Do sự biến đổi địa chất, phòng thí nghiệm của pháp sư đã bị đất đá và thảm thực vật che phủ, nhưng những dao động ma lực nhỏ bé bên trong lại không thể qua mặt được cảm giác của Richard.
Richard bước tới ngọn đồi. Vừa chạm đất, hắn đã cảm nhận được một luồng ma lực mạnh mẽ.
“Xì xì xì…”
Tiếng sột soạt nhỏ phát ra từ dưới lòng đất, một cành dây leo mảnh mai trông như được làm từ kim loại bất ngờ trồi lên, nhanh chóng quấn chặt lấy đôi chân của Richard.
Nhìn thoáng qua thảm thực vật xung quanh, Richard nhận ra dưới lớp cây cỏ thưa thớt lộ ra những bộ xương động vật trắng xóa.
“Thứ này thú vị đấy.”
Richard nắm lấy dây leo. Trên dây phủ đầy những gai nhọn mang cảm giác kim loại, đủ sắc bén để xuyên qua tay người bình thường nếu chạm vào.
Nhưng Richard không phải người bình thường.
Là một pháp sư, những dây leo này chẳng khác gì cỏ dại ven đường đối với hắn.
Chỉ cần dùng chút sức, Richard đã dễ dàng bẻ gãy dây leo.
“Rễ cắm sâu phết đấy.” Richard nhổ từng dây leo đang siết chặt đôi chân mình, sau đó dùng phép thuật đào lớp đất bên trên.
Có vẻ như nhận ra mối nguy hiểm, những dây leo lập tức rút lui, nhưng Richard nhanh chóng nắm chặt chúng.
Đến lúc này thì chạy cũng chẳng kịp nữa.
Dưới sức mạnh phép thuật, Richard nhanh chóng tìm thấy một mớ rễ cây kỳ dị cuộn chặt với nhau.
Tất cả dây leo đều mọc ra từ những búi rễ này.
Richard lôi chúng lên. Những rễ cây này có bề mặt bóng loáng như kim loại, nhưng khi cầm lên lại giống như sinh vật sống, không ngừng uốn éo. Richard tìm một chiếc hộp pha lê, bỏ chúng vào rồi niêm phong bằng thuật phong ấn xiềng xích phù văn.
"Thứ này là nguyên liệu nghiên cứu tốt."
Sau khi dùng phép thuật đánh bật lớp đất đá bên ngoài phòng thí nghiệm, một lối vào tối đen lộ ra trước mặt Richard.
Hắn chưa kịp tiến vào thì một con mắt đỏ rực đã sáng lên trong bóng tối.
“Phát hiện kẻ xâm nhập, thực hiện chiến lược xua đuổi.”
Một golem luyện kim trông như cự nhân bằng đá bước ra từ bên trong. Trên cơ thể nó phủ đầy rêu xanh, từng bước đi làm rơi xuống những mảng đất và rêu.
“Golem luyện kim, đồ tốt.”
Nhìn thấy golem, hai mắt Richard sáng lên. Quân đoàn golem là thứ nổi tiếng nhất của phái luyện kim trong thời kỳ c·hiến t·ranh pháp sư. Mặc dù công nghệ hiện nay đã cải tiến, các golem hiện đại nhỏ gọn và linh hoạt hơn, vật liệu chế tạo cũng chuyển từ đá phụ ma sang hợp kim luyện kim.
Nhưng điều đó không có nghĩa những golem cũ là vô dụng.
Golem luyện kim có thể được trang bị đủ loại v·ũ k·hí. Nếu cải tạo thích hợp, một golem luyện kim có thể trở thành một pháo đài di động trên chiến trường.
Con golem này sau khi thấy Richard không lập tức t·ấn c·ông, chỉ lặp đi lặp lại câu "Mau chóng rời đi." Richard phớt lờ lời cảnh báo, thân thể hắn nhanh chóng phồng lên, biến thành hắc giáp cự nhân cao hơn hai mét.
Đối với một món đồ giá trị như vậy, Richard không muốn dùng những phép thuật hủy diệt mạnh mẽ như Tâm Diệt Tuyệt.
Con golem này đã tồn tại qua bao năm tháng, chắc chắn nguồn năng lượng của nó không còn nhiều. Chỉ cần làm cạn kiệt ma lực, Richard sẽ thu được một con golem hoàn chỉnh.
Phát hiện sự biến hình của Richard, mắt con golem đột nhiên sáng rực. Âm thanh lặp lại “Mau chóng rời đi” cũng ngừng phát ra từ cơ thể nó.
“Phát hiện kẻ xâm nhập, thực hiện chiến lược tiêu diệt!”
Vù!
Một tia ma lực bắn thẳng về phía Richard, ngay sau đó, golem lao lên t·ấn c·ông.
Trên người Richard lóe lên một tấm chắn ma lực, chặn hoàn toàn tia bắn. Sau đó, hắn lập tức lao vào v·a c·hạm trực diện với con golem.
Sức mạnh của golem rất lớn, cảm giác như bị một con tê giác hoang dã húc thẳng vào. Ngay khi vừa tiếp xúc, Richard không khỏi bị đẩy lùi.
Cùng lúc đó, nắm đấm của golem lóe sáng phù văn, biến thành một quả đấm thép rực lửa tựa dung nham.
Bang bang bang!
Trong chớp mắt, Richard và golem liên tiếp tung ra ba cú đấm. Mùi cháy khét của da thịt lập tức lan tỏa khắp không gian.
Nhưng là bên chịu thiệt, biểu cảm của Richard không những không tỏ vẻ sợ hãi mà khóe miệng còn khẽ nở một nụ cười.
"Đủ rồi."
Vừa dứt lời, con golem vốn còn đang sống động bỗng nhiên dừng lại, đôi mắt pha lê trên đầu nó cũng tắt đi ánh sáng.
Trải qua nhiều năm bị thất thoát ma lực, nguồn năng lượng của con golem này đã cạn kiệt. Số ma lực còn lại có lẽ đủ để đối phó với vài pháp sư học đồ, nhưng đối với một pháp sư như Richard, chừng đó chẳng đáng kể.
Trong khi đôi tay b·ị t·hương đang dần hồi phục, Richard bước tới bên con golem và vẽ một pháp trận trên mặt đất.
Khi ma lực được truyền vào, một khe nứt không gian xuất hiện phía trên pháp trận.
Richard mang con golem vào mảnh vỡ bí cảnh. Vừa vào trong, mấy tinh linh thần thụ lập tức bu lại xung quanh.
Qua mấy chục năm sinh sôi, số lượng tinh linh thần thụ đã tăng lên đến 32 con. Tinh linh thần thụ đầu tiên, nhung cầu, giờ đây đã trở thành thủ lĩnh của cả bầy.
Bí cảnh lúc này đã trở thành một biển hoa, với đủ loại sắc màu trải rộng khắp nơi, còn ruộng thảo dược của Richard lại chỉ còn một mảnh đất nhỏ vì thiếu không gian.
“Chủ nhân, chủ nhân, đây là gì thế?”
Richard không để ý tới bầy tinh linh nhỏ, chỉ cảnh báo chúng không được chạm vào con golem rồi rời khỏi bí cảnh.
Trở lại thế giới pháp sư, Richard lấy Ulysses ra khỏi túi ma pháp.
Vừa thoát ra, Ulysses liền hét lớn về phía Richard:
“Quạc quạc! Ta cảnh cáo ngươi, đừng có nhét Chúa tể đàn quạ vĩ đại này vào cái túi nhỏ đó nữa! Dù bây giờ ta là người hầu của ngươi, nhưng người hầu cũng có lòng tự tôn đấy!”
Richard chẳng thèm để ý tới tên này, chỉ hờ hững chỉ tay vào lối vào phía trước mặt.
“Vào thám thính xem sao.”
“Quạc! Ngươi có nghe ta nói gì không hả?”
Richard cau mày phẩy tay: “Đi nhanh đi.”
“Quạc!”
Ulysses bay hai vòng trên không trung, sau đó lao vào cửa hang.
Khoảng mười mấy phút sau, Ulysses từ trong hang bay ra.
“Quạc, không có vấn đề gì cả, mọi thứ bên trong đã mất hết ma lực rồi.”
Sau khi nhận được câu trả lời từ Ulysses, Richard lập tức lơ lửng trên không, cẩn thận tiến vào đường hầm.
Đường hầm tối om, khắp nơi đều phủ đầy rêu trơn trượt. Mặc dù những bức tường xung quanh từng được phù phép, nhưng sức mạnh của thời gian đã khiến tất cả các phép thuật này mất tác dụng, nước suối từ những khe hở trên vách đá không ngừng nhỏ xuống.
Con đường này dẫn thẳng vào lòng núi. Sau vài phút bay, Richard bước vào một căn phòng khá rộng rãi.
Richard búng tay, một luồng sáng trắng xuất hiện, chiếu sáng khắp căn phòng.
Đây là một phòng tiếp khách, ở góc phòng còn có một bộ xương trắng mặc áo choàng pháp sư.
Richard tiến lại kiểm tra, xác định đây là bộ xương của một học đồ. Có lẽ học đồ này là người đã phát hiện ra phòng thí nghiệm, nhưng vội vã nhìn thấy bộ xương nên tưởng rằng pháp sư đ·ã c·hết.
Tiếp tục đi qua cánh cửa phòng tiếp khách, qua thêm một hành lang, Richard bước vào một căn phòng còn rộng lớn hơn.
Đây là một phòng thí nghiệm.
Dưới ánh sáng từ quả cầu phát sáng, Richard lại nhìn thấy một bộ xương khác khoác áo choàng pháp sư.
Nhưng lần này, đó không phải là xương của một học đồ.
Richard tiến lại gần, quan sát bộ xương. Xương của nó có màu đen xám, mang một chút cảm giác như kim loại. Khi tay Richard vừa chạm vào, Lò Luyện Kỳ Tích lập tức truyền đến một thông báo:
[Nguyên liệu: Thi thể pháp sư vô danh]
[Chất liệu có thể tinh luyện: Thép Huyền Bí]
[Chi phí tinh luyện: 20.000 ma lực]
“Thép Huyền Bí!” Trái tim Richard chấn động. Thép Huyền Bí là một trong những nguyên liệu đỉnh cao trong luyện kim, ngang hàng với Mithril và Adamantium. Nó có tính chất cực kỳ cân bằng về độ cứng và khả năng dẫn ma lực, là nguyên liệu tối thượng để chế tạo các bộ phận của golem cấp cao.
Không do dự, Richard lập tức chọn tinh luyện.
Lần tinh luyện này có chút khác biệt. Khi ma lực trong cơ thể Richard tiêu hao, hắn vẫn không ngừng hấp thụ ma lực từ bên ngoài. Richard lấy ra vài viên ma thạch từ túi không gian, sau đó điều khiển cơ thể nuốt chửng chúng.
Dưới sự dẫn dắt của tinh thần lực, ma lực từ ma thạch nhanh chóng bổ sung vào cơ thể Richard và trở thành nhiên liệu cho Lò Luyện Kỳ Tích.
Sau khoảng nửa phút, khi quá trình hấp thụ ma lực hoàn tất, Lò Luyện Kỳ Tích bắt đầu tinh luyện.
Bộ xương trước mặt Richard lập tức tan biến. Ulysses, đang đậu trên vai Richard, nhìn thấy cảnh này liền cảm thán:
“Quạc! Ngươi thật là gặp may, bảo vật mà chỉ có các vị thần vương mới nắm giữ lại rơi vào tay một kẻ chỉ mới ở cấp Truyền Kỳ như ngươi.”
Richard lạnh nhạt đáp: “Ta nhớ đã ra lệnh cho ngươi, không được tiết lộ dù chỉ một chút thông tin về nó ra ngoài.”
“Quác, nhưng ở đây chỉ có ngươi và ta.”
Quá trình tinh luyện hoàn tất, một khối thép huyền bí nặng khoảng một kilogram xuất hiện trong tay Richard.
Khối thép không lớn, chỉ bằng một nửa lòng bàn tay, với bề ngoài màu đen xám. Dưới ánh sáng, nó phản chiếu ánh sáng lấp lánh như những vì sao.
Đừng nhìn khối thép này nhỏ bé mà coi thường. Trên thị trường, một kilogram Thép Huyền Bí có thể đổi lấy 400.000 viên ma thạch, hơn nữa còn thuộc loại có tiền cũng khó mua. Nhiều pháp sư nghiên cứu về golem chỉ thiếu một mảnh nhỏ như thế này để hoàn thiện tác phẩm của họ.
Tinh luyện xong Thép Huyền Bí, Richard tiếp tục tìm kiếm trong phòng thí nghiệm. Hắn kiểm tra từng thiết bị thí nghiệm, mẫu vật sinh học, không bỏ sót bất cứ thứ gì.
Hầu hết các thiết bị thí nghiệm đã trở thành phế phẩm do thiếu ma lực bảo vệ qua thời gian, nhưng vẫn có một số vật phẩm còn giá trị.
[Nguyên liệu: Dao phẫu thuật của pháp sư vô danh]
[Kỹ nghệ có thể tinh luyện: Kỹ thuật giải phẫu của pháp sư vô danh]
[Chi phí tinh luyện: 10 tinh thần lực]
Nhìn con dao phẫu thuật được phù phép trước mặt, Richard không chút khách sáo cất ngay vào túi.
Ngoài con dao phẫu thuật, Richard còn tìm được một cuốn sổ ghi chép. Cuốn sổ được viết bằng mật mã, nội dung là về công nghệ cải tạo sinh vật kim loại hóa.
Kỹ thuật này Jorrod cũng biết, nhưng sau khi tinh luyện, Richard phát hiện công nghệ của pháp sư vô danh này khác biệt khá nhiều so với của Jorrod. Đây cũng là một kiến thức quý giá, sau này có thể dùng để trao đổi với các pháp sư luyện kim nghiên cứu hợp thành thú.
Tìm kiếm xong phòng thí nghiệm, Richard tiếp tục khám phá theo đường hầm.
Một phòng thí nghiệm của pháp sư thường sẽ có một kho dự trữ và một thư phòng.
Đi dọc theo đường hầm một lúc, Richard nhanh chóng tìm thấy thư phòng. Nhưng tiếc thay, qua bao nhiêu năm tháng, các biện pháp bảo vệ trong thư phòng đã mất tác dụng, và tất cả các sách lưu trữ bên trong đều đã hóa thành bụi.
Richard tìm kiếm một hồi lâu, nhưng ngoài việc làm mình bám đầy bụi, hắn chẳng thu hoạch được gì.
“Thư phòng đã thế này, thì kho dự trữ chắc cũng chẳng khá hơn.” Richard phủi bụi trên người, nhanh chóng bước tới kho dự trữ.
Đúng như Richard dự đoán, mẫu vật và nguyên liệu trong kho đã bị phá hủy hoặc phân rã do mất đi các biện pháp bảo vệ. Thậm chí, do thay đổi địa chất, một phần của kho đã bị sụp đổ dưới áp lực của núi.
Thấy cảnh này, Richard định quay người rời đi, nhưng khóe mắt chợt thoáng thấy một thứ gì đó, lập tức thu hút sự chú ý của hắn.
“Đây là... chip sao?”
0