Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 14: Bí ẩn ngôi đền cổ (1)

Chương 14: Bí ẩn ngôi đền cổ (1)


Trong không gian tĩnh lặng của ngôi đền hoang phế, Lê Tâm dừng chân, cảm giác cơ thể còn run rẩy sau trận chiến căng thẳng với Địa Ngục Kỵ Sĩ. Mặc dù linh lực và thể lực được hồi phục nhưng cường độ chiến đấu khắc nghiệt như vậy cũng khiến cho tâm thần Lê Tâm có chút mệt mỏi, dù sao thì Lê Tâm cũng chỉ cấp 8 mà thôi.

Hơi thở của Lê Tâm nặng nề, hòa vào không khí u ám, như kéo dài sự tĩnh mịch sau cuộc chiến. Lúc này, Lê Tâm cảm nhận rõ ràng từng nhịp đập trong lồng ngực, từng cơn gió lạnh lẽo lùa qua những tán lá mục nát. Ngôi đền, dù đổ nát và chìm trong bóng tối, vẫn phảng phất nét uy nghiêm của một thời đã xa, một nơi từng rực rỡ với hào quang của thánh địa Phật giáo, giờ chỉ còn lại những vết tích tan hoang.

Ánh trăng, nhạt nhòa và dịu nhẹ, rọi xuống qua những khe hở của tán cây và những cột trụ sụp đổ. Những tia sáng bạc lấp ló trên từng viên gạch vụn, làm nổi bật lên khung cảnh tiêu điều, như một bức tranh đầy vẻ bi thương và u ám. Đôi mắt của Lê Tâm bất ngờ bắt gặp một thứ gì đó khác thường, một luồng sáng mờ nhạt, phát ra từ sâu trong đ·ống đ·ổ n·át. Dù ánh sáng đó yếu ớt, nhưng vẫn ẩn chứa một điều gì đó huyền bí, lôi kéo sự chú ý của Lê Tâm.

Khu vực phát sáng là một vùng phong ấn cổ xưa, dù đã bị thời gian và sự tàn phá bào mòn, vẫn toát ra một luồng linh lực dịu nhẹ, như hơi thở cuối cùng của một linh hồn lớn đang hấp hối. Vùng phong ấn này giống như một v·ết t·hương không thể lành, từng mảnh rạn nứt và các hoa văn chạm trổ trên đó đã mờ nhạt, nhưng sự tồn tại của nó vẫn hiển hiện qua dòng linh lực âm thầm chảy. Vết rách trên phong ấn giống như miệng của một v·ết t·hương đang âm ỉ, từ từ nhỏ máu vào hư không. Ánh trăng bạc rọi xuống, soi tỏ từng nét khắc tinh xảo, càng làm phong ấn trở nên bí ẩn hơn.

Lê Tâm tiến lại gần hơn, trong lòng nảy sinh một cảm giác khó tả. Đôi mắt sắc bén của Lê Tâm lướt qua từng chi tiết, từng mảnh ghép cũ kỹ trên phong ấn, cố gắng hiểu rõ nguồn gốc và bí ẩn của nó. Bất giác, ánh mắt của Lê Tâm dừng lại trên vết rách nhỏ, tim Lê Tâm đập mạnh khi nhận ra rằng hình dáng của nó trùng khớp với cổ ngọc mà Lê Tâm đã nhận được. Cảm giác như một số mệnh đã dẫn dắt Lê Tâm đến đây. Sự lo lắng và tò mò dâng trào, trong lòng Lê Tâm như bị kéo giằng giữa những dự cảm đen tối và sự hấp dẫn bí ẩn của cổ ngọc.

Cẩn trọng, Lê Tâm từ từ lấy cổ ngọc ra khỏi túi đồ. Ngay khi chạm vào viên ngọc, Lê Tâm cảm nhận được một cảm giác lạnh lẽo lan tỏa từ đầu ngón tay, như thể viên ngọc đã ngủ say từ vô số năm trước, giờ mới được đánh thức. Ánh sáng mờ nhạt từ phong ấn bắt đầu phản ứng với cổ ngọc, cả hai như hút lấy nhau, phát ra một luồng sáng kỳ ảo, như những mảnh ghép thất lạc từ thời viễn cổ đang tìm cách kết nối lại với nhau. Hơi thở của Lê Tâm dần trở nên gấp gáp hơn, trái tim đập mạnh, như một dòng chảy vô hình đang cuốn lấy Lê Tâm.

Khi cổ ngọc chạm vào vết rách, một luồng sáng chói lòa bùng lên. Cả không gian quanh Lê Tâm như bị rung chuyển, mặt đất dưới chân như sụp đổ. Cổ ngọc và phong ấn đồng thời phát ra những gợn sóng năng lượng, cuộn trào và xung kích dữ dội, như một cơn bão từ vũ trụ khác kéo đến, bao trùm lấy không gian xung quanh. Lê Tâm bất giác nhắm mắt, cảm nhận sự mãnh liệt của sức mạnh kỳ dị này đang kéo Lê Tâm vào một nơi vô định.

Trong khoảnh khắc đó, Lê Tâm cảm thấy thời gian và không gian như đảo lộn. Mọi thứ quanh Lê Tâm dần tan biến vào hư vô, những âm thanh của thực tại bị thay thế bởi một cơn gió vũ trụ mạnh mẽ cuốn lấy toàn bộ tâm trí. Lê Tâm không thể cưỡng lại, Lê Tâm cảm thấy cơ thể bị hút vào một cơn xoáy năng lượng khổng lồ, mọi thứ quay cuồng, ánh sáng, bóng tối, tiếng gió, tiếng tim đập… tất cả như hòa quyện lại, nhấn chìm Lê Tâm vào dòng xoáy bất tận.

Không có bất kỳ điểm tựa nào, không còn ngôi đền hoang tàn, không còn ánh trăng nhạt nhòa. Chỉ còn lại một cảm giác trống rỗng vô tận, như thể Lê Tâm đang trôi nổi giữa vũ trụ bao la. Nhưng giữa sự hỗn loạn đó, một tia sáng dịu dàng, ấm áp bất ngờ hiện ra, như ánh nắng chiếu rọi qua màn sương mù dày đặc. Cảnh tượng xung quanh dần thay đổi, mọi thứ dần trở nên rõ ràng hơn. Không gian tĩnh lặng và yên bình lại trở về, nhưng đây không còn là ngôi đền đổ nát mà Lê Tâm vừa nhìn thấy, mà là một nơi khác, một thế giới hoàn toàn khác.

Lê Tâm đứng đó, đôi chân chạm vào mặt đất cứng rắn, nhưng cảm giác của Lê Tâm không còn giống như trước. Lê Tâm nhận ra mình đang đứng trong một ngôi đền, nhưng ngôi đền này tràn đầy linh khí, ánh sáng từ những ngọn đèn dầu và mùi hương của nhang trầm khiến không gian trở nên thanh tịnh và thiêng liêng. Lê Tâm đứng lặng, cảm nhận từng hơi thở, từng làn gió nhẹ nhàng thổi qua, mang theo hơi ấm của linh lực thuần khiết.

Đó chính là thánh địa Phật giáo năm xưa, nơi mà thời gian dường như chưa chạm tới, còn lưu giữ những ký ức về sự hưng thịnh một thời.

Không còn những đ·ống đ·ổ n·át và dấu tích của thời gian, thay vào đó là một không gian tràn đầy sự thanh khiết và linh thiêng. Những tòa tháp cao v·út trong mây, những mái ngói uốn cong như những con rồng đang vươn mình về trời cao. Cả ngôi đền như được bao phủ bởi một tầng linh lực trong trẻo, tỏa ra từ mỗi viên gạch, mỗi bức tượng.

Trước mặt Lê Tâm là hàng trăm bậc thềm đá dẫn lên một đại điện nguy nga, nơi những ánh đèn dầu lung linh tỏa sáng, chiếu rọi khắp không gian rộng lớn. Ánh sáng từ đèn dầu hòa quyện với mùi hương của nhang trầm, tạo nên một bầu không khí thanh tịnh, nhẹ nhàng nhưng lại chứa đựng một sức mạnh tiềm ẩn. Mỗi bước chân của Lê Tâm trên nền đất đá đều vang lên âm thanh nhẹ nhàng, như một sự giao hòa với đất trời.

Bên trong đại điện, hàng trăm vị cao tăng, mặc áo cà sa rực rỡ, đang ngồi xếp bằng trước các tượng Phật khổng lồ. Tiếng tụng kinh của họ vang lên đều đặn, từng câu từng chữ thấm đượm sự từ bi và lòng thành kính. Những âm thanh đó không chỉ là tiếng tụng niệm, mà còn là những dòng linh lực mạnh mẽ, trấn áp mọi tà khí và tỏa ra ánh sáng thần thánh. Các vị cao tăng này đều đạt tới cảnh giới cao thâm trong Phật pháp, từ thân hình họ tỏa ra những tia sáng vàng rực, như những mặt trời nhỏ bé mang theo ánh sáng của chân lý.

Cảnh tượng này khiến Lê Tâm không khỏi xúc động. Sự thanh tịnh và linh thiêng của thánh địa Phật giáo này hoàn toàn đối lập với cảnh tượng đổ nát và tà khí Lê Tâm vừa trải qua. Ở đây, mọi thứ đều tràn ngập ánh sáng và sự bình an.

Nhưng sự yên bình đó không kéo dài. Bầu không khí đột ngột thay đổi khi mặt đất dưới chân Lê Tâm bắt đầu rung chuyển dữ dội. Từ sâu trong lòng đất, một tiếng gầm rú vang lên, mạnh mẽ và dữ dội như hàng ngàn con quỷ dữ đang bị xiềng xích muốn phá tan sự giam cầm. Một vết nứt to lớn bất ngờ mở ra ngay tại trung tâm của ngôi đền, nơi mà những ngọn đèn dầu và tiếng tụng kinh không còn đủ mạnh để trấn áp tà khí dâng trào từ lòng đất.

Từ vết nứt, Thâm Uyên tràn lên, mang theo những cơn sóng tà khí đen ngòm, như những luồng khói đen bao phủ toàn bộ không gian. Bầu trời vốn trong xanh nhanh chóng bị che phủ bởi màn đêm lạnh lẽo và u ám. Những con quỷ từ Thâm Uyên xuất hiện, thân hình khổng lồ, đầy lông lá, đôi mắt đỏ rực như máu, móng vuốt sắc nhọn vung vẩy khắp nơi, tàn phá tất cả những gì chúng chạm vào.

Các cao tăng lập tức ngưng tụ linh lực, tạo ra những vòng bảo vệ xung quanh ngôi đền. Họ sử dụng những Phật khí như trượng, chuỗi hạt, và pháp bảo Phật gia để chống lại tà khí. Từng tia sáng vàng rực tỏa ra từ thân hình họ, biến thành những tia sét mạnh mẽ, đánh vào lũ quỷ dữ. Nhưng Thâm Uyên không dễ dàng bị đẩy lùi. Lũ quỷ ngày càng tràn vào nhiều hơn, những con quỷ khổng lồ gầm rú, tiếng chân chúng đạp xuống mặt đất vang lên như sấm rền, làm rung chuyển cả không gian.

Trong khoảnh khắc nguy nan nhất, các vị cao tăng đứng dậy, gương mặt của họ vẫn bình tĩnh và tràn đầy từ bi cùng đôi mắt ẩn chưa trí tuệ vô hạn:

- Nam mô A Di Đà Phật.

Tiếng niệm phật vang lên, thân hình của các vị cao tăng chuyển động. Từng bước chân của họ nhẹ nhàng nhưng uy lực, thân hình họ lấp lánh trong những luồng ánh sáng như sao băng giữa trời đêm. Mỗi cú đánh, mỗi đòn t·ấn c·ông của họ là một cơn lốc, cuốn phăng lũ quỷ dữ. Họ di chuyển như gió, không một dấu vết, nhưng mỗi lần ra tay là lũ quỷ phải gục ngã.

Chương 14: Bí ẩn ngôi đền cổ (1)