Vũ Trụ Chi Khuyết
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 70: Lai lịch của Tứ Vĩ Ma Linh Hồ
Công kích: ???
Nó lúc này cực kỳ phẫn nộ nhìn Nhật Lâm, nhưng trong mắt lại có chút vừa do dự vừa sợ hãi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nghĩ vậy cũng có thể, nhưng cũng chả có thông tin gì bổ ích. Nhật Lâm nhìn Thiên Hồ một lát, sau đó cắn răng, niệm:
Đẳng cấp: ???
" Ngàn năm trước ta b·ị t·hương, không may lại dính phải ma khí. Nếu là bình thường, ma khí chẳng là cái thá gì, nhưng lúc đó thương thế quá nặng, ta chống cự không được. Ta bèn đem mình phong ấn tại đây, từ từ tẩy rửa ma khí. Ta tạo ra một cái phân thân, đem ma khí chuyển qua nó, dự định tẩy rửa xong liền cho nổ. Ai ngờ trong quá trình đó, nó thức tỉnh linh trí đánh lén ta trọng thương và thoát khỏi khống chế. Ta từng cố gắng dùng sức mạnh còn lại đem nó nhốt vào một bí cảnh, không hiểu hôm nay sao lại thoát ra."
Miêu tả: dùng để đóng băng Cửu Vĩ Thiên Hồ, làm chậm tốc độ xâm nhiễm của ma khí.
" Gàoooooo!"
Lại đi thêm một đoạn, Nhật Lâm phát hiện phía trước có một cái hồ nước bị đóng băng. Hắn chạy lại xem xét.
" Làm sao g·iết nó? Ta không biết sức mạnh nó thế nào? Với lại tiền công là cái gì?"
Sinh mệnh: ???
Miêu tả: đang b·ị t·hương và bị ma khí xâm nhiễm.
Tiên hạ thủ vi cường, quất!
" Má ơi, lạnh dữ vậy. Tra xét!" Vừa xuống tới, người hắn liền run lẫy bẫy, vội vàng tra xét nhanh để chuồn lên.
" Đệch!"
…...
" Ngươi giúp ta g·iết nó, ta sẽ trả công cho ngươi."
"... Lại thêm một cái ăn hàng. Nuôi không nổi a!" Nhật Lâm khóe miệng co giật.
Ngay lúc Nhật Lâm đang do dự không biết làm gì, một tiếng nói lanh lảnh vang lên:
" Không hổ là Thiên Hồ, dù bị đóng băng cũng đã lộng lẫy thế này. Tìm hiểu thử."
" Ý ngươi là sao? Nói luôn một lần đi."
Đừng nhìn Thiên Mã cũng có chữ thiên liền nghĩ nó là thần thú. Không phải! Mặc dù không biết cấp bậc của nó trong Chân Thực Ma Huyễn là gì, nhưng thông qua điều kiện up phản tổ, hẳn cũng là cỡ cao cấp hoặc hơn một chút mà thôi. So với Thần thú còn kém xa.
Nhật Lâm ngu người. Chân Thực Ảnh Nhãn xưa nay sử dụng rất thuận lợi, hắn quên luôn cái hạn chế này.
Nhật Lâm giật mình nhìn xuống, ở đây ngoài hắn và Ma Linh Hồ, chỉ còn con Thiên Hồ này.
" Ngươi là… thần thú."
Nhật Lâm trừng lớn 2 mắt, hít sâu một hơi. Hắn có chút không tin những gì mình vừa nghe.
" Cửu Vĩ Thiên Hồ!!!" Nhật Lâm kêu lên.
Hắn giật mình, ngẩng đầu lên nhìn. Đứng trên lớp băng bây giờ, còn ai ngoài Tứ Vĩ Ma Linh Hồ!!!
Trở lại bên này, sau khi Nhật Lâm tiến vào bí cảnh, hắn liền xuất hiện trên một ngọn núi trắng xóa. Xung quanh là các hàng cây thông cao tít tắp được phù đầy tuyết nằm xen kẽn giữa những mỏm đá to lớn.
Thân hình Nhật Lâm biến mất, sau đó xuất hiện bên dưới lớp băng, ngay cạnh Thiên Hồ.
[ Cữu Vĩ Thiên Hồ ]
" Thuấn Di!"
Đã tới đây không lẽ về tay không? Chờ con kia tới e rằng phải nổ ra một trận chiến kịch liệt, không biết lúc đó có còn cơ hội không. Xui xui nó chơi hợp thể hay gì gì đó như trong mấy truyện khác không phải càng c·hết.
" Tra xét!"
" Ý ngươi nói phân thân chính là con Ma Linh Hồ trên kia."
" Ta hiện nay đã vô lực hồi phục. Chỉ còn có thể dùng toàn bộ sức mạnh chuyển hóa thành một sinh linh mới."
Chương 70: Lai lịch của Tứ Vĩ Ma Linh Hồ
" Vậy tại sao cần ta phải g·iết nó? Ngươi cứ từ từ bình phục rồi ra g·iết nó cũng được mà?"
" Làm sao đây?" (đọc tại Qidian-VP.com)
" Thì ra là thế. Vậy ngươi nói vụ tiền công kia là thế nào?"
Tại khu vực trung tâm, một đám ma thú đang vây quanh một tảng đá to lớn. Mà trên tảng đá này, hiện đang có một con Ma hồ có 4 cái đuôi đang nằm chễm chệ!!!
Chính là Cửu Vĩ Thiên Hồ. Nó lúc này đang nằm bất động dưới hồ băng. Bên ngoài cũng không hề có v·ết t·hương hay máu, phảng phất chỉ như đang ngủ say.
" Đây là ngọn núi khi nãy? Có chút giống, lại không giống. Đi xem thử xung quanh cái đã." (đọc tại Qidian-VP.com)
" Cũng tức là trở lại tu luyện từ đầu, Nhất Vĩ Linh Hồ?" Nhật Lâm hiểu ra.
Nhật Lâm triệu hồi Xích Câu, vừa đi vừa dùng Chân Thực Ảnh Tra tìm kiếm thông tin. Nơi đây cực kỳ rộng lớn, bí cảnh trong Tân Thủ Thôn so với nó chỉ như đứa con nít.
" Nếu ma khí không buông xuống đại lục này, nó mãi mãi sẽ chỉ là một con Nhất vĩ ma hồ. Nhưng bây giờ ngươi thấy rối đó. Nếu không g·iết nó, nó sẽ dần dần lớn mạnh, gây hại cho toàn thế giới. Ngoài ra, sau khi bị nó đánh lén, thương càng thêm thương, ta bây giờ đã vô lực hồi thiên, chỉ có thể kéo dài hơi tàn mà thôi. Sống còn không nổi, nói gì đến khôi phục"
Qua một lúc sau, tiếng kêu chấm dứt, bọn chúng đứng dậy, ngơ ngác nhìn vào khoảng không trên tảng đá. Một con quái liều lĩnh nhảy lên đánh hơi thử, nhưng không ngửi thấy gì!!!
[ Hồ đóng băng ]
Quả thật là có gì đó. Vì ngay khi Nhật Lâm tới nơi và đưa mắt nhìn xuống, khuôn mặt hắn đã chuyển từ bình tĩnh sang kh·iếp sợ.
Phòng ngự: ???
" Đúng vậy!"
" Kỳ quái, nơi đây sao chẳng có gì hết. Không có ma thú, không có hang động hay nơi bí ẩn nào cả. Cũng sắp qua 4 giờ rồi, không lẽ phải chờ con Linh Hồ kia về mới được."
Đi được hơn 4 giờ đồng hồ, Nhật Lâm vẫn không tìm thấy gì.
Chỉ thấy xuyên qua tầng băng trong suốt hướng xuống dưới khoảng 30m, liền có một thân hình khổng lồ nằm bên dưới.
Nó to cỡ một chiếc xe tải, mình cáo, lông trắng như tuyết và có 9… đuôi.
" Không!!!"
Kỹ năng: ???
Ngay khi Nhật Lâm đang ảo tưởng, lời nói tiếp theo của Thiên Hồ lại dội cho hắn một gáo nước lạnh:
Nhưng con này, là chân chân chính chính thần thú nha. Cùng Phượng Hoàng một cái cấp bậc. Con kia thuộc về bé gái, mình không có hy vọng gì, nhưng con này…
Ngay khi Nhật Lâm vừa bước vô cổng thì ở một nơi trong thung lũng.
" Ý, biết tiếng người, dù là mới chỉ bập bẹ vài tiếng!"
" …"
Đám ma thú hỗn loạn và sợ hãi, từng con từng con bắt đầu nằm xuống, phủ phục trước tảng đá.
" Hả, không có ẩn tính, cũng không thể xuyên qua để tra xét Thiên Hồ." Nhìn bảng miêu tả, Nhật Lâm suy nghĩ: " Làm chậm ma khí xâm nhiễm? Kỳ vậy nhỉ! Theo mình biết, ma khí buông xuống cách đây mới khoảng chục năm đổ lại mà thôi, mà theo miêu tả, ngọn núi kia hình thành cả ngàn năm. Không lẽ bí cảnh di chuyển tới?"
Nhật Lâm ngạc nhiên. Đây là lần đầu tiên hắn phát hiện ma thú biết nói tiếng người. Hắn do dự có muốn đi lên đánh g·iết, nhưng không biết được thuộc tính, e sợ g·iết không được, c·hết lại là mình.
" Gàoooooooo!"
" Đúng vậy. Nó phục chế được 1 phần kỹ năng của ta, nên ta biết năng lực của nó."
" Chỉ còn nơi đây, hi vọng có gì đó." (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngươi nói thẳng là ngươi sống không được, nhờ ta nuôi giùm bà nó đi. Còn bày đặt tiền công. Hố hàng a!
" Nh…â..n l…oa..i…!"
" Mé, giờ sao? Tự sát rồi đi lên?" Nhật Lâm người vừa run rẫy vừa tính toán.
" Có phải ngươi vừa nói?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Ẩn tính: chưa đủ đẳng cấp.
Nhưng lúc này, nó bỗng nhiên đứng bật dậy, ngước đầu cảm ứng một chút. Qua một lát, nó cực kỳ phẫn nộ gào thét:
Bỗng ngay lúc này, một tiếng gào phẫn nộ vang lên.
Thần Thú a!
Nhật Lâm từ không trung rớt xuống, cau mày hỏi:
Giờ đi lên phải t·ự s·át dùng Tiểu Niết Bàn sống lại, sau đó Thuấn Di lên. Chỉ sợ chưa kịp tra xét đã bị t·ấn c·ông. Đại kỹ năng của hắn cần 5s mới thi triển được, e rằng…
Kinh ngạc qua đi, Nhật Lâm chép miệng tấm tắc:
" Sức mạnh của nó ta có thể nói cho ngươi. Còn tiền công? Ta chính là tiền công."
" Nhưng không hẳn hoàn toàn là ta."
" Đúng vậy." Thiên Hồ trả lời.
Đừng quên, con này còn biết tàng hình.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.