Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 18: Chương 18

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 18: Chương 18


Anh biết em không thích bài thơ nàynhưng hãytha thứcho gãtrai Tự Nhiên không cómáu nghệthuậtnhưanh.

Văn HỉơiVăn Hỉ,anhthường xuyêntỉnh giấc giữa đêmkhuya rồi pháthiệnra chỉ cómộtmình.

Anh không biết tình yêu thếnàomớilà vĩ đại, rồi lại cảmthấymọitình yêu đều nênvĩ đại.

Em biết không, mọingười đều rấtnhớ em.

Nếu đổithành Phương Tử Tu, chắcchắn côngốc như em sẽ chẳng tìm đượcanhnữa.

Anh biết đâylà lờiem dặnanhấy.

Nếuích kỷ thìđóchẳng phảiyêu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khinhắctới“âmthanhđẹp nhấtlà sự tĩnh lặng, hìnhảnh đẹp nhấtlà sự vôhình”, dường nhưanhnghe đượcem càu nhàu về“Đạo ĐứcKinh”, vềviệc Lão Tử nóithếkhác gìkhông nói, nóirồi còn chẳng bằng không nói.

Chắclà rấtđẹp.

Sắctrờidần tối, Văn Hỉ,anhnhớ em.

Văn Hỉ, mười năm cách biệt muôntrùng, dù không cố nhớ lòng lại khóquên. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu linh hồn cóthểrút đượckhỏi cơ thểthìanhsẽ đớn đauđến mứcmuốn nôn nóra ngoài.

Năm đầu tiên em xa, Văn Kiêu an ủianhđừng quáđaubuồn, phảihọc cách nhìn vềphía trước.

Lúc muahoa, côchủ bảoanhloàihoa ấy mangýnghĩa “tình yêu vĩ đại”.

Cólẽ đâylà lýdo đến nayanhvẫn không thểhiểu thấu câu nóiấy.

Sở dĩ mangtheo hoa tươi là vìanhcảmthấynơiđóquáquạnh quẽ.

Nếu câu nàyđểba em nghe đượcthìchẳng đánh gãychânem… Chính vìmuốn rướcem vềnhà,anhmớingồi bàn“Đạo Đứckinh” vớiba em đấy.

SaunàyPhương Bằng lại đến khuyênanhvềnhà… tấtnhiênanhtừ chối.

Ba năm trước, Văn Kiêu từ chức vềmở mộtcông ty kiến trúc, năm ngoái đãmuađượccăn nhàanhấy ướcao rồi.

Anh cógặp những người thíchanh, nhưnganhkhông thểnàothích họ.

Dù không buồn bã, nhìn vềphía trướcthếnào,anhvẫn nhớ đến em. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bởihọ đâu phảilà em.

Anh không rõ em thích hoa gìvìem chưatừng nhắc.

Trang chủXấp Thư Tình Bên Cửa Sổ18 | Xấp thư tình bên cửa sổ

Tiếc thay,anhkhông làmđược.

Cólẽ vìem đi rồi, em đi xa quá, đi tớikhoảng trờimù sươnganhkhông thấyđược.

– HẾT –.

Tuy cái tênHạTử tu nàychẳng hay lắm nhưng nólà cái tênmà em biết.

Nghe bảothángtrướcđãxong xuôi tấtcả nhưnganhcòn chưaquaxem.

Năm thứhai, Văn Kiêu lại bảongười c·h·ế·t đâu thểsống lại đượcvà khuyênanhsống cho tốt.

Trắng đen xám, không chút sứcsống.

Nghĩa địa cần chisứcsống.

Cảmgiác nàythậtchẳng hay ho.

Anh chỉ cười không đáp.

Thứcảmgiác nàyrấttồi tệ…

Anh thường nhớ lúc em ngủ bêncạnhanhnhư mộtconthú nhỏ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Anh gậtđầu như ma rủ.

Cách hình dungnàytương đối kỳ quặc nhưng xin hãythứlỗi choanh,anhkhông thểnàodiễn đạt tốthơn.

Người ngoàichẳng thểbiết mấy năm nay chúng ta chuyệntròbao nhiêu lần.

Giờ phút nàyđâyanhchỉ nhớ đượcmình bài ấy.

Anh đãmuahoa hồng, tường vi, nguyệt quý, sơn trà và cả thủy bách hợp em từng nói.

Cũng không rõanhsay mê những thứnàytừ bao giờ nữa.

Thậtlà đángtiếc.

Chương 18: Chương 18 (đọc tại Qidian-VP.com)

Anh cảmthấyđâylà số phậncủaanh… phảicôđộcđến khichết.

Anh dám chắcđólà cảnh sắcđẹp nhấttrênđời, chứkhông phảiâmthanhđẹp nhấtlà sự tĩnh lặng, hìnhảnh đẹp nhấtlà sự vôhình gìđótrong lờiLão Tử.

Câu nàycũng thậtbuồn cười.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 18: Chương 18