây hắn bèn nói thêm. “OK. Vậy tôi đi ngủ trước nhé.”

Nói xong hắn đi vào nhà tắm đánh răng rồi về phòng leo lên giường, đặt báo thức rồi chìm vào giấc ngủ say.

Đúng 6 giờ sáng, tiếng chuông báo thức đem Cảnh Thiên gọi tỉnh.

“Oáp…” Hắn ngồi dậy, đầu tóc rối bời, hai mắt lim dim rồi lê lết thân thể mệt mỏi bởi vì thức đêm đi ra ngoài mở cửa phòng tắm rồi đi vào trong. Đập vào mắt hắn là khuôn mặt xinh đẹp của Nhật Hạ, cô đang đánh răng, nước còn dính trên má khiến cô trông tươi mát hơn hẳn so với bình thường, rất đáng yêu.

Cảnh Thiên đơ người mất mấy giây, sau đó đỏ mặt lắp bắp nói: “Xin lỗi… tôi không chú ý,” Nói rồi hắn đi ra ngoài, mà Nhật Hạ thì vẫn đứng ở đó, đợi hắn đi ra ngoài thì khuôn mặt chợt ửng đó, tim đạp thình thịch.

Khoảng chừng 5, 6 phút Nhật Hạ đi ra ngoài, lúc này cô tỏ ra rất thản nhiên.

Cảnh Thiên thì có hơi ngượng ngùng, sau khi đánh răng xong thì hắn cũng không có nấu bữa sáng mà cùng với Nhật Hạ đeo balo ra khỏi nhà, cùng nhau đi bộ đến trường đại học.

Khu căn hộ hắn sống cách trường đại học rất gần, đi khoảng chừng 10 phút là tới nơi, trên đường đi hắn có mua 2 phần bánh bao và sữa. Cứ như vậy đợi khi cả hai ăn xong thì cũng đã đến cổng trường đại học, đại học bọn họ nhập học là trường top hàng đầu hiện nay của Việt Nam.

Theo thời đại công nghiệp phát triển, các trường đại học cũ đã bị thay thế và xuất hiện các trường đại học mới, trong đó trường đại học Công nghệ EU cũng nổi lên và vươn tới các đại học hàng đầu, thu hút rất nhiều người đăng ký học.

“Thật đông.”

Cảnh Thiên nhìn dòng người tấp nập đi vào cổng trường thì không khỏi cảm thán.

Nhật Hạ đứng kế bên hắn cũng gật đầu đồng ý.

Hai người đi vào trong rồi tách nhau, mỗi người học ở ngành khác nhau nên cũng không tiếp tục đi cùng nhau.

Khoa hắn học hơn phân nửa là trai, gái rất ít người lựa chọn. Bởi vì ngành hắn học thường xuyên phải ngồi một chỗ cho nên cơ bản không có bao nhiêu nữ sinh lựa chọn theo học. Một buổi sáng vất vả, đợi tới trưa thì hắn nhận được tin nhắn.

Bạn cùng nhà: “Tôi đợi cậu ở cửa phòng ăn.”

Cảnh Thiên trả lời: “Ok!”

Sau đó hắn cầm điện thoại ra dựa theo định vị mà Nhật Hạ gửi mà đi tới, rất nhanh đã đi đến cửa phòng ăn, nhưng tình cờ thấy được Nhật Hạ đang nói chuyện với một tên nam sinh. Nói chính xác thì nam sinh kia không ngừng nói, còn Nhật Hạ thì lạnh nhạt đứng đó, thậm chí là không nói chuyện.

Hắn vừa tới Nhật Hạ đã phát hiện, cô nhìn tên nam sinh đang nói chuyện với mình, “Xin lỗi. Bạn tôi đến rồi.”

Nói rồi cô tiến về phía của Cảnh Thiên, còn Cảnh Thiên thì đứng tại chỗ. Đợi tới khi cô đi tới không nhịn được mà hỏi: “Sao cậu không qua đó lại đứng ở đây?”

Cảnh Thiên gãi đầu nói: “Thấy cậu đang trò chuyện vui vẻ nên tôi mới không qua đó.”

“Con mắt nào của cậu thấy tôi trò chuyện rất vui vẻ.” Nhật Hạ nghe vậy không khỏi trợn mắt lên lườm hắn.

Nam sinh kia thấy Nhật Hạ chạy tới bên chỗ hắn thì ảo não đi vào nhà ăn, hắn thu hồi ánh mắt, tiếp đó cùng với Nhật Hạ đi vào trong phòng ăn của trường đại học. Phải nói là nơi này rất lớn, chia làm mấy khu lận, có mì, bún, phở… có khu cơm nóng, cơm rang… rồi thì ăn lẩu, ăn nướng… rất nhiều lựa chọn với mức giá ưu đãi.

Nhật Hạ liếc một vòng, sau đó hỏi hắn: “Phải rồi. Buổi chiều cậu có tiết học không?”

“Không có.” Cảnh Thiên thành thật lắc đầu.

Nghe vậy hai mắt Nhật Hạ sáng lên, “Lâu rồi không ăn lẩu, cậu có muốn ăn không?”

Nhìn đôi mắt sáng của tràn đời sự mong đợi của Nhật Hạ, hắn đưa tay vuốt nhẹ sống mũi, “Ừm. Ý kiến hay đấy.”


“No căng bụng luôn.” Nhật Hạ đi ra khỏi phòng ăn với cái bụng to của mình, cô thỏa mãn ngân nga câu hát.

Cảnh Thiên đi phía sau, cả hai không nói chuyện.

Về đến khu căn hộ thì cũng coi như tiêu cơm, ai về phòng người đó.

Cảnh Thiên cầm điện thoại ra lướt web, hôm nay ở trường hắn có nghe được rất nhiều sinh viên bàn tán về 【 Tạo Thần 】. Nghe nói chỉ sau một ngày ra mắt, tựa game thế giới ảo này đã bùng nổ một cách mạnh mẽ, trên các trang tin tức về 【 Tạo Thần 】.

Kinh Tế Số: “Chỉ sau một ngày ra mắt 【 Tạo Thần 】đã vượt qua kỷ lục số lượng người đăng ký, dẫn đầu danh sách…”

Võng Du Số: “Tại sao 【 Tạo Thần 】 lại được quan tâm nhiều đến như vậy? Chúng ta hãy cùng nhau tìm hiểu, đầu tiên là tính chân của thế giới ảo…”


Lướt qua vào trang diễn đàn thì hắn cũng có thể đoán được 【 Tạo Thần 】đang được quan tâm mãnh liệt cỡ nào, nhưng thứ hắn quan tâm hơn đó là… diễn đàn của 【 Tạo Thần 】ở trong nước.

“Đây rồi… số lượng thành viên tăng nhiều vậy?” Cảnh Thiên kh·iếp sợ, cả Việt Nam có 150 triệu người, số lượng người theo dõi diễn đàn đã lên tới 20 triệu người, nhưng đây chưa phải là tất cả, chỉ vài giây con số lại thay đổi.

Diễn đàn gồm 2 khu, khu 1 là dành cho chi nhanh tập đoàn GPX của game võng du 【 Tạo Thần 】ở Việt Nam chuyển thông báo. Khu 2 mới là nơi dành cho các người chơi, trên đó có không ít các bài đăng liên quan.

Bỗng nhiên Cảnh Thiên bị thu hút bởi một bài viết được quan tâm nhiều nhất hiện nay trên diễn đàn.

Chương 9: Thời đại Tạo Thần