Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 3: Cửu bộ thiên thê

Chương 3: Cửu bộ thiên thê


Lê Tâm ngồi trước thiết bị VR, tay run lên nhẹ nhàng khi đeo chiếc mũ lên đầu. Cảm giác lạnh buốt của kim loại chạm vào da thịt, như một lời nhắc nhở về cuộc hành trình mới đang chờ đợi mình. Đây không chỉ là một trò chơi, mà là cơ hội để thay đổi cuộc đời, để tạo nên một tương lai khác.

Quá trình đăng nhập Thiên Mệnh bắt đầu. Trước mắt Lê Tâm, thế giới tối sầm lại, chỉ còn lại những ánh sáng lung linh nhảy múa xung quanh. Đột nhiên, một t·iếng n·ổ lớn vang lên, phá tan không gian tĩnh lặng. Trước mắt Lê Tâm hiện lên cảnh tượng tiên giới, nơi những tiên nhân với dung mạo thanh cao, uy nghiêm đang chiến đấu. Những thanh kiếm lấp lánh, những pháp tắc ẩn hiện trong không trung, tất cả tạo nên một trận chiến khốc liệt. Thiên binh thiên tướng chiến đấu không ngừng nghỉ, không gian nứt vỡ, mọi thứ như bị cuốn vào một cơn lốc của sự hỗn loạn.

Cảnh tượng tiên giới đột ngột thay đổi, nhân giới hiện ra với vẻ đẹp trầm lặng và buồn bã. Những dãy núi cao chót vót, những cánh rừng rậm rạp bao quanh những thành phố cổ kính, tất cả đều chìm trong một màn sương mỏng. Bóng dáng của những con người bình thường, nhỏ bé và yếu đuối, như đang phải đối mặt với một thế giới đầy rẫy hiểm nguy và khó khăn.

Trong khoảnh khắc ấy, những pháp tắc ẩn hiện xung quanh Lê Tâm, như những sợi dây vô hình kéo theo sự chuyển động của thế giới. Lực lượng thiên địa cuồn cuộn chảy, hòa quyện với sức mạnh của các tiên nhân. Một cảnh tượng hùng vĩ, thê lương mà cũng tràn đầy ảo mộng, không chỉ là cuộc c·hiến t·ranh giành quyền lực, mà còn là sự đấu tranh giữa sự sống và c·ái c·hết.

Lê Tâm cảm nhận được sự hoành tráng và mộng ảo của quá trình hình thành các đại lục, từ những v·ụ n·ổ lớn cho đến khi mặt đất yên bình. Những cơn sóng dữ dội của đại dương, những ngọn n·úi l·ửa p·hun t·rào, tất cả đều góp phần tạo nên những vùng đất mới, nơi các chủng tộc dần dần xuất hiện và phát triển.

Rồi đến lúc các chủng tộc mới xuất hiện, từ những sinh vật kỳ bí cho đến những chiến binh dũng mãnh. Đại lục hình thành với những hình ảnh huy hoàng, từ những cánh rừng xanh bát ngát đến những đỉnh núi phủ tuyết trắng, từ những dòng sông chảy cuồn cuộn đến những thành phố lấp lánh ánh đèn. Thế giới này, tuy đẹp đẽ, nhưng lại ẩn chứa sự thê lương, một nỗi đau khổ không thể diễn tả bằng lời.

Cuối cùng, quá trình đăng nhập hoàn tất, màn hình sáng lên với giao diện tạo nhân vật. Lê Tâm chậm rãi nhập tên cho nhân vật của mình, chọn tên “Vấn Tâm” – một cái tên mang trong mình cả sự tìm kiếm và suy tư, biểu hiện cho quyết tâm đi tìm câu trả lời cho những câu hỏi còn bỏ ngỏ trong cuộc đời của chính mình.

Quá trình thiết lập nhân vật không quá rườm rà, mỗi người đều là dựa trên khuôn mặt thật của mình lựa chọn kiểu tóc và trang phục để đăng nhập vào Thiên Mệnh. Sau khi thiết lập nhân vật, một cánh cổng lớn mở ra trước mắt Lê Tâm, dẫn Lê Tâm đến một vùng không gian kỳ ảo.

Trước mặt Lê Tâm là chín bậc thang hướng lên trời, mỗi bậc thang phát ra một ánh sáng mờ ảo, như mời gọi nhưng cũng đầy thách thức. Đây chính là thử thách đầu tiên – thử thách định hình thiên phú, nơi mà chỉ những ai có đủ nghị lực và bản lĩnh mới có thể vượt qua.

Trong kiếp trước của Lê Tâm thì không có ai có thể hoàn toàn vượt qua chín bậc thang này, cao nhất mới đến bậc thứ bảy đạt được thượng phẩm thiên phú, được các môn phái nhất lưu tranh c·ướp, cuối cùng được gia nhập vào trong một thánh địa, trở thành đệ tử nội môn, sau này ở thế giới thực tại trở thành cường giả đứng đầu, trấn giữ một phương.

Lê Tâm bước lên bậc thang đầu tiên và ngay lập tức chìm vào một vùng tối đen bao quanh bởi tiếng gió hú, tiếng lá cây xào xạc và những tiếng động mờ ảo, khiến người ta liên tưởng đến những con thú săn mồi ẩn nấp. Trước mặt Lê Tâm hiện ra hình ảnh một cậu bé nhỏ bé và cô độc, chính là hình ảnh thuở nhỏ của Lê Tâm. Cậu bé lạc trong khu rừng u ám, không có ai bên cạnh. Nỗi sợ hãi của tuổi thơ – sự cô đơn, hoang mang – hiện hữu mạnh mẽ như một bóng ma vô hình, ép chặt lên lồng ngực Lê Tâm.

Nhưng Lê Tâm hiểu rằng đây là một thử thách mà mình phải vượt qua. Lê Tâm biết rằng cậu bé trong khu rừng ấy không cần phải sợ hãi nữa. Lê Tâm không còn là cậu bé ấy, và nỗi sợ kia giờ chỉ còn là một mảnh ký ức. Hít sâu một hơi, Lê Tâm bước vào bóng tối, cảm nhận nỗi sợ bao trùm dần tan biến khi Lê Tâm chấp nhận nó. Lê Tâm không chống lại nỗi sợ mà dung hòa với nó, nhận ra rằng sự cô độc chỉ là một phần của cuộc sống và rằng sức mạnh đến từ chính sự bình an nội tâm khi chấp nhận nỗi sợ ấy. Bóng tối từ từ tan biến, bậc thang thứ nhất mờ dần.

Trên bậc thang tiếp theo, Lê Tâm đứng giữa hai con đường. Một con đường rực rỡ ánh sáng, đẹp đẽ như một giấc mơ xa vời, hứa hẹn danh vọng và thành công, nhưng cảm giác rất xa vời và không thể chạm tới. Con đường kia u ám, khó khăn với đầy chông gai, nhưng rõ ràng và gần gũi hơn. Cả hai con đường đều mở ra trước mắt Lê Tâm, mỗi con đường tượng trưng cho một phần đời mà Lê Tâm phải đối mặt.

Lê Tâm nhận ra rằng, trong cuộc sống thực, không có lựa chọn nào hoàn toàn tốt đẹp hoặc dễ dàng. Cả giấc mơ và thực tế đều là những phần của con người. Giấc mơ mang lại hy vọng, nhưng thực tế yêu cầu kiên nhẫn và nỗ lực. Thay vì chọn một con đường, Lê Tâm chấp nhận rằng mỗi bước đi, dù là giấc mơ hay thực tế, đều là một phần của hành trình đời mình. Lê Tâm bình thản bước tiếp, bỏ lại sự lưỡng lự phía sau. Bậc thang thứ hai mờ dần khi Lê Tâm nhận ra rằng sự cân bằng giữa giấc mơ và thực tế là chìa khóa của sự hài lòng.

Lê Tâm bước lên bậc thang thứ ba và thấy mình bị cuốn vào giữa những hình ảnh rực rỡ của danh vọng, tiền bạc, và quyền lực. Những ánh sáng mê hoặc xung quanh Lê Tâm, giống như những dây leo quấn quanh chân, dần kéo Lê Tâm xuống. Cảm giác ngột ngạt của sự cám dỗ bắt đầu bủa vây, khiến Lê Tâm lạc lối.

Nhưng Lê Tâm nhớ lại những bài học từ cuộc đời trước – danh vọng, tiền bạc chỉ là phù du. Chúng không đem lại hạnh phúc hay sự yên bình thật sự. Thay vào đó, Lê Tâm nhận ra sức mạnh thực sự không nằm ở việc chiếm đoạt hay sở hữu, mà nằm ở khả năng từ bỏ. Lê Tâm buông bỏ ham muốn trong tâm trí mình, để những cám dỗ trôi qua như một cơn gió thoảng. Tâm hồn Lê Tâm nhẹ nhõm và thanh thản khi không còn bị chi phối bởi những thứ phù phiếm. Bậc thang thứ ba tan biến khi Lê Tâm vượt qua sự cám dỗ.

Trên bậc thang thứ tư, Lê Tâm đối diện với những ký ức đau đớn từ quá khứ. Những sai lầm, sự tổn thương mà Lê Tâm từng gây ra hiện ra rõ ràng, như những m·ũi d·ao đâm vào lòng. Lê Tâm thấy hình ảnh những người Lê Tâm đã làm tổn thương, những lần Lê Tâm chọn sai lầm và những lúc hối tiếc không thể xóa bỏ.

Nhưng để tiến về phía trước, Lê Tâm nhận ra rằng mình không thể mãi sống trong sự hối tiếc. Lê Tâm học đã học được cách tha thứ – không chỉ tha thứ cho những người đã làm tổn thương mình, mà còn phải tha thứ cho chính bản thân mình vì những lỗi lầm trong quá khứ. Khi Lê Tâm chấp nhận rằng quá khứ là một phần không thể thay đổi của cuộc đời, và rằng chính những lỗi lầm đó đã giúp Lê Tâm trưởng thành, bậc thang thứ tư tan biến, nhường chỗ cho sự bình an trong lòng.

Lên bậc thang thứ năm, Lê Tâm thấy trước mặt mình là một bóng đen quen thuộc. Đó chính là Lê Tâm – một bản sao hoàn chỉnh, mang đầy đủ những nỗi sợ hãi, hoài nghi, và yếu đuối mà Lê Tâm từng mang theo. Bản thân mình là đối thủ cuối cùng mà Lê Tâm phải chiến đấu.

Cuộc chiến với chính mình không dễ dàng. Mỗi cú đánh là một cuộc đối đầu với những khuyết điểm, những lần thất bại và yếu đuối. Nhưng Lê Tâm nhận ra rằng thay vì chiến đấu, mình cần chấp nhận. Không ai hoàn hảo, và sức mạnh thực sự nằm ở việc chấp nhận những khuyết điểm của bản thân và tìm cách vượt qua. Khi Lê Tâm hòa giải với chính mình, bóng đen tan biến. Lê Tâm bước lên bậc thang tiếp theo với một cảm giác nhẹ nhõm và tự do.

Chương 3: Cửu bộ thiên thê