Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 40
“Emxem này, đây là da dê non anh hai tìm người dân địa phương đổi về đó. Lát nữa chúng ta tìm thợ may làm cho emmột cái áo khoác da dê, mùa đông tuyết rơi mặc vào thì ấm áp vô cùng.”
Tri Thư và Tri Lễ nhìnem gái đang kéo tay mình, đồng thanh mở miệng: “Ngốc quá, khách sáo gì với anh em trong nhà chứ?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Bởi vậy, khi anh phát hiệnem gái vốn hay kìm nén cảm xúc nay đã chủ động bắt đầu thả lỏng, ỷ lại vào họ, bắt đầu bộc lộ sự ngây thơ đúng với tuổi của mình trước mặt các anh trai của mình, anh vô cùng vui mừng, cũng cực có cảm giác thành tựu.
Thực ra anh hai nhìn có vẻ tùy tiện, tính khí cóchút trẻ con, nhưng tâm tư lại không kém phầntinh tế. Những loại vải anh chọn cho côđều vô cùng phù hợp. Cô nghĩ, nếu sau này anh hai có gia đình, chắc chắn cũng sẽ là một người chồng, người cha đặc biệt tốt. Chỉ là, trong cuốn sách kia, người anh hai tốt bụng của cô lại không có cơ hội có một gia đình của riêng mình. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tri Thư cũng tán đồng gật đầu, sau đó ánh mắt dịu dàng lại dừng trên khuôn mặt em gái. Nhìn cô khi nói chuyện đều mang theo sự ỷ lại vào người nhà, anh càng yên tâm hơn. Em gái từ nhỏ đã tinh tế, vì sức khỏe yếu, em gái so với những người cùng lứa tuổicàng hiểu chuyện hơn, thậm chí còn sợ mình làm liên lụy đến gia đình.
“Vậy sau này emsẽ không khách sáo nữa. Đến lúc đó anh cả, anh hai đừng chê emphiền nhé.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Chỉ là một người đàn ông như anh thật sự không biết nên trang trí phòng ngủ của em gái thế nào. Căn phòng này đã là thành quả anh cả và anh lăn lộn cả ngày mới đạt được.
Phương Tri Thư vốn dĩ đang nhìn em trai và em gái bàn chuyện may quần áo, bỗng nhiên anh phát hiện cảm xúc của em gái có một thoáng chuyển biến. Đôi mắt dịu dàng khẽ động, anh nhẹ nhàng hỏi: “Dạng Dạng, emcó chỗ nào không khỏe sao?”
Phương Tri Lễ nghe em gái nói thích, trong lòng cũng thấy thỏa mãn. Ánh mắt anh chuyển sang tủ quần áo, như nhớ ra điều gì, liền vội vàng mở tủ, ôm ra một chồng vải dệt thật dày.
Nhưng cũng bởi vì nhiều tuổi hơn em gái quá nhiều, cho nên thời điểm em gái còn nhỏ xíu, anh đã rời khỏi nhà, kỳ thực tính lên, thời gian bọn họ ở chung cũng không có mấy. Nếu anh tùy tiện khuyên nhủ, an ủi, lại sợ cô suy nghĩ nhiều. Dù PhươngTri Thư anh từ nhỏ đã được khen ngợi, lại là chỉ huy trẻ tuổi nhất của căn cứ, nhưng trong chuyện của em gái, anh vẫn có rất nhiều lúc không biết phải làm sao.
“Dạng Dạng, em xem, đây là vải dệt anh hai chọn cho em đó.” Tri Lễ vừa nói vừa đặt chồng vải lên giường, “Ban đầu anh muốn tìm người may giúp emvài bộ quần áo, nhưng lại không biết số đo của em, nên cứ chuẩn bị sẵn vải đã. Lát nữa anh hai sẽ đưa em đi may đồ.”
“Dạng Dạng, nếu emcó gì không hài lòng thì cứ nói với hai anh, bọn anh sắp xếp lại một lần nữa.” Phương Tri Lễ biết phòng ngủ của em gái nhỏ ở nhà được mẹtrang trí đặc biệt đẹp. Điều kiện ở đây kém hơn một chút, nhưng chỉ cần em gái muốn, anh trai này nhất định sẽ tìm mọi cách mà làm cho bằng được.
Nghe em gái nói vậy, Phương Tri Lễ cười phá lên: “Phiền ai thì được, nhưng sẽ không bao giờ phiền Dạng Dạng nhà mình. Hơn nữa, Dạng Dạng nhà mình ngoan thế này mà, làm sao mà phiền được.”
Chương 40
Anh nói xong còn vẫy Phương Tri Ý lại gần: “Dạng Dạng, mau xem có thích không.”
Phương Tri Ý nghe anh cả nói, vội vàng thu lại cảm xúc đang bị cốt truyện ảnh hưởng, hướng về phía anh cả cười ngọt ngào: “Không có ạ.” Sau đó chủ động tiến lên kéo tay anh cả và anh hai, khẽ nói: “Emchỉ muốn cảm ơn anh cả, anh hai thôi ạ. Có hai anh thật tốt.”
Bởi vậy, dù còn nhỏ tuổi, côsống mệt mỏi hơn bất kỳ ai. Phương Tri Thư làm anh cả, nhiều lúc vô cùng đau lòng choem gái nhưng lại không biết phải làm thế nào để em gái buông bỏ những lo lắng không cần thiết trong lòng. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Đây là vải nhung kẻ, có thể làm áo khoác. Còn có vải cotton hoa nhỏ này, để làm váy dài cho em.” Phương Tri Lễ sợ em gái không tưởng tượng ra, vừa nói một món thì liền cầm món đó lên, đặt trước n.g.ự.c mình ướm thử.
“Anh hai, em đều rất thích, em hài lòng lắm.” Phương Tri Ý nhìn mọi thứ trong phòng. Trừ việc đơn giản hơn một chút, còn lại thì cực giống nhà cha mẹ ởNam Thành. Cô có thể cảm nhận được tấm lòng của các anh. Được người nhà yêu thương chiều chuộng như vậy, cô còn có gì mà không hài lòng đây? (đọc tại Qidian-VP.com)
Phương Tri Ý nhìn dáng vẻ anh hai ướm thử vải dệt, trong mắt anh dường như đã hình dung ra mình sẽ may cho côbộ quần áo như thế nào.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.