Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 81: Tộc đấu

Chương 81: Tộc đấu


Vừa bước lên thuyền, Nhật Lâm phát hiện nơi đây cũng đã có không ít người.

" Hơn 100 thôn hợp lại, nhân tài quả thật không ít. Tra xét!"

Tổng cộng có khoảng hơn 30 người, không phải Linh Thể chính là Danh vọng đạt cấp ba. Đạt được cả hai như hắn và Thanh Hà cũng có 3 người. 1 người tự do, 2 người còn lại đều thuộc công ty tập đoàn.

Nhật Lâm tiếp theo tra xét người có vẻ là chủ thuyền hoặc quản lý nơi đây. Người này mặc trang phục tuy bình thường, nhưng thần thái tự tin, ẩn ẩn để lộ ra một cỗ ngạo khí của loại người quanh năm ngồi ở vị trí cao.

[ Quản lý phi thuyền Hoàng Kim ]

Miêu tả: có nhiệm vụ thu phí và phân phối nơi ở cho mạo hiểm giả đạt Danh vọng cấp 3 hay Linh Thể.

Ẩn tính: Con trai thứ 3 của thành chủ thành Sát Lang. Hắn tới đây để tìm kiếm người có thể giúp hắn lấy được Ma Huyết Thạch, ý đồ g·iết c·hết 2 người anh của hắn. Nhiệm vụ ẩn tàng ( Tam t·ử t·rận doanh) - Huynh đệ tương tàn (Liên hoàn): yêu cầu phát động cần đẳng cấp 30, danh vọng cấp 3, sở hữu Linh Thể.

" …"

Nhìn ẩn tính, Nhật Lâm lại muốn @$#@@%.

" Không phải cung đấu, mà là tộc đấu? Kiểu này không phải là còn có Nhị t·ử t·rận doanh, Đại t·ử t·rận doanh?"

Giễu cợt một phen, Nhật Lâm đắn đo suy nghĩ:

" Là chọn cái nào cũng được, hay phải chọn đúng trận doanh mới được? Ẩn tính không gợi ý, hẳn là không có vấn đề, cái nào cũng ok. Nhưng mà… thôi, bỏ qua. Nghe cái tên của nhiệm vụ cũng không hay ho rồi. Để xem coi có cơ hội gặp 2 người huynh đệ kia của hắn như thế nào rồi tính."

Nhật Lâm quyết định bỏ qua. Cũng không thật phản cảm vì cái tên nhiệm vụ, dù sao chỉ là game mà thôi. Nhưng nếu có trận doanh khác, hắn cũng không ngại đợi thêm một thời gian. Có Chân Thực Ảnh Nhãn, nhiệm vụ này chạy đâu cho thoát, biết đâu sau khi up lên kỹ năng cao cấp thì có gì kinh hỉ không chừng.

Quyết định xong, hắn cũng không cố lân la làm quen lấy nhiệm vụ, hỏi thẳng chi phí xong liền giao tiền, sau đó dựa theo chỉ dẫn cùng Thanh Hà tiến vô phòng.


Ngã người nằm trên giường, Nhật Lâm thoải mái rên rĩ:

" Aaaa, quá đã. Nệm cũng rất êm, không thua tiêu chuẩn 5 sao nha. Ý, em làm gì đứng đó, a… ?"

Nhận ra Thanh Hà đang đứng lớ ngớ, hai tay nắm lấy vạt áo mặt đỏ chín, Nhật Lâm định hỏi thì phát hiện ra vấn đề. Nơi này chỉ có… 1 cái giường.

Muốn đi lên Thành Thị, dù chỉ cần 1 ngày và không phải ngủ qua đêm, nhưng chuyện này cũng hơi lúng túng a.

Nhật Lâm đưa tay lên miệng:

" Khục khục, em lên giường nằm đi… ạch!"

Nhìn mặt Thanh Hà càng ngày càng đỏ, hắn phát hiện mình lại nói sai.

" E hèm, ý anh là anh nằm dưới này, em lên… đi"

Nói xong, hắn cầm một cái gối tuột xuống giường.

Thanh Hà lúc này mới bẽn lẽn đi tới, ngồi lên giường. Nàng do dự một chút rồi nói:

" Hay là anh cũng lên đây ngồi đi, giường cũng lớn."

Ý nàng là nếu ngồi thì cũng không sao. Dù sao lúc trên núi, hai người cũng ngồi như thế hàng giờ, cũng không còn ngại."

Nhật Lâm nghe vậy, lắc đầu nói:

" Đi cũng mất gần 12 tiếng, ngồi cũng mệt mỏi. Em cứ nằm đi, lấy sức biết đâu lát có chuyện gì xảy ra thì còn phản ứng kịp."

Thật ra nếu muốn, hai người hoàn toàn có thể đăng xuất, chỉ cần canh thời gian tới gần hết giờ thì vô lại là được. Nhưng nếu đăng xuất, dù là ở đây có thiết lập bảo vệ rõ ràng, không sợ người khác lợi dụng thì rủi có sự kiện xảy ra thì không thể tham gia được.

Nhật Lâm và Thanh Hà cũng không sợ bỏ sự kiện, nhưng hai người đều muốn trân trọng thời gian bên nhau nên không muốn log out.

" Àiiii, được rồi!" Thấy Thanh Hà vẫn còn xoắn xuýt, hắn đành ngồi dậy nhảy lên giường. Ngồi tại bên cạnh Thanh Hà, Nhật Lâm vòng tay qua ôm lấy eo nàng. Thanh Hà cũng thuận thế nghiêng người dựa vào vai hắn, nhắm mắt.

Nhật Lâm nhìn nàng, trong lòng cảm thấy ấm áp.

Cô gái này, nằm thì ngại, nhưng ngồi để cho hắn ôm lại không hề do dự. Thật sự tin tưởng hắn như vậy?

…...

3 giờ sau.

Cộc cộc.

Tiếng gõ cửa bỗng vang lên đánh thức hai người.

" Ai vậy nhỉ?" Thanh Hà hỏi.

Nhật Lâm lắc đầu, đưa chân xuống giường bước tới:

" Có khi là tên quản lý? Để anh xem thử?"

Hắn còn nhớ có cái nhiệm vụ ẩn tàng, nghĩ chắc là tên tam tử gì đó tới thăm dò.

Nhật Lâm bước tới gần cửa, lên tiếng:

" Ai đó?"

Trái ngược với suy đoán của hắn, một giọng nói trong trẻo vang lên:

" Xin chào, tôi đưa thức ăn tới!"

" Là nữ!" Nhật Lâm bất ngờ " Đưa thức ăn? Không phải chưa tới thành thị sao?"

Hiện nay ở Tân Thủ Thôn và Thị Trấn, người chơi là không cần ăn uống vẫn có thể hoạt động hết mười hai tiếng. Nhưng lên Thành Thị thì có thể chơi tới mưới tám tiếng nên sẽ có thêm thiết lập về độ đói khát mệt mỏi, cần dùng thức ăn thức uống để duy trì hoạt động.

" Không lẽ thức ăn có độc? Kệ, xem thử xem." Nhật Lâm quyết định mở của.

Cửa mở ra, hắn phát hiện người tới là một cô gái chừng 17 tuổi, cả thân hình bị che khuất bởi tấm áo choàng rộng thùng thình, chỉ ló một phần gương mặt ra ngoài. Ánh mắt cô gái này cũng không tập trung vào phía trước mặt mà đang đảo qua lại xung quanh như đang đề phòng cái gì. Phía trước cô này là một chiếc một khung xe đẩy chứa đầy các loại thức ăn nước uống.

Cô gái thấy cửa mở liền âm thầm thở phào một hơi, cất giọng nói:

" Chào hai vị mạo hiểm, tôi là người hầu trên thuyền. Đây là phần ăn dành cho người có danh vọng cấp 3 và sở hữu linh thể. Xin hãy cho phép tôi vào trong đấy để phục vụ."

" Được, cô vào đi."

Nhật Lâm cười cười né người qua một bên, cũng không ngăn cản. Trùm kín như thế lại nói là đi giao thức ăn? Hệ thống ngươi là muốn giảm IQ của NPC, hay lại giở trò đây.

Hắn mới vừa tra xét xong, thức ăn đúng là không có gì bất thường, nhưng cô gái này thì thật không đơn giản.

[ Người hầu bàn ]

Miêu tả: có trách nhiệm giao thức ăn cho các vị mạo hiểm giả.

Ẩn tính: con gái út của thành chủ. Cô ta muốn ngăn cản các anh mình g·iết hại lẫn nhau nên đã lén lên thuyền. Mục đích là để tìm người có khả năng lấy được Hồi Ức Hoa. Nhiệm vụ ẩn tàng (Tứ nữ trận doanh) - Tìm về chính mình ( Liên hoàn): Yêu cầu phát động cần đẳng cấp 30, danh vọng cấp 3 và sở hữu Linh Thể.

" …"

Nhật Lâm lắc đầu cảm khái, đóng cửa bước vô trong. Cùng lúc đó cũng nhắn tin cho Thanh Hà biết nội dung hắn thấy được.

Nhìn cô gái đang bày thức ăn ra, Thanh Hà nhắn tin hỏi:

" Hai loại nhiệm vụ đối lập? Mình tính sao?"

" Còn phải tính? Đương nhiên là chọn em này, khục… là nhiệm vụ này. Chính nghĩa nha, làm cũng có cảm giác thoải mái hơn."

" Hì, em cũng thấy vậy."

Đồ ăn dọn xong, cô gái liền mời hai người vào bàn.

Nhật Lâm lúc này cũng "nhập vai" đưa ánh mắt "lạnh lùng" nhìn cô ta:

" Che che lấp lấp, là do cô nghĩ IQ tôi thấp, hay là hệ thống tên kia… khặc khặc, hay là đầu óc cô có vấn đề?"

Cô gái lúc này "phối hợp" đưa tay kéo xuống phần áo trùm trên đầu, lộ ra một khuôn mặt tinh xảo nhưng hơi u buồn. Nàng cuối đầu nói:

" Thật xin lỗi, tôi cũng không muốn làm như vậy. Chỉ vì nơi đây canh phòng rất nghiêm cẩn nên tôi buộc phải làm thế này…"

Sau khi giải thích một hồi và tiết lộ thân phận của mình, nàng đi vào chính đề:

" Tôi muốn nhờ hai vị giúp tôi tìm một loại hoa tên là Hồi Ức và đem về, để trả ơn, tôi sẽ nói cho các bạn biết một bí mật."

" Bí mật?" Nhật Lâm tò mò. Không phải ma tinh, bảo thạch hay trang bị gì cả mà chỉ là một tin tức?

" Đúng vậy. Tôi chỉ là con gái út, mặc dù được mấy anh yêu thương nhưng cũng không có tài sản gì quý giá. Ngược lại bí mật này, tôi bảo đảm các vị một khi biết nó sẽ cảm thấy vô cùng giá trị. Xin hãy tin tưởng tôi."

" Được, tôi chấp nhận!" Nhật Lâm cũng không dài dòng, lựa chọn đồng ý.

Đã là nhiệm vụ ẩn tàng, phần thưởng sao có thể kém được. Đôi khi tin tức còn giá trị hơn cả phần thưởng. Thanh Hà cũng gật đầu đống ý.

[ Người chơi Lâm Chi Linh và Thanh Hà tiếp nhận nhiệm vụ Tìm lại chính mình (Liên hoàn): Tìm kiếm Hồi Ức Hoa giao cho con gái út của thành chủ thành Sát Lang.

Ẩn tính: Khi đạt danh vọng cấp bốn, nàng sẽ tìm tới ngươi để nói cho ngươi tin tức về Hồi Ức Hoa. Tin tức này sẽ chỉ dẫn ngươi cần làm gì tiếp theo. ]

" Con bà nó! Hệ thống ngươi có thể bớt âm lại một chút được không?" Nhật Lâm bó tay.

Nhận từ cấp 30, mà phải đến khi đạt danh vọng cấp bốn mới bắt đầu có tin tức. Nếu là người khác, không phải là toi công bận rộn hơn cả tháng để tìm kiếm manh mối?

Cằn nhằn thì cằn nhằn, Nhật Lâm đưa tay lên cằm suy nghĩ:

" Nói như vậy, hẳn là khi mình đạt danh vọng cấp bốn mới có thể thỏa mãn yêu cầu cơ bản để làm nhiệm vụ, hoặc khi đó sẽ có sự kiện gì đó phát sinh. Thôi được, đánh chờ vậy!"

Thấy hai người đồng ý, cô gái cũng không tiếp tục ở lại mà nhanh chóng cáo từ rời đi. Hai người Nhật Lâm ăn uống xong, lại tiếp tục lên giường nghỉ ngơi.

Chương 81: Tộc đấu