Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 59: Kẻ phản bội (2)
....
Chuyện đến nước này Hiền Thúc cũng không hề giấu diếm nữa, hoặc nói ngoại trừ phần bản thân bị người khác điều khiển ra ông lão không có ý định dấu diếm mấy thông tin này. Đem khí lực còn lại trong cơ thể rút ra, Hiền Thúc 1 hơi kể hết câu chuyện từ đầu tới đuôi. Thậm chí là những kết quả ông điều tra và nơi ông dấu chứng cứ trước khi bị đối phương ám toán.
Nguyễn Huệ cũng nhận được thông tin từ Nguyễn Lữ liền tức sạm mặt, trong vài phút mất lý trí anh còn định cầm đao đi hỏi tội thành chủ. Cũng may có Phạm Long cùng Đồ Tể ở đó, cái lệnh bài Nguyễn Huệ đưa cho Long cũng nhận được thông tin. (đọc tại Qidian-VP.com)
''Anh Huệ bình tĩnh lại, chuyện đâu còn có đó, không thấy anh Lữ viết là đã mời anh Nhạc tới rồi sao. Đợi anh Nhạc tới rồi anh muốn làm gì thì làm, bây giờ chúng ta nên quay lại hỗ trợ anh Lữ dựng kết giới bên ngoài cho ảnh...Hửm khoan đã...anh Nhạc sắp...''
Hiền Thúc mặc dù thực lực không cao, nhưng làm người tốt bụng giúp đỡ không ít người trong gia tộc. Hơn nữa bản sự trừ tà của ông cũng không phải chỉ truyền cho Tam Kiệt nhà Tây Sơn không, mà còn là rất nhiều người khác trong gia tộc.
Không vì gì khác ngoài tôn nghiêm a, ông lão này đều từng dạy qua 3 anh em nhà này a. Mặc dù không mang danh sư phụ, nhưng cũng có ơn dưỡng d·ụ·c. Kinh nghiệm phá án trừ tà của 3 anh em nhà này 1 phần lớn đều bắt nguồn từ Hiền Thúc. Thế mà ông lão cuối cùng lại bị rơi vào bẫy của tà ma khiến bản thân người không ra người, quỷ không ra quỷ.
''Hiền thúc...chú diễn tệ quá...thứ lỗi cho con không thể theo cuốn theo ý chú được....''
''Khụ....Chậc!...Đây chính là Hắc Dực Kê Vương sao..quả nhiên...quả nhiên...'' Tứ chi bị xé nát, phần bụng b·ị đ·ánh lũng vài lỗ, ngay cả nữa phần não cũng bị mất. Nhưng Hiền Thúc vẫn còn đủ tỉnh táo để buông ra lời trêu chọc.
''Là ai đã khiến thúc như này? Nói đi để con đem đầu nó tới tế người!''
Trở lại Kim Thành,
''Còn có chuyện khác cho bọn bây làm, đến kia rồi nói.'' Nguyễn Nhạc từ trong người móc ra tẩu thuốc rít 1 hơi, thanh kiếm bên hông đột nhiên run lên 1 cái sau đó tự động rời khỏi võ đằng không mà lên. Mũi kiếm vẽ 1 đường tròn giữa không trung, từ chỗ được vẽ đột nhiên hiển lộ ra 1 vùng không gian màu tím.
''Nhưng không phải có nhị gia ở đó sao, chúng ta bây giờ mới xuất phát không phải quá trễ rồi sao?''
''Đúng thế, con còn có thể nói được thời điểm thúc lấy lại quyền kiểm soát cơ thể....''
''Thành chủ Kim Thành, chú Hiền bị hắn biến thành quỷ nhân cuối cùng bị nhị đệ g·iết c·hết rồi.'''
''Mày nhớ đừng....đừng có kể ai về vụ này..đặc biệt là thằng Minh con Hoa.......cứ để tao làm tên phản bội đi....không cần nói bị ám toán.....nói với ba chúng mày.....em Hiền có lỗi không sống tới lúc anh ba thoái vị đi du lịch tứ phương....nói với....nói với.........mnh.....ta xin lỗi....''
''Sếp tới nơi rồi, đúng như sếp nói tam gia mất bình tĩnh hóa điên rồi, may là có Đa Tán cùng Tứ đương gia ở đây...''
Chương 59: Kẻ phản bội (2)
''Cái gì??? Thằng đấy ăn gan hùm sao! Dám dụng vào người nhà Tây Sơn, dòng họ nhà nó chưa đủ để chúng ta c·hặt đ·ầu nữa!! Mẹ nó thằng đấy chán sống rồi, sếp để em tới g·iết nó...'' 1 người đàn ông to lớn với cái đầu trọc bóng loáng, mặt đầy sẹo cực kỳ bặm trợn nghe được Nguyễn Nhạc nói vậy liền hoảng hốt sau đó liền trở nên tức giận mất kiểm soát.
Nguyễn Lữ nhìn cơ thể b·ị đ·ánh thành thịt nát của Hiền Thúc,
Xem ra chính bản thân ông già cũng phần nào đoán được số phận của bản thân, Nguyễn Lữ từ đầu tới đuôi ngoại trừ những lúc ngắt lời hỏi kỹ 1 số điểm mơ hồ ra. Anh không có bộc lộ 1 chút cảm xúc gì khi nghe câu chuyện, nhưng cánh tay cầm kiếm liên tục phát ra tiếng cọt kẹt, cùng sát ý đã ngập tràn căn phòng đã bán đứng anh. (đọc tại Qidian-VP.com)
''Được rồi vào thôi mấy nhỏ! À! Quên nói bọn bây, lần này nhà chúng ta còn có thành viên mới. Tứ đương gia trong nhà đấy, nhớ cư xử cho phải phép..''
''Đi thôi mấy nhỏ! Có việc cho bọn bây làm rồi..''
Những câu nói ngập ngừng, ngắt quãng có nhỏ có lớn. Cuối cùng yếu dần, Hiền thúc cũng triệt để tắt máy không còn cử động. Nguyễn Lữ nhìn chú mình 1 lát, dập đầu bái lạy theo lễ ân sư, sau đó dùng bùa lửa hỏa thiêu thân thể ông thầy. Anh muốn thầy mình ra đi như 1 anh hùng, cho nên mặc dù đi ngược lại với ý muốn của ông, anh vẫn sẽ làm. Cùng lắm khi xuống địa phủ, quyết định đầu nhập vào âm phủ làm quan sai. Đảm bảo Hiền Thúc có giận cũng không dám làm gì, mà anh tự tin khi mình còn sống chắc chắn sẽ kiếm được nhiều công đức hơn cả chú mình.
Cho nên đầu Long kịp thời nhảy số, hét lớn cho Đồ tể cùng Đa Tán đem Nguyễn Huệ đè xuống đất khống chế lại. Bản thân cậu thì dùng miệng độn ý đồ làm lạnh cái đầu Nguyễn Huệ.
Trong đó không thiếu người bái ông làm thầy, nên địa vị của ông trong gia tộc mặc dù không quá bự nhưng cũng coi là 1 cái nhân vật. Nếu không phải do tính cách có phần quái gỡ, đã vậy chỉ thích đi trừ tà thì ông còn được cân nhắc trở thành trụ cột trong gia tộc.
''...Cái Lịt pẹ tin tức truyền nhanh tới vậy sao...'' Long kém chút cắn lưỡi t·ự v·ẫn, làm sao tất cả đều tụ tập ở đây rồi. Không phải nói Trấm Ma Ti mỗi ngày xử lý hơn cả nghìn lá đơn cầu cứu sao, thủ lĩnh không ở bên trong xử lý giấy tờ còn tới đây làm gì. Còn xuất hiện kiểu vãi loz như thế làm gì, không sợ hắn lên cơn đau tim rồi c·hết sao.
Lực hút từ vùng không gian khiến cho mấy tên thuộc hạ phải giữ lại cái mũ cùng đồ vật của mình, Nguyễn Nhạc không quan trọng lắm nói:
''Cái gì!!!!"' Trước khi bọn thuộc hạ kịp biểu lộ cảm xúc, thì vùng không gian đã nuốt chọn tất cả bọn hắn vào bên trong. Vùng không gian sau khi đem tất cả mọi người cho vào liền cũng tự động biến mất, chỉ để lại 1 bãi đất lộn xộn.
Ở 1 nơi thật xa ngoài Kim Thành, 1 người đàn ông đang quây quần trong trại lửa với thuộc hạ của mình. Tay mài lấy thanh kiếm, bổng lệnh bài bên hông anh đột nhiên động đậy. Người đàn ông cầm lệnh bài lên đọc lấy tin tức bên trong lệnh bài, nhìn lướt 1 cái liền đứng dậy đem đồ đạc để lên vai.
''Quá rõ ràng sao???''
Đang liên tục luyên thuyên thì Long đột nhiên chú ý tới 1 thứ mà cậu đã quên, Nguyễn Nhạc sắp tới..anh cả của nhà Tây Sơn...người thừa kế hợp pháp của gia tộc Tây Sơn. Cửa ải cuối cùng để xem cậu có được thừa nhận là người trong gia tộc không....
Nhị sư huynh ngươi không giảng võ đức
Hiền thúc nhìn thằng cháu họ hàng xa đang từ dạng bán thú hình gà đang từ từ trở lại thành con người, mặt không khỏi đắng chát. Không hổ là Tây Sơn Tam Kiệt, ngay cả những chi tiết nhỏ đều không lọt khỏi mắt bọn hắn. Ông già thà nhận bản thân là kẻ phản diện còn hơn là nói bị người khác điều khiển.
''......''
Giờ đây nhìn thấy người thầy của mình c·hết thảm như này, mang tiếng hiền lành như Nguyễn Lữ cũng không dấu được sát ý tiết lộ ra ngoài. Khuôn mặt đều đã lạnh xuống, giọng nói không hề cố kỵ sát ý mà nói: (đọc tại Qidian-VP.com)
''Đệch!!!!''
''Hmm..cuối cùng cũng được làm việc! Lần sau chọn chỗ ở sếp có thể chọn nơi nào ấm áp hơn 1 tí được không, nơi này kém chút làm em cảm lạnh c·hết rồi..Mà mục tiêu lần này là ai vậy sếp.''
Đây chính là tự tin của 1 hộ pháp Minh Giáo. (đọc tại Qidian-VP.com)
''Bọn bây đã chơi như vậy cũng đừng trách ta hung ác, dám ám toán gia tộc Tây Sơn bọn bây cũng gan lắm!!!''
Nguyễn Lữ trầm mặt không nói 1 lời, cuối cùng vẫn là không nhịn được thở dài:
''Lịt pẹ quên! Ụ má mình còn chưa chuẩn bị gì, không sao bình tĩnh lại đã... tin nhắn dù được chuyển nhưng chưa chắc Nguyễn Nhạc phản hồi lại nhanh. Dù sao người ta cũng là tổng chỉ huy của Trấn Ma Ti sự vụ bề bồn làm sao vừa đọc tin nhắn liền xuất hiện ở đây rồi..''
Lời này vừa nói xong, thì kế bên cậu đột nhiên xuất hiện 1 cái vòng tròn màu tím. Chưa để cậu kịp bất ngờ thì đã có 1 cái đầu lòi ra ngoài đánh giá xung quanh, ngay khi vừa nhìn thấy Nguyễn Huệ nằm dứoi sàn với Đa Tán ở trên lưng tên này liền quay đầu vào trong nói. Long nghe rất rõ từng chữ gã nói:
Người đàn ông ấy vậy mà cuối cùng lại có kết cục thảm như này, khiến cho nhiều người ở nơi này trong 1 lúc không thể nào tiếp thu được. Vẫn là phải đợi Nguyễn Nhạc lên tiếng thì không khí u buồn mới phai nhạt 1 ít
Kể hết câu chuyện xong, Hiền Thúc cũng coi như đi tới cuối con đường. Mặt ông trắng bệch, mắt đều đã mơ hồ, nhưng miệng không ngừng lẫm bẩm:
''Đau thương cái gì? Ông Hiền mà biết được bọn mày đàn bà như này sẽ cầm dao chém từng thằng đấy, đều đã học qua lớp trừ tà của lão liền biết tính ổng thế nào rồi. Sốc lại tin thần đi, muốn an ủi lão thì cầm cái đầu của tên thành chủ kia làm vật cúng bái ổng.'' (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.