Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 222: Chương 222

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 222: Chương 222


Cuối cùng còn chọc giận Tôn đại soái, một ôn thần lớn hung hãn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Quách Tường ra hiệu bằng mắt, bảo vợ đưa con gái về phòng, quay lại cười hòa giải: "Là đi Anh quốc, vốn dĩ nghĩ có thể mở rộng tầm nhìn, ai ngờ..."

"Cha con cũng nghĩ cách rồi, hai ngày nay, hai bên giao tranh đã có không ít người bị liên lụy, hy vọng Tôn đại soái có thể quên con đi."

"Chẳng lẽ phụ nữ không thể có ước mơ sao?" Quách Phượng Đan không cam tâm.

Quách Phượng Đan rơi nước mắt lã chã.

Quách Tường thở dài thườn thượt. Sau khi Hương Giang mở cửa khẩu, ông ta trở thành thương nhân kiếm tiền bằng cách xuất khẩu hàng hóa. Nhìn thấy mọi người xung quanh đều cho con gái đi du học, nên ông ta cũng bắt chước theo.

Nhưng con gái lại không chịu học đàn dương cầm, lại muốn học hát tuồng Quảng Đông. (đọc tại Qidian-VP.com)

Quách phu nhân không thể nhìn con gái duy nhất khóc, nhẫn tâm đẩy tay Quách Phượng Đan ra, quay mặt đi: "Thế đạo như vậy, một người phụ nữ như con xuất đầu lộ diện sẽ bị nhà chồng ghét bỏ, vậy nên dứt khoát hãy từ bỏ ý định đi."

Bà nắm lấy tay Quách Phượng Đan. (đọc tại Qidian-VP.com)

Quách Phượng Đan cũng nghĩ vậy, vội vàng đi ra sảnh ngoài gặp Tôn đại soái.

Rõ ràng cả hai mẹ con đều là phụ nữ, thế đạo đã áp đặt nhiều gông xiềng lên họ, chẳng lẽ phụ nữ lại muốn trói buộc lẫn nhau ư?

Bá tánh bình dân, làm sao có thể đấu lại quân phiệt tàn ác như sói?

Chương 222: Chương 222

Cha mẹ Quách không hy vọng Quách Phượng Đan xuất đầu lộ diện hát tuồng, càng không muốn con gái bị Tôn đại soái nhìn trúng.

Nhà họ Quách rất lớn.

"Mẹ... nhưng con thực sự thích hát tuồng." Quách Phượng Đan nắm lấy tay mẹ cầu xin, "Nước ngoài không phải cái gì cũng tốt, họ là giặc cướp cướp bóc nhiều báu vật của Trung Quốc như vậy, họ rõ ràng mê luyến văn hóa Trung Quốc nhưng lại chế giễu chúng ta lạc hậu."

Quách Tường vội vàng đứng dậy hòa giải: "Đại soái nói đúng, vốn dĩ chúng tôi cũng không đồng ý cho con gái đi hát tuồng, sau khi du học về muốn làm gì mà chả được chứ?"

"Ước mơ chỉ dành cho nam nhi đại trượng phu. Chúng ta là phụ nữ, nên ở nhà giúp chồng dạy con, phụng dưỡng cha mẹ chồng. Nghe lời mẹ, con ngoan ngoãn ở nhà. Chờ khi mọi chuyện qua đi rồi mẹ sẽ tìm cho con một người chồng tốt."

Quách phu nhân đích thân đưa con gái về phòng, nhìn thấy con gái xinh đẹp như hoa như ngọc mà cũng thở dài: "Phượng Đan, mẹ biết con uất ức không muốn gả cho Tôn đại soái, nhưng đành vậy vì đại soái quyền cao chức trọng."

"Ồ? Phượng Đan còn học cả đàn dương cầm à?" Tôn đại soái tỏ ra thích thú, đôi mắt sắc sảo càng nhìn chằm chằm Quách Phượng Đan không rời. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ông ta chỉ có duy nhất một người con gái là Quách Phượng Đan, trong lòng tất nhiên cũng luyến tiếc, ngày đêm mong ngóng con gái học thành tài trở về.

"Công việc hạ cửu lưu đó lại bị con gái tôi nói thành yêu thích, cái gì... ước mơ gì gì mộng tưởng ấy. Ôi."

Quách Phượng Đan lạnh mặt không nói lời nào.

Trong phòng khách, Tôn đại soái ngồi ở vị trí chủ nhân, đôi mắt sắc sảo không ngừng liếc nhìn Quách Phượng Đan: "Phượng Đan, sau khi em về nhà chồng, không được đi hát tuồng nữa. Con hát vốn dĩ thấp kém, sinh ra là để mua vui cho người khác. Em hiểu chưa?"

"Con gái tôi rất cứng đầu, bảo đi làm việc khác thì không chịu, cứ nhất quyết phải đi học hát tuồng."

Hạ cửu lưu: những nghề bị coi là thấp kém trong xã hội trước, bao gồm: đồ tể, đầu bếp, hoa đán, gái m** d*m, thợ rèn, thợ mộc, thợ da…

"Con hãy hứa với mẹ, sau này không được nhắc lại chuyện hát tuồng nữa. Con du học về có thể kiếm nhiều được nhiều công việc tốt hơn, sau khi chuyện Tôn đại soái qua đi, chúng ta sẽ tìm cho con một người chồng tốt."

DTV

Từ sảnh chính đến hậu viện cách một vườn hoa. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Mẹ, hí khúc cũng cần được truyền thừa. Con không muốn nhìn thấy âm nhạc kịch của phương Tây thống trị thế giới, mà nhạc dân gian Trung Quốc lại cô đơn lẻ loi."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 222: Chương 222