Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 48: Ta vậy mà có phúc
Quan công công cười khổ, rồi dẫn thiếu niên lái xe ngựa đến trước Cẩm Y Vệ, dọc đường.
Thanh Thanh, nàng ngủ nướng ngáy không biết trời đất, cuối cùng hai người bước ra khỏi cửa đến trước xe ngựa. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ta cũng muốn như vậy.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Quan công công đến bên cạnh hắn liền nói: "Đi thôi." thiếu niên mới bừng tỉnh cùng Quan Công Công bước lên xe ngựa rồi đi khỏi nơi này. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn chỉ có thể nói vãn bối, không giám ngó lời như thường ngày.
Tuyết Thư, bên cạnh liền nói: “Phu quân, ngươi về trước ta muốn theo Ly Hoa cùng Ly Thần về.”
Cuối cùng, hắn cũng đến được trước Cẩm Y Vệ phủ, bây giờ cũng đã được nghỉ ngơi.
Dứt lời áo bào đen biến mất, chỉ để lại một quyển công pháp địa giai. Thấy quyển công pháp rơi trên nền gỗ.
“Ngày hôm nay đến đây thôi chư vị, ngày mai tỷ thí lại bắt đầu.”
Ly Định, hắn không phản đối, mà gật đầu rời khỏi khán đài, xung quanh mấy tên thị vệ cũng đi theo sau.
Quan công công bước tới trước mặt hắn liền đứng lại nói: "Ngươi đứng đợi ở đây, ta vào bẩm báo."
Thiếu niên, kia liền quay người lại nói: “Khách quan người thuê xe ngựa mất năm quan tiền, nếu xa hơn sẽ tăng thêm a.”
Chỉ để lại Lư Không cùng Đương Điền, Lư Không liền ngồi xuống gác chân lên ghế bên cạnh nói: "Đương lão gia, việc bố chí xong chưa a."
“Người này đúng là có phức ba đời mới được hoàng đế bệ hạ chọn trúng a.”
Ba người đều gật đầu.
Cũng gặp nhiều người xung quanh rời đi, đều nhìn về phía thiếu niên.
Bên này vẫn đang ngủ, Thanh Thanh đang mộng tay phải nắm ngũ em mỹ nữ, tay trái là bóp một số mỹ nữ ngực khủng.
Mấy vị thiếu niên vừa rời đi, vừa nói: “Ta cũng vậy, ta muốn xem tiếp a.”
“Ta còn muốn xem a.”
Xung quanh dưới khán đài, ai nấy nghe vậy đều buồn bã nói: “Vậy kết thúc rồi ư.”
Thiếu niên kia luôn không ngừng tự nghĩ bản thân a, hắn vẫn không thể nhịn được sự oai phong lấm liệt.
Làm miệng nàng không ngừng chảy bọt mép, làm Ly Hoa, Ly Thần mẫu thân của hai nàng Tuyết Thư đều cười thầm.
Thanh Thanh mắt nhắm mắt mở nói: "Là ai muốn hãn hại bổn cô nương ta?"
Dưới chân cũng một số bóng đen xuất hiện, làm người ta phải sợ hãi.
Ly Hoa cũng không thể giải thích như thế nào, cái này là Mộng Cơ nói cho nàng biết a.
Nghe đến đây, thiếu niên nuốt nước miếng miệng nói không nên lời: “Hoàng Đế bệ hạ, ta ta vậy mà có phúc như vậy a."
Hắn bước lên đài cao, liền nói: "Nhị hoàng tử, xe ngựa đã chuẩn bị xong."
Hắn liền phất tay, làm cho Đương Điền rời khỏi, Đương Điền vừa rời khỏi ít lâu thì một bóng màu đen xuất hiện.
Thiết niên ngồi trước xe liền mắt tỏa sáng, quả như vậy thật sự là Hoàng Đế bệ hạ.
Ra là thế, Thanh Thang ngầm hiểu rõ liền cúi người nói: "Tuyết Thư a di chào ngươi."
Dứt lời, Thanh Thanh nghe được dần dần mở mắt, dùng tay lau nước mắt đi nhìn rõ ba người liền nói: "Ly Hoa tỷ, Ly Thần tỷ người bên cạnh là?"
Hoàng Đế không trả lời, mà chỉ gật đầu, Tân Ngạo liền dơ tay một tên quan công liền cúi người tới nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
Dứt lời hắn hôn xuống dưới đất, liền hứng phấn đứng lên ôm lấy quan công công nói: “Đi mau đi mau, ta thật là có phúc a.”
Hoàng Đế vậy mà gật đầu, làm hắn chỉ biết mơ hồ khen ngợi bản thân phúc lớn a.
Hắn tay áo dài chắp tay, cúi người từ từ trả lời.
"Ngươi chỉ cần làm như vậy bala bala..." Lư Không liền gật đầu nói: "Tiền bối ta sẽ hoàng thành việc mà ngươi giao."
Còn có sau khi lật ra từng trang, lại phát hiện vậy mà thâm sâu hơn hắn tưởng tượng.
Mặc áo bào đen trùm kín người liền nói: "Ta có việc muốn ngươi làm."
Chương 48: Ta vậy mà có phúc (đọc tại Qidian-VP.com)
Nàng liền khươ khươ tay trước mắt, Thanh Thanh rồi nói: "Không phải, là ta muốn cùng ngươi đu dạo phố."
Ít lâu trước, Lư gia mấy người đều không nói lời nào, mà toàn bộ biến mất.
Thanh Thanh gật đầu nói: "Chúng ta đi dạo phố ban đêm, chắc chắn sẽ rất đẹp đây a."
Lư Không nghe đến đây cười cười, hắn chỉ mong đến ngày đó, mấy ngày trước đây.
Vừa nói đến đây, Lư Không liền cúi người nói: "Tiền bối cứ nói."
Ba người đều chậm rãi thở dài, hóa ra là muội ấy quá đề cao cảnh giác, Ly Hoa liền từ từ nói: "Thanh Thanh muội muội, là chúng ta."
Dứt lời Tân Ngạo liền gật đầu, quay người lại tiến đến bên cạnh phụ hoàng nói: "Phụ Hoàng ta đã tìm được xe ngựa, mời người đi theo con a."
Tân Ngạo liền từ tốn nói: “Ngươi đi nói xe ngựa tới đây, đón phụ hoàng ta.”
Tân Ngạo từ bên cạnh hắn đứng dậy nói: “Phụ Hoàng, ta đi tìm xe ngựa để đưa người về.”
Lư Không điều động linh khí, bay tới nhặt lấy quyển công pháp lên, hắn nhìn xem tên công pháp đã thấy vô cùng mạnh.
Hắn ưỡn ngực quá mệt.
Trong Cẩm Y Vệ lúc này,đã đến trận thứ hai mươi trời cũng dần tối, người chủ trì trên đài cao liền nói.
Nhưng không thể, trên khán đài Ly gia, gia chủ liền nói: “Chúng ta nên quay về phủ.”
Tuyết Thư thấy vậy liền cúi người, nói: "Ta là mẫu thân của Ly Hoa cùng Ly Thần tên ta Tuyết trong Tuyết rơi Thư trong thư mục."
Ly Hoa cũng mắt tỏa sáng nói: "Đúng vậy a, ta cảm thấy bốn nữ chúng ta đi cùng nhau là tốt nhất."
Người xuất hiện là một bóng đen, chùm áo đen toàn thân người không nhìn rõ mặt.
Hoàng Đế, nằm trên ghế mở mắt đứng dậy đi theo Tân Ngạo ra khỏi phủ, mấy người này không nhìn qua bên cạnh a.
“Nhị hoàng tử người có gì phân phó.”
Quan công công liền hạ thấp bản thân trả lời: “Ngài cứ nói.”
Hắn chỉ run rẩy rồi cúi người : "Tham Kiến Bệ hạ cùng nhị hoàng tử."
Đương Điền liền cúi đầu nói: "Lư thiếu gia, việc người giao cho ta, ta đã thiết lập hoàn thành."
Nhưng ba nàng vừa tiến tới gần Thanh Thanh, nàng liền bợt tỉnh dậy, làm ba người ngơ ngác.
Cao Công Công gật đầu, rời khỏi khán đài, hắn chạy đến ngoài Cẩm Y Vệ không xa liền tìm được một xe ngựa.
"Đi chơi?"
Lư Không liền cảnh giác quay người lại nói: "Tiền bối, người gặp vãn bối có việc gì cần giao phó a."
Khi hắn vừa mới tỉnh dậy, được Đương Điền cho ngâm thảo dược.
Bên cạnh thiếu niên cũng trả lời hắn nói: “Đúng vậy a.”
Cao công công chạy tới đưa tay ra vỗ vai thiếu niên thở dài nói: “Ta muốn thuê xe ngựa."
Trùm áo bào đen gật đầu, liền nói tiếp: "Ta muốn ngươi giúp ta, đặt những cấm chế khi tỷ thí võ đài bắt đầu."
Hoàng Đế nhìn hắn một cái, rồi gật đầu bước lên xe ngựa Tân Ngạo cũng lên theo, thiếu niên lòng nhảy số.
Hoàng Đế trên cao, hắn vẫn ngồi đấy thở dài nói: “Hôm nay ta quá mệt mỏi không thể bước về a.”
"Bệ hạ muôn năm."
CẦU HOA TƯƠI.
Mà cảnh giới hắn còn không nắm chắc biết được, rốt cuộc người này cảnh giới gì.
Tân Ngạo liền từ từ nói: “Truyện này, ta có việc muốn nhờ ngươi Quan Công Công.”
Thiếu niên lái xe ngựa đi, ưỡn ngực làm ai nấy đều muốn được như hắn, nhưng đánh hắn là truyện chính.
Cao công công liền nói: “Bao nhiêu cũng được, ta cần đi đón Hoàng Thượng nhanh lên a."
Thiếu niên gật đầu, quan công công rời đi tiến vào trong phủ.
Vừa đi đường vừa bán tán nói: “Kia chẳng phải là quan công công sao?”
Áo bào đen liền gật đầu nói: "Tốt tốt, ngươi làm tốt ta sẽ còn thưởng cho ngươi thêm."
Thấy vậy mấy người đều hiểu ra nói:
Hắn cũng không ngốc, Đương Điền vừa rời đi hắn đã cảm nhận được uy áp đáng sợ xuất hiện.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.