Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Võng Du Thiên Mệnh
Unknown
Chương 8: Manh Mối Từ Thâm Uyên
Ánh nắng xuyên qua những tán cây cổ thụ, tạo nên từng mảng sáng tối loang lổ trên mặt đất phủ đầy lá rụng. Lê Tâm đứng giữa cảnh vật xung quanh cách đó không xa là xác của con lợn rừng vừa bị tiêu diệt. Lê Tâm đã ở nơi này tìm kiếm và luyện cấp cũng đã qua hơn hai tiếng đồng hồ, lúc này cũng đã đạt được 3 cấp và hơn 70% lượng kinh nghiệm.
Tiếng gió lùa qua rừng cây xào xạc, hòa cùng với mùi tanh nồng của máu. Lê Tâm rút thanh kiếm khỏi xác con lợn rừng, mũi kiếm vấy máu lóe lên ánh kim đỏ rực. Đó không phải trận chiến khó khăn, nhưng sự hung bạo của những con lợn rừng này khiến Lê Tâm nghi ngờ. Từng con trong đàn dường như bị điều khiển bởi một sức mạnh tà ác nào đó, đôi mắt chúng đỏ rực và hành vi vô cùng điên cuồng.
Ngay khi chuẩn bị quay người rời khỏi hiện trường, ánh mắt sắc bén của Lê Tâm chợt dừng lại trên một vật kỳ lạ nằm bên cạnh xác một con lợn rừng. Ánh sáng mờ mờ của hoàng hôn phản chiếu qua đó, phát ra một tia sáng u ám không tự nhiên.
Lê Tâm bước tới gần hơn, nhận ra đó là một mảnh ngọc vỡ, nhỏ bé nhưng kỳ lạ. Đây là vật phẩm rơi ra. Khi nhặt nó lên, cảm giác đầu tiên Lê Tâm nhận được là một luồng khí lạnh bất thường lan tỏa khắp tay, dần dần thẩm thấu vào cơ thể. Không gian xung quanh cũng trở nên lạnh lẽo, như thể cả khu rừng đột nhiên bị băng giá bao phủ.
"Thứ này... không bình thường..." Lê Tâm thì thầm, nhíu mày quan sát kỹ hơn. Mảnh ngọc nhỏ không hề có hiển thị thông tin hay thuộc tính gì nhưng toát ra một loại tà khí u tối, khác hẳn với bất cứ vật phẩm bình thường. Nó như thể chứa đựng một sức mạnh hắc ám từ nơi sâu thẳm nào đó, khiến người cầm phải cảm thấy rợn người.
Lê Tâm ngắm nghía mảnh ngọc thêm một lúc nữa, rồi bỏ nó vào ô vật phẩm. Bản năng của một người từng trải mách bảo Lê Tâm rằng mảnh ngọc này có thể liên quan đến sự ma hóa của đàn lợn rừng. "Có lẽ đây là manh mối đầu tiên," Lê Tâm thầm nghĩ, ánh mắt đăm chiêu, tự hỏi liệu sức mạnh tà ác ẩn chứa trong mảnh ngọc có liên quan đến những truyền thuyết mà Lê Tâm từng nghe trước đây.
Với suy nghĩ đó, Lê Tâm quyết định trở về thôn để tìm kiếm thêm thông tin. Khu rừng u ám xung quanh như đang dõi theo bước chân Lê Tâm, những cành cây vươn ra, rì rào như thì thầm những lời bí mật xa xôi.
Buổi trưa, khi Lê Tâm về đến thôn. Tân Thủ Thôn, nằm sâu trong dãy núi, vốn là nơi yên bình với những người dân cần cù, chăm chỉ. Nhưng hiện nay, không khí trong thôn có vẻ khác lạ. Những chiếc chuông gió treo ngoài cửa các ngôi nhà vang lên nhè nhẹ, như thể những chiếc chuông gió này cũng cảm nhận được sự hiện diện của tà khí xung quanh vậy.
Lê Tâm bước tới nhà trưởng thôn. Khi Lê Tâm bước vào, trưởng thôn ngẩng đầu nhìn lên nhìn Lê Tâm.
“Ta tìm thấy một vật lạ trong rừng.” Lê Tâm mở lời, lấy từ trong không gian trữ đồ ra mảnh ngọc vỡ và đặt lên bàn. Ánh sáng lấp lánh u ám của nó khiến không gian trong căn phòng trở nên lạnh lẽo, khác thường.
Trưởng thôn nhìn chằm chằm vào mảnh ngọc, đôi mắt già nua nhưng vẫn sắc bén hiện rõ sự kinh hãi. Ông ngồi im một lúc lâu, như thể đang dò xét nguồn gốc của vật phẩm kỳ lạ này. Cuối cùng, ông thở dài nặng nề, giọng nói trầm xuống đầy lo âu: “Thứ này... có thể liên quan đến Thâm Uyên.”
Lê Tâm khẽ nhíu mày, thì thào nói. “Thâm Uyên?”
Trưởng thôn ngẩng đầu nhìn Lê Tâm, đôi mắt ông ánh lên vẻ nặng trĩu. “Thâm Uyên là nơi khởi nguồn của mọi sự tà ác. Nó từng bị phong ấn từ rất lâu trước bởi những bậc tiền nhân, nhưng giờ đây phong ấn đó dường như đang yếu dần... và tà khí từ Thâm Uyên có thể đã bắt đầu tràn ra ngoài.”
"Phong ấn?" Lê Tâm hỏi lại, ánh mắt trở nên nghiêm trọng hơn. "Ngươi nghĩ mảnh ngọc này có liên quan đến nó sao?"
Trưởng thôn gật đầu, giọng nói khàn khàn của ông đầy lo lắng. "Rất có thể. Những sinh vật ngươi gặp trong rừng có lẽ đã bị ảnh hưởng bởi tà khí từ Thâm Uyên. Thứ tà khí này không chỉ làm biến đổi cơ thể mà còn kiểm soát tâm trí chúng. Nếu điều đó là sự thật, chúng ta đang đối mặt với một nguy cơ cực kỳ lớn."
Lê Tâm nhìn mảnh ngọc lần nữa, trong lòng trầm ngâm. Nếu mảnh ngọc này thực sự có liên quan đến Thâm Uyên, thì đó không chỉ là một mảnh ngọc bình thường, mà là một mảnh ghép trong bức tranh đen tối hơn. "Ta sẽ điều tra thêm." Lê Tâm nói, giọng đầy quyết đoán.
Trưởng thôn gật đầu, vẻ mặt đầy nghiêm trọng. "Ngươi hãy cẩn trọng. tà khí của Thâm Uyên rất mạnh, nó có thể làm thay đổi cả những người mạnh mẽ nhất."
Lê Tâm rời khỏi nhà trưởng thôn, trong lòng có nhiều nghi vấn. Như Lê Tâm biết bất kỳ nhiệm vụ nào liên quan đến thâm uyên đều là một hệ liệt nhiệm vụ và rất nhiều hung hiểm. Thâm Uyên thực sự đang trỗi dậy, thời gian tiếp theo nó sẽ cuốn rất nhiều người vào trong chuyện này.
**************************************************
Lê Tâm quay trở lại khu rừng. Ánh nắng gắt buổi trưa xuyên qua những tán cây rậm rạp, nhưng không đủ để xua tan cảm giác u tối bao trùm nơi đây. Tiếng chim chóc hót líu lo đã trở nên hiếm hoi, thay vào đó là những âm thanh ma quái, tiếng gió thổi qua từng kẽ lá như tiếng thì thầm của những linh hồn bị lãng quên.
Lê Tâm di chuyển nhẹ nhàng qua những con đường mòn, đôi mắt luôn cảnh giác, quan sát xung quanh. Bầu không khí càng lúc càng trở nên nặng nề, lạnh lẽo như thể cả khu rừng đang bị một thế lực tà ác kiểm soát. Những cành cây khô héo, lá cây rơi rụng đầy mặt đất, tất cả đều báo hiệu rằng có điều gì đó rất tồi tệ đã xảy ra.
Sau khi tiến sâu vào rừng một đoạn, g·iết thêm được hai con lợn rừng ma hoá, Lê Tâm đột nhiên nghe thấy những tiếng động lạ. Lê Tâm dừng lại, lắng nghe thật kỹ. Đó là tiếng bước chân lảo đảo, tiếng thở dốc nặng nề, nhưng không phải của thú hoang mà là của con người.
Lê Tâm nhanh chóng ẩn mình sau một gốc cây lớn, đôi mắt sắc bén quét qua khoảng trống phía trước. Qua lớp lá cây rậm rạp, Lê Tâm nhìn thấy một người thôn dân lạc trong rừng. Tuy nhiên, có điều gì đó không bình thường ở anh ta. Một trong hai người bọn họ đã bị ảnh hưởng bởi tà khí. Đôi mắt họ đỏ rực, làn da xám xịt, và hành vi hoàn toàn mất kiểm soát.
Thôn dân A, một người đàn ông với thân hình vạm vỡ, gương mặt hắn méo mó, không còn giữ được nét người. Đôi mắt vô hồn của hắn cháy lên một thứ ánh sáng đỏ rực, đầy hung bạo. Không chút do dự, hắn gầm lên một tiếng đầy man rợ, rồi lao thẳng về phía Lê Tâm với tốc độ nhanh chóng. Những bước chân mạnh mẽ đạp lên mặt đất, tạo ra những tiếng rầm rập đáng sợ.
"Tà khí đã hoàn toàn chiếm đoạt hắn." Lê Tâm thầm nghĩ, tay nắm chặt chuôi kiếm, sẵn sàng đối phó.
Lúc này thôn dân A đã lao tới, với đôi mắt đỏ ngầu và cơn cuồng loạn hiện rõ trên gương mặt méo mó. Tay hắn cầm một thanh gậy gỗ lớn, đập mạnh xuống vị trí Lê Tâm đang đứng.
Lê Tâm nhanh chóng lách người sang bên, né tránh đòn t·ấn c·ông thô bạo ấy. Thanh gậy gỗ đập mạnh xuống đất, tạo nên một âm thanh rền rĩ và khiến mặt đất xung quanh rung chuyển. Nếu trúng phải cú đánh, chắc chắn Lê Tâm sẽ phải chịu sát thương không nhỏ. Quả nhiên tà khí đã cải tạo khiến cho người ta hung bạo và nhiều lực lượng hơn.
Không chần chừ, Lê Tâm nhanh chóng phản công. Tay anh vung lên một đường kiếm sắc bén, mũi kiếm lao thẳng tới ngực thôn dân A. Thanh kiếm chém xuống mạnh mẽ, tạo nên một v·ết t·hương sâu hoắm trên người hắn.
- 138 sát thương.
Máu đen kịt phun ra từ v·ết t·hương, nhưng thôn dân A vẫn không gục ngã. Tà khí từ Thâm Uyên đã biến đổi cơ thể hắn, khiến hắn trở nên vô cùng bền bỉ và khó b·ị đ·ánh bại. Hắn lại tiếp tục lao tới, cơn cuồng loạn trong đôi mắt hắn càng trở nên dữ dội hơn.
Thôn dân A tiếp tục lao lên, cơn cuồng loạn trong đôi mắt hắn càng trở nên mãnh liệt. Lê Tâm không chút nao núng, kiếm trong tay lần nữa vung lên, tinh chuẩn xẹt qua cổ của thôn dân A.
- 215 sát thương.
Thôn dân A ngã xuống, máu đen loang ra trên nền đất. Tiếng gào rú của hắn tắt lịm, và cơ thể cứng đờ ngã xuống đất. Một luồng năng lượng nhỏ bé tràn vào trong cơ thể Lê Tâm.
- Bạn nhận được 30 điểm kinh nghiệm.