Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 10: Chương 10

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 10: Chương 10


Đây là món gì mà lạ như vậy? Nghĩ vậy, ta thuận miệng hỏi.

Việc này nên làm sớm không nên chậm trễ. Ngay ngày hôm sau, ta dậy thật sớm để tranh thủ cúng nén hương đầu tiên.

Ồ ồ~ Ta gật đầu rồi đi vào phòng, trong lòng mơ hồ thoáng qua một suy nghĩ nào đó.

Hà thẩm vừa thấy thì giật nảy mình: “Từ cô nương định làm bao nhiêu vậy? Nếu muốn ăn cứ bảo ta một tiếng là được.”

Điều ta hướng tới là trở thành chủ mẫu của danh môn đại tộc, về phần tình nghĩa phu thê, có thì ta nhận, không có cũng chẳng sao.

Bây giờ, sau khi phủ Quốc công sụp đổ chỉ trong một đêm, ta cũng bỗng nhiên bừng tỉnh. Phú quý dựa vào kẻ khác mà hưởng thụ, chỉ cần người nắm quyền khẽ nhấc tay sẽ lập tức tan thành mây khói.

Chào hỏi xong, ta vô tình liếc mắt nhìn vào chậu nước, bên trong giống như thủy tinh thái nhưng so với thủy tinh thái sợi nhưng lại trong hơn, chỉ là vẫn có độ đàn hồi y như vậy.

Ta cười đến ngớ ngẩn, đúng lúc đó biểu ca lại nhíu mày bước vào.

Còn về chỗ hái trân châu liên, Hà thẩm tưởng ta kiếm cớ để ra ngoài chơi, bèn cười nói: “Oanh nương nhà bên và nha đầu nhà ta ngày nào cũng rảnh rỗi, cô gọi một tiếng, hai đứa nó sẽ dẫn đi.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Huống hồ từ Kinh thành đến Kiếm Nam, trải qua đất trời rộng lớn như vậy, ta cảm thấy nếu phải giam mình cả đời trong cửa cao tường sâu, giả dối tình nghĩa cùng một nam nhân thì chẳng có gì đáng để mong cầu.

Lần này biểu ca lại lạnh lùng liếc ta một cái: “Có gì thì nói thẳng.”

“Thôi được, ta không nói nữa. Vậy xin hỏi muội muốn làm gì đây?”

Ta cười, bước vào phòng bếp: “Đa tạ Hà thẩm, ta muốn làm cho di mẫu một món khác biệt.”

Nói xong ta mới ý thức được hành động này thật thất lễ, lập tức xấu hổ, nhanh chân bỏ chạy.

Nếu để người nghe thấy lời ta vừa nói khi nãy, chắc chắn sẽ tức giận đến mức bắt ta chép Luận Ngữ mười lần, để lời bậc thánh nhân gột rửa những tư tưởng tục khí trong ta.

Sự thật chứng minh, chỉ cần biểu ca không phát bệnh, phiền não duy nhất trong cuộc sống chỉ còn mỗi chuyện kiếm tiền mà thôi.

Nhìn mẫu thân ta là biết, phần lớn thời điểm, tình nghĩa của nam nhân còn chẳng ấm áp bằng một bát canh nóng.

Bây giờ nghĩ lại, phụ thân tuy không biết thương tiếc, thấu hiểu mẫu thân, nhưng cũng chưa bao giờ giống đám hủ nho kia mà ghét bỏ ta là nữ nhi, cảm thấy ta chỉ nên mù mịt cả đời rồi tùy tiện gả cho một lang quân nào đó là xong.

“Rồi rồi… Vừa nhìn là lại muốn nói mấy lời mà ta không thích nghe.”

“Chẳng có hương vị gì cả, phải xem nước chấm là mặn hay cay thôi.” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Cái này ư? Không phải thấy hôm nay trời nóng, nên ta làm món trân châu liên lạnh để lão phu nhân thanh miệng một chút đó sao.”

Được thôi, ta lập tức gọi một tiếng “Oanh nương!”, chẳng bao lâu sau nàng đã kéo theo Như nương nhà Hà thẩm đến rủ ta đi.

Hôm sau, ta cố ý dậy sớm, đến phòng bếp xem thử —— Thành công rồi!

Đến tận buổi trưa, ta mới được nếm thử món trân châu liên lạnh mà Hà thẩm nói. Sau khi thả ở trong giếng một canh giờ, nó trở nên thanh mát, sảng khoái, vừa mềm vừa dai, chấm với nước sốt mặn cay, cực kỳ k*ch th*ch vị giác.

Dùng bữa tối xong, đợi di mâuz và Thẩm ma ma đi ngủ, ta bận rộn trong bếp đến tận nửa đêm.

Ta vui vẻ chạy chầm chậm về nhà, vừa hay chạm mặt Hà thẩm đang bưng một chậu nước từ phòng bếp đi ra.

Ngay cả chuyện hôn nhân đại sự mà di mẫu lo lắng cho ta cũng không thể khuấy động nổi chút sóng gợn nào trong lòng ta.

Đáng tiếc, người đi quá đột ngột, không để lại cho mẫu thân và ta dù chỉ một lời trăn trối. Không biết lúc sắp đi, người có từng hối hận về mối duyên lan tàn liễu rũ giữa người và mẫu thân hay không.

Ta theo hai tiểu cô nương tám chín tuổi lội suối trèo đèo, lúc trở về trên tay đã có thêm một giỏ quả trân châu liên.

Ta không cướp được nén hương đầu tiên ở miếu Tài Thần, nhưng lão miếu chủ lại khen nén hương ta dâng cháy rất khá.

Khi còn nhỏ, phụ thân cực kỳ nghiêm khắc đối với ta, tự tay khai mở trí tuệ cho ta, dạy ta viết chữ đọc sách, mỗi ngày đều có bài học, lại còn cẩn thận kiểm tra.

Vậy nên, xin Nguyệt Lão hãy đi se duyên cho người khác trước, còn ta, vẫn là nên thành tâm thắp một nén hương bái lạy Thần Tài phù hộ đi thôi!

Cuối cùng, bà ấy đổ thêm nước vôi trong rồi nói: “Qua hai canh giờ nữa là được.”

Ngay cả khi ta lớn lên, phải gánh vác một phần việc nhà, người cũng chưa từng lơi là trong việc dạy dỗ ta.

Một chậu trân châu liên đông run rẩy trong tay ta, trông chẳng khác gì một chậu tiền đồng đang vẫy gọi!

“Bán đó mà!” Ta liếc hắn một cái, nhưng nghĩ lại từ nhỏ hắn đã là thiếu gia nhà giàu, từng chứng kiến không ít cảnh đời, lập tức quay đầu nở nụ cười nịnh nọt.

Ta bĩu môi, cố nhịn không trợn trắng mắt. Biểu ca hít sâu một hơi, đưa tay xoa xoa mày. (đọc tại Qidian-VP.com)

18.

“Cái này làm từ gì vậy? Nhìn không giống da heo hay vảy cá nấu đông.”

“Hương vị thế nào vậy?”

Hà thẩm là người hầu thô sử do biểu ca thuê về, nghe nói khi còn trẻ từng bôn ba khắp nơi vào nam ra bắc buôn bán cùng trượng phu, thậm chí còn mở tiệm ở một vùng cách kinh thành không xa, vì vậy biết làm không ít món ăn của kinh thành.

17.

Chỉ là trước khi ngủ, ta có chút băn khoăn nằm trên giường suy nghĩ, tìm một lý do nào đó để di mẫu không phải phiền lòng vì việc này nữa. Dù sao thì trước kia ta muốn gả vào hào môn, là vì khi đó có biểu ca và phủ Quốc công làm chỗ dựa, vinh hoa phú quý cũng gần ngay trước mắt.

Biểu ca đang luyện quyền trong viện, nghe ta nói muốn đi miếu Thần Tài, vừa nhíu mày định lên tiếng thì đã bị ta đưa tay bịt miệng.

Sáng sớm mùa hạ ở huyện Vân Thủy, sương mù mờ ảo, đẹp tựa chốn đào nguyên. Ta chạy trên con đường đá xanh, bỗng dưng nhớ đến phụ thân.

“Hình dáng như nguyên bảo, cô nương gần đây nhất định phát tài!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Sau bữa cơm, ta lặng lẽ đi tìm Hà thẩm, hỏi bà ấy nơi hái trân châu liên và cách làm món trân châu liên lạnh. Hà thẩm là người sảng khoái, chẳng giấu giếm chút nào, còn mang ra một túi quả trân châu liên, cẩn thận làm lại một lần cho ta xem. (đọc tại Qidian-VP.com)

Di mẫu, Thẩm ma ma và biểu ca cũng rất thích món này, khiến Hà thẩm vui vẻ cười rạng rỡ như một đóa hoa nở rộ. Trong lòng ta dâng lên một cơn sóng ngầm, nhưng không muốn nói ra khi sự tình còn chưa đâu vào đâu để phá hỏng hứng thú của người nhà.

Hà Thẩm cười xòa, chẳng hề giấu diếm: “Chỉ là dùng quả trân châu liên mà làm thôi. Đây là cách làm ở vùng Đạt Châu, chúng ta ở bên này lại ít ai ăn.”

“Từ tỷ tỷ ~ Từ tỷ tỷ ~ Mau đi thôi!”

"Không được nói lời không may mắn, đuổi mất tài vận của ta."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 10: Chương 10