0
Khu vực cấp 5.
Nhật Lâm nhìn bảng thuộc tính con tinh anh Song giác ma trư trước mặt, cảm thấy im lặng.
Song giác ma trư ( Tinh anh )
Đẳng cấp: 5
Sinh mệnh: 1000/1000
Công kích: 130
Phòng ngự: 40
Kỹ năng: Cuồng nộ ( Khi bị công kích sẽ phát động, tốc độ và lực công kích tăng mạnh )
Miêu tả: Trong quá trình ma hóa, dã trư sinh ra biến dị. Bởi vì hình dạng khác với đám tiểu đệ nên cực kỳ bài xích chúng.
Ẩn tính: Nó ghét bọn heo này và cả mùi thịt của chúng. Nếu gặp số lượng lớn nó sẽ mất khống chế.
Thêm một cái sừng!!!
Chỉ là thêm một cái, còn lại không có gì khác. Thuộc tính y chang, kể cả cách g·iết nó cũng vậy.
“ Hệ thống, ngươi làm vậy có phải quá mất thân phận. Dù gì cũng là siêu siêu siêu siêu cấp AI, tạo ra một Puzzle khác cũng đâu có gì khó đối với ngươi. Cần gì phải làm cái kiểu bình mới rượu cũ.”
Nhật Lâm đối với cách làm của hệ thống không còn gì để nói. Lúc thì hoành tráng hoa lệ đến tuyệt mỹ, lúc thì…
E rằng chuyện của ông thợ rèn kia cũng biến thành thù của ông ngoại, hận của bác trai v.v….
Lảm nhảm vài câu, Nhật Lâm tiếp tục đi tiếp. Giờ có g·iết nó cũng chẳng thu được gì, mắc công lại mang tiếng ỷ lớn h·iếp quái.
“ Nhắc nhở, có người trong vòng 1000m, kỹ năng liên quan đến không gian hệ ở trạng thái đông lạnh.”
Nhật Lâm giật mình, mở cột kỹ năng thì quả nhiên thấy Phong Thiên Đao và Phong Thiên Luân biến thành màu đen, không phải màu xám như đang chờ hết CD.
“ Cũng không sao, dù gì cũng hết dùng rồi. Hiện giờ mọi người có khi đã cấp 5 cấp 6, khu cấp 6 chắc cũng có lác đác. Ở đây có người cũng bình thường.”
Đi thêm khoảng 800m, Nhật Lâm nhìn thấy người chơi.
“ Là cô ta.”
Hắn nhận ra một người. Không ai xa lạ, chính là Thanh Hà.
“ Tra xét.”
Nghĩ tới cuộc nói chuyện với Thùy Linh chiều nay, Nhật Lâm tò mò kiểm tra.
“ Ý, sao vẫn cấp 5? C·hết 1 lần, còn có 2 n·gười c·hết 2 lần? Hóa ra là vậy. ”
Nhìn tình trạng của đám người, Nhật Lâm đoán được đại khái.
Cô nàng này hẳn muốn g·iết con tinh anh quái. Đáng tiếc c·hết 1 lần, 1 lần chạy được. Đánh thì không lại, bỏ thì tiếc, nên vẫn quanh quẫn ở đây vừa luyện cấp vừa chờ thời.
“ Cũng là newbie a.” Nhật Lâm cảm khái.
Nhóm Thanh Hà thấy Nhật Lâm xuất hiện, âm thầm cảnh giác. Tân Thủ Thôn mặc dù không cho pk, nhưng giành quái là không cấm, ai mạnh người đó hưởng.
Thanh Hà có chút căng thẳng. Nàng không nhận ra Nhật Lâm, lo sợ hắn phát hiện vị trí của quái tinh anh đi báo người khác.
Thanh Hà cũng không nghĩ đến chuyện Nhật Lâm tranh quái, hắn chỉ có 1 người mà thôi.
Nàng đâu biết độ biến thái của kẻ trước mặt.
“ Hế lô!” Nhật Lâm biết họ lo lắng cái gì, cũng không trêu chọc. Chào hỏi một cái liền đi tiếp.
Hắn vừa đi vừa nghĩ tới câu chuyện Thùy Linh kể cho hắn chiều nay.
Tội ác của một tập đoàn.
…...
Nguyên bản ngũ đại tập đoàn không phải là bọn hắn. Trước đó bọn hắn không có chữ “đại” mà chỉ là tập đoàn nhất lưu mà thôi.
Nhưng tên kia xuất hiện, ép bọn hắn hỗ trợ thành lập liên minh. Còn ra tay xử lý các đại tập đoàn cùng hung cực ác trên toàn thế giới. Bọn hắn nhờ vậy nương thế mới có thêm chữ “đại”.
Nhưng liên minh chỉ là bước khởi đầu, “ quét hắc ám ” liền tới sau.
Ngũ đại tập đoàn cũng không phải thật "trong trắng" chỉ là so với những “đại” phía trước, bọn hắn chỉ là “ít đen” hơn một chút mà thôi.
Điển hình như tập đoàn giải trí Nguyên Quang của ông ngoại Thùy Linh.
Ở mảng nghệ nhân minh tinh, mặc dù không công khai ra mặt ép buộc, nhưng ai muốn thượng vị, trở thành nhân thượng nhân, danh và lợi song thu thì phải đi con đường hắc ám. Ngoại lệ hiếm như lá mùa thu.
Đây cũng là căn nguyên dẫn đến t·ai n·ạn của Thùy Linh và tình cảnh gia đình nàng hiện giờ.
Tai nạn của nàng thật ra không phải là trùng hợp, mà là có kẻ cố tình gây ra, một minh tinh nổi tiếng.
Vị minh tinh kia dù công thành danh toại, cuối cùng cũng chịu không được những ngày tháng khuất nhục, viết t·hư t·uyệt m·ệnh rồi tiến hành trả thù.
Ông ngoại và cao tầng luôn có bảo vệ, cô ta không ra tay được. Cô ta bèn lợi dụng các mối quan hệ để biết được sinh hoạt và thói quen đi lại của Thùy Linh, cháu gái duy nhất của chủ tịch tập đoàn.
Kết quả là dẫn đến tình trạng hiện tại.
Khi Thùy Linh tỉnh lại, chỉ thấy ông ngoại ngồi ôm đầu cúi gầm mặt trên ghế, ba nàng thì chỉ tay vào mặt ông gầm lên đầy giận dữ, mẹ nàng chỉ biết đứng khóc. Đó là lần đầu tiên nàng thấy ba nàng như vậy.
“ Uổng ngươi là một chủ tịch đại tập đoàn, chuyện ác của ngươi ta không muốn nói. Nhưng ngươi làm ác sao ngươi không lãnh quả báo, lại để cháu gái ngươi lãnh thay.”
Nàng lúc đó tâm trạng đang rất tuyệt vọng, nhưng thấy ba và ông ngoại như vậy, cũng ráng mở miệng, lấy c·ái c·hết uy h·iếp để ép mọi người bình tĩnh lại.
Sau đó, ba nàng và ông ngoại trở mặt.
Thật ra chỉ có ba.
Ông ngoại ngay đêm đó, liền đem hai chân mình cũng chặt đứt.
Ông đem chín phần tài sản phát ra ngoài, đến bù tội lỗi bấy lâu nay của mình. Toàn bộ hoạt động của tập đoàn gần như đình trệ. Căn cơ vẫn còn, nhưng lòng người chia rẽ.
Cứ nghĩ c·ái c·hết của 1 đại tập đoàn là không tránh khỏi. Ai ngờ, “quét hắc ám” tới.
Liên minh đối với hành động của ông ngoại lại kịch liệt tuyên dương, không những không dí vào chỗ c·hết, ngược lại lại chừa cho ông và tập đoàn một con đường sống.
Đối với các đại tập đoàn khác, kẻ chủ chốt và thành viên nồng cốt chung một giuộc là phải b·ị b·ắt nhốt, chỉ có một ít người không phạm quá nhiều pháp luật, mới có thể chỉ bị giam lỏng.
Ông ngoại và một vài người may mắn thì cũng chỉ bị giam lỏng. Dù không được vào Chân Thực Ma Huyễn nhưng so với những người cùng thời cùng địa vị, cũng đã là rất tốt.
“ Em muốn giúp ông ngoại và mọi người.” Thùy Linh kiên định nói.
“ Được, chúng ta sẽ cùng cố gắng.” Nhật Lâm nắm chặt tay nàng, trìu mến nói.
“ Cám ơn anh!”
“ Đừng nói vậy!”
“ Hì!”
…
Nhật Lâm vừa đi vừa tiếp tục hồi tưởng.
“ Thanh Hà? Em biết chị ấy. Tình cảnh tập đoàn chị ấy còn tồi tệ hơn nhiều!”
Đây là lời nói của Thùy Linh, sau khi nghe hắn nói việc gặp gỡ Thanh Hà trong game và hỏi nàng có biết cô ta không.
Toàn bộ gia tộc, thành viên nồng cốt b·ị b·ắt bị giam lỏng. Giờ điều hành tập đoàn chỉ còn một ít người, hai chị em Thanh Vân và Thanh Hà là người thừa kế duy nhất còn có thể hoạt động trong Chân Thực Ma Huyễn .
Cũng không phải con cháu ruột chỉ có nhiêu đây, nhưng bọn họ đều có tội a. Truyền nhân của tập đoàn, quyền thế trong tay mà không làm vài chuyện hắc ám thì thật có lỗi với danh phú nhị tam đại.
Hai nàng xem như là còn trong trắng…khục khục.
Nghĩ tới đây, Nhật Lâm cảm thấy rùng mình.
Nếu không phải ông nội Thùy Linh hối cải quay đầu, nếu ba mẹ nàng không có công ty riêng cùng với không làm chuyện phạm pháp, e rằng giờ đây cả tập đoàn chỉ còn mình nàng.
Nghĩ tới cảnh một cô gái có khiếm khuyết phải vì gia tộc mà bôn ba, tim Nhật Lâm bỗng nhiên đau nhói.
Im lặng suy nghĩ một chút, cuối cùng hắn thở dài, mở bảng Quan hệ ra
[ Thanh Hà, gửi lời kết bạn! ]
“ Không biết tên kia và liên minh nghĩ thế nào? Chỉ bắt chỉ giam lỏng, tội thì đã định nhưng không xử, chẳng những thế lại cho bọn họ chút hy vọng.”
Nhật Lâm ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
Mặt trời lúc này đã đứng bóng, ánh nắng chói chang lúc ẩn lúc hiện sau những đám mây đen báo hiệu một tương lai vô định.
Qua một lúc lâu, ánh mắt hắn chuyển từ mê mang sang kiên định.
“ Mặc dù có chút lo chuyện bao đồng, nhưng thế giới này không nên trở thành lò sát sinh, cũng có vài thứ không nên để một vài cô gái phải gánh vác. Ngày phán xét? Ta Nhật Lâm nhất định sẽ có mặt. ”