Weeaboo Chu Du Truyện
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 9: Chiến Đấu
Mũi tên bay cực nhanh, ngay khi nó sắp trúng mục tiêu, một thanh kiếm vung tới, mũi tên bị kiếm hất văng rồi lại xảo diệu bay v·út đâm thẳng vào giữa trán Hắc Tôn, khiến hắn c·hết không nhắm mắt. Tên trại chủ ở bên cạnh thấy vậy thì nhíu mày
Tên sơn tặc Hắc Tôn hét to rồi lấy ra một cây cung bắn về phía Lạc Tinh
-Đừng quên là ta đã trúc cơ rồi, chỉ chặn hậu thì đơn giản thôi
-Ngươi đừng lo, trước khi xuống địa ngục ngươi sẽ được cùng các huynh đệ của ta trải qua “thiên đường”!
-Còn tưởng chỉ là sơn trại bình thường, ai ngờ lại có tên trại chủ mạnh mẽ cơ này-Lạc Tinh than thở
-Lạc Tinh, ta sợ ma quỷ lắm, xuống âm phủ ngươi phải bảo vệ ta đó-Ánh Nguyệt lại cười cười, có vẻ như đã sẵn sàng đối mặt c·ái c·hết (đọc tại Qidian-VP.com)
-Mau chạy trốn đi, ta phải quay lại cứu người
-Không có yết hầu, hóa ra còn là một nữ tử, ở nhà thêu thùa may vá không phải tốt hay sao mà còn tới đây chọc giận bọn ta, tối nay ngươi ở đây phục vụ bọn ta thay cho con nhãi kia đi
Ánh Nguyệt lúc này đang chiến đấu với tên trại chủ, nàng dù tu vi cao cấp hơn nhưng lại không ngờ tên sơn tặc này lại có một pháp bảo lợi hại, dù là linh kiếm của nàng cũng không thể nào xuyên thủng hàng phòng ngự của món pháp bảo đó, còn tên sơn tặc thì lợi dụng điều đó, hắn cản mọi đòn đánh của Ánh Nguyệt rồi phản công, tất nhiên là Ánh Nguyệt không có pháp bảo thì không thể phòng ngự hoàn hảo như tên trại chủ, thế trận cứ như vậy tiếp diễn, chỉ một lúc sau, Ánh Nguyệt đã thở dốc, trên thân có chút thương thế, còn tên trại chủ thì vẫn điềm nhiên như chưa có gì xảy ra, tên trại chủ bắt được sở hở của Ánh Nguyệt, hắn vung khiên khiến Ánh Nguyệt ngã xuống đất choáng váng. Tên trại chủ nắm cổ Ánh Nguyệt sách lên, cười cười
Lạc Tinh ôm Tiểu Ngư vừa chạy vừa sút bay những tên sơn tặc cản đường, chỉ một lát cả hai đã chạy xa khỏi sơn trại, cứ chạy như vậy mà không thấy Ánh Nguyệt đâu, Lạc Tinh liền thả Tiểu Ngư xuống, nói
-Cái đó nói sau
-Tên trại chủ đó là luyện khí đỉnh phong đó!
Lạc Tinh bước tới gần Tiểu Ngư ở cuối sân, trong ánh mắt của nàng Lạc Tinh đưa con dao lên
Lạc Tinh quay đầu chạy về hướng sơn trại, để lại Tiểu Ngư phía sau thầm nghĩ (đọc tại Qidian-VP.com)
-Vậy để ta lên trước
-Ta tất nhiên quay lại, không thì ngươi thảm rồi-Lạc Tinh cười nhẹ nói
-Không cần xen vào, các ngươi cứ ở đó mà xem ta thị uy
Khuôn mặt Ánh Nguyệt xám lại, nàng không dám tưởng tượng viễn cảnh sau khi bị đám sơn tặc này bắt được, sẵn kiếm trên tay nàng đưa lên cổ mình, ngay khi kiếm muốn động, từ trên không một hộp gỗ bay tới, đáp trước mặt nàng và tên trại chủ
Chương 9: Chiến Đấu
-Trúc cơ cảnh, hóa ra cũng chỉ vậy!
“Tu luyện giả”-hắn thầm nghĩ
-Ta có một tấm tật phong phù ở đây, ngươi cần dán nó lên người thì tốc độ sẽ tăng gấp bội, lát nữa ngươi cởi trói cho cô nàng rồi sử dụng nó mà nhanh chạy, ta sẽ chạy sau bọc hậu-Ánh Nguyệt vừa nói vừa nhét một tấm phù vào tay Lạc Tinh
Ngay lập tức tên trại chủ nhảy xuống, dùng một tốc độ kinh khủng phi tới Ánh Nguyệt, cả hai lâm vào chiến đấu
Khi tên trại chủ vừa dứt lời, một bàn chân không biết từ đâu vung tới khiến hắn phải nhảy ra phía sau mà tránh cùng lúc cũng buông Ánh Nguyệt trên tay ra, (đọc tại Qidian-VP.com)
Ánh Nguyệt rơi xuống đất, nàng nói với giọng bất ngờ
Tên trại chủ lúc này lại tiến tới, khuôn mặt đê tiện
-Hừm!! đây không phải chỗ cho hai ngươi tán tỉnh (đọc tại Qidian-VP.com)
-Không ngờ ngươi lại quay lại đấy
“Là thuốc nổ, mau chạy!!”
Vào lúc đó, Lạc Tinh có vẻ như đã tuyệt vọng
-Các ngươi là ai, tại sao lại cứu ta-Tiểu Ngư rụt rè hỏi (đọc tại Qidian-VP.com)
Xoạt một tiếng, sợi dây trói Tiểu Ngư bị chặt đứt, ngay khi cô nàng cố gắng xoay người chạy, Lạc Tinh tóm lấy vai cô nàng rồi vắt lên vai, ngay sau đó trong ánh mắt ngỡ ngàng của mấy tên sơn tặc, Lạc Tinh dán tật phong phù lên ngực rồi co giò chạy về hướng có ít sơn tặc nhất, ngay lập tức Ánh Nguyệt bật dậy, rút kiếm chém bay những tên sơn tặc xung quanh rồi chạy theo Lạc Tinh
Tên trại chủ vung đao tới, ngay lập tức cả hai người nhảy về phía sau rồi mỗi người một hướng lao vào tên trại chủ, thấy vậy, những tên sơn tặc xung quanh cũng chực lao vào, bỗng tên trại chủ hét lên
“Ta… đâu còn nơi để về”
Lạc Tinh gật nhẹ đầu rồi nói to
-Ta biết ngay mà!
Lạc Tinh sau khi thấy Ánh Nguyệt đưa kiếm lên cổ muốn t·ự s·át đã chạy tới phía sau muốn cản nàng lại thì bỗng Nhật Tâm hô lên
Bỗng như phát hiện cái gì, hắn chặt đứt tấm vải quấn đầu của Ánh Nguyệt, làm cho mái tóc dài của cô nàng thả xuống, bay phấp phới trong gió
Đại Hùng và Tiểu Hùng cũng chính là Lạc Tinh và Ánh Nguyệt lúc này đứng trong tình trạng thật sự khó xử, làm theo ý tên trại chủ thì chắc chắn là không rồi, nhưng nếu không làm như vậy thì làm sao đối phó với hơn trăm tên sơn tặc ở đây
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.