Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 167
Thời Khanh Lạc cho hắn ta một cái liếc, “Làm sao chỉ có nhang muỗi chứ, trong tay ta còn có rất nhiều đồ tốt.”
Hắn ta đang mở rộng việc buôn bán ở kinh thành, muốn có chỗ đứng vững ở kinh thành.
“Trước tiên lấy mã số rồi mai lại dến lấy nhang muỗi.”
Bạch Hủ: “.....”
Bạch Hủ chỉ có thể đồng ý, “Thế thì ngươi đưa ta nhiều hàng chút, ta đưa đi kinh thành bán.”
Hắn ta nhẫn nhịn nói: “Nếu vậy bán phương pháp làm cho ta đi? Ta không cạnh tranh với ngươi, ta mang đi đến chỗ khác bán.”
“Ý của ta chính là chúng ta hợp tác cũng đã bao nhiêu lần rồi, chỉ là để ta xen hàng, ngươi sắp sếp một chút đi.”
Bạch Hủ thấy nàng kiên định như vậy, cũng không có cách nào: “Được, ta xếp hàng.”
“Có bồn băng, có trà lạnh, sẽ không để ngươi chịu ủy khuất,”
Thời Khanh Lạc liếc hắn ta một cái, “Không nói cho ngươi biết, cứ từ từ chờ xem đi.”
Bạch Hủ: “......” Lại nói là không ham tiền đi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nữ nhân này quả thật thông minh, biết làm nhiều loại nhang muỗi khác nhau.
Những nơi khác đều không có nhang muỗi, mang đi nơi khác bán, không lo không bán được. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thời Khanh Lạc lắc đầu, “Không bán.”
“Tới đây, nói lý do cho ta xem nào.” Nữ nhân này rất thích nhàn rỗi, tuyệt đối không phải vì muốn làm việc mà tìm việc cho mình.
Thời Khanh Lạc nói: “Không theo phép tắc không thành quy tắc, xen hàng tuyệt đối không được.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Nhưng mà dựa theo số mã mà bây giờ ngươi đi xếp, hôm nay sẽ không lấy được nhang muỗi rồi.”
Thời Khanh Lạc: “Quan hệ giữa ta và ngươi chính là quan hệ đối tác, ngươi đừng có mà nói bậy ảnh hưởng đến danh tiếng của ta.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Thời Khanh Lạc gật đầu: “Không thành vấn đề.”
Bạch Hủ: “Dựa vào quan hệ của chúng ta, còn phải xếp hàng chờ đặt? Ngươi trực tiếp xếp ta vào chẳng phải là được rồi sao?”
Đa số người dân dùng đều là nhang muỗi bình thường, thế gia quyền quý thì lại chú trọng hình thức bên ngoài,, cũng là đối tượng để bán với giá cao.
Thời Khanh Lạc nói: “Ra ngoài cửa xếp hàng trước, nhận một cái mã số, sau đó có thể tới khu phòng nghỉ bên cạnh đợi.”
Xem ra ở thời cổ đại người thông minh cũng khá nhiều, cũng biết giành trước cơ hội.
Bạch Hủ: “......” Khi nào cũng dụ mình, đáng ghét.
Thật ra nàng có chút ngoài ý muốn, người đến mua nhang muỗi lại nhiều như vậy.
Bạch Hủ mở to mắt, không thể tin được nhìn Thời Khanh Lạc.
Hắn ta nhấn mạnh, “Chuẩn bị nhiều nhang muỗi phẩm chất tốt chút, muốn kiếm tiền vẫn là phải đi con đường cao cấp.”
Thời Khanh Lạc trừng hắn ta một cái, “Nếu ta muốn trực tiếp đưa hết cho ngươi, hà cớ gì phải chạy tới huyện thành phát miễn phí nhang muỗi?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn ta bất lực nói: “Ngươi trực tiếp đưa hết cho ta, hà tất phải phiền toái như vậy.”
“Phải xếp như nào? Chắc là không phải ra ngoài cổng đứng chứ?” Trời nắng nóng như vậy.
Vì vậy phải nhằm vào những đối tượng khác nhau, mà cho ra những sản phẩm nhang muỗi có chất lượng và giá cả khác nhau.
Bạch Hủ: “…” Có quỷ mới tin ngươi.
“Đừng có cái gì cũng muốn hết như thế, ngươi cũng phải chừa cho người khác chút canh thịt uống chứ.”
Tiêu Hàn Tranh ở bên cạnh cũng nói: “Xin Bạch công tử cẩn thận lời nói.”
“Thế thì ta nói cho người biết, đừng nằm mơ nữa.”
Những lời này làm dịu đi những bực tức tong lòng Bạch Hủ, “Thế thì còn được, xem ra ngươi cũng đủ thành ý.”
“Ngươi còn có thứ đồ tốt gì nữa?” Hắn ta có hứng thú với cái này.
Bạch Hủ khó hiểu, “Trực tiếp đưa hết cho ta bớt được bao nhiêu việc, hà tất gì phải vội vội vàng vàng như thế này?”
“Chỉ vì nhang muỗi?”
Thời gian là tiền bạc đó!
Lúc này, Thời Khanh Lạc cũng không muốn làm khó hắn ta, “Không thành vấn đề.”
Chương 167
Phải nói là không ai thích cả, cho nên nàng phải ngăn chặn những chuyện như vậy xảy ra.
“Ngươi có thể xếp hàng đặt mua một ít, sau đó bán lại ở chỗ khác, cái này thì được.”
Lúc này mới đi tới bên cạnh Tiêu Hàn Tranh ngồi xuống, nói “Được thôi, ta chính là muốn kéo thật nhiều người tới thôn của chúng ta, làm cho thôn của chúng ta thôn biến thành một nơi tập trung, phân phối, giao dịch hàng hóa.”
Có một số đồ mới để bán, chính là một cách mở đường tốt.
“Nếu như ngươi xen hàng, những người khác thấy cũng muốn xen hàng, không phải là chậm trễ thời gian củanhững người xếp trước sao?”
Bạch Hủ: “.....”
Hắn ta không nghĩ việc này có thể thực hiện được.
Một cái thôn Hạ Khê nho nhỏ này, làm sao có thể trở thành một khu giao dịch được chứ.
“Chưa thử qua, sao ngươi biết là không được?”
Hắn ta hiếm lắm mới có cơ hội công kích nữ nhân này.
“Để ta cho người làm một lô hàng chất lượng tốt hơn, bề ngoài nhang muỗi tinh xảo hơn, ngươi có thể làm quà mang biếu người ta trước.”
Thời Khanh Lạc trả lời: “Ta chính là người không ngồi không được, hiện tại ta rất vui vẻ.”
“Trả, sao có thể thiếu tiền ngươi được.” Hắn ta thật sự sợ nàng rồi.
“Ngươi nghĩ nhiều quá rồi đấy?”
Lại nói: “Tuy là để ngươi mang đi tặng, nhưng tiền ngươi vẫn phải trả.”
Lúc còn ở hiện đại, nàng thật sự không thích bị người khác xen hàng.
“Vả lại, sao lại không thể cơ chứ? Dám nghĩ dám làm, mới có thể thực hiện được.”
Thời Khanh Lạc sắp xếp xong đơn hàng trên tay.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.