Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 100: Tư chất của Dương Vân Nga

Chương 100: Tư chất của Dương Vân Nga


C100: Tư chất của Dương Vân Nga

Độc Cô Thiên Phong nhìn ra trên người Phạm Bạch Hổ có kiếm vết, tư chất cũng tạm ổn, liền muốn thu người.

Phạm Bạch Hổ suy nghĩ 1 chút, liền quyết định gia nhập Kiếm Môn. Ngay sau đó liền đứng sau lưng của Độc Cô Thiên Phong.

Phạm Bạch Hổ nhìn thấy Độc Cô Cửu Long khẽ liếc nhìn hắn, hắn tự hiểu lấy liền đứng phía sau 1 đoạn, không dám đứng ngang hàng.

Lần này đến phiên Kiều Công Hãn đi lên, Tứ sắc ngọc ngay tức khắc ánh lên 1 màu đỏ rực. Kiều Công Hãn nheo mày, tư chất của hắn và Đỗ Cảnh Thạc là sàn sàn như nhau.

Lại đặt tay lên Tội Thạch. Lại 1 màu vàng nhạt sáng lên. Cả đám người nhìn thấy liền hơi mộng rồi. Lại là 1 cái có ‘Đế’ tự tiềm ẩn.

Lúc này bỗng nhiên có 1 lời nói phát lên, lại là Binh Gia Tôn Tĩnh:

“Bạch Đằng dựng cọc, chính là do ngươi hiến kế sao?”

Kiều Công Hãn liền chắp tay, không dám che dấu nói:

“Chính là vãn bối.”

Tôn Tĩnh nghe vậy khẽ gật đầu, vui vẻ nói:

“Ngươi có bằng lòng gia nhập Binh Gia, làm 1 danh đệ tử nội môn hay không?”

Lời nói vừa ra, cả đám liền giật mình kinh ngạc nhìn sang. Là đệ tử nội môn, chứ không phải là ngoại môn.

Nho giáo, Thiên đạo môn đang muốn mở miệng mời chào liền trở nên im thin thít. Người ta đã tặng 1 cái danh đệ tử nội môn, ngươi còn muốn mời chào kiểu gì.

Kiều Công Hãn có chút không ngờ đến, sau đó liền vui mừng mở miệng đáp ứng.

Lần này đi lên lại là 1 cái người khoác đấu bồng màu đen. Hắn cởi ra đấu bồng, lộ ra 1 cái khuôn mặt giống Kiều Công Hãn y lột làm cả đám ngẩn ra. Chính là Kiều Thuận.

Tư chất của gã này giống y như Kiều Công Hãn. Sau đó Kiều Thuận có chút bất ngờ lại lựa chọn gia nhập Thiên Môn Đạo.

Đi lên sau đó chính là Dương Huy, nhìn thấy những người trước đều có ‘Đế’ tự tiềm ẩn. Trong lòng hắn liền có 1 chút mong đợi.

Tứ sắc thạch phát ra 1 cái màu đỏ, tư chất trung phẩm. Dương Huy không đợi được liền đặt tay lên Tội Thạch. Bất ngờ là lần này Tội Thạch không hề có 1 chút phản ứng nào. Dương Huy ngẩn ra, lại thử đặt tay lại mấy lần. Vẫn không có một chút phản ứng.

Dương Tam Kha nhíu mày nói:

“Không cần thử nữa, ngươi không có Cửu tự.”

Dương Huy khuôn mặt trở nên tái mét run run giọng nói:

“Không thể nào, sao lại như thế, nhất định có nhầm lẫn?”

Không khí giống như lắng lại. Không hề có ai muốn mở miệng ra mời chào hắn. Dương Huy run rẩy nói:

“Các vị tiền bối, chỉ cần các vị thu nhận vãn bỗi, vãn bối nguyện làm trâu làm ngựa...”

Tức thì 1 tiếng nói vang lên chấn văng Dương Huy té xuống đài:

“Hừ, cút xuống đi.” Chính là lão già Chu Biện Mặc gia kia.

Nhìn Dương Huy đau đớn phun ra ngụm máu, Võ Văn khẽ lắc đầu, tu hành quả nhiên là con đường tàn nhẫn như vậy. Tư chất không có, không khác gì cỏ rác.

Đi lên tiếp theo chính là Lữ Đường. Hắn có chút rụt rè đặt tay lên Tứ sắc ngọc, là màu đỏ trung phẩm. Sau đó lại đặt tay lên Tội Thạch. Lại 1 màu vàng nhạt hiện lên, nhưng bên cạnh màu vàng nhạt còn có 1 màu nâu nhẹ phảng phất.

Liền có người giật mình kinh hô nói:

“Song ẩn Tự, màu nâu nhạt kia là ẩn ‘Mãnh’ tự.”

Không khí bỗng chốc sôi trào lên, song ẩn Tự đã đủ khiến cho cả đám phải nhiệt tình đối đãi.

Hùng Vạn Lực ngay tức khắc liền chủ động lên tiếng:

“Tiểu tử, chỉ cần gia nhập Man giáo, ngươi sẽ là đệ tử nội môn.”

Cả đám liền ngẩn ra, đã mời chào đến đệ tử nội môn rồi. Bọn họ bắt đầu cân nhắc sau đó đều lần lượt rút lui, chỉ có 1 mình binh gia Tôn Tĩnh lên tiếng:

“Ngươi có muốn hay không gia nhập Binh gia, làm 1 danh đệ tử nội môn.”

Song tự này chính là có thể dưỡng ra 1 cái Mãnh tướng, Tôn Tĩnh đương nhiên sẽ không bỏ qua.

Hùng Vạn Lực nghe có người lại muốn phỏng tay trên của hắn liền tức giận nói:

“Binh gia, từ lúc nào có nhiều tài nguyên để nuôi dưỡng đệ tử nội môn đến vậy.”

Lại quét mắt đến Lữ Đường nói:

“Tiểu tử, bên ta vẫn chưa thu nhận ai, ta nghĩ ngươi tự có phân tấc.”

Lữ Đường vô cùng vui vẻ, sau đó hắn liền chọn lựa gia nhập Man giáo bởi vì hắn nghe được 1 tia đe dọa từ trong lời nói của Hùng Vạn Lực. Hắn không có can đảm chống lại.

Hùng Vạn Lực đạt được mục đích liền cười đến vui vẻ. Lữ Đường nhanh chóng đi lên đứng sau lưng hắn.

Đinh Bộ Lĩnh nheo mắt nhìn sang, kẻ này lại có song tự giống y hắn. Nhưng sau đó liền không quan tâm. Song tự của hắn đã ngoại hiển. Tư chất của hắn còn là Thượng phẩm, tiếp cận Đặc cấp. Không cần phải lo ngại đối phương.

Lần này đi lên là 3 cái huynh đệ Nguyễn Gia. Nguyễn Khoan và Nguyễn Thủ Tiệp trắc thí ra tư chất giống y đúc Đỗ Cảnh Thạc. Cả 2 sau đó liền lựa chọn Nho giáo để gia nhập.

Đến Nguyễn Siêu bước lên liền làm cả toàn trường giật mình. Hắn trắc thí ra lại là tư chất Thượng Phẩm, còn sáng hơn so với Phạm Bạch Hổ.

Đến cả tông môn cũng chú ý đến. Lúc này Độc môn Lãnh Thanh Thu cũng đưa ra lời mời chào.

Cuối cùng Nguyễn Siêu bị mị nhãn của Âm Cơ đánh chủ ý, liền gia nhập Độc môn. Bỏ qua việc 2 huynh đệ của hắn luôn miệng khuyên nhủ hắn gia nhập Nho giáo cùng một chỗ.

Cả đám người bây giờ mới nhận ra những kẻ đi lên lại có đến 8 cái có ‘Đế’ tự tiềm ẩn. Nếu không phải Tội Thạch là do người Đạo giáo mang đến, bọn họ đều nghĩ là nó bị hỏng rồi.

Bỗng nhiên ánh mắt của toàn trường đều đồng loạt nhìn chăm chú đến người tiếp theo. Bởi vì đây là 1 cái nữ nhân đẹp đến nghẹt thở. Chính là Dương Vân Nga.

Cuồng Như Sương nhìn đến Dương Vân Nga, 1 bộ tư thái ung dung, lông mày như lá liễu, mắt phượng, miệng anh đào, một cái nhăn mày điêu đứng cả thiên hạ cũng thầm khen. Nàng mặc dù được gọi là đệ nhất mỹ nhân Đao Tông cũng tự thẹn không bằng.

Dương Vân Nga đặt tay lên Tứ sắc ngọc, tứ sắc ngọc bỗng sáng lên 1 màu vàng rực rỡ, có từng tia bạch kim chiếu xạ nhẹ ra. Có người liền hít 1 ngụm lãnh khí hô:

“Tư chất thượng phẩm, tiếp cận Đặc cấp.”

Dương Vân Nga lại đặt tay lên Tội Thạch. Tội Thạch liền chuyển sang 1 màu xanh lam sáng rực, trong giống như là đại dương. Có người liền kinh hô:

“Màu lam, là đệ ngũ tự, ‘Âm’ chữ, sáng rực như thế này, đã ngoại hiển, còn là cực giai.”

Lúc này cái nữ nhân gọi là Hà tiên cô khẽ động, đảo người liền xuất hiện trước mặt Dương Vân Nga nói:

“Ta là Hà Ngọc Hồ, ngươi có muốn gia nhập Nữ Nhi giáo, làm đệ tử chân truyền của ta không?”

Nghe đến 4 chữ đệ tử chân truyền, cả đám liền giật mình. Không còn ai dám mở miệng ra tranh giành.

Dương Tam Kha lúc này cũng ngẩn ra, không nghĩ đến tư chất nữ nhi của mình lại lớn đến vậy. Trong Linh Cảnh rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Hắn nhìn thấy nữ nhi của mình đưa mắt nhìn mình xin chủ ý, liền gật đầu. Dương Vân Nga tức khắc liền cúi người hành lễ nói:

“Dương Vân Nga bái kiến sư tôn.”

Hà tiên cô nghe thấy vậy liền gật đầu vui vẻ. Nàng không nghĩ đi đến đây lại nhận được 1 hạt giống tốt đến vậy. Sau đó trên tay nàng liền xuất hiện 1 kiện chiến giáp màu bạc toát ra hào quang rực rỡ, cười nhẹ nói:

“Đây là lễ vật bái sư, cho ngươi.”

Hà tiên cô khẽ hô 1 tiếng, giáp bạc liền dung nhập vào người Dương Vân Nga.

Dương Vân Nga khoác lên chiến giáp bạc, trên người càng toát lên 1 vẻ anh khí, xinh đẹp vô song, lung linh huyền ảo. Võ Văn nhìn thấy cũng có 1 chút ngẩn ra.

Sau đó Hà tiên cô khẽ nói:

“Ở đây không có việc gì nữa, chúng ta đi thôi.” Nàng ta muốn mang theo Dương Vân Nga rời đi. Những người còn lại chưa trắc thí, toàn là nam nhân, nàng ta không có một chút hứng thú.

Chương 100: Tư chất của Dương Vân Nga