Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 2: Thổ Nạp Quyết

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 2: Thổ Nạp Quyết


Mặt trời oi ả.

Lần đầu đạp xe, hắn không ngờ lại mệt đến như vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thôn Tam Sơn

Thuyền trưởng đứng bên cầu thang nhìn mọi người lục tục xuống thuyền, một mặt áy láy. Sau đó rút từ trong ví ra mấy tờ mệnh giá một trăm nghìn đồng, nghĩ nghĩ một hồi, lại rút thêm vài tờ nữa.

Tại tu tiên giới, Thổ Nạp Quyết vô cùng phổ biến, là công pháp căn cơ mà bất kỳ ai muốn bước vào con đường tu tiên đều phải nắm vững.

Sống tại một thôn nghèo, cha mẹ không còn, dì ruột hàng ngày lên thành phố làm thuê từ sáng đến chiều mới miễn cưỡng đủ tiền trang trải sinh hoạt ăn học. Hai anh em hắn cũng sớm hiểu chuyện, tự lập, chưa bao giờ đòi hỏi.

Ngược lại dì của hắn có một chiếc Nokia đời cũ, thỉnh thoảng anh em hắn còn tranh nhau mượn chơi rắn săn mồi, xếp hình, cãi nhau chí chóe đâu.

Núi non sông nước lại thêm những mái ngói rêu phong ẩn hiện sau những rặng cây, nhìn từ xa thôn Tam Sơn thật giống như một bức tranh Thủy Mặc.

Hai giờ đạp xe.

...

"Vậy chúng ta trở về?"

Cái gọi là càng hoang sơ thì càng tinh thuần. Theo ký ức của cố chủ, phía sau nhà hắn có một khe suối nhỏ, nơi đó cực kỳ trong lành, những lúc rảnh rỗi hai anh em hắn thường xuyên đến chơi đùa.

Mà Giang Phong cũng là thành thật. Với ký ức của thân thể này, hắn đương nhiên biết khái niệm facebook, số điện thoại là gì. Hàng ngày các bạn mang theo các loại điện thoại thời thượng Samsung, Iphone đến lớp. Nghe nhạc, chơi game, lướt mạng xã hội.

Đưa cho ngươi một quyển sách, bảo ngươi tóm tắt nội dung, ngươi không biết chữ, làm sao đọc?

Nhiệt độ hiện tại là ba mươi sáu độ, nóng như vậy, ai sẽ nguyện ý phơi nắng đâu.

"Số 27, phố Kim Hoàn."

"Không khí nơi này vậy mà tinh khiết hơn trong thành phố rất nhiều!"

"Bạn gì... cảm ơn đã..."

Mặt trời treo giữa đỉnh đầu.

"Phàm Giới thật là khác!"

"Không có."

Giang Phong nhìn sắc mặt tái nhợt của Tiểu Linh, hiển nhiên nàng vẫn còn hoảng sau lần c·hết hụt vừa rồi. Mà tâm tình hắn lúc này cũng rất phức tạp...

Thôn Tam Sơn có hơn năm mươi hộ dân, tất cả đều sinh sống rải rác ven hồ.

Nhưng hôm nay trải qua sinh tử, cơ thể ở vào trạng thái suy nhược cực độ, lại chưa ăn uống gì, đạp xe dưới thời điểm nắng gay gắt nhất, này không mệt mới lạ.

...

Qua mấy hơi thở về sau, hắn phát hiện có gì đó không đúng, lại tỉ mỉ hít thở thêm vài hơi.

...

"Ừm?"

Đường phố nhộn nhịp xe cộ.

"Vậy Facebook?" Tiểu Linh hỏi tiếp.

Hắn thật sợ Giang Phong trở về báo cáo khiếu nại cái gì lên chính quyền.

Một thiếu nữ gọi địa điểm.

Trong thôn hầu hết đều là học hết cấp hai rồi nghỉ học, bởi ngoài yếu tố tài chính ra thì muốn học cấp ba phải đi rất xa, cũng chính là cách thôn trọn vẹn bốn mươi cây số: thành phố Hạ Long.

Vị trí hẻo lánh, thiếu các tiện ích cơ bản, Tam Sơn Thôn đạt tiêu chuẩn "vùng đất khỉ ho cò gáy". Đặt ở tương lai, khi mô hình "Home Stay" nở rộ, nơi này tuyệt đối là một điểm đến thú vị. Nhưng đó là chuyện của tương lai, còn hiện tại nếu không phải gia cảnh quá khó khăn mới sẽ không có ai muốn sống ở nơi này.

Trải qua quan sát, hắn đánh giá một câu.

...

"Tiểu Phong... đây là tiền lương mấy ngày nay, cầm giúp ta đi."

...

"Không cần."

Một người trong nhóm thiếu nữ hướng về phía cổng xa xa vẫy tay, rất nhanh, một chiếc taxi năm chỗ chạy tới.

Thổ Nạp Quyết phương thức là vận dụng hơi thở, thu nạp linh khí từ trong thiên địa vào cơ thể, chầm chậm cường hóa lục phủ ngũ tạng, đề cao khí lực tinh thần, trợ giúp tu hành lên các cảnh giới cao hơn.

"Ừm."

Trải qua sự kiện vừa rồi, nhóm bạn thiếu nữ đã không còn tâm tình du ngoạn, thuyền trưởng cũng mau chóng thu xếp một chiếc thuyền nhỏ đưa các nàng cùng Giang Phong vào bờ.

Còn phương thế giới này, theo ký ức về cái gọi là "môn học Lịch Sử" chỉ trong vòng vài trăm năm đã biến hóa rất nhiều. Khắp nơi đều là những tòa nhà cốt thép xi măng, phương tiện giao thông hiện đại, trang phục mặc trên người cũng vô cùng lạ lẫm, phong phú và đặc sắc.

Hết chương 2.

Bến cảng rất rộng, có đến mấy chục con thuyền cỡ nhỏ xếp hàng neo đậu dưới nước.

Miệng hắn thở dốc, phảng phất như muốn rút cả lá phổi ra ngoài.

10 giờ sáng. Ngày 2 tháng 7.

Nếu ví von với xã hội hiện đại, Thổ Nạp Quyết chính là bảng chữ cái vỡ lòng. Chỉ có đọc thông viết thạo mới có thể tiếp cận các kiến thức cao hơn, từ đó phát triển bản thân, hướng tới tương lai tốt đẹp.

"Đáng tiếc, không khí nơi này chỉ là tinh khiết hơn một chút, còn kém tiêu chuẩn linh khí xa."

Phải biết mặc dù có tuyến xe bus chạy qua thôn, mười nghìn một vé, nhưng vì tiết kiệm tiền cho nên mấy ngày qua chính là dậy từ tờ mờ sáng đạp xe đi làm.

Vài phút sau, Giang Phong thở ra ngụm trọc khí, kết thúc một vòng Thổ Nạp Quyết.

"Khoan đã."

Nghĩ đến, Giang Phong không khỏi khẽ nhìn nhân vật chính của sự việc.

Mặc dù đã dung hợp ký ức lẫn bản năng của cố thân thể, đạp xe là không thành vấn đề, nhưng tận mắt chứng kiến xã hội hiện tại cũng không khỏi khiến hắn sửng sốt.

"Cũng không có..."

Ba thiếu nữ nhìn bóng lưng Giang Phong cũng không nói thêm gì nữa. Lục tục kéo nhau ngồi lên hàng ghế sau, tài xế khởi động, xe chầm chậm rời đi.

Thế giới tu tiên kia trước đó mặc dù đã trải qua hàng triệu năm tháng, thế nhưng cảnh vật vẫn luôn là cổ trang, hoặc ít nhất gần một vạn năm lăn lộn của hắn đến đánh giá, mọi thứ gần như là không có biến hóa gì nhiều.

Xuất thân nông gia, Giang Phong từ nhỏ đã theo phụ giúp người lớn làm những công việc nặng nhọc, cho nên nguyên bản khí lực vẫn rất được.

Nói xong liền quay người rảo bước về phía bãi gửi xe. Nói đùa cái gì, hắn không biết phố Kim Hoàn là ở đâu, nhưng giá tiền taxi vẫn là biết, giá mở cửa xe hai mươi nghìn, mỗi cây tiếp theo mười nghìn, đến phố Kim Hoàn cần tám mươi nghìn, tức là khoảng bảy cây số. Mà nhà hắn thôn sâu trong núi, cách nơi này gần bốn mươi cây số, xa gấp sáu lần đâu.

"Tốt! Nếu sau này còn muốn tiếp tục đi làm thì cứ đến chỗ ta." Nhìn bộ dạng thật thà hiểu chuyện của Giang Phong, lúc này tinh thần thuyền trưởng mới buông lỏng một chút.

"Không có sao..." Tiểu Linh thấy người ta không muốn cho thông tin liên lạc, không khỏi có chút thất vọng. Thời đại này ai mà không có những thứ cơ bản đó, bạn học này lại cái gì cũng không.

"Để ý không, bạn trai này có chút kỳ quái nha."

Thuyền nhỏ bắt đầu rời đi.

Cái này chẳng phải đi một chuyến liền hết bốn trăm nghìn?

"Thôi bỏ đi... " Nhìn thiếu nữ trạc tuổi mình, hắn đành từ bỏ ý nghĩ.

Lúc này thiếu nữ gọi Tiểu Linh quay sang Giang Phong.

Giang Phong thở dài cảm khái. Hắn hiện tại không phải một tờ giấy trắng, mà là lão ngoan đồng chuyển thế trùng sinh mang theo một vạn năm kiến thức. Về phần vì sao hắn có thể vận chuyển Thổ Nạp Quyết, đó là vì pháp quyết này thuộc về tâm pháp, không cần dùng đến linh lực để thi triển.

Cảnh vật hoang sơ, không khí trong lành, thỉnh thoảng cuối tuần sẽ có một ít du khách đến du lịch trải nghiệm.

Nhân viên bảo vệ cũng lười thu tiền gửi xe. Bởi trong mắt hắn, xe đạp của Giang Phong đã vô cùng tàn tạ, thuộc loại "cho cũng không ai lấy".

...

"Tám mươi nghìn, mau lên xe ngồi đi thôi, nóng thế này." Tài xế lập tức báo giá, hiển nhiên là người bản địa thường xuyên chở khách nên rất quen thuộc giá cả.

Một ngày công của hắn chỉ kiếm được một trăm đây.

Như tên gọi, nơi này là một thôn nằm lọt thỏm giữa ba ngọn núi, rộng chừng mười kilomet vuông, trong đó ba ngọn núi chiếm phần lớn diện tích, tạo thành thế chân vạc. Ở giữa là một cái hồ nhỏ, nước hồ quanh năm trong vắt.

Rất nhanh, biến hóa xảy ra. Có thể dùng mắt thường thấy, nguyên bản một thân quần áo ướt đẫm mồ hôi đang dần dần khô lại.

Kết quả cái gì cũng không có.

Giang Phong cùng nhóm thiếu nữ lên bờ, nhanh chóng tìm đến dưới một gốc cây lớn.

Giang Phong lúc này đã thay một bộ quần áo lao công khô ráo khác, nhìn nắm tiền trong tay thuyền trưởng, đầu có chút không hiểu. Theo ký ức hắn nhớ, thỏa thuận tiền lương một ngày một trăm nghìn, tuần thanh toán một lần. Hôm nay mới là ngày công thứ ba, cũng chính là ba trăm, chỗ này...

Trên đường về.

Nếu không phải vì nàng thì hẳn giờ này hắn đã là một cô hồn dã quỷ.

Bởi vì du thuyền neo đậu không xa lắm, cho nên chỉ mất chừng mười phút thuyền nhỏ đã về đến bến cảng.

"Không tiện đường, các ngươi đi thôi, với cả ta còn có xe đạp." Giang Phong từ chối.

Giang Phong đến bãi gửi xe, thuận tiện chào hỏi nhân viên bảo vệ một câu, dắt ra xe đạp của chính mình, cố chủ của cỗ thân thể này còn có người thân, cho nên hiện tại hắn dự định trở về nhìn một chút.

Đây còn không phải nói dối?

"Vậy đi đường cẩn thận!"

Chương 2: Thổ Nạp Quyết

"Cáo biệt."

Thông thường các loại du thuyền đều neo đậu ở ngoài xa, những chiếc thuyền nhỏ này chủ yếu là để vận chuyển hành khách từ bến ra du thuyền và ngược lại mà thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng trên bản đồ địa giới, Tam Sơn Thôn cách quá xa trung tâm thành phố, đất canh tác nhỏ, cuộc sống thôn dân chủ yếu phụ thuộc vào trồng rau, thả lưới đánh bắt thủy sản dưới hồ, hoặc lên núi săn bắt hái lượm chút đặc sản thú rừng bán cho du khách, thu nhập miễn cưỡng sống qua ngày.

Hộc...

Hộc...

"Mọi người về đâu nhỉ?" Tài xế thấy người còn không lên xe, sợ đổi ý liền hỏi.

"Nơi này mới chỉ là chân núi mà đã tinh khiết hơn hai ba phần, vậy nếu như ở sâu trong núi đâu?"

"Cùng ngồi xe về đi, nhà cậu ở đâu?" Tiểu Linh hỏi.

"Tiểu Linh, thật không cần đi bệnh viện kiểm tra?"

Một thiếu nữ trong nhóm đánh giá, nhấc lên chủ đề nói chuyện. (đọc tại Qidian-VP.com)

Sở dĩ gọi Phàm Giới, bởi theo kiến thức của hắn, thế giới không có linh khí chính là Phàm Giới.

Kết quả độ kiếp thất bại, lại gặp cơ duyên xảo hợp, chuyển thế trùng sinh đến thân thể này.

Dừng xe tại đầu thôn, Giang Phong kéo lấy thân thể mệt mỏi, một mặt bơ phờ.

Như nghĩ tới điều gì, hắn ngồi xuống cạnh một gốc cây to gần đó, hai chân khoanh bằng, nhắm mắt, cơ thể thả lỏng, trong đầu vận chuyển pháp quyết Thổ Nạp Quyết. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hắn tham cầu là trường sinh. Bắt đầu từ Luyện Khí, đến Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần, Luyện Hư, Hợp Thể, Đại Thừa, Độ Kiếp. Cửu đại cảnh giới, một vạn thọ nguyên. Mà vượt qua Độ Kiếp Cảnh, chính là đăng phong tạo cực, chân chính thành tiên, trường sinh bất tử.

Hàng ngày, trẻ em đi học hay người muốn đi khám chữa bệnh đều phải đi qua con đường nhỏ gồ ghề đầy sỏi đá dài gần một cây số ra đường quốc lộ, sau đó lại đi tiếp năm cây số nữa để vào trong huyện. Nơi đó mới có trường học, trạm y tế.

Nhưng hắn thật sự không có mấy thứ này.

"Thuyền trưởng, chỗ này hình như hơi nhiều rồi... "

Mà Giang Phong cũng là ăn ngay nói thật, hắn sẽ không làm khó dễ thuyền trưởng, dù sao cũng là tự mình hại mình. Còn nếu là đòi hỏi trả ơn, vậy phải...

"Yên tâm, ta hiểu."

"Có thể cho mình số điện thoại không? Trở về mình... " Tiểu Linh hỏi.

...

"Chuyện hôm nay... ". Thuyền trưởng tiếp tục.

"Vậy cảm ơn thuyền thưởng." Giang Phong nghe vậy cũng không nói nhiều, nhận lấy xấp tiền.

Hắn coi như chưa ăn thịt heo cũng đã thấy heo chạy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thuyền trưởng ghé gần tai Giang Phong, nhỏ giọng thành khẩn : "Không phải, này ba trăm là tiền lương, còn năm trăm... là ta cho riêng ngươi, trở về mua chút gì bồi bổ thân thể đi."

"Không có gì, đều không sao là tốt rồi." Giang Phong nói.

Nghĩ tới, hắn đột nhiên có hi vọng.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 2: Thổ Nạp Quyết