Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 52: Chính Đạo tập hợp (3)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 52: Chính Đạo tập hợp (3)


''Lần đầu gặp mặt, không có gì đáp lễ nên đệ đành tặng huynh cuốn sách này vậy.''

''Phập..''

Long chăm chú nhìn từng trang, rồi giống như người bệnh thần kinh tay chỉ chỉ vẽ lên không trung. Vợ chồng anh Châu thấy thế cũng không làm phiền cậu bé, mà chi ra canh gác nơi này. Dù địa điểm không quá gần trại giam, cơ mà sau khi được nơi đó có vấn đề hơn nữa còn là vấn đề lớn thì không ai trong nhóm này có thể duy trì sự thong thả như Long được. Mặc dù 2 người kia đều đã là n·gười c·hết, trong khi đứa còn sống lại là đứa đang phè phỡn.

Ừm! Sao khung cảnh này có chút sai, nó đúng là phải diễn ra nhưng mà không phải theo kiểu này. Đến cùng là hỏng khúc nào nhỉ....

''Ồ thằng nhóc đấy thật sự ghê gớm như đệ nói sao, 12 tuổi đột phá tam phẩm lại còn nấu được món ăn cho cả Tông Sư. Thằng nhóc đấy không phải là 1 vị đại lão nào chuyển sinh đấy chứ, mà sao tên kia lại dễ dàng đồng ý gia nhập vào tộc ta vậy. Đệ không nói nó vụ ông già trong nhà à, hay đệ tính đem nó làm người thừa kế. Khai thật với huynh đi, tên nhóc kia không phải con riêng của đệ chứ. Chẳng lẽ đệ và Ngọc Dẫn đã...''

''Hai anh chị đừng có thổi phồng em quá! Bé Hà em thấy nó cũng thế thôi chứ có tăng cân gì đâu, chắc là mang đi theo e luyện tập dữ quá cơ phát triển lên chút nên mới nhìn ra như vậy thôi.''

Nguyễn Huệ đem đầu của 2 con yêu quái dưới chân đá bay về phía tên tà tu đang ở phía sau Đồ Tể.

''Tất nhiên là phải kêu người giúp đỡ rồi, chẳng qua là...'' (đọc tại Qidian-VP.com)

Đồ Tể giật mình khi nghe được tin tức này, theo sau là mồ hôi trên trán tuôn ra như mưa khi nghe được Nguyễn Huệ kể đầu đuôi sự việc cùng với suy luận của mình. Đây không phải chuyện đùa, nếu như mọi thứ Nguyễn Huệ nói là đúng, thì bọn hắn đang đứng trước cửa tử rất gần mà không hề hay biết.

''May là có viết sẵn từ trước định đưa cho bé Hà đọc, xem ra lại phải để con bé đợi 1 thời gian rồi.''

Đã ma còn có thể đói bụng, thế là Long cũng liền đem phần nồi lẩu chia thành 2 phần nhỏ. Rồi cắm 1 cây nhan lên như mọi hôm để cho 2 người hút lấy tinh khí món ăn, anh Châu cùng Chi My hút lấy về sau liền giống như phê cần. Mặt thỏa mãn chảy cả nước dãi, chị My còn vỗ vỗ cái bụng mấy cái không nhịn được mà tấm tắc khen Long: (đọc tại Qidian-VP.com)

Đồ Tể chửi thề 1 tiếng liền định chạy đi tìm thành chủ thì đã bị Nguyễn Huệ ngăn lại. Trước ánh mắt khó hiểu của Đồ Tể, Nguyễn Huệ từ tốn giải thích:

Cho nên cũng không thể nào là hắn ta được, Nguyễn Huệ tò mò không biết là ai thế là lấy ra xem xét. Đọc xong tin nhắn được truyền tới, sự tò mò của anh liền dập tắt thay vào đó là sự hoảng hốt, anh chợt nghĩ tới điều gì liền lập tức truyền âm với Đồ Tể.

''Rầm...rầm...''

Mà người nhà của hắn đều là định cư ở nước khác, ở Hậu Lê thì chỉ có 3 anh em bọn hắn cùng vài người chú mà thôi. Nhưng bọn họ cũng không có sở hữu lệnh bài nha. Còn nhị ca thì không có thói quen dùng thứ này, hắn truyền tin đều là bình thường đều thông qua hỏa pháp, có gấp lắm thì sẽ sử dụng tin tức phù gửi tin.

Long đang trú mình trong 1 căn nhà nhỏ gần khu trại giam, trước mặt cậu là 1 nồi nước lẩu nhỏ đang sôi sùng sục, Long vội vàng bỏ mì trứng vào nồi rồi lấy thịt cùng ít chả cá còn thừa đổ theo. Ở thế giới này rau tươi vẫn còn là thứ chỉ có giới nhà giàu ăn được, nên món lẩu của Long cũng không được chọn vẹn lắm.

Long cũng nói đùa đôi chút trong lúc thu dọn bát đũa, đem mọi thứ dọn dẹp xong xuôi cậu liền đi tới cái ghế duy nhất còn tồn tại trong nhà. Ngã lưng lên cái ghế đó, Long liền từ trong người lấy 1 cuốn sách cũ kỹ ra bên trong viết đầy ký tự nguệch ngoạc khó mà phân biệt được, hơn nữa từng tờ giấy còn đều được đính kèm 1 tờ giấy nhỏ có vẽ hình gì đó rất chi tiết.

''Haizzzz, vậy bây giờ như thế nào. Nếu đúng như mày nói, thì 2 người chúng ta qua đó cũng không khác gì đưa đồ ăn cả.''

''Ngươi định nhờ anh trai mình tới giúp chứ gì! Haizzz cuối cùng vẫn là như vậy sao, mà ngươi là lãnh đạo mà lời ngươi nói chính là quy tắc. Cứ làm đi hỏi ta làm gì!''

''Khụ..khụ..chúng ta tới nơi rồi...''

''Hèn gì con chị dạo này tăng cân lên là phải, mỗi ngày đều ăn đồ em làm thì ai mà có thể nhịn ăn được cơ chứ.''

Đọc lấy đoạn tin nhắn của Nguyễn Huệ gửi cho, khuôn mặt Long liền giật lát dữ dội bởi cái tin tức trong lệnh bài cũng không được tốt lắm. Cậu đem lệnh bài bỏ vào trong người, sau đó thở dài 1 hơi:

Nguyễn Huệ còn đang định nói vài câu chọc nghẹo, thì lệnh bài của anh đột nhiên rung lắc dữ dội.

------------------

Nguyễn Huệ nghe tới đây liền ho sặc sụa, mặt đều đỏ tới mang tai. Đồ Tể cũng là lần đầu nghe được tên vị hôn thê của Huệ, dù trên bàn nhậu thằng này lúc quá chén đã khai rằng mình là người đã có gia đình. Nhưng moi móc kiểu gì cũng không ra được tên người kia, bây giờ lại trong tình huống này biết được. Thật là...

''Ý của ngươi là?''

''Trong thành vẫn còn chuột, còn là chuột mẹ. Mấy con sâu mọt chúng ta tiêu diệt bữa giờ chỉ là con tốt do bọn nó đẩy ra thôi. Đệ nghĩ rằng phía bên kia cũng có không ít người, nếu không tin này không thể nào chỉ có 1 mình đứa em của đệ truyền ra được. Đang làm nhiệm vụ bên đó cũng có không ít tinh binh đâu.''

''.........''

''Mẹ mau đi thông báo thành chủ!!''

''Không phải sao? Huynh nghĩ chúng ta chạy tới nơi này làm quan vì cái gì? Không phải vì ai đó đem cả triều đắc tội gần hết mới bị đá xuống đây à.''

Chương 52: Chính Đạo tập hợp (3)

Chương 52: Chính Đạo tập hợp (3)

''Huynh bình tĩnh lại suy nghĩ cho kỹ, chuyện này không thể nào đơn giản đến thế được. Nghĩ thử đi, mặc dù quân tinh nhuệ bị kéo ra ngoài đối chiến, nhưng không thể nào trại giam bên kia lại bị người ta chiến mà không gây ra động tĩnh gì được. Quá bất hợp lý, nếu ta nhớ không nhầm tam đại cao thủ của Trấn Ma Ti còn có ở đó.'' (đọc tại Qidian-VP.com)

Tên tà tu không hề có 1 chút cơ hội nào với đòn đánh này, đầu của gã bị Đồ Tể đánh nát thành nhiều mảnh rơi vãi khắp nơi. 1 ít óc cùng vài mảnh vụn của phần xương đầu bay tới mặt đồ tể, làm ngoại hình của y lúc bấy giờ không thua kém gì 1 con quỷ.

Anh Châu cùng Chị My ngay lập tức hòa lại làm 1 biến thành 1 đầu quỷ với mái tóc dài cùng phần thân dưới hóa thành khói bay lượn xung quanh căn nhà.

Thứ đang run là lệnh bài của gia tộc Tây Sơn, người sở hữu thứ này cũng không nhiều. Đa số là dòng chính hoặc là thiên tài của những dòng phụ, bởi lệnh bài này không chỉ là chứng minh thân phận không mà còn có khả năng truyền tin tới những lệnh bài khác. Chỉ là phạm vi truyền tin không xa chỉ khoảng 100km. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bị phát hiện đánh lén, tên tà tu không hề hoảng loạn mà nhanh chóng phản kháng. Tay của gã mọc ra bộ vuốt sắc nhọn đem 2 cái đầu xé thành nhiều mảnh, nhưng thứ sau đó đập vào mắt gã chính là lưỡi đao của Đồ Tể.

Từ trong người Long lấy ra 1 cuốn sách mà tiêu đề in trên đó là [Kỹ thuật nấu ăn cơ bản dành cho người mới]. Long lấy bút cùng mực từ thùng gỗ ra, liếm đầu lông bút 1 chút rồi chấm mực gạch cụm từ dành cho người mới, viết lại thành [Kỹ thuật nấu ăn cơ bản nhà Tây Sơn].

''Huynh có thôi đi không, huynh muốn biết cái gì thì lát nữa gặp đứa nhóc kia thì tự biết. Nhưng đệ nói trước, huynh có nghi đầu nghi đuôi cái gì. Thì cũng đừng có đào sâu vào người nhà của nó, thằng nhóc kia mặc dù sẽ không nói gì. Nhưng nó là đứa thù dai đấy, nó vẫn chưa quên món nợ với tên thư sinh kia đâu. Nếu huynh còn đá động chuyện này, thì đệ khá chắc tên của huynh cũng sẽ loạt vào danh sách đấy.''

''Đúng! Đúng! Ngay cả thành ma như bọn ta cũng không nhịn được thì nói gì người sống.''

''Đệ nghĩ huynh là người như vậy sao?''

Chưa được bao lâu 2 người liền cảm nhận được 4 nguồn năng lượng khổng lồ đang hướng về nơi này, không chỉ bọn họ mà còn có cả Long. Cậu liền dừng lại công việc học chú ấn, khi lệnh bài bên người càng rung lắc dữ dội. Cái lệnh bài run lên chính là của Nguyễn Huệ cho cậu, cái tên kia thì ra đã quên bản thân từng đưa 1 cái lệnh bài cho đầu bếp nhỏ của chúng ta. Nên mới nghĩ đông nghĩ tây không biết là ai trong nhà gửi tin.

Cậu đem tất cả đồ ăn bỏ vào 1 bát nhỏ rồi bắt đánh chén, vợ chồng anh Châu nhìn vào cái nồi kia từ đầu đến cuối không khỏi nuốt 1 ngụm nước bọt. Dù đ·ã c·hết nhưng mà bằng cách thần kỳ nào đó, món ăn của Long lại làm cho 2 anh chị cảm thấy đói bụng, theo nghĩa đen. Chị My lần đầu nghe lại được tiếng kêu đói của bụng sau mấy năm làm linh hồn, hiện tượng này làm cho 3 người có mặt ở đâu đều cảm thấy thần kỳ.

Đồ tể cùng 1 người nữa hóa thân thành người bị khuyết tật, vừa điếc vừa câm khi nghe được cái lịch sử đen tối của anh em nhà Tây Sơn này. Mà ngay vừa đặt chân xuống chỗ tụ họp, thì Phạm Long từ trên đầu 1 con quỷ đi ra, trước con mắt mở to của mọi người. Cậu cầm cuốn sách ném về phía Nguyễn Lữ, miệng nói:

''Tam ca mau theo đệ chạy tới Trại giam, chúng ta đều bị bọn khốn kia lừa rồi. Thần Mộ không nằm ở ngoài mà nằm ở trong Kim Thành.''

Nguyễn Lữ trên đường tới đây giống như con chim non, không ngừng líu lo bên tai Nguyễn Huệ về đứa em trai thiên tài mới của nhà: (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 52: Chính Đạo tập hợp (3)