Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 24: Nháo sự ( 2 )

Chương 24: Nháo sự ( 2 )


Paimon - tinh linh độc nhất trong game, cuối cùng cũng có người sở hữu.

Thông báo vừa xuất hiện, hàng loạt các loại ngôn ngữ văng tục cũng theo đó bùng nổ trên kênh thế giới.

Những người đọc được thông báo đều có chung một loại cảm giác mất mát, tựa như bản thân vừa đánh mất đi mục đích của cuộc sống. Thậm chí có vị người chơi Trúc Cơ còn tưởng mình hoa mắt, vứt nhân vật giữa bãi quái chạy đi lại lật lịch sử kênh chat thế giới.

Chỉ là còn chưa tìm thấy mấy dòng chữ màu vàng kia đâu thì màn hình đã xám xịt mất rồi.

Cơ chế của game, phàm là bị quái đánh c·h·ế·t sẽ bị trừ 2% kinh nghiệm.

2% nha, ở cảnh giới Trúc Cơ viên mãn cày cuốc nửa ngày mới được từng đó.

Bực bội không?

Nhưng vẫn không bực bằng khi đọc đến cái tên nhân vật đoạt được Paimon kia...

"Mẹ Của Bạn"...

Cái tên này...

Con mẹ nó, làm sao nghe rất khó chịu!!

...

Giang An vô tư không biết bản thân đã vô tình kéo cừu hận của vô số người chơi, cũng không biết hộp thư riêng trong game của mình lúc này có hàng nghìn tin nhắn gửi đến. Nàng hướng camera nói:

"Tiểu phú bà, giờ sao nha?"

"Sao gì?" Diệp Kiều Trang đều đặn mỗi câu là một bó hoa, nàng còn chưa biết tình hình trong game.

Nhưng vừa dứt câu thì có người chen ngang bình luận.

[ Aaaa! Có người vừa triệu hồi ra Paimon!!! ]

[ Lại tin vịt nữa hả mày? Chém! ]

[ Hình như không sai đâu, người trong bang hội tui đang bàn tán đây. ]

[ Là thật chứ hình như gì nữa, tui lấy uy tín Trúc Cơ Kỳ tầng hai ra đảm bảo. ]

[ Cmn, Trúc Cơ tầng hai cũng dám nói chuyện uy tín? ]

[ Không biết ai may mắn vậy? ]

[ Đốt không ít tiền đi. ]

...

Phòng chat xôn xao một mảng.

Giang An ho khan hai tiếng, giơ màn hình điện thoại của mình lên: "Không cần đoán!"

Thế nhưng phản ứng của mọi người lại đi ngược với gì nàng tưởng.

[ Móa! Người ta đều đã triệu hồi ra rồi vẫn còn dám ngồi đây giả vờ giả vịt? ]

[ Mẹ nó, đám quản lý GG đâu hết rồi? Bình thường mấy cái phòng Stream khoe thân bán thịt thì khóa nhanh lắm mà, làm sao lừa đảo giữa thanh thiên bạch nhật thế này lại không thấy đâu? ]

[ Hẳn là muốn vớt vát chút donate đi, chúng nó cắt hoa hồng những 30% cơ mà! ]

[ Anh em đâu, mau cùng nhau tố cáo nó! Đừng để nó lừa tiền Tiểu Diệp! ]

...

Đầu Giang An đầy dấu hỏi chấm, chứng cứ bày ra thế này rồi, làm sao còn không tin?

Tiểu Linh lay lay tay nàng, chỉ vào màn hình.

Giang An nhìn lại, lúc này mới biết thì ra là tại màn hình điện thoại bị phản chiếu ánh đèn phòng, dẫn đến chói mắt không nhìn thấy gì.

"Đợi chút! Đợi chút!" Tiểu Linh nhanh trí thoát tài khoản game trên máy tính, sau đó để Giang An đăng nhập vào.

"Thấy rõ rồi chứ?"

Đỉnh đầu nhân vật trên màn hình máy tính hiện rõ ID "Mẹ Của Bạn" bên cạnh còn có một nhân vật nhỏ khác bay lơ lừng, trên tay cầm chiếc bánh, miệng nhai nhóp nhép, thỉnh thoảng còn tự nói cái gì đó.

Phàm là người chơi Vọng Tiên đều biết nhân vật nhỏ này.

Không nghi ngờ gì nữa, cô bé đang ngồi trước sóng LiveStream này thực sự chính là người triệu hồi ra Paimon.

Những người trước đó buông lời châm chọc mỉa mai giờ phút này cảm giác như bị vả mặt, vô thanh vô tức rời khỏi phòng Stream.

Diệp Kiều Trang thì không có hèn nhát như vậy, tính nàng mặc dù cổ quái nhưng cũng không phải loại cố chấp ngựa non háu đá. Ban đầu vào đây chỉ là muốn phát tiết trong lòng, nhưng hiện tại người ta thật sự sở hữu, khiến nàng nhất thời nổi lên tâm tư.

Nàng không phải dân buôn muốn mua đi bán lại kiếm lời, mà thật sự khao khát sở hữu tinh linh nhặt đồ này!

Thừa dịp nhiều người còn chưa biết chủ nhân Paimon là ai, phải nhanh chóng đặt mua mới được!

Nàng không thiếu tiền, nhưng suy cho cùng cũng chỉ là con nhà giàu ở một thành phố nhỏ, không thể so được với những đại gia chân chính. Nếu là Paimon bị mang ra đấu giá, vậy có thể khẳng định nàng không có cửa.

Cho nên cơ duyên này không thể bỏ lỡ!

Nhưng vừa mới định mở miệng nói chuyện thì phòng Stream của Tiểu Linh đã biến đen, chỉ còn lại một dòng thông báo màu đỏ:

[ Luồng trực tiếp không khả dụng! Đang trong quá trình xác minh tố cáo hành vi lừa đảo cùng người bị hại... ]

"..."

Diệp Kiều Trang c·h·ế·t lặng, chưa bao giờ có cảm giác đau đớn như hiện tại.

"Cmn, là thằng nào tố cáo?!!"

Diệp Kiều Trang gầm lên, lần đầu tiên trong đời nàng chửi bậy.

Mà hai thiếu nữ bên này cũng ngơ ngác.

Làm sao lại thành lừa đảo rồi?

Người bị hại... à không, người thừa tiền còn không nói chúng ta lừa đảo, các ngươi xen vào việc người khác làm gì?

Nhất là Giang An, với tính cách của nàng có thể không nổi giận được sao.

Nàng cần nơi trút giận, nhưng vừa mới định giơ tay đập bàn thì trên màn hình máy tính nhảy lên một thông báo mời video call. Tiểu Linh thấy gọi đến là một ID lạ, định từ chối nhưng cùng cùng vẫn là bấm vào tiếp nhận cuộc gọi.

Cuộc gọi kết nối, trong video call xuất hiện một thiếu nữ xinh đẹp.

"Xin chào, tui là Diệp Kiều Trang." Thiếu nữ mở miệng tự giới thiệu, âm thanh rất dễ nghe.

"Tinh linh Paimon đó, bán không?"

"Không bán!" Giang An.

"Một tỷ cũng không?!" Diệp Kiều Trang ra giá.

"Tiểu phú bà, ngươi cho rằng cái gì cũng có thể mua được bằng tiền sao?" Giang An ngữ khí rất không vui, nàng còn đang bực mình đây.

"Ngươi nói ra một tỷ nhẹ nhàng như vậy, hẳn là chưa từng ra ngoài kiếm tiền mà chỉ vung tiền của cha mẹ, cho nên mới không hiểu kiếm được một đồng vất vả thế nào đúng không?"

"Vung tiền là một tật xấu khiến ngươi mất đi khả năng kiểm soát và đánh giá đúng đắn về giá trị của đồng tiền. Một khi mê muội với việc tiêu tiền một cách vô tội vạ, ngươi sẽ rơi vào tình trạng mất cân bằng, khiến cuộc sống trở nên thiếu đi ý nghĩa."

"Nếu là tiền ngươi tự kiếm ra, vậy ta khẳng định sẽ bán cho ngươi."

"Nhưng đây là tiền của cha mẹ ngươi đấy! Thay vì tiêu tiền một cách hợp lý, ngươi lại chỉ quan tâm đến việc thỏa mãn bản thân mà quên đi trách nhiệm tôn trọng người chu cấp cho mình."

"Đừng thấy ta lúc này ngồi trong phòng chơi game mà bảo có tư cách gì dạy đời người khác. Nói thật, phòng này không phải phòng của ta, đến nhà cũng là nhà đi thuê, nếu không phải chiều nay mưa to không thể đi đâu, đoán chừng giờ này ta đang lang thang ngoài đường nhặt ống lon về bán ve chai rồi."

"Nói đến đây lại nhớ thời tiểu học, ta và anh trai sau mỗi buổi đều đi khám ngăn bàn thu thập giấy vụn, gom góp cả tuần trời mới bán được bảy trăm đồng."

"Bảy trăm đồng đó, ngươi biết không, còn không mua nổi cái kẹo mạch nha."

Giang An lải nhải chém gió một hồi cổ họng bắt đầu có chút khô, thấy ba ly nước Giang Phong bê đến còn nguyên, lập tức một hơi uống cạn cả ba.

Diệp Kiều Trang bên này đổ mồ hôi.

Cái quỷ gì?!!

Hỏi mua món đồ mà thôi, có cần thiết phải thế không?

Đến cha mẹ mình cũng chưa bao giờ thuyết giáo như thế đâu.

Mà lại nhìn bạn học này mới bao nhiêu? Tầm tuổi mình chứ mấy?

Những lời vừa rồi mặc dù nghe có vẻ luyên thuyên, nhưng giờ phút này lại làm nàng có cảm giác như được khai khiếu.

"Nói rất hay, không bán thì không bán, nhưng trước đó tui đã nói nếu cậu thật có Paimon thì sẽ tặng cho 20 triệu, đọc số tài khoản đi tui gửi tiền qua." Diệp Kiều Trang giục.

"Há, tiểu phú bà, những gì ta vừa nói ngươi còn không hiểu sao? Ta sẽ không cầm tiền của cha mẹ ngươi! Còn nếu ngươi cứ khăng khăng nhất quyết, vậy đến ở cùng ta vài hôm để trải nghiệm cảm giác kiếm được đồng tiền vất vả thế nào đi, sau đó đợi kiếm đủ 20 triệu rồi lại nói!

Giang An thở dài, thật ra có một câu nàng rất muốn nói, đó là nàng không có tài khoản ngân hàng, ngươi mang tiền mặt đến nha.

"Cho địa chỉ đi!" Diệp Kiều Trang.

Giang An: Không bao ăn ở!

Diệp Kiều Trang: Được!

Giang An: 29 phố Kim Hoàn.

Diệp Kiều Trang: Ok! Mai tui tới, mà cậu học trường nào đấy?

Giang An: Cấp 3 Trọng điểm Hạ Long.

"Ok, thế nhé, bái bai!" Diệp Kiều Trang nói xong liền tắt cuộc gọi.

Giang An: ???

Tiểu phú bà làm thật đấy à?

Ngắt cuộc gọi xong, Diệp Kiều Trang tĩnh tâm lại một chút, sau đó gọi cho ba của mình: "Ba, con không muốn học trên thủ đô nữa, muốn về Hạ Long học."

"Không rõ lắm, trường gọi Trọng Điểm Hạ Long, ba xem một chút."

"Lần này là nghiêm túc, con hứa sẽ chăm chỉ."

"À đúng rồi, mấy ngày tới con ở nhà bạn, ba mẹ không cần lo đâu."

"Yên tâm đi, là bạn nữ."

"Cảm ơn ba nhiều, bái bai ba!"

Sự tình cứ như vậy được giải quyết.

Diệp Kiều Trang là người chính gốc Hạ Loni, nhưng từ nhỏ nàng đều là học ở thủ đô, chỉ nghỉ hè mới về quê chơi cùng gia đình nội ngoại. Năm nay nàng cũng vào lớp 10, lại còn là một trường thủ đô danh tiếng hơn trường của Giang An, vậy mà lại nói hủy một cách hời hợt như vậy.

Nhìn có vẻ như chỉ là giây phút bốc đồng, nhưng không ai biết, với nàng mà nói, so với đám bạn bè buồn tẻ vô vị ngoài đời hay những người xu nịnh vì tiền trên mạng, thì vị bạn học vừa rồi lại cho nàng một loại cảm giác muốn tiếp xúc đến lạ kỳ.

Thâm tâm nàng thúc giục, nàng muốn làm bạn với người này.

...

Nháo sự đi qua.

"A? giờ mới để ý con hàng này còn có thuộc tính nha." Giang An bấm vào biểu tượng Paimon trong balo, phát hiện có một bảng nhỏ hiện ra.

[ Paimon ( thời gian còn lại 6 ngày 23 giờ 50 phút )

Hiệu ứng đặc biệt:

《 Cộng Sinh 》( Cấp 1 ):

- Tăng 5% Điểm kinh nghiệm và điểm kỹ năng thu được cho người triệu hồi.

- Tăng 1% toàn bộ các chỉ số cho người triệu hồi.

《 Hoạt Ngôn 》 : ??? ( Mở khóa khi người triệu hồi đạt cảnh giới Kim Đan Kỳ. )

Giới thiệu: "Một sinh vật tham ăn không rõ nguồn gốc, nghe đồn nàng là một vị thần linh bị mất đi ký ức..." ]

"Chỉ số này cũng quá cùi bắp đi!" Tiểu Linh nhận xét.

Mặc dù nói thú nhặt đồ bình thường không có thuộc tính tăng thêm, nhưng Paimon đâu phải bình thường, cho nên có thêm dòng thuộc tính là điều có thể hiểu.

Thế nhưng đáng nói ở đây là chỉ số tăng có vài phần trăm...

Phải biết, trong "items Mall" hay còn gọi là cửa hàng hệ thống có bán "Vé Vàng" vé vàng có tác dụng mỗi ngày tăng 100% điểm kinh nghiệm và kỹ năng trong 3 giờ, kéo dài một tháng.

Ngoài ra còn bán không ít các loại đạo cụ tăng chỉ số, tỉ như tăng tốc chạy, tăng tấn công, tăng máu... tất cả đều là tăng 20% trở lên.

Mà người chơi học nghề chế tạo bùa chú, đan dược cũng có thể chế tạo ra vật phẩm có tác dụng tương tự.

Cho nên cái thuộc tính của Paimon này... có cũng như không!

Một con Pet bị cả tỷ người săn đón lại chỉ gia tăng thuộc tính ít ỏi như vậy...

Giờ nghĩ lại, cũng không đáng lắm.

"Có đi cày cái không?" Giang Phong giục, hắn hiện đang rất muốn thăng lên Luyện Khí Cảnh tầng ba để kiểm chứng suy đoán của mình.

"Đi chứ!" Giang An thoát game trả máy cho Tiểu Linh.

"Vậy chúng ta đến Hổ Huyệt Sơn đi, nơi đó mật độ quái rất dày, lên cấp rất nhanh." Tiểu Linh đề nghị.

"Nhưng trước hết tăng điểm với học kỹ năng đi đã!"

---

Chương này viết nhạt quá!

Thật xin lỗi, lần sau không dám viết mấy thể loại vả mặt này nữa.

Chương 24: Nháo sự ( 2 )