Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 42: Tan vỡ và chỗ tốt của cặn bã

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 42: Tan vỡ và chỗ tốt của cặn bã


" Mình không thể thua. Tập đoàn không thể thua. Ông nội và ba mẹ… Tuyệt đối không được thất bại!!!" Nàng nắm chặt tay, tự nhủ.

" Nếu anh thấy không đủ. Tôi đáp ứng anh, chỉ cần anh có thể giúp chúng tôi đăng đỉnh, hoặc ít nhất là đứng đầu trong Chân Thực Ma Huyễn tôi… có thể làm… bạn gái anh."

Giao dịch cũng được a, hắn chỉ là đang cân nhắc là nói thế nào để vừa không quá lộ liễu, vừa không quá đáng thôi. Giúp đỡ một đại tập đoàn, cũng không thể qua loa vài câu là xong được.

Tan vỡ!!!

Thấy Nhật Lâm cũng không động đậy hay tỏ ra khó chịu, chỉ thờ ơ nhìn mình, Thanh Vân bỗng nhiên có chút sợ hãi. Nàng chợt nhớ người này là có võ, liền mau chóng nói hết mục đích:

Thanh Vân tựa như không nghe thấy. Nàng bây giờ đã không khóc, nhưng cơ thể cũng không động đậy. Hai mắt dường như đã mất đi tiêu cự.

" …" (đọc tại Qidian-VP.com)

Vừa rồi Thanh Vân lợi dụng lúc hắn đang tập trung ăn mà bất ngờ hỏi, ý định muốn khiến Nhật Lâm không kịp đề phòng lộ ra sơ hở.

Đáng tiếc kẻ bố thí này, là thật có tư cách xem nàng như ăn mày. Hắn có cả năng lực và… địa vị.

" Tôi muốn làm một giao dịch với anh."

" Giúp đỡ, là vì các cô khiến tôi muốn giúp. Mỹ nhân như ngọc nha. Không dùng để phủng thì để làm gì. Tôi cũng là kẻ biết thương hương tiếc ngọc. Chỉ cần các cô cam tâm tình nguyện…"

…...

Không phải nàng thấy hắn quá "vĩ đại" nên sụp đổ sao. Vậy hắn tự đem mình "kéo xuống" là được.

Đương nhiên đây chỉ là nhất thời. Hôm nay qua đi, lại qua một thời gian, nàng vẫn sẽ đứng lên lại.

" Có lẽ sau này không còn gặp lại!"

" Xứng hay không, không phải cô nói tính. Tôi nói!"

"Cặn bã, cũng có chỗ tốt nha."

…...

Tay vẫn vuốt ve mặt nàng, hắn nói tiếp với giọng vừa ôn nhu, lại kèm một chút bá đạo:

" Giờ phải bổ cứu." Nhật Lâm nghĩ, hắn cũng không muốn nhìn thấy Thanh Vân như vầy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hắn đưa tay ra, nhẹ nhàng đặt lên má nàng, khẽ lau đi những giọt nước mắt còn đọng lại.

Một lúc sau, Thanh Vân bỏ cuộc.

" Anh là đối thủ?" Tiếng Thanh Vân kinh ngạc kêu lên.

Từ lúc bước vào tập đoàn đến nay, đây là lần thứ 2 nàng khóc. Trước đó là chuyện của mẹ.

" … "

Người ở vị trí cao tột cùng, lại bị kẻ khác xem như ăn mày!!!

Bởi vì hắn, là thương hại chị em nàng!!!

Đúng vậy, hắn muốn làm như thế, nên làm như thế. Chẳng cần phải đắn đo xin phép. Nếu các nàng không thích? Không làm nữa. Chuyện nhỏ.

" Cô đã biết Thùy Linh. Hẳn cũng biết tình huống ông ngoại nàng và những người khác?"

Hắn cắn răng, trầm giọng:

Trầm mặc một lát, nàng quyết định ngã bài"

Lúc đó, là thời điểm yếu đuối nhất của hai chị em, nàng có suy nghĩ như vậy cũng bình thường.

" Thì tôi muốn giúp chứ sao. Một cô gái như nàng, cũng không nên gánh một món nợ như thế." Nhật Lâm nhún vai, ngã người trên ghế nói.

Thanh Vân cười. Nhưng nước mắt lại chảy xuống.

" Giao dịch là có thể."

Nhưng tình huống khác nhau.

Hắn chờ vài phút, sau đó bước ra, rời khách sạn.

Ai ngờ chưa kịp nghĩ ra thì…

Đúng vậy, đây là cách Nhật Lâm nghĩ ra được.

Nhật Lâm thấy vậy, bước tới… ngồi xuống.

" Anh cũng xứng?" Thanh Vân lúc này đã hồi sinh, vùng thoát khỏi tay hắn. Nàng đã full giáp full máu.

" Giao dịch gì?"

" …" Nhật Lâm mặt liền đen.

Nhưng hôm nay, nàng với vai trò là Quyền Chủ tịch của một đại tập đoàn, sao có thể có loại suy nghĩ này.

Vốn chỉ là muốn chấm dứt kiểu suy nghĩ quá tư bản của hai chị em nhà này, nên mới nói thật.

Nghĩ được một lúc, Nhật Lâm thở dài, nói:

Ông nội b·ị b·ắt, ba bị giam, mẹ cũng bỏ các nàng đi theo ông ấy. Tập đoàn lung lay, nội bộ hoảng loạn. Nhưng nàng vẫn đứng vững.

Không cầu danh cầu lợi cầu sắc, cho không như thế, không bố thí thì là gì.

" Làm riết làm nghiện a. Để mình xem bá đạo tổng tài là diễn thế nào nhỉ." Nhật Lâm cười khổ trong lòng.

Nên nàng khóc!!!

Thanh Vân thấy hắn như vậy, tâm chìm xuống. Rồi phảng phất như đã nhận mệnh, nàng cắn răng, ngẩng đầu, nhìn chòng chọc vào kẻ trước mắt, nói:

Đúng vậy, Nhật Lâm quyết định nói sự thật. Hắn biết Thanh Vân đang nghĩ gì, và muốn gì. Nên quyết định nói thật. Hắn không muốn chuyện này lằng nhằng thêm nữa.

Nàng đã hiểu được nguyên nhân hắn giúp đỡ, đã hiểu tại sao hắn giúp mà không muốn lấy lợi ích.

Thanh Vân cân nhắc một lúc rồi nói: (đọc tại Qidian-VP.com)

" Cầm thú!"

Nhật Lâm nghe vậy liền cúi đầu như đang suy nghĩ, nhưng qua một lúc lâu cũng chưa nói chuyện.

Chương 42: Tan vỡ và chỗ tốt của cặn bã

Nhật Lâm cảm thấy có chút nhức đầu.

Quả nhiên hiệu quả!

Nói ra lời này xong, Thanh Vân cảm thấy mình như quả bóng xì hơi, nàng cố gắng gồng mình đi kiềm chế không để thân thể mình biểu hiện ra ngoài.

" Tôi muốn hợp tác với anh. Anh giúp chúng tôi, chung tôi sẽ trả thù lao, hay nếu anh có mong muốn gì, chúng tôi sẽ tận hết sức đi hoàn thành."

Phải, bố thí!!!

Nhật Lâm cũng nhìn lại, không nói gì. Vì câu trả lời hắn đã từng nói rồi, không định thay đổi.

Nhật Lâm nhìn Thanh Vân đóng sầm cửa, mỉm cười.

Không để chúng sập!!!

Chỉ thấy lúc này, đồng tử Thanh Vân tựa như co rút, bắt đầu có tiêu cự.

Thanh Vân cũng không phải lần đầu nói ra dạng câu nói này. Ngày hắn cứu mẹ nàng, nàng cũng đã chấp nhận hi sinh thay cho em mình.

Tại sao lại khinh miệt. Chân muốn đạp hai thuyền, ba thuyền, không đáng khinh miệt sao?

" Con bà nó, có gì mà phải phức tạp đến vậy. Đầu của đám tư bản đều là dạng này? Thật chỉ tin tưởng vào lợi ích?" Nhật Lâm bất lực chửi thề.

Tại sao cho rằng kẻ điên. Địa vị và năng lực như thế, không lo đi giữ, còn dám mèo mỡ. Không chỉ muốn một, mà còn muốn ba?

Thanh Vân cười lạnh:

" Bạn gái tôi tên là Thùy Linh, … nàng họ Nguyễn."

Lại một khoảng lặng trôi qua.

Hắn cũng biết Thanh Vân có thể sẽ tổn thương, hay tức giận, thậm chí khinh thường. Nhưng kệ nàng chứ. Cùng lắm sau này đường ai nấy đi a. Nhưng ai ngờ, có thể tổn thương đến mức này.

" Thì sao?" Thanh Vân khó hiểu hỏi.

Ngay khi Thanh Vân cảm thấy mình sắp chống đỡ hết nỗi, nổi xấu hổ và nhục nhã đang dâng lên trong lòng, thì một âm thanh vang lên: (đọc tại Qidian-VP.com)

Đáng lẽ nếu lúc bình thường, Thanh Vân cũng không yếu đuối như vậy. Nghĩ đi nghĩ lại thì chuyện cũng không thật có gì ghê gớm, người khác tự mình đa tình mà thôi. Nhưng với áp lực, hoàn cảnh, quyết định "dâng hiến" khi nãy, sự tương phản về địa vị, đã trở thành cọng rơm cuối cùng đè c·hết nàng.

Vì nàng, là Thanh Vân, là quyền chủ tịch tập đoàn. Hy vọng của cả gia tộc.

Hỏi xong câu này, Thanh Vân ngước lên, nhìn thẳng vào mắt Nhật Lâm.

Nàng ở nơi cao bao nhiêu a. Sao có thể…

Nhưng hôm nay, nàng bị kẻ khác vì thương hại mà bố thí.

" Không!" Nhật Lâm trả lời dứt khoát.

Kỳ thật, áp lực của Thanh Hà có đáng là bao so với chị nàng. Thanh Hà chỉ có cố gắng chơi game để đạt mục đích cuối cùng, chức phó tổng chỉ là treo cho có. Nhưng Thanh Vân, nàng còn phải cố gắng chống cả tòa cao ốc kia nữa.

Rầm!!!

Ta phục rồi. Lợi ích và đối thủ? Chỉ nhiêu đây?

Nàng chằm chằm nhìn Nhật Lâm, phảng phất như nhìn kẻ điên. Kèm theo đó, là khinh miệt.

" Vậy tại sao anh lại giúp… nó?"

Quả nhiên, sau khi nghe lời này của Thanh Vân, Nhật Lâm chuyển từ thờ ơ sang kinh ngạc, cực độ kinh ngạc.

" Hắn thật khó chơi."

Không gian tiếp tục trở về tĩnh lặng.

Nhật Lâm mỉm cười, để lộ ra thần thái vừa phiêu dật vừa bá khí, diễn tiếp:

Nếu thật chỉ là như thế, Thanh Vân cũng đã không sụp đổ. Sóng to gió lớn nàng đều đứng được, ai có tư cách xem nàng như ăn mày.

Nhưng nàng đánh giá thấp Nhật Lâm. Hắn vốn đã đạp hai thuyền rồi. Đạp thêm hai chị em nàng…khặc khặc…lộn chủ đề.

Nhưng… đây là hôm nay.

" Anh ở trong game rất mạnh, rất thần bí. Hẳn anh có bí mật hay bí quyết chơi game này. Anh yên tâm, tôi không có ý gì khác."

Bên ngoài trời đã tối, Nhật Lâm bỏ tay vô túi quần, lững thửng đi tới bãi đậu xe.

Nhật Lâm có chút đau xót nhìn người con gái trước mặt. Hắn có chút hối hận. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thành công nha.

Chồng tương lai của người thừa kế duy nhất của cả 2 tập đoàn không thua kém gì tập đoàn của nàng. Địa vị như thế, năng lực như thế. Còn không có tư cách bố thí cho nàng sao?

Không gian lặng đi một lát.

Sau đó… lại trầm mặc!

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 42: Tan vỡ và chỗ tốt của cặn bã