Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 54: Ta cầm kịch bản như vậy?!

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 54: Ta cầm kịch bản như vậy?!


Sư Nhạnkhôngpháthiệnhết thảyâmmưu này, nàng ở cửa sổ gọi Sư Chân Tự: “Lão ca, nước đun xong rồi, tới tắm rửa, thuận tiện giúp ta bưng tương vịt vào!”

Nàng cũngkhôngcòn tâm tư nghe hết lão cha vàcôcônóichuyện, trở lại giường mình, cả đêmkhôngngủ ngon. Nàng hiếm khi mất ngủ, ra cửa nhìn thấy cửa nhà có người loạn ném thi thể cũngkhôngcó tâm tưđidọn dẹp.

Ngoài ý muốn nghe thấy tên của mình, lỗ tai Sư Nhạn giật giật.

Bọn họ dùng phù chú cáchâm, thần thần bí bí. Liêu Đình Nhạn có chút tò mò, chuyện gì mà hơn nửa đêm lặng lẽnóitrongmộtgóc? Nàng vừa lúc học được từ Hồng Loa biện pháp nghe góc tường, do dựmộtlát liền dùng, nghiêng tai nghe hai ngườinóichuyện. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng mà, nàngthậtsựquá hoảng hốt, cảm tình của Tư Mã Tiêu và Sư Nhạn có quan hệ gì với Trâu Nhạn nàng? Tư Mã Tiêu đórõràngkhôngdễ chọc, động bất động có thể g·i·ế·t người diệt tộc, vạn nhất ngày nào đó gặp gỡ đại ma vương, bịhắnpháthiệnmình chiếm thân thể bạngáicủahắn, nàng chẳng phải làsẽchết rất khó xem!

Sư Thiên Độ biểu tình sắp vặn vẹo. Nàng kéo tay Sư Nhạn xuống, “đãlâukhônggặp, cháu còn tốtđi.”

Sư Thiên Độkhôngtốt lắm.

Thấy Sư Nhạn trở về, ông ấy trầm mặt xuống nhìn nàng,trênmặt viết mấy chữ to —— hận sắtkhôngthành thép. Sư Nhạn tập mãi thành quen, đại khái cha mẹ nhìn con cái phần lớn đều là cái mặt này, nàng cầm đậu phộng xào đưa cho lão cha táo bạo này, “Có ănkhông?”

Lại nghe Sư Thiên Độnói: “Tư Mã Tiêu năm đókhôngtìm được người, vẫn luônkhôngtin ngườiđãchết,đangtìm khắp nơi, còn chưa từ bỏ,hắnhoài nghi lên đầu chúng ta, thà rằng g·i·ế·t sai cũngkhôngchịu buông tha, nhìn thấymộtngười Sư gia liền giếtmộtngười, chúng takhôngcòn lại nhiều người lắm, cũngkhôngdám tùy ý phái đến trước mặthắn.”

Sư Nhạn vừađi, Sư Chân Tự liền hành lễ với Sư Thiên Lũ, “Chưởng môn.”

Lúc trước Trâu Nhạn mới vừa xuyên qua, cái gì cũngkhôngbiết, nàng chỉ nhớrõbuổi tối hôm trước mình tăng ca siêu mệt, ngã lên giường ngủ, kết quả vừa mở mắt liền thay đổi thế giới, lão cha ngồi trước mặt, hỏi nàng: “Con còn nhớrõmình là ai sao?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Sư Nhạn thiệt tình thực lòng gật đầu: “Khá tốt.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Bất quá chuyện nàythìcó quan hệ gì với nàng, địa bàn Ma Vực tranh tới cướpđilà chuyện thực tầm thường, bây giờ nàngnóichuyện cùng người khác, tựa như ở thế giới trước kia bát quái về bầu cử tổng thống, dù saokhôngcó liên quan cái rắm gì với nàng.

Sư Nhạn nhìn thấyhắn, gọimộttiếng ca ca.

Sư Chân Tựkhôngâmdương quái khí với nàng như Sư Thiên Lũ, còn khá tốt,hắndưỡng thương xong liền giống Sư Nhạn ra cửa làm việc, nhưng công việc củahắncầnđikhắp nơi,đicác thành ở bên ngoài nhiều, mười ngày nửa tháng mới trở vềmộtchuyến.

“Muội lại làm sao vậy?”

Hồng Loathậtra lại kích động, “Nếuthậtđánh tới đây đoạt địa bànthìtốt rồi, ma chủ takhôngthể nghĩ đến, nhưng đổi mấy ma tướng đẹp đẽ tới cũng được a, ta khẳng địnhđilên cầu ngủ!”

Sớm biết thế, năm đóhắnkhôngcần phí Tiên Khí bảo mệnh trân quý để cứu nàngmộtmạng,thậtlà biết vậy chẳng làm.

Sư Chân Tự nhìn tương vịt bàytrênbàn bên cạnh, khóe miệng cũng giật giật, đè đè cái trán co rút đau đớn.

khôngquan hệ, đại ma vương và nàng cách xa như vậy,trêncơ bảnkhônggặp được, nàng còn có thể lại cẩumộtcẩu.

Mà cha nàng cũng từ chưởng môn của đệ nhất tiên phủ biến thành c·h·ó nhà có tang,hiệngiờ còn vì tránh né kẻ thù đuổi g·i·ế·t mà trốn đông trốn tây, vô cùng thảm hại, còn chính nàng, cũng trong trận tai nạn đó mà bị thương phá tướng, còn mấtđiký ức ——

Nếu Sư Nhạn ở chỗ này, nàng có thể chuẩn xácnóira tâm lý hoạt động của hai ngườihiệntại —— tốn số tiền lớn mua cổ phiếu, cho rằng có thể tăng mạnh để mang đến nhiều ích lợi, kết quả cổ phiếu nàykhôngônkhônghỏa, tiếp tục đểtrêntaythìkhôngbiết khi nào có thể nhìn thấy tiền lời, tung rathìlại tiếc.

Lão cha vì saokhôngtruy cứu nàng ‘ mất trí nhớ ’, bởi vìhắnước gì nữ nhiđitheo địchđãmất trí nhớ. Vì sao mỗi ngày giáo huấn nàng cần phải cừu thị Tư Mã Tiêu, có tư tưởng muốn báo thù, chính là vì ngăn chặn nữ nhi lại cùng kẻ thù lao đến cùng nhau a!

Cửa mở, có người trẻ tuổiđivào.

Vì saocôcôvừa thấy nàng liền phẫn nộ, bởi vì nguyên thân này của nàng lúc trướcyêuđương với cùng kẻ thù a,nóikhôngchừng còn thiên hướng về phía kẻ thù diệt tộc.

Vài ngày sau nàng tan tầm về nhà, ở nhà thấymộtngười xa lạ,mộtnữ nhân trung niên ôm đàn tranh,đangđứng ở trước mặt cha nàng,nhỏgiọngnóichuyện.

Bước vào viện, nàng liền thấy lão cha Sư Thiên Lũ ngồi ởtrênxe lăn khổ đại cừu thâm mà nhìn trời.

Nếu nàng là Sư Nhạn nguyên bản kia, khẳng định cũng có cừu hận, cùng chung kẻ địch, nhưng nàng lạikhôngphải, nàng chỉ là người bị hại vô tội, mạc danh bị liên lụy đến ân oán này, báo thù làkhôngcó khả năng, nàng chỉ nghĩ an an tĩnh tĩnh ở chỗ này, duy nhất có thể thay nguyên chủ đại khái chính là nuôi dưỡng lão phụ thân đến lúc tống chung.

Sư Nhạnnói: “Tiền lương của ta còn chưa phát xuống, gần đây mua quá nhiều đồ ăn, còn mua quần áo, tiềnkhôngđủ dùng, hắc hắc, lão ca……”

Vì thế mấy năm gần đây, hai ngườikhôngbiết rối rắm bao nhiêu lần. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hôm nay Hồng Loakhôngđilàm, nàngmộtmình chậm rì rì ăn xong bữa sáng, lại tự mình thuyết phục mình.

Sư Thiên Lũ cho Sư Thiên Độmộtánh mắt, bảo bà ta thu liễmmộtchút, lúc này mớinói: “Đây là muội muội ta,côcôcon, từ trước vẫn ở bên ngoài,hiệngiờđãtìm tới, conkhôngnhớrõđi, trước kia hai người quan hệ thực tốt.”nóigiống như làthật.

Tư Mã Tiêu đại cừu nhân nhà bọn họ đó! Thế nhưng cùng chủ nhân nguyên bản của thân thể Sư Nhạn này! Cómộtchân! Bọn họ trước kia, từngyêuđương!

Nghenóiước chừng mười năm trước, tộc Sư thị bọn họ là lão đại đứng đầu Canh Thần Tiên Phủ của Tu Tiên giới bên ngoài, mười phần phong cảnh, đáng tiếc bị đại cừu nhân Tư Mã Tiêu làm cho cửa nát nhà tan, gia tộc trừ người tu vi rất cao miễn cưỡng chạy trốn, còn lại cơ hồ c·h·ế·t sạch.

Sư Nhạn trong đầu nháy mắt bay qua chuyện xưa Romeo và Juliet, cái gì uyên ương mệnh khổ bởi vì thân phận và gia tộc màkhôngthểkhôngtách ra, trở mặt thành thù, ân oán gút mắt blah blah.

Sư Thiên Lũnói: “Còn chưa đến lúc để nàng ta xuất động.”

Nàng nghe thấy đại bí mật kinh thiên gì!

PS: Bạn Nhạn có trí tưởng tượng rất mạnh.

Thế này muốn nàng trả lời thế nào,khôngthểnóimình xuyên qua, cho nên nàng đành thuận thếnóicái gì mình cũngkhôngnhớrõ. Kỹ thuật diễn của nàng hẳn làkhôngtốt lắm, nhưng lão cha này lập tức lại tin, đây đại khái chính là cha ruột rồi. Tiếp theohắnđương nhiên giới thiệu thân phận cho nàng, cuối cùng dặn dò nàng chớ quên thù nhà. (đọc tại Qidian-VP.com)

Sư Chân Tự: “Ha hả.”

Sư Thiên Độ liền cười lạnh, “Tađãnhìn ra, dùkhôngcó ký ức, nàng ta cũngkhôngmuốn đối phó Tư Mã Tiêu, đôi cẩu nam nữ này! Ta thấy nàng ta chính là đồ vô dụng, lúc trước uổng công cứu! Nên trực tiếp mặc kệ để nàng tađitìm c·h·ế·t, nếu mà chếtthật, Tư Mã Tiêu đau mất ngườiyêu,nóikhôngchừng có thể điên hoàn toàn!”

Sư Thiên Lũ trầm khuôn mặt, “Ừ, bên ngoài như thế nào?”

Sư Chân Tự: “Đông thành bên kia, Tư Mã Tiêu xácthậtchuẩn bị tiếp tục khuếch trương địa bàn ra ngoài, Hạc Tiên Thành chỉ sợ thực nhanh cũngkhôngcòn an toàn, có cần chuẩn bị mang nàng rờiđikhông?”

Sư Nhạn: “Ca, huynhthậttốt.”

Sư Nhạn cảm giáccôcôđột nhiên xuấthiệnnàythậtkì quái, buổi tối hôm nay, nàng có chút ngủkhôngđược, nằm ởtrênnóc nhà xem sao, ngoài ý muốn gặpcôcôvà lão chanóichuyện trongmộtgóc sân.

Sư Thiên Lũ quả thực vô cùng đau đớn: “Liêu Đình Nhạn nàythậtlà vô dụng, giáo huấn nàng nhiều năm về cừu hận, nàng vẫn mỗi ngày chỉ biết ăn ăn uống uống, lúc trướcrõràng dùng bí pháp tẩy hết ký ức, vốn định bồi dưỡng nàng thành vũ khí sắc bén đôi phó Tư Mã Tiêu,hiệntại xem ra, căn bảnkhôngthể dùng được!”

hắnvào phòng, Sư Nhạn liền kéohắnsangmộtbên cười hắc hắc, còn đấm đấm lưng chohắn, Sư Chân Tự biểu tình cứng đờ kệ cho nàng đấm.

Nơi xa oanhmộttiếng, có người thét chói tai: “Thuộc hạ Ma chủ Đông thành đánh vào Hạc Tiên Thành!”

Mỗi lần bọn họnóiđến đại ma vương này, đều như lâm đại địch, lại hận đến nghiến răng nghiến lợi, khiến cho nàng ở trong lòng nhịnkhôngđược tưởng tượng Tư Mã Tiêu thành hình tượng mặt mũi hung tợn, thân cao hai mét tám, toàn thân mấy chục khối cơ bắp, còn thích ăn thịt người.

Hóa ra làcôruột a, bất quá cha xác định nguyên thân quan hệ thực tốt với bàcônày? Trong ánh mắt kiakhôngphải cừu hận mà là tình cảm nóng bỏng người thân cửu biệt gặp lại sao? Cho phép nàngnóithẳng, nhìn hai người như là tình cảmcôcháu plastic.

mộtđoạn này, lượng tin tức quá lớn, Sư Nhạn nghe mà đầy đầu dấu chấm hỏi cùng với dấu chấm than luân phiên xuấthiện.

Sư Nhạn do dựmộtchút, vẫn tiến lên ôm chặt cánh tay Sư Thiên Độ, gọi ra: “côcô!” Plasticthìplasticđi, cũng phải cho chút mặt mũi.

“đãtrở lại, tađinấu nước tắm rửa cho huynh.” Sư Nhạnđiluôn, mượn cơ hội trốn tránh lão cha lảm nhảm.

Thân thểhắnnăm đó bị trọng thương, đến chân cũng mất, Sư Nhạn thực có thể thông cảmhắnâmdương quái khí còn xấu tính, nghe vậy làm bộ ngoan ngoãn gật đầu mà à à.

sựtìnhđãthựcrõràng, đây là cái kịch bản ngược luyến tình thâm a, theo tình thế phát triểnhiệntại,nóikhôngchừng còn có tiết mục gương vỡ lại lành.

hắnmóc ramộttúi ma thạch, tận lực ngụy trang mình thành ca ca tốt, vẻ mặt ôn hoà, “Cầm lấy dùngđi.”

Hai người đồng thời nhìn nàng, biểu tình đềukhôngtốt lắm. Nữ tu nhìn nàng biểu tình đặc biệtkhôngtốt, như là có thâm cừu đại hận với nàng.

Sư Nhạn: Kinh! lão cha táo bạo nghênh đón mùa xuân thứ hai?!

Lúc quay đầuđigắp tương vịt, nàng liền nghĩ thầm, nếu có thể g·i·ế·t được, lúc trước các ngươi đến nỗi cửa nát nhà tan sao.

A, lại tới nữa.khôngănthìthôi bỏđi, dù sao cũngsẽkhôngđói c·h·ế·t. Sư Nhạn lại lấy đồ vật về, tự mình ăn, thuận tiện nghehắndạy bảo mỗi ngày.

Sư Chân Tự: Tađãbiết.

Bên kia Sư Thiên Độ cònđangnói: “Chúng takhôngthể tiếp tục bị động nữa, Sư Nhạn rốt cuộc có thể dùng haykhông?”

Sư Nhạn trốn việc ăn xong bữa sáng, trở lại Yên Chi đài, lại vượt quamộtngày tầm thường vô vị, màn đêm buông xuống, nàng đúng giờ tan tầm, cửa hàng vịt ven đường nhắc nhở nàng hôm nay có đặc sản tương vịt Tu Tiên giới mới đến, nàng lập tức vui vẻ muakhôngít mang về.

Ai dà, tất cả mọi người đều là ngườimộtnhà, có cái gì màkhôngthể biết đâu.

Sư Nhạn lạimộtlần bị tình huynh muội cảm động, ở kiếp trước nàng thườngnóiquốc gia nợ tamộtngườianhtrai, tới thế giới này, cuối cùng cũng cảm nhận được. Loạianhtrai giống như của bạn nàng,đãkhôngchịu cho emgáitiền tiêu vặt còn muốn lấy tiền của emgái, chính là đồ dỏm. Đây mới làanhtrai ruột a!

“Aiz,nóiđến ngày hôm qua, ta còn nghe đượcmộttin tức.” Hồng Loa đột nhiênnói: “Nghenóima chủ Đông thành bên kia, gần đây lại khó chịu lên, giống như chuẩn bị mở rộng địa bàn,nóikhôngchừng Hạc Tiên Thành cũng vào phạm vi tấn công củahắn.”

Sư Nhạn: “……” Mẹ nó, vì cái gì.

Khó trách, cứ như vậy mọi chuyện đều có thể giải thíchrõràng.

Cònđiđến trước mặt đại ma vương Đông thành kia báo thùthìthôiđi, người quý ở chỗ có tự mình hiểu lấy.

Sư Nhạn não bổ nửa ngày, đầu đều sắp trọc.

Bắt đầu từ lúc nàng tỉnh lại từ thân thể này, cha nàng vẫn luôn nhắc mãi với nàng Sư gia bọn họ năm đó phong cảnh thế nào, cùng với cừu hận khắc cốt của bọn họ, mỗi ngàynóilại mỗi ngàynói,khôngngại phiền mànói, quả thực chính là tẩy não.

“Phảikhông?” Sư Nhạn tấm tắc hai tiếng, Đông thành có đại ma vương tên là Tư Mã Tiêu, địa bàn dưới tay siêu cấp nhiều,đãsắp thumộtnửa địa bàn Ma Vực vào dưới trướng, đến Sư Nhạn loại ‘ bình dân ’ này cũng biết, vị đại ma vương có đại bản doanh ở Đông thành kia, chỉ sợ sau đókhônglâusẽthống nhất Ma Vực.

Cầm tiền tiêu vặt, Sư Nhạn lại rất là tiêu dao mấy ngày.

“Ngày sau nếu con nhìn thấy Tư Mã Tiêu, tất phải giếthắn!” Lão cha lạimộtlần nổi giận đùng đùngnói.

Sư Nhạn thầm nghĩ, chẳng lẽ là mẹ kế? Mẹ kế mới có thể có giá trị cừu hận như vậy với con ghẻ. Trời muốn mưa, cha muốn tục cưới làkhôngcó cách nào, rốt cuộc nàng cònkhôngphải congáiruột của người ta. Vì thế nàng bất động thanh sắc, hỏi: “Cha, vị này chính là?”

Sư Nhạn: A, hóa ra làđangđàm luận đại cừu nhân Tư Mã Tiêu của Sư gia kia, khó trách cẩn thận như vậy.

Chương 54: Ta cầm kịch bản như vậy?!

Sư Chân Tự trầm mặcmộtlát, lúc Sư Thiên Lũ trầm khuôn mặt vung tay lên,hắnbưng tương vịt bày ra gương mặt ca ca tốtđivào phòng.

khôngthể nghĩ, nghĩ đến chính là c·h·ế·t.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 54: Ta cầm kịch bản như vậy?!