Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Vũ Trụ Chi Khuyết
Unknown
Chương 110: Phân Thần
6h50 tối. Nhìn căn phòng rộng rãi nhưng… chỉ có một mình mình, Nhật Lâm lại muốn chửi thề.
" Con bà nó, tên kia chính là mang thù. Còn nói cái gì mẹ hắn nhớ Thu Nguyệt, muốn cùng nàng ngủ chung cơ chứ. Xem ra lúc nãy mình còn nhẹ tay."
Vừa mới nếm được ngon ngọt, hắn định tối nay lại tiếp tục cùng Thu Nguyệt nghiên cứu thâm nhập thêm lần nữa, ai ngờ lại bị phá đám.
"E hèm, đúng vậy, mình chỉ là muốn nghiên cứu song tu đại pháp, không phải là kẻ sa đọa như mọi người nghĩ." Nhật Lâm tự động dát cho mình vài miếng vàng.
Lảm nhảm một hồi, hắn hít sâu một hơi, thần tình nghiêm túc:
"Thời điểm quan trọng tới, hi vọng thành công! Đăng nhập!"
Ngay lập tức, thân ảnh Nhật Lâm xuất hiện trong phòng khách sạn. Hắn cũng không vội đi ra mà bắt đầu ngồi xuống và nhắm mắt lại.
Qua một lát, hắn đứng dậy nhưng mắt vẫn còn nhắm, sau đó từ từ mở mắt, lại từ từ di chuyển. Động tác của hắn từ chậm chạp, khiêng cưỡng như máy móc cho đến dần dần trôi chảy.
Cứ thế vài phút trôi qua…
"Ha ha ha, thành công! Rốt cuộc có thể tu luyện Linh Hồn Minh Tưởng Pháp toàn thời gian trong game rồi." Nhật Lâm ngửa đầu lên trời lớn tiếng cười to.
Đây chính là lời giải thích cho hành động của hắn nãy giờ.
Hắn vừa rồi làm cái gì? Phân thần!
Chính là phân liệt tinh thần, không phải tinh thần phân liệt…khục… hình như cũng như nhau!
Nói nôm na, đây là một trong những năng lực mà Nhật Lâm có được sau khi Linh Hồn Minh Tưởng Pháp tầng hai đột phá. Nó cho phép hắn có thể phân một bộ phận tinh thần đi làm những việc khác.
Tương tự như nhất tâm nhị dụng nhưng triệt để hơn, Phân Thần có thể hoàn toàn làm những việc không hề liên quan tới nhau.
Ví như hiện tại, bây giờ Nhật Lâm có thể vừa chơi game vừa tu luyện Linh Hồn Minh Tưởng Pháp tầng ba mà không hề bị hành động chơi game cản trở. Dù cho trong game hắn làm bất cứ việc gì, thậm chí là b·ị t·hương cũng không hề ảnh hưởng đến việc tu luyện.
Mặc dù hiệu suất không bằng toàn tâm toàn ý tu luyện, chỉ tương đương với như khi chưa đột phá nhưng cũng đã là quá tốt.
Mỗi ngày có thêm 24 giờ tu luyện, tiến độ chẳng khác nào nhanh gấp đôi gấp ba. Phải biết ngoài thực tế hắn còn phải lĩnh ngộ Huyền Kinh nữa, thời gian cũng không dư dả gì.
" Được rồi, làm việc tiếp thôi. Nơi đây cũng ở gần một tuần, còn thêm ba tuần nữa là có thể thu gặt nhiệm vụ Đại Gia rồi. Không biết là phần thưởng hay nhiệm vụ tiếp nối đây."
Nhật Lâm đi ra cổng, lên ngựa rời khỏi cổng thành. Chạy thêm một đoạn tới khu vực vắng người, hắn liền thấy Thanh Vân đã có mặt tại nơi đó. Nhật Lâm chột dạ tiến lên:
" E hèm… chào em!"
" Chào anh!" Thanh Vân nhìn hắn cười cười, ánh mắt tia tới tia lui.
" Khặc khặc… sao nhìn anh đắm đuối thế?"
" Hừ, ai đó bảo là buổi tối đưa Địa Kinh cho người ta, cuối cùng lại chỉ nhắn tin bảo không vô được liền chạy."
Nhật Lâm cười khổ. Hôm qua mọi người quá nhiệt tình, anh một câu tôi một câu tới tới lui lui, làm hắn không đủ thời gian vô Không Gian Ảo đưa Địa Kinh cho nàng.
Mặc dù thời gian đưa thì cũng không lâu, nhưng cũng phải đợi nàng hấp thu toàn bộ xong, nói vài câu rồi mới đi được nha. Cũng không thể đem con bỏ chợ được.
Nhật Lâm thúc ngựa lại gần rồi đưa tay nắm lấy eo Thanh Vân kéo qua. Nàng cũng không chống cự, thuận thế dựa người vào lòng hắn.
" Anh xin lỗi, anh…!"
Thanh Vân nghe vậy liền lấy tay che miệng hắn lại.
" Hì, em hiểu mà! Giỡn với anh một chút."
Dừng một hơi, nàng tựa đầu vào vai hắn nói tiếp:
" Em đã lựa chọn, thì sẽ không vì chuyện này mà tức giận. Chỉ là em vẫn có chút ghen tị. Địa Kinh thật có thể khiến người khác không để ý những chuyện này?"
Nhật Lâm vuốt mái tóc nàng, âu yếm nói:
" Ừm, nhưng muốn hoàn toàn không để ý thì tâm cảnh cần phải rất cao. Bây giờ chỉ là có thể chập nhận sự tồn tại của nhau thôi."
" Há, vậy thì em hiểu được tại sao hôm qua Thanh Hà lại muốn đi đánh quái ban đêm rồi."
" Hả, tại sao lại đi đánh ban đêm? Nàng cũng không cần vội cày cấp như những người kia nha?
" Ai biết! Tự dưng nàng ngẩn người một lúc như cảm nhận cái gì đó. Sau đó liền cảm thấy "khó chịu" muốn đi kiếm ma thú xả đánh nhau! Em đoán là có ai tính làm cái gì đó nên nàng mới như vậy, hì hì!"
" Khặc khặc, chuyện này bỏ qua, chuyện này bỏ qua. Đi luyện cấp thôi!" Nhật Lâm âm thầm đổ mồ hôi, hắn vội vàng đổi chủ đề.
"Hứ!"
…...
Tại một nơi khá kín đáo trước cổng ra vào, hai tên người chơi đang ngồi xổm nói chuyện với nhau khá thoải mái. Âm thanh của bọn họ không lớn nhưng cũng không kìm nén, hiển nhiên cũng không quan tâm mình có bị phát hiện hay không.
" Ê, mày thấy hắn không?"
" Không! Vô lý thật, vừa đăng nhập chúng ta liền xuất hiện ngay trước cổng, ra đây núp nãy giờ mà sao vẫn không thấy hắn đi ra."
" Không lẽ hắn có việc trong thành nên chưa ra?"
" Cũng có khả năng này, đành đợi tiếp thôi!"
" Àiiii, chẳng biết giám đốc kêu chúng ta theo dõi hắn làm gì? Solo cũng không lại, hội đồng càng không lại. Người ta là đại tập đoàn nha, muốn đè ai liền đè."
" Ừm, mặc dù ngồi đây không đi g·iết quái luyện cấp thì sẽ được đền bù, nhưng sao so được cảm giác thoải mái đâm đâm chặt chặt, nhìn ma pháp bay lượn nha. Haizzzz…."
" Àiiii, chịu thôi! Thân phận cu li, trình độ hai ta cũng không cao, chỉ có thể sống dựa vào tập đoàn."
" Haizzzz!"
Nói xong câu này, hai người bất giác thở một hơi dài.
Đời chính là như vậy! Cũng không phải Chân Thực Ma Huyễn mở ra thì ai cũng có thể đổi đời. Anh cố gắng, người khác sẽ càng cố gắng. Cũng đừng nghĩ Ma tinh chỉ cần mỗi 5 cấp là thu được miễn phí liền có thể bán.
Một là phải đủ danh vọng. Nhưng đủ rồi thì người ta lại không cần loại cấp bậc này nữa.
Hai là, cái gì cũng chỉ có một thời. Đồ quá đát đương nhiên sẽ xuống giá, bán được cũng chẳng còn lời bao nhiêu. Người có thể mua thì đã không cần, người cần thì chưa chắc đủ điều kiện mua.
Cho nên, vẫn là cần thực lực!!!
…...
Tại một khu vực luyện quái, Ảo Ảnh đang cùng đồng đội đang luyện cấp. Đột nhiên Lưu ly mở miệng nói:
" Anh, có người trước cổng đang lén lút tìm kiếm ai đó. Có lẽ là tên Lâm Chi Linh kia?"
Ảo Ảnh vừa đánh vừa cười hỏi:
" Hả, tại sao đoán là hắn?"
" Vì công hội của bọn họ là Hiệp Triều!"
" Ồ, cũng là đối thủ lớn của Tinh Nhật Vân Hà và chúng ta. Dám cho chính người của Công Hội đi dò xét, hẳn không phải là vì đánh lén rồi. Vậy chỉ có thể là mua chuộc."
" Là muốn đào người? Nhưng bọn họ có thể trả qua đại tập đoàn sao?"
Ảo Ảnh lắc đầu, nhếch mép:
" Trả qua không thì không biết. Nhưng chỉ cần có trả thử là được!"
" Có trả là được?" Lưu Ly giật mình, sau đó vỗ đầu hiểu ra: "Em hiểu rồi. Bọn họ là muốn phá đám, chôn một cái gai trong lòng địch nhân. Không hổ là đám tư bản, chiêu âm hiểm vậy mà cũng nghĩ ra được."
Ảo Ảnh cười cười nhìn nàng không nói.
Lưu Ly hiểu ý hắn, đỏ mặt sẳng giọng:
" Cười cái gì? Em không phải tư bản!"
" Ha ha…"
" Đáng ghét!!!"
…...
Trở lại chỗ Nhật Lâm, lúc này Thanh Vân cũng nhận được tình báo của Công Hội liền đem chuyện này nói cho Nhật Lâm biết. Nàng nói xong liền cười:
" Hì, bọn họ không ngờ anh lại có hai thân phận."
Nhật Lâm cũng cười. Khi nãy trước khi ra khỏi khách sạn, hắn đã đổi danh tính thành Vũ Trụ Chi Thương, khuôn mặt cũng thay đổi theo nên không ai nhận ra hắn được.
Hiện giờ cái tên Lâm Chi Linh đã khá nổi tiếng, chắc chắn đi đâu cũng có khả năng bị nhận ra nên hắn đã dùng cách này để tránh né.
" Ý đồ của họ quá rõ ràng, chính là dương mưu. Báo cho anh biết họ sẵn sàng trả giá cao, đồng thời cũng khiến bên em nghi kỵ anh."
Thanh Vân nhún vai:
" Bọn họ là thật có tư cách đào người. Tập đoàn nhất lưu đỉnh cấp cũng không phải chuyện đùa. Đáng tiếc…"
" Đáng tiếc có một thứ họ cũng không cách nào trả nổi, khà khà."
Thanh Vân cười cười:
" Bọn họ có thể dùng nhiều người đẹp góp vào nha. Việc này anh tính thế nào?"
" Kệ họ đi! Nếu bị gặp thì cứ từ chối thẳng, không thì thôi. Chúng ta đã rất mạnh, không cần thiết chơi âm mưu. Chỉ cần đề phòng kỹ một chút là được." Nhật Lâm tự động bỏ qua vế trước, nhún vai nói.
Sự thật là như thế. Đừng nói là có Nhật Lâm nên mới mạnh, dù cho không có, Thanh Hà hiện giờ đã tu luyện Địa Kinh, Thanh Vân nay mai gì cũng sẽ.
Mà dựa theo chiều hướng này, Nhật Lâm ẩn ẩn dự đoán, tương lai năng lực ngoài đời của mọi người có khả năng cao là sẽ được đem một phần vào trong game.
Tựa như thiết lập pk vậy!
Trước có thực lực, sau lưng lại có đại tập đoàn chống, vậy thì ngoài Thùy Linh và Thu Nguyệt ra, ai có thể chặn được các nàng chứ. Ứng Kiếp Ứng Cát hay đệ nhất tài nữ gì thì cũng phải né sang một bên.
" Được rồi, tới!" Tiếng Nhật Lâm vang lên, báo hiệu hành trình cày level hôm nay bắt đầu.