Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 0050: Không tin không mài c·h·ế·t ngươi

Chương 0050: Không tin không mài c·h·ế·t ngươi


[ Nhiệm vụ tầng hai: Thu thập mai rùa từ lính gác bờ biển 0/10 ]

[ Nhiệm vụ tầng mười: Đánh bại Thủ Lĩnh Quỷ Đầm 0/1 ]

[ Nhiệm vụ tầng hai mươi: Đánh bại Thủ Lĩnh Mộc Yêu 0/1 ]

...

5 giờ sáng, La Hoàn Tháp tầng 30.

Bản đồ lần này là một sơn trại.

"Nghỉ ngơi tại chỗ mười phút!"

Lục đội trưởng liếc nhìn đồng hồ trên cổ tay, đối mọi người hô.

Gần 4 tiếng đồng hồ mới leo đến tầng 30, tốc độ này là nhanh hay chậm nàng không chút bận tâm, bởi dẫu sao công việc chỉ là thăm dò, bảo toàn lực lượng là được.

Nhưng suốt mấy tiếng này cũng không phải là vô ích, trước mắt cả đội có thể tạm thời tổng kết được mấy đầu kết luận.

Thứ nhất, đẳng cấp của quái trong tháp tăng dần theo mỗi mười tầng, từ tầng một đến tầng mười là Dị Quái D cấp 1, tầng mười một đến hai mươi là cấp 2, tầng hai mốt đến ba mươi cấp 3.

Thứ hai, cứ mỗi mười tầng sẽ xuất hiện một con Boss, thực lực của Boss nhỉnh hơn tiểu quái 2 cái cấp độ, đánh bại Boss xong mỗi người đều nhận được một cái Bảo Rương, phẩm cấp bảo rương gồm ba loại Hoàng Kim, Bạch Ngân cùng Thanh Đồng, trong rương có ba lựa chọn phần thưởng ẩn, chỉ được chọn một trong ba.

Thứ ba, nhiệm vụ trong tháp rất đa dạng, có tầng thì là săn g·i·ế·t, có tầng hái dược liệu, đào khoáng, lại có tầng thu thập vật liệu rơi ra từ quái.

Cuối cùng, âm thanh thần bí kia cũng nói rõ người chơi có thể mang các đồ vật trong tháp, kể cả là vật phẩm nhiệm vụ về thế giới hiện thực.

Chỉ là, điều này có đúng hay không thì phải đợi ra tháp mới có thể xác nhận.

Nghĩ đến đây, Lục đội trưởng không khỏi nhìn về phía Diệp Văn Trí cùng chiếc bao tải đựng một đống đồ loạn thất bát tao bên cạnh.

Một đường leo đến tầng này, hắn mặc dù gần như không tham gia đánh quái, nhưng lại là người có đóng góp nhiều nhất.

Thật ra, trong mắt mọi người chuyện này rất bình thường, hắn là người mới chưa từng trải qua huấn luyện, lực chiến yếu nhất cho nên xuất lực ít nhất, về phần dễ dàng tìm ra vật phẩm nhiệm vụ, mở rương ra đồ tốt... đơn thuần chỉ là may mắn mà thôi.

Tuy nhiên Lục đội trưởng lại không nghĩ thế, một lần có thể là may mắn, nhưng năm lần bảy lượt, lại còn không chỉ là một hai tầng, vậy không thể dùng hai từ may mắn để đánh giá.

Tỉ như tầng 29 vừa rồi nhiệm vụ là thu thập Tứ Diệp Thảo, một mình hắn tìm ra 18 trong tổng số 30 lá.

Tầng 21, hắn vốn hăng hái đi đầu nhưng lại đột nhiên cúi xuống buộc dây giày, đúng lúc một con Mãnh Hổ nhào qua, dọa mọi người giật mình một phen.

Tầng 14 nhiệm vụ đào khoáng, trong lúc cả đội còn loay hoay không biết tìm ở đâu thì hắn bất ngờ muốn đi vệ sinh, sau đó phát hiện mỏ khoáng bị vùi lấp dưới lớp đất đá.

Rồi nhiều tầng khác nữa...

Duy chỉ có một lần xuất thủ là tầng 8, nhiệm vụ thu thập Tinh Hạch từ Quỷ Đầm Lâu La, cả đội chém g·i·ế·t mấy chục con không được viên nào, hắn vu vơ đánh một cái liền rơi hai viên.

Chưa kể hai con Boss tầng 10 và tầng 20, rương của mọi người rõ ràng đều là Hoàng Kim, Bạch Ngân, vậy mà chỉ mở được một ít vật liệu vụn vặt.

Còn hắn hai cái Thanh Đồng, rương đầu 5 viên Hạ phẩm Nguyệt Thạch, mà rương thứ hai thì là một thanh Trường Mâu cấp 8.

Mặc dù phẩm chất trường mâu chỉ là "thường" nhưng chỉ số công kích vượt xa cây kiếm tân thủ ghẻ được tặng ở tầng một.

Để mọi người hoài nghi nhân sinh, rốt cuộc Hoàng Kim tốt hay Thanh Đồng tốt.

Hiện tại càng tỉ mỉ xem xét, Lục đội trưởng càng cảm giác Diệp Văn Trí hình như thật sự có vấn đề!

Chẳng lẽ hắn là đang giấu dốt?

Kỳ thực, suy nghĩ của nàng cũng không sai, biểu hiện của Giang Phong từ đầu đến giờ đích thực không phải may mắn, mà là nhờ dựa vào Thần Thức.

Đây chính là chỗ lợi hại của môn thuật pháp này, chỉ cần Thần Thức đủ mạnh, vạn vật trước mặt đều sẽ như bị lột trần, tìm ra nơi nào có khoáng mạch, con nào giữ vật phẩm nhiệm vụ, thật rất đơn giản.

Về phần vì sao Giang Phong lại đột nhiên ra sức như vậy?

Là vì hắn nhận ra một số tầng trong tháp vậy mà lại có Linh Dược.

Những Linh Dược này mặc dù phẩm cấp có chút thấp, thời gian sinh trưởng chỉ một vài chục năm, nhưng đặt ở Tu Tiên Giới cũng đã đủ gây ra một trận tranh đoạt sứt đầu mẻ trán rồi.

Vậy mà đám người này lại không biết hàng để hắn mặc sức thu thập.

Cho nên hắn muốn tranh thủ một đêm này tranh thủ nhặt nhạnh càng nhiều càng tốt, bởi dù sao hắn cũng đã dự định qua đêm nay sẽ không dây dưa gì với cái tổ chức này nữa.

Thế giới này là thuộc về Siêu Phàm Giả, đột nhiên xuất hiện một kẻ ngoại lai tu tiên như hắn, ai biết sẽ được chào đón hay là sẽ bị bắt đi giải phẫu nghiên cứu đây?

Hắn không muốn đánh cược.

Nếu có người biết những suy nghĩ này nhất định sẽ mở miệng khinh mắng hắn là đồ đần, hoặc nói chỉ cần cẩn thận không lộ ra bản sự, hoặc khuyên nên hợp tác đôi bên cùng có lợi.

Điểm này hắn ngược lại là từng nghĩ đến, nhưng tính đi tính lại một hồi cảm thấy rủi ro quá cao liền loại bỏ.

Không có cách, cha mẹ sinh con trời sinh tính, bản chất hắn là vậy, cộng thêm kiếp trước từng có đoạn thời gian ăn một giáo thê thảm khiến cho hắn càng thêm cẩn thận, không phải bị ép buộc quá mức sẽ không nguyện nếm phong hiểm.

Chỉ cầu yên ổn, chậm chút cũng được.

Tuy nhiên, câu nói tiếp theo của Lục đội trưởng lại như dội cho hắn một gáo nước lạnh.

"Thời gian không còn sớm, sau khi hoàn thành tầng này chúng ta sẽ trở về, các ngươi thấy sao?"

"Ta cũng đang tính vậy." Ngũ đội trưởng đồng ý.

"Ta không ý kiến, theo đội trưởng." Những người khác cũng hô.

"Đội trưởng, sao không leo đến 50, không phải chỉ cần vượt qua thì lần sau có thể trực tiếp vào tầng 50 sao?" Giang Phong thắc mắc.

"Không được." Lục đội trưởng lắc đầu: "Khoản B điều 21 qui định, các đội khai thác đều phải trở về trước sáu giờ, hiện tại chỉ còn gần một tiếng sẽ không kịp leo tầng 50."

"Lại là qui định... " Giang Phong lẩm bẩm.

"Tên này làm ve chai làm đến nghiện rồi?" Lục đội trưởng thấy vẻ mặt hắn thất vọng của hắn không khỏi hơi lườm một cái, mở bảng nhiệm vụ ra xem xét.

[ Nhiệm vụ tầng 30: Đánh bại Trại chủ Sơn Tặc Trại Triệu Đà 0/1 ]

"Không ngoài dự đoán, lại là đánh Boss."

Triệu Đà, cái tên này là tên thật hay biệt hiệu nàng đương nhiên không chút bận tâm, bởi tên tuổi không ảnh hưởng gì đến sức chiến đấu của nó cả, cái nàng quan tâm là nhiệm vụ tầng này không giới hạn thời gian.

Đồng nghĩa có thể thả lỏng một chút.

"Thực lực boss tầng này là D cấp 5 nhỉ?" Một người tự hỏi.

"Chiếu theo qui luật của tháp, hẳn là vậy."

"Ta nhớ trong game Triệu Đà chỉ là quái tinh anh level 16 thôi đâu, đến nơi này trực tiếp thành Boss 50."

"Này có chút khó đối phó rồi."

Những người khác than vãn.

"Siêu Phàm D cấp 7 không đối phó nổi Dị Quái D cấp 5?" Giang Phong hơi trầm ngâm, nhưng rất nhanh liền nghiệm ra nguyên nhân.

Đây còn không phải do thiếu khuyết công pháp!

Những người này mặc dù là Siêu Phàm Giả sức mạnh hơn người, nhưng phương thức chiến đấu đơn thuần chỉ là võ công phàm thế, thậm chí dùng sức đánh loạn, không tận dụng được bao nhiêu Niệm Lực, cho nên gặp Dị Quái cảnh giới yếu hơn một chút liền đã cảm thấy khó.

Tỉ như đồng cân đồng lạng, người bình thường sẽ vĩnh viễn đánh không lại người luyện võ.

Tương tự Tu tiên giới, cùng cảnh giới nhưng thiếu khuyết công pháp, hoặc phẩm chất công pháp quá thấp thì vẫn ở vào thế hạ phong mà thôi.

Nghĩ đến cũng hiếu kỳ, những người này là làm thế nào luyện được đến Luyện Khí tầng 7?

Rồi cả mấy cường giả đứng đầu kia nữa.

Siêu Phàm S nha, tương đương với Hóa Thần Cảnh, hơn Luyện Khí Cảnh bốn cái đại cảnh giới đâu.

...

"Ta đi thăm dò trước!" Ngũ đội trưởng đứng dậy nói.

Nàng tiến đến một góc hẻo lánh, không một tiếng động nhẹ nhàng leo lên vách tường, ngó đầu nhìn vào trong trại, ánh mắt thăm dò hoàn cảnh xung quanh xem liệu có yếu tố gì có thể bất ngờ phá rối, sau đó lại nghiên cứu địa hình có chỗ nào có thể lợi dụng hay không.

Mặc dù chỉ là cấp 5, nhưng đối mặt với một Boss chưa có chút thông tin nào nàng vẫn là cẩn thận, đề phòng lật thuyền trong mương.

Trong sân có mấy chục người đi đi lại lại, ngoài ra tại căn chòi phía cuối trại còn có một gã đàn ông to cao đầu đội mũ sắt, thân khoác da hổ, tay chống thanh chiến đao dài hơn hai mét.

"Hẳn là Triệu Đà đi." Ngũ đội trưởng lẩm bẩm, tháo cặp kính đen trên mặt xuống, đồng thời vận chuyển Niệm Lực trong người, tròng mắt vốn không có con ngươi cũng theo đó tản ra một tầng sương khí nhàn nhạt.

Giờ phút này, dưới góc nhìn của nàng toàn bộ sơn tặc giống như bị ống ngắm khóa chặt, thân hình từng tên từng tên ẩn hiện quang ảnh bản đồ thân nhiệt.

"Trại chủ cấp 5, còn lại đều là cấp 3." Ngũ đội trưởng lẩm bẩm đánh giá.

Đây là một trong những năng lực đặc biệt của nàng, dựa vào con mắt tàn phế có thể thăm dò ra thực lực của đối phương.

Lại quan sát thêm một lúc rồi mới đeo kính, trở lại đội ngũ phổ biến tình hình.

...

Nghỉ ngơi kết thúc, cả đội bắt đầu nhiệm vụ.

40 con Dị Quái D cấp 3 không chút khó khăn, vài phút liền giải quyết hết, chỉ chừa lại vị thủ lĩnh còn ở trong lều.

"Ta lên trước!" Lục đội trưởng lắc lắc cổ nói.

Phạm vi thù hận của Triệu Đà tương đối lớn, vừa bước vào tầm mắt hắn liền có phản ứng, vung chiến đao từ ngay khoảng cách mười mấy mét về phía nàng.

Lục đội trưởng thấy vậy lập tức lộn sang một bên, nhưng lộn xong mới phát hiện không có đao khí gì, mà Triệu Đà thì đã múa đao xông lên.

"Hư chiêu?" Lục đội trưởng biết mình vừa phán đoán sai, nhưng tâm lý nàng cũng không vì vậy mà bị ảnh hưởng, thăm dò mà, thà hiểu nhầm còn hơn trúng chiêu.

Triệu Đà một đường xông tới, đầu chiến đao kéo lê trên mặt đất tạo ra đường rãnh, đợi khi chỉ còn cách Lục đội trưởng ba mét liền giậm chân tung người xoay nghiêng 360 độ, tạo đà bổ mạnh chiến đao về phía nàng.

Lục đội trưởng lập tức nhảy mạnh lên không trung, mặc dù thực lực đối phương kém đến bảy cấp nhưng nàng biết công kích của Boss là không thể khinh thường.

Cái tháp này là game một mạng nha.

C·h·ế·t là hết!

Giang Phong một bên quan sát thầm gật đầu tán thưởng, nhìn qua thì cú nhảy có vẻ hơi hèn nhát, nhưng lại rất sáng suốt.

Phải biết một đao rồi của Triệu Đà vừa bổ xuống liền vang ra một tiếng trầm đục nặng nề, mặt đất bị chém nổ thành vết nứt sâu hoắm, sỏi đá văng tứ tung, không những thế còn khuếch tán ra một luồng sóng xung kích đáng sợ.

Nếu Lục đội trưởng lộn người như trước, hẳn là đã bị thương.

Nhìn mảnh áo choàng bị sóng xung kích cắt ra là biết.

Nhưng một mực tránh né tuyệt không phải là phong cách của nàng, ngay sau khi nhảy lên, thanh kiếm tân thủ trong tay khẽ vung, vẽ ra hai đường kiếm khí hình bán nguyệt bắn về phía đối phương.

Chiêu thức y hệt Ngũ đội trưởng lúc ở đảo tân thủ.

Triệu Đà không hề né tránh, hất chiến đao còn cắm trong mặt đất lên, một luồng đao khí lập tức phóng ra.

Đao khí va chạm kiếm khí, cả hai hóa thành sương khói.

Đúng lúc này Ngũ đội trưởng đột nhiên xuất hiện bên cạnh Triệu Đà, tận dụng việc tay hắn giơ chiến đao lên cao để lộ ra sơ hở, đâm một kiếm chí mạng thẳng vào mạn sườn.

Có điều Triệu Đà tựa như không hề hấn gì.

Ngũ đội trưởng thấy đối phương bất động, lập tức không chút do dự từ bỏ tấn công, đạp một chân lên người hắn, sau đó vừa búng người vừa rút kiếm bay ra.

Đồng thời lúc này Lục đội trưởng cũng từ trên không hạ xuống, một chém toàn lực vào cổ tay, ý đồ tước đoạt chiến đao của hắn.

Chỉ là kiếm vừa chạm cổ tay liền vang lên tiếng va chạm kim loại, hiển nhiên hắn có đeo bảo hộ kim loại.

Kiếm mẻ, tay không việc gì.

Triệu Đà cũng không bôi nhọ cái mác Boss, sau khi bị chém vào tay, tay còn lại bắt lấy kiếm của Lục đội trưởng, đồng thời vung chân đá về phía nàng.

Lực chân rất mạnh, cơ hồ còn làm không gian xung quanh có chút vặn vẹo, buộc Lục đội trưởng không thể không từ bỏ kiếm mà thoái lui.

"Đội trưởng!" Giang Phong tung cây Trường Mâu cấp 8 về phía nàng.

Lục đội trưởng một tay bắt trường mâu, đối hắn gật đầu một cái, tiếp tục tấn công.

Ngũ đội trưởng bên kia sau khi nhảy ra cũng đã vòng về bên cạnh Triệu Đà, cứ như vậy hai chọi một, quần ẩu với Boss.

Những người còn lại bình tĩnh vây xem.

"Xem ra cũng không có gì đáng sợ!" Giao đấu một hồi, Lục đội trưởng mở miệng kết luận.

Mặc dù Triệu Đà "thông minh" hơn Boss trong trò chơi một chút, nhưng cơ bản vẫn là lặp đi lặp lại vài chiêu thức, quá trình giao đấu nàng cũng đã cố ý hứng chịu một ít đấm đá, kết quả nhận ra kình lực không có khoa trương như hiệu ứng hình ảnh mà mắt thấy.

Chỉ hơi ê ẩm một chút.

Chỉ là nàng vẫn là không có can đảm thử chịu một đao.

Vấn đề đau đầu hiện tại là sát thương, vũ khí bản thân không dùng được, mà kiếm tân thủ thì như gãi ngứa.

Không khỏi nghĩ đến hình ảnh mấy con số (-1) (-1) nhảy loạn xạ như trong game.

Có thể trường mâu khá hơn một chút, dù sao cũng là vũ khí cấp 8.

"Tất cả cùng lên đi, chú ý tránh đao của hắn!" Nghĩ đến đây, Lục đội trưởng đối mọi người hô.

Một máu thì một máu, tám người cùng đánh chẳng phải là tám máu.

Ta không tin bảy tám thanh kiếm tân thủ không mài c·h·ế·t được ngươi.

---

Xin lỗi mọi người, nhà ở tâm bão, mất điện trọn vẹn 8 ngày hôm nay mới có.

Không điện, không nước, không sóng điện thoại, nóc nhà cũng bay mất một nửa, thiệt hại ruộng vườn đại khái 90%.

Còn may một nhà 7 người đều an toàn.

Mặt khác, có thể mình viết không được tốt nên lượt đọc thảm quá, 10 chương gần nhất chỉ có 3,4 lượt đọc mỗi chương, trong đó một lượt là của chính bản thân.

Cho nên có khi phải dừng lại ha.

Chương 0050: Không tin không mài c·h·ế·t ngươi