Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 63: Thương nhân thần bí

Chương 63: Thương nhân thần bí


" Đại gia, tôi có món bảo vật cực kỳ quý hiếm, không biết ngài có hứng thú hay không?" Tên ăn mày mở miệng nói, tiếp đó hắn liền đưa ra một phiến thủy tinh hình lục lăng có bề ngoài trông rất giống ma tinh.

" Tra xét!" Nhật Lâm cũng chưa trả lời mà tiến hành dùng Chân Thực Ảnh Nhãn để kiểm tra vài tên thử.

[ Tên ăn mày - Nghiệp dư ]

Miêu tả: tay t·rộm c·ắp nghiệp dư. Chuyên trà trộn vào đám người giả bộ làm quen và khiến đối phương mất cảnh giác.

Ẩn tính: có thể thông qua giao tiếp trong vòng 2 phút để trộm tiền bạc, một lần không quá một kim. Đồ hắn bán ra đều là đồ giả.

[ Tên ăn mày - Chuyên nghiệp ]

Miêu tả: tay t·rộm c·ắp chuyên nghiệp. Chuyên trà trộn vào đám người giả bộ làm quen và khiến đối phương mất cảnh giác.

Ẩn tính: Có thể không cần thông qua giao tiếp, la cà gần mục tiêu 2 phút là có thể ă·n t·rộm. Có thể trộm tiền bạc tối đa 3 Kim, trang bị tối đa 1 Đồng Thau. Có 20% xác xuất bán đồ tốt.

[ Ma tinh ]: có xác suất là thật. Ẩn tính: đồ giả.

" Ha, ghi như thế quả thật có khả năng dụ dỗ được vài người." Nhật Lâm bó tay.

Hắn lắc đầu, nhìn tên ăn mày nói:

" Đây là đồ giả thôi, đừng tưởng gạt được tôi. Xin mọi người tránh đường một chút, tôi đến đây để kiếm một người."

Nhật Lâm cũng không dây dưa, nói ra mục đích xong liền căn cứ điểm sáng trên bản đồ cất bước đi tới một chỗ khác. Nơi đây có một nhiệm vụ ẩn tàng!

Đi khoảng được 15m, Nhật Lâm dừng lại.

Trước mặt hắn lúc này là một tên có bộ dạng như đám ăn mày nghiệp dư, quần áo tơi tả rách rưới. Có điều khi tên này thấy Nhật Lâm, hắn cũng không có hùa theo nhào lên như những tên kia mà chỉ ngồi đó nhìn. Đây chính là mục tiêu mà Nhật Lâm cần tìm.

"Tra xét!"

[ Tên ăn mày - Đại sư ]

Miêu tả: tay t·rộm c·ắp đại sư. Chuyên trà trộn vào đám người giả bộ làm quen và khiến đối phương mất cảnh giác.

Ẩn tính:

Mỗi lần người chơi gặp hắn, tức thì sẽ bị mất 5 Kim và 1 trang bị đồng thau, tiếp xúc gần hắn 2 phút sẽ mất 10 Kim và một trang bị Bạch Ngân.

Sau khi lấy cắp lần đầu, hắn sẽ tự động bỏ đi. Nếu đi theo hắn về chỗ ở và chấp nhận đứng yên cho hắn lấy thêm 2 trang bị Bạch Ngân mà không tức giận, hắn sẽ nói chuyện. Sau đó, nếu chịu đưa thêm 100 Kim cho hắn, sẽ phát động nhiệm vụ ẩn tàng . [ Nhiệm vụ ẩn tàng - Thương nhân thần bí: yêu cầu đẳng cấp 25, 125 Kim, 1 trang bị Đồng Thau, 2 trang bị Bạch Ngân. ]

" Đệch!"

Đọc xong ẩn tính, khóe miệng Nhật Lâm liền co giật. Hắn mở ba lô kiểm tra thì phát hiện quả thật tiền và trang bị đã mất. Hắn tức giận… đứng thêm 4 phút nữa.

" Bó tay, dạng này cũng chơi được? Ai con bà nó điên mà để tên này lấy sạch hàng xong còn vẫn phải làm mặt cười. Huống chi trang bị Bạch Ngân cũng đâu phải cải trắng nói có liền có, mà còn phải là 2 cái."

Bốn phút qua đi.

Ngay khi Nhật Lâm đau lòng nhìn một phần "móng nhà" bay theo gió thì tên ăn mày đại sư bắt đầu nói chuyện:

" Há, đại gia có vẻ không phải người bình thường nha. Lần đầu tiên trong đời tôi thấy có người mặt nhăn mó mà miệng vẫn có thể cười được."

" Cười con em ngươi." Nhật Lâm cắn răng, âm thầm chửi thề. Sau đó lại tiếp tục… cười:

" Ha ha, mất nhiêu đó đồ ăn nhầm gì với ta. Mỗi ngày con số ta thu vào so với những thứ này đâu chỉ gấp ngàn lần. Tên kia, có gì cứ tới. Nếu ngươi có thứ gì khiến bản đại gia yêu thích, ta bảo đảm đứng đây tới tối cho ngươi sờ mó.. khặc khăc… lấy hàng"

Tên ăn mày nghe nói thế liền sáng mắt, hắn hỏi dò:

" Thật vậy?"

" Thật như kỹ năng của ngươi!"

" Khặc khặc… ngài cứ nói giỡn!"

Lúc này, hai mắt tên ăn mày hắn đảo qua đảo lại một hồi, sau đó hắn cắn răng nói:

" Tôi có một bí mật muốn trao đổi với ngài. Thật 100%. Nếu ngài chịu đưa tôi thêm một ít, tôi cam đoan thứ ngài nhận được từ bí mật này sẽ cao hơn rất nhiều lần."

" Hừ, dạng như các ngươi có thể có thứ gì tốt?"

" Khà khà, quả thật tôi không có, nhưng có người có nha. Ở cả Thị Trấn này, chỉ có mình tôi biết được bí mật này. Ngài có thể hỏi đám ăn mày kia xem ở đây ai là trùm liền biết được uy vọng của tôi."

" Thật sự? Nếu… như vậy, ngươi muốn bao nhiêu?"

" Một giá 300 Kim."

" …" Nhật Lâm mặt liền đen.

Con bà nó. Ẩn tính chỉ nói cần 100 Kim, tên này há miệng liền 300.

Hệ thống tên kia quá âm hiểm. Tin tưởng ai nghe được có nhiệm vụ ẩn tàng thì làm gì còn suy nghĩ đến chuyện có kè mặc cả. Cứ nghĩ giá cả trong game là luôn "niêm yết" già trẻ không gạt nha.

"Khinh thường" nhìn tên ăn mày, Nhật Lâm cũng không tiếp tục dây dưa:

" Ngươi nghĩ ta là dê béo? Có dê béo nào làm được đại gia không? Một giá, 100 Kim. Được thì giao dịch, không thì thôi."

Tên ăn mày thấy Nhật Lâm làm bộ muốn đi, liền hoảng hồn kéo lại:

" Ậy, ngài đừng nóng. 100 thì 100. Àiiii, lần đầu tôi làm chuyện lỗ vốn này đó. Chuyện này xin ngài đừng nói cho ai khác biết nhé, nếu không tôi sẽ b·ị b·ắt."

" Ít nói nhảm, giao dịch đi. Một tay giao hàng, một tay giao nhiệm vụ, khục… khai báo."

[ Ngươi nhận được nhiệm vụ ẩn tàng - Thương nhân thần bí: 4 ngày nữa sẽ có một tên thương nhân từ thành thị tới nói này. Lúc đó hãy tới địa điểm xyz, tên ăn mày sẽ dẫn ngươi vào hội giao dịch. Lưu ý: đem tiền càng nhiều càng tốt. ]

" Càng nhiều càng tốt? Xem ra phải nghĩ biện pháp kiếm thêm ít tiền." Nhật Lâm nhìn tài sản còn 1443 Kim, cảm giác mình lại sắp biến thành con nhà nghèo.

" Tiếp tục luyện cấp."

…...

Tây Châu, 7h sáng. Nhật Lâm mở mắt.

" Mọi chuyện xem như ổn. Bây giờ đến lúc đi xử lý việc kia rồi."

Hành trình mấy ngày tiếp theo Nhật Lâm đã có kế hoạch, đơn giản chính là theo dõi tên Đạo Hoàng.

Hiện tại tên này đã nắm giữ chức tổng giám đốc của tập đoàn. Nếu bọn này có "hắc ám" từ tên này ra tay sẽ có khả năng tìm được chứng cứ.

Có phải mọi người nghĩ tại sao phải rắc rối phúc tạp như vậy? Đã có thực lực vô địch, xông lên bóp c·hết chúng là được?

Đương nhiên có thể được. Nhật Lâm hắn tuy lo chuyện bao đồng, nhưng chỉ do hắn đồng tình với một số người đáng được đồng tình, chứ không phải hắn thánh mẫu. Nhưng đồng thời, hắn cũng không phải quỷ dữ.

Đạo Hoàng cho tới nay trong mắt hắn chỉ thể hiện ra là một kẻ có tính cách thấp hèn mà thôi, chưa nói tới là kẻ ác độc thâm hiểm gì. Chỉ vì vài nguyên nhân trước mắt như vậy mà đi "xử" hắn, đối với cái nhìn của Nhật Lâm thì chẳng khác nào như đứa bé biết cầm s·ú·n·g.

Hò hét nhân nghĩa đạo lý cho to nhưng thật ra chính những người như thế mới là kẻ cần nên bị xử lý. Thế giới muốn an bình thì không cần loại người cứ hở chút là muốn g·iết người.

Nhật Lâm hắn tu luyện để gỡ bỏ ràng buộc của thế gian, cũng sẽ càng không bị sức mạnh của mình ràng buộc. Huống chi đối với Nhật Lâm, xử lý Đạo Hoàng chỉ là hệ quả phụ cần làm nếu có thể, cái chính là hắn cần chứng cứ chứng minh những kẻ kia là nội gian.

Nhật Lâm đương nhiên có thể nói cho Thanh Hà biết việc này, nhưng nàng chỉ có thể lưu ý đề phòng chứ không thể xứ lý triệt để được. Nàng tin Nhật Lâm không lừa gạt nàng, nhưng điều này cũng không đại biểu nàng cho rằng hắn cái gì cũng đúng. Thanh Hà không phải não tàn.

Huống chi, chỉ mình nàng tin hắn thì được ích gì, người khác lấy gì tin hắn. Nói chuyện là cần phải có chứng cứ.

Chương 63: Thương nhân thần bí