Vọng Tiên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 0042: Luyện Ngục Giới
Ngươi tư chất kém cỏi thì cũng thôi đi, đầu óc không được thông minh thì cũng thôi đi, đằng này còn lười biếng.
Hắn còn đang muốn nói, nhưng dưới ánh mắt nhìn chằm chằm của đội trưởng, âm thanh của hắn càng ngày càng nhỏ.
"Kỳ thực không phá hủy được lại là điều hay, nhờ Luyện Ngục Giới mà kiếm được không ít đồ tốt nha, tỉ như Gương Đồng, Tinh Thạch, Nguyệt Thạch." 102 Lưu Dương Lam vui vẻ nói.
"Đều chơi, còn chung một bang hội!"
Quái vật trong Luyện Ngục Giới phải nói là liên miên bất tận đánh không xuể, chỉ có thể cầm cự đợi cho đến lúc mặt trời mọc, cũng chính là lúc Thú Triều rút đi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Giang Phong vừa lắng nghe vừa nghiền ngẫm, mấy lời này không trúng ý mà hắn muốn biết.
...
"Là cái này." Đội trưởng móc từ túi da bên hông ra một khối ngọc to chừng nắm tay.
Nửa giờ phổ cập kiến thức, Giang Phong xem như cũng hiểu đại khái tình hình.
Ta ghét nhất là lười biếng.
Chạy đi hành tinh khác?
Mặc dù lợi ích bị chia làm 10, nhưng thắng ở an toàn, đánh thêm 10 con là được.
Còn một người đâu, trong quá trình đánh 10 gậy sẽ bị quái quất lại mấy lần?
"Đã Thú Triều nguy hiểm như vậy, tại sao không phá hủy Luyện Ngục Giới luôn đi?" Hắn thắc mắc.
"72, ngươi biết vì sao suốt gần 30 năm ngươi vẫn không thoát khỏi Siêu Phàm Cảnh, còn ta chỉ ngắn ngủi mười năm đã là Trấn Áp tầng 2?
"Đúng vậy, mọi người đều là dựa vào nó để tu luyện." Đội trưởng thu hồi Nguyệt Thạch về lại túi, thở dài: "Chỉ là muốn kiếm được cũng không dễ dàng."
Đội trưởng lắc đầu: "Đơn giản vậy thì đã sớm làm."
Mà nhiệm vụ của Đội Khai Thác chúng ta là thông qua cổng kia đi đến Luyện Ngục Giới, tiến hành đánh chặn Thú Triều."
52 chỉ vào viên đá trung tâm, giải thích:
Tỉ như nơi này.
"Đúng vậy đội trưởng, cái số 248 này cũng quá không phong thủy đi, trước giờ thành viên đội chúng ta không có số đuôi là 2 đều... "
"Nói như vậy, di tích sau khi bị phá hủy sinh ra một loại năng lượng gọi là "Niệm" những người có khả năng hấp thụ Niệm sẽ có năng lực siêu phàm. Chính phủ tập hợp những người siêu phàm này lại thành lập ra một lực lượng đặc biệt gọi Luyện Ngục Giả, với nhiệm vụ ngăn chặn thú triều thoát ra từ Luyện Ngục Giới?"
Mà hắn cũng rất thắc mắc, mọi người đeo mặt nạ, gọi nhau theo số thẻ, thì có thể hiểu là không muốn tiết lộ danh tính.
Hả?"
Theo lý thuyết, nhân loại cũng có thể làm được điều tương tự, miễn là tập hợp được đủ khối lượng thuốc nổ cần thiết.
"Xác thực có ích, nhiều lần ta gặp tình huống giống hệt trong game, nhờ vậy mà thoát hiểm."
Tỉ như một con quái có thanh HP là 10.
Mấy cái khái niệm này cũng tương tự tu tiên giới, chỉ khác ở tên gọi.
Nhân loại dưới d·ụ·c vọng sinh tồn, đã hợp sức lại cùng nhau phá hủy di tích.
"Mở rượu! Mở rượu! Uống một chút chào mừng thành viên mới gia nhập!"
Xem ra Luyện Ngục Giới trong lời bọn họ nói là khối đá Truyền Tống Đại Trận kia, mà "Niệm" thì chính là Linh Khí.
...
Số hiệu thành viên, não cá vàng viết tạm đây lúc quên còn tìm.
"Không sai! Về cơ bản là vậy." Đội trưởng đáp lời.
Cứ vào đêm trăng tròn mỗi tháng, sẽ có rất rất nhiều các loại quái vật muôn hình vạn dạng chui ra từ di tích, chúng tàn sát tất cả sinh linh mà chúng gặp phải, chỉ cho đến khi mặt trời ló rạng những quái vật này mới vô thanh vô tức biến mất.
"Hừ! Đồ tốt cái rắm, toàn bộ chiến lợi phẩm đều bị đám cao tầng vơ vét, chỉ phát lại một ít lông gà vỏ tỏi như bố thí!" 72 bất mãn.
Nhưng cũng không loại trừ khả năng mọi người giấu giếm.
Viên đá dưới chân nàng lập tức như xé gió, lao thẳng đến 72.
Mà nhắc đến cái tên này, trong lòng hắn lại dâng lên nộ khí.
Không biết từ bao giờ, phương vũ trụ này xuất hiện một khối tinh cầu thường thường không có gì lạ.
Theo thống kê, hiện tại có tổng cộng 999 cái cổng như vậy nằm rải rác khắp nơi trên thế giới.
"Rõ!" 72 như được ân xá, lủi thủi thu dọn đống vỏ chai dưới chân.
Nói thế nào đây, ngươi có thể hiểu Luyện Ngục Giới là nơi quái vật tập kết thành Thú Triều, sau đó thông qua những cái cổng này đổ bộ tấn công nhân loại.
Đội trưởng vừa mở miệng, liền có thành viên đối với nàng đưa ra thắc mắc.
Đội trưởng lắc đầu: "Dùng thân phận của người khác là không được, ngươi bây giờ đi theo ta đăng ký thẻ mới, thuận tiện chọn luôn vũ khí.
"Chơi qua màn hình đã vậy, không biết ít nữa ra máy VR còn mô phỏng chân thực đến mức nào."
Không thấy hắn báo ra tên giả Diệp Văn Trí sao.
Một viên Linh Thạch chân chính.
---
"À mà vậy cũng không ổn, hiện tại số thứ tự là 360, đợi có người lấy số 361 rồi ngươi đăng ký cũng không muộn."
"Rõ!"
Chẳng lẽ chỉ là trùng hợp?
Còn nếu như muốn trực tiếp dùng vũ lực để phá hủy, e là phải có thực lực Độ Kiếp Cảnh mới làm được.
"Ừm." Giang Phong thành thật.
Nhiệm vụ của Đội Khai Thác chúng ta chủ yếu là xử lý những con thủ lĩnh mà s·ú·n·g đ·ạ·n bình thường không làm gì được chúng, còn những tiểu quái lọt lưới thì đã có bọn họ lo."
"Thực ra nó chỉ là một cái cổng dẫn đến một chiều không gian khác, nơi đó mới chân chính là Luyện Ngục Giới.
"Nguyệt Thạch?" Giang Phong như đứa trẻ ba tuổi hiếu kỳ, cái gì cũng hỏi.
Đội trưởng vừa giải thích vừa hướng ánh mắt về phía đội ngũ mặc quần áo rằn ri. Muốn tiến vào Luyện Ngục Giới thì phải sử dụng Niệm, mà những người này chỉ là người bình thường, cho nên không cách nào đi vào.
Thế nhưng mà, cho nổ tinh cầu thành bột mịn... Này chẳng phải là tự hủy?
Mà đội trưởng thì quay sang Giang Phong hỏi: "Thẻ kia của ngươi số 248?"
"Đội trưởng... " 72 không dám động, thành thật đứng im tại chỗ.
Lúc trước hắn đã dùng Thần Thức quét qua, cái Truyền Tống Đại Trận này được bảo hộ bởi một cấm chế rất mạnh, mạnh đến mức không tìm ra mắt trận là không thể nào hóa giải.
Thế nhưng mà cả đội 7 người lại chỉ toàn đuôi số 2, thì đúng là rất kì lạ.
Đội trưởng không để hắn nói đến chữ thứ hai, búng tay một cái.
Nàng tiếp tục nói:
"Nói đi, tại sao lại không nói nữa?" Đội trưởng chất vấn.
"Chắc hẳn có nguồn tin từ Luyện Ngục Giả đi!" (đọc tại Qidian-VP.com)
72 thân thủ cũng rất nhanh nhẹn, lách mình né tránh. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lại một người khác lên tiếng, lần này là 72.
Đội trưởng đứng dậy liếc nhìn đồng hồ trên cổ tay, đối mọi người nói: "Thời gian không còn sớm, ai còn việc riêng mau chóng xử lý, trước 0 giờ quay lại tập hợp tại nơi này."
Hắn nói ra câu này là có hai tầng mục đích.
Có điều phẩm chất không tốt lắm, chỉ là hạ phẩm.
Thiên tai qua đi, bề mặt tinh cầu vốn liền một thể bị chia cắt thành năm mảnh lục địa to nhỏ khác nhau, đồng thời cũng hiển lộ ra hàng loạt di tích cổ quái nằm rải rác khắp nơi trên mặt đất.
Vừa đánh lại phải vừa đề phòng tránh né, làm không khéo có khi còn mất mạng.
"Ngậm miệng."
Vẫn còn đó những di tích nằm ẩn sâu trong lòng đất.
"Ra là vậy... " Giang Phong lẩm bẩm.
Muốn có nhiều chiến công thì tốt nhất là hành động đơn lẻ. Còn đội chúng ta hoạt động theo tập thể, mặc dù thu hoạch trung bình sẽ kém hơn so với đơn độc hành động, nhưng bù lại cũng ít phong hiểm hơn."
Vừa mắng ai mê tín đây.
Đây không phải là Linh Thạch sao?
Đội trưởng nghe vậy liền sửa lời: "Nói đánh chặn thì hơi quá, dùng từ "cầm cự" sẽ hợp lý hơn.
Cũng không biết từ bao giờ, một trận thiên tai ập xuống càn quét khối tinh cầu này.
"Ta... "
Thời đại này Thức Tỉnh Giả thưa thớt như lá mùa thu, thân là đội trưởng, ai lại ngại đội mình có nhiều thành viên đây?
Đều là niên đại nào rồi ngươi còn mê tín tin vào mấy thứ phong thủy vớ vẩn kia?
Mà gia nhập Đội Khai Thác K6, nàng lại càng vui hơn.
"Viên này hẳn là cung cấp Niệm đi?" Hắn giả vờ hỏi.
Lão già kia không chỉ giở trò sau lưng hắn một lần.
"Ta cũng vậy!"
Giang Phong gật đầu.
Giang Phong gật đầu đồng ý.
"Đi chuẩn bị đi!"
Đá nát, đầu không việc gì.
"Không thể không nói nhà phát hành cũng khéo thật, tạo hình tiểu quái giống hệt với quái vật trong Luyện Ngục Giới."
10 người cùng đánh, mỗi người một gậy, quái lăn ra c·h·ế·t.
Tuy nhiên, câu chuyện đến đây vẫn chưa kết thúc, bởi cái nhân loại phá hủy mới chỉ là phần nổi của một tảng băng chìm mà thôi.
Giang Phong nhìn kỹ, trong lòng hơi kinh ngạc.
Nói đùa cái gì, nền văn minh khoa học hiện tại còn chưa tìm ra được hành tinh thứ hai có sự sống đâu.
Giang Phong bên này cũng thở phào trong lòng, mục đích sống sót của hắn, cuối cùng cũng đạt được.
"Thỉnh thoảng một số nơi trong Luyện Ngục sẽ xuất hiện bảo rương, mở bảo rương sẽ nhận được bảo vật ngẫu nhiên, tỉ như trang bị vũ khí, vật phẩm gia tăng thuộc tính, hoặc ít nhất cũng là Nguyệt Thạch.
72 chỉ biết xấu hổ cúi gằm đầu không dám nhìn đội trưởng, nhỏ giọng thầm thì: "Đội trưởng đội K5 chỉ mất có 8 năm liền Trấn Áp... "
Thế nhưng mà, cứ cảm thấy quái quái chỗ nào...
"Ây... Mọi người cũng chơi trò này sao?"
Thân là thành viên kỳ cựu trong đội, ngươi không làm gương, các thành viên khác sẽ thế nào?
Đây là một cái nguyên tắc sinh tồn.
Sau đó đội trưởng lại búng tay, lần này viên đá đập thẳng vào đầu.
12, 22, 32, 52, 72, 92, 102.
Một là kéo gần khoảng cách, bởi hắn vẫn cảm nhận được trong ánh mắt mọi người ẩn ẩn một chút cảnh giác.
Cường giả Độ Kiếp Cảnh, trở tay liền có thể biến một phương thế giới thành bột mịn.
Giang Phong nghe vậy nửa đùa nửa thật: "Vậy khi nào cho ta gia nhập với, ta cảm thấy trò này rất có ích cho việc tu luyện."
Ngoài ra, đánh đám quái thủ lĩnh cũng sẽ ngẫu nhiên rơi ra một ít vật liệu, vật liệu qui đổi thành điểm chiến công, điểm chiến công dùng để hối đoái các loại vật phẩm tu luyện, hoặc cũng có thể đổi sang tiền mặt.
Đội trưởng quát mắng một tràng, lời lẽ vô cùng cay nghiệt, không chút nể nang.
Cốp!
Có thời gian như vậy sao không tập trung vào tu luyện, Nguyệt Thạch ngươi cũng đâu có thiếu.
Có người gia nhập Luyện Ngục Giả, nàng vui.
Nhưng đội trưởng còn không buông tha hắn: "Ngươi dám tránh?"
Giang Phong tổng kết.
"Ồ? Ngươi cũng chơi Vọng Tiên? Cấp gì rồi?" Người hỏi là 102 Lưu Dương Lam.
Chương 0042: Luyện Ngục Giới (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngươi đang đứng ở tinh cầu đấy, nổ rồi còn có chỗ đặt chân?
Giang Phong: ...
Về phần trở thành thành viên cái gì, đợi an toàn ra khỏi nơi này lại nói.
Thức Tỉnh Giả hệ Thổ, đầu hắn cứng hơn đá là rất bình thường.
Mà cái thứ hai thì chính là muốn thăm dò xem liệu mọi người có giống như hắn, thăng tiến tu vi nhờ vào chơi game hay không.
"Đội trưởng, thật muốn để hắn tham gia Thú Triều lần này sao?"
Vài phút sau, bài giáo huấn mới kết thúc.
Cái này không có gì lạ.
"Cấp hai mươi? Quá gà!" Những người khác dường như đồng loạt lên tiếng.
"Cấp hai mươi..." Đột nhiên bị hỏi, Giang Phong lúng túng đáp. (đọc tại Qidian-VP.com)
...
Đội trưởng nói xong lại quay sang đối với những người khác hô hào:
12, 22, 32, 52, 72, 92, 102.
"Bảo rương, đánh quái rớt đồ... này làm sao cảm giác như đang chơi Vọng Tiên nha?" Hắn vô thức nói.
Các thành viên khác dường như đã quá quen thuộc cảnh đội trưởng giáo huấn 72, cho nên ai bận việc gì thì làm việc nấy, tản đi, không có mảy may khuyên can nửa câu.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.