Xin Dâng Cá Muối Cho Sư Tổ
Phù Hoa
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 15: Ăn!
Liêu Đình Nhạn pháthiện, tổ tông đến chỗ nào, nơi ấy chính làmộtmảnh tĩnh mịch. Ác danh củahắnđãsớm truyền ra, xem ra đem các đệ tử này sợ tới mức sắc mặt trắng bệch. Liêu Đình Nhạn vừa thấy liền hiểu được, tổ tông phỏng chừng là muốn làmmộtđợt lớn, thu hoạch toàn bộ sinh lực đời sau, vậy cũng quá độc ác.khôngbiếthắnlà chuẩn bị làmmộtđám hay là thịt từng bầy. Nàng có chút hối hận vừa rồi mình ăn nhiều như vậy.
Tư Mã Tiêu thấyhắnkhônggiãy giụa nữa,nóimộtcâu: “Tiếp tục giãy giụa a.”
Hai người đành phải lên đài. Bọn họ định kéo dài thời gianmộtchút, chờ đợi trưởng bối có thể làm chủ xuấthiện, có lẽsựtình còn có chuyển cơ. Bọn họ đánh trong chốc lát, cũngkhôngđộngthật, Tư Mã Tiêuđãsớm dự đoán được, vẫnkhôngtức giận, chỉnóimộtcâu: “Trongmộtnén nhang phải phân ra thắng bại, nếu ở thế hoà, hai người các ngươi đều phải c·h·ế·t.”
Chưởng môn cười nhạt, ngữ khí ý vị thâm trường, “Người cuối cùng của Tư Mã thị này, đến ta cũng chưa từng sờ thấuhắn. Ý tưởng củahắncàngkhôngai hiểu được.”
Tư Mã Tiêu tùy ý ngồi ởtrênbậc thang cao cao, chỉ hai đệ tử, “Hai người các ngươi, ở mạch nào?”
Liêu Đình Nhạn còn nhớrõtháng ngày ba người bọn họkhôngănkhônguống, sống nương tựa lẫn nhau, nàng lấymộtcái mâm to, lại lấy mấy cái bầu, nhất nhất cho Đại Hắc Xà ngửi hương vị, để chính nó chọn. Rốt cuộc đồ uống nơi này thấy thế nào cũng ngon hơn trúc dịch nàng uống, khó được dịp lão bản mang hai nhân viên tới ăn cơm, đương nhiên đều phải ăn cho no căng.
Chương 15: Ăn!
Đệ tử kia động tác cứng đờ, chậm rãi thử giãy giụa tiếp, giốngmộtcon rùa đen lớn.
Liêu Đình Nhạn: “Ách, cứđinhư vậy, sau đó trực tiếp g·i·ế·t?”
Tư Mã Tiêu: “Các ngươi lên đàiđi, làmmộttrấn sinh tử đấu.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Những người khác quỳ, mồ hôi lạnh ròng ròng, Liêu Đình Nhạn ngồimộtbên, bắt đầu gặm thịt.khôngbiết là thịt động vật gì, làm đặc biệt ngon miệng, cắn vào trong miệng, nước thịt liền ứa ra, hương vị tươi ngon nháy mắt liền vuốt phẳng tâm tình Liêu Đình Nhạnđangcăng chặt dưới hoàn cảnh khẩn trương này. (đọc tại Qidian-VP.com)
Liêu Đình Nhạn nhất thờikhôngphản ứng lại. Tổ tông này, chẳng lẽ nghe thấy vừa rồi nàng nuốt nước miếng, biết nàng đói bụng, mới riêng mang nàng tới ăn cái gì?không…khôngthể nào,hắnở chỗ nàng, nhân thiết cũngkhôngcó săn sóc cẩn thận như vậy!
Nàng cho rằng trong vòng ba giây đồng hồ,sẽnhìn thấy đệ tử vừanóichuyện đó nổ thànhmộtđóa huyết hoa, nhưng màkhôngcó, Tư Mã Tiêu bên cạnh nàng nhấc chân xuống xe đại xà, nhìn đồ vật chung quanh, phảng phất nhưkhôngnghe thấy đệ tử kianóigì. Liêu Đình Nhạn nhìnhắnđạp lên mặt đất phủ kín lụa màu, tùy tay cầm lấy bầu rượutrênbàn tiệc củamộtđệ tử, nhìn nhìn,hắncòn ngửi ngửi, đại kháikhôngthích mùi vị đó, tùy tay némđi, rượu đổtrênlụa màu hoa mỹ ngấm ra thànhmộtdấu loang to. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Lại đây.”
“Đệ tử lúc ấy thấyrõràng, Từ Tàng Đạo Quân đối với nữ đệ tử đó, xácthậtlà sủng ái có thêm,hắncăn bản chưa từng để ý đến đám đệ tử chúng con, chỉ chờ nàng kia ăn xong liền rờiđi.” Thiên Vô Ngânnói: “Nghe gia gia từngnói, Từ Tàng Đạo Quân bị nhốt nhiều năm, có rất nhiều oán hận đối với tám đại cung chúng ta. Trước đây các tiền bối trưởng lão đặt chân lên Tam Thánh Sơn đều mất mạng, nhưng lúc này xem ra,hắnlạikhôngthích g·i·ế·t chóc như vậy. Có người ở đây, dù ban đầunóinăng l* m*ng vớihắn, cũngkhôngxảy ra việc gì.”
hắnbấm tay gõ gõ đầu rắn, “Sang bên kia.”hắnchỉ về phương hướng có mùi thơm truyền đến.
May mắn xong nàng lại cảm thấykhôngtốt lắm, bởi vì tu vi của nàng cònthậtđáng thương mới ở Luyện Khí kỳ, vẫn chưa thể tích cốc, ởtrênTam Thánh Sơn, hoàn toàn dựa vào linh thực vàmộtít đồ ăn có linh khí mang theo từ trước để lấp đầy bụng, những cái đó tuy rằng càng dễ no bụng hơn so với đồ ăn bình thường, nhưng mà cũngđãlâu nàngkhôngđược ănmộtbữa cơm đứng đứng đắn đắn.
trênđường chạy tới Linh Nham Sơn Đài, chưởng môn nghe Thiên Vô Ngânnóihành vi Tư Mã Tiêu đột nhiên xông vào hoa yến lúc trước.
“Thôi, cũng đừngnóicái này, Ngô sư đệkhôngcó việc gìđi?”
Liêu Đình Nhạn chưa từng thử làm hành vi tùy tiện xâm nhập yến hội của người ta, nhưng sư tổ đối với loại chuyện xấu như đốt g·i·ế·t đánh cướp vẫnthậtthuận buồm xuôi gió,khônghề có áp lực tâm lý.
Thiên sư huynhmộtcâu cũng chưanói, bước chân vội vàngđãđirồi. Bây giờhắnmuốnđigặp gia gia nhà mình, nhanh chóngnóira việc này, đâu còn lo lắng đến các sư đệ, sư muội tới dự tiệc.
Tư Mã TiêuđiLinh Nham Sơn Đài, nơi này là võ đài trong vùng núi non lớn nhất của trung tâm Canh Thần Tiên Phủ, phần lớn thời gian đều là tám đại cung cùng với đệ tử tinhanhcủa các mạch chưởng môn ở chỗ này luận bàn tỷ thí, bởi vì khu vực rộng, chứa mấy ngàn người vẫn còn trống trải.hắnvừa xuấthiện, Linh Nham Sơn đài nguyên bản náo nhiệt biến thànhmộtmảnh yên tĩnh.
Nàng bắt đầu may mắn mìnhkhôngăn no, nếukhôngvạn nhất chờ lát nữa nhìn thấy hình ảnh gì mà nôn ra, sợ làsẽbị Tư Mã Tiêu thuận tay g**t ch*t.
hắnmớinóimộtchữ, Tư Mã Tiêuđãxuấthiệnở phía trướchắn, giơ tay bóp chặt lấy cổhắn, kéo đến bên bờ đầm, sau đó trước mắt bao nhiêu người, ấnhắnvào trong nước.
Liêu Đình Nhạn thử mở miệng hỏihắn: “Sư tổ, chúng ta đây làđiđâu?”
Liêu Đình Nhạn hútmộtngụm khí lạnh, thiếu chút nữa muốn che hai mắt mình lại. Tổ tông vốn dĩ chính là tới g·i·ế·t người, giờ có ngườikhôngsợ c·h·ế·t như vậy, xông lên dùng ánh mắt khinh miệt và ngữ khíkhôngkiên nhẫnnóichuyện vớihắn, đâykhôngphải là ông cụ thắt cổ, chê sống lâu rồi sao.
Đại khái là tiếng nàng nuốt nước miếng quá lớn, Tư Mã Tiêu bên cạnh nhìn nàng vài lần, thấy nàng làm bộ làm tịch đè đè khóe miệng.
Đầu ngâm trong hồ nước, Ngô sư đệ mặt đầy nước bò dậy, cả người run rẩy, nhìn về phía Thiên sư huynh, “Thiên sư huynh, sư tổ……”
Đại Hắc Xà chọnmộtcái trong đó, Liêu Đình Nhạn tạch tạch tạch rót cho nómộtchậu to, để nó tự uống.
Lúc này đồng thời có mấy người đứng lên,trênmặt tất cả đều mang theo tức giận, trong đó soái ca thủ vị kia đến nhanh nhất, Liêu Đình Nhạn thấyhắnhình như còn bị vướngmộtchút, chỉ có biểu tìnhtrênmặthắnkhác với những người khác, là sợ hãi và hốt hoảng. Vị này đại khái là từng gặp sư tổ, vừa rồi sửng sốt trong chốc lát có thể làkhôngdám nhận, rốt cuộc Tư Mã Tiêu có thân phận gì, chưởng môn ở trước mặthắncòn là dáng vẻ kia, càng đừngnóinhững người khác, cũng có vài đệ tử dám ngầm oán giậnhắn, nhưng giáp mặt gặp phải, cũng làmộtbộ túng quẫn.
Đột nhiên toát ra Đại Hắc Xà và Tư Mã Tiêu cùng với Liêu Đình Nhạn,thậtlàkhônghợp với nơi này.
Liêu Đình Nhạn thầm nghĩ, còn tốt chính mình ănkhôngnhai tóp tép, nếukhôngquấy nhiễu đến tổ tông, khẳng định cũngsẽbị ném.
Mới vừa rồikhôngphải ngươinóimuốn tới g·i·ế·t người?
Liêu Đình Nhạnkhôngbiết vì sao vừa rồi Tư Mã Tiêu xuống Tam Thánh Sơnkhôngtrực tiếp động thủ g·i·ế·t người, ngược lại để cho người ta mời đến biệt thự cao cấp này nghỉ ngơi, sau đó đột nhiên lại tâm huyết dâng trào muốn mang vật trang sức ra cửa làm việc. Nhưng nàng nghĩ, đầu óc của lão tổ tôngkhôngrõràng, ý tưởngthìloại phàm nhân có chỉ số thông minh bình thường như nàng sao có thể lý giải, cho nên nàng lập tức thànhthậtmặc cái váy xinh đẹp vào, cùnghắnra cửa.
Đại Hắc Xà lại lần nữa chởhắnvà Liêu Đình Nhạn, vui vui vẻ vẻ mà rời khỏi nơi này,đingược lại chỗ Tư Mã Tiêu ngay từ đầu muốnđi.
“Đóthậtlà Từ Tàng Đạo Quân…… sư tổ?” Có người thanhâmyếu ớt.
Lúc nàng làm việc này, Tư Mã Tiêu quay đầu liếc mắt nhìn nàngmộtcái, Liêu Đình Nhạn luônkhôngbiết ánh mắt của tổ tông đến tột cùng là có ý tứ gì, nàng lạikhôngcó thuật đọc tâm, chỉ có thể coi nhưkhôngthấy, tự ăn của mình. Nàng coi cái này là tiệc đứng, ăn thực vui vẻ, Đại Hắc Xà hiển nhiên cũng thực vui vẻ, cái đuôi lắc tới lắc lui, đại khái tần suất quá lớn, chọc đến tổ tông, Tư Mã Tiêu némmộttrái cây đập lên đuôi của Đại Hắc Xà, cái đuôi Đại Hắc Xà lập tức cứng còng.
Thoángmộtcái, trong yến hội phát nổ, tất cả mọi người đều ngốc hết, ước chừng ba giây đồng hồ sau,đãquỳ đầy đất, tất cả mọi người thực hoảng loạn, kẻ bị Tư Mã Tiêu ấn vào hồ nướcđangdùng sức giãy giụa kia càng đặc biệt hoảng loạn,hắnnhư bị sét đánhmộtcái, cứng đờ ra,mộtcử độngnhỏcũngkhôngdám. Nhân sĩ tu tiên đương nhiênkhôngcó khả năng bị ấn ở trong nước bình thường như vậy mà c·h·ế·t đuối,hắnlà bị dọa.
“hắnmới vừa rồikhônggiết người,khôngphảinói……”
Bên kia chưởng môn cũng thu được tin Tư Mã Tiêu rời Bạch Lộc Nhai, lập tức cảnh giác lên. Tư Mã Tiêu người này, hành vikhôngthể đoán được, cũngkhôngai biếthắnsẽlàm ra cái gì.hắntathậtra muốn phái ngườiđitheo Tư Mã Tiêu, thời khắc biếtrõhướngđi, nhưng Tư Mã Tiêu người này, căn bảnkhôngthể chịu đựng được người khác nhìn trộm,hắnta chỉ có thể cho người chú ý nhiều hơn, khó tránh khỏi tin tứcsẽchậm hơnmộtchút.
Người chân chính gặp được Tư Mã Tiêu trông như thế nào cũngkhôngnhiều lắm,đãcó thể nhận ra,trêncơ bản đều có chút thân phận, nơi này chỉ cómộtngười nhận rahắn, vị kiađivội lên phía trước vài bước, tới trong phạm vi ba mét gần Tư Mã Tiêuthìbước chân trầm trọng,khôngdám tiếp tục tiến lên, mà tiến về phía trước làm ramộtcái đại lễ tiêu chuẩn, cúi đầu hô: “Từ Tàng Đạo Quân.”
Hai đệ tử liếc nhau, sắc mặt đều có chút khó coi. Bọn họ lệ thuộc vào hai cung khác nhau, nhưng hai cung quan hệ cũngkhôngkém, để cho bọn họ đấu sinh tử, ai xảy ra chuyện đềukhôngdễnói. Nhưng sư tổ Tư Mã Tiêuđãnói, đám tiểu bối bọn họ cũngkhôngthể ngỗ nghịch —— chủ yếu cũng là bọn họ đánhkhônglại sư tổ phíatrênkia.
Tư Mã Tiêu cũng mặc kệ nàng nghĩ thế nào,nóixong câu đó liền cầmmộtchuỗi linh quả đỏ rựctrênbàn, háimộtquả, bóp nát ở trong tay, nước quả màu đỏ b*n r* bốn phía, nhiễm hồng ngón tayhắn.hắncứ như vậy ngồi ở đó,khôngcó biểu tình gì bóp từng trái cây chơi, cũngkhôngđể ý đến những người khác. Liêu Đình Nhạn mạc danh cảm thấy tư thếhắnbóp trái cây đặc biệt giống động tác bóp vỡ đầu người khác.
Ăn chút thịt, ăn chút đồ ăn, uống chút nước trái cây, cuối cùng ăn trái cây sau bữa cơm.
Tư Mã Tiêu: “G·i·ế·t người a.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Hai đệ tửđira, ước chừng cũng có chút năng lực, phục hồi tinh thần lại rồi, tốt xấu cũng giữ được phong độ,khôngkiêu ngạokhôngsiểm nịnh báo ra hệ mạch và tên họ.
Tư Mã Tiêu: “Bằngkhôngthế nào.”
Người đói là thế này, lúckhôngchú ýthìkhôngcó gì, vừa chú ý liền bắt đầu khó chịu, nếu mà lúc này ngửi thấy mùi thơm của đồ ăn, vậy càng thêm khó chịu. Bây giờ Liêu Đình Nhạn chính là như vậy, bọn họ mới vừa xuống Bạch Lộc Nhai,đingang quamộtmảnh rừng phồn hoa, bỗng ngửi thấy mùi hương mỹ vị của thức ăn, mùi thịt đóthậtlà quá thơm, Liêu Đình Nhạnđãlâukhôngăn thịt, trong miệng nhạt nhẽo, nước miếng lập tức chảy xuống.
Liêu Đình Nhạnđiqua, nghe thấy tổ tông vốn dĩđãnóimuốn ra cửa g·i·ế·t người, bây giờ lạinóivới nàng: “Muốn ăn cái gìthìănđi.”
Bọn họ vừa xuấthiện, liền có đệ tử ngồi ở cuối tiệc nhíu mày mắng chửi: “Các ngươi là đệ t* c*ng nào, sao dám tùy ý xâm nhập vào hoa yến của Thiên sư huynh như vậy, cònkhôngmau cút ra ngoài!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Chờ bọn họđirồi, trong sân vẫnthậtlâukhôngcó động tĩnh, vị Thiên sư huynh thân phận tối cao đó bỗng nhiên nhảy dựng lên, sắc mặt phi thường phức tạp, những người khác cũng đứng lên, hai mặt nhìn nhau.
Tư Mã Tiêu bóp xongmộttrái cây cuối cùng, dùngmộthồ vân trà bên cạnh rửa rửa tay, đứng lên.
Vậy ngàithậtđúng là sát nhân cuồng làm việc dứt khoát. Liêu Đình Nhạn trong lòng ai thánmộttiếng, lướt quamộtđám bụi cây, nhìn thấytrênbãi đá bên hồ dướimộtthác nướcđangcó tiên nhị đại* làm party phong nhã. Bày biện rất nhiều món ngon mỹ vị, có mấy chục người trẻ tuổi vạt áo phiêu phiêu, dung mạo xuất chúng,đangtận tình hưởng lạc. Bọn họ hiển nhiên đều là đệ tử địa vị rất cao, bởi vì nơi này linh lực sung túc, cảnh trí tuyệt đẹp, đồ ăn cũng thực chú ý, mỗi người đều cao nhã ưu nhã, còn có nữ đệ tử đánh đàn trợ hứng.
Động tác củahắnquá tự nhiên, thái độ cũng phi thường ngạo mạn, hoàn toànkhôngxem những người này ở trong mắt, đệ tửnóichuyện lúc đầuđãnổi giận đùng đùng, đứng lênnói: “Ngươi……”
Nàng trước nay chưa từng ăn thịt ngon như vậy, thậm chí bắt đầu tiếc làkhôngcó cơm, nàngđãbắt đầu ăn, Đại Hắc Xà lướt tới, ở bên cạnh dùng đầu đụng đụng tay nàng.
Liêu Đình Nhạn cảm thấy hình nhưkhôngphảihắntới g·i·ế·t người, mà là xem diễn.
* tiên nhị đại là tiên đời thứ hai giống như phú nhị đại là nhà giàu đời thứ hai
Ngồitrênxe ngựa hắc xà, bị Tư Mã Tiêu mangđinơi khác, Liêu Đình Nhạn bắt đầu cảm thấy đói bụng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.