Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Xuyên Mộng Giả
Unknown
Chương 104: Ỷ lớn h·i·ế·p nhỏ
C104: Ỷ lớn h·iếp nhỏ
Nếu đối phương nhắm đến chỉ có 1 mình hắn, hắn cũng không muốn chấp nhặt với đối phương, trực tiếp nhịn là được, nhưng Nguyên Thủy Thiên Cơ mắng lại chính là huynh đệ của hắn.
Võ Văn chính là không cho phép người khác sỉ nhục huynh đệ của hắn, liền đáp:
"Đạo gia tiền bối, người nói như vậy liền có chút không đúng.”
Khí tràng trên ngưòi Nguyên Thủy Thiên Cơ càng thêm lạnh lẽo nheo mày nói:
"Chỗ nào không đúng?” Chỉ cần Võ Văn nói ra điều gì sai. Hắn nhất định sẽ cho Võ Văn 1 bài học.
Võ Văn cười nhạt nói:
"Đạo gia Xiển giáo thập nhị kim tiên đời thứ 2, không phải có 1 vị cũng là yêu tộc sao?”
Cả đám người ngay lập tức giật mình trợn mắt nhìn sang.
Trên người Nguyên Thủy Thiên Cơ ngay lập tức liền tán phát ra 1 tia sát ý. Hắn ta nheo mày nhìn Võ Văn, chuyện thập nhị Kim Tiên có 1 cái yêu tộc chính là chuyện xấu mà Xiển giáo muốn giấu đi, lại bị Võ Văn đâm chọt vào.
Nguyên Thủy Thiên Cơ nheo mày lại, một luồng sức ép ngay lập tức đè chặt lên người Võ Văn, muốn chấn cho Võ Văn quỳ xuống:
“Chuyện của Đạo giáo, không đến lượt ngươi nói ra, nói vào”
Võ Văn vô cùng tức giận, hắn có thể cảm nhận rõ ràng Nguyên Thủy Thiên Cơ ép đến chính là 2 đầu gối của hắn, muốn cưỡng ép hắn quỳ xuống để khi nhục.
Sĩ khả sát, bất khả nhục. 2 cái đầu gối của Võ Văn lúc này mặc dù run lấy bẩy, lưng đổ mồ hôi hột, nhưng hắn vẫn vô cùng cứng cỏi, ánh mắt sáng rực, sống lưng thẳng tắp, không hề chịu khuất phục, vẫn kiên cường chống chọi lại.
Nguyên Thủy Thiên Cơ lông mày nhíu chặt, mặc dù hắn không vận dụng hết sức, nhưng theo lý mà nói cho dù là 1 cái Đại Tông Sư bình thường cũng không thể nào chịu được sức mạnh ý chí hiện tại mà hắn phát ra. Tiểu tử này là làm cách nào chống cự?
Nguyên Thủy Thiên Cơ khẽ ‘Hừ’ một tiếng, lại tiếp tục tăng cường áp lực thả ra.
Võ Văn cắn răng, bàn chân tiếp tục khổ sở chống lại, mặt đất ngay lập tức bị chấn vỡ ra một mảng.
Võ Văn có thể cảm nhận được xương ống quyển của hắn lúc này muốn nứt ra, cổ họng có chút ngọt ngọt, đã đến biên giới.
Nhưng ánh mắt của Võ Văn lúc này vẫn cứng cỏi vô cùng, hắn nhìn trực diện vào Nguyên Thủy Thiên Cơ, không hề có ý định khuất phục.
Ngay lúc Võ Văn chuẩn bị mất kiểm soát, muốn triển lộ ra Nhị khiếu tâm, đoán thể hóa thú chống lại.
Tiểu Bạch lại đi ra đứng chắn ngay trước mặt Võ Văn, lực đè áp ngay lập tức liền chuyển đến lên trên người nó. Tiểu Bạch bị dư chấn đè áp, ngay lập tức khụy 1 chân lên mặt đất.
Nó điên cuồng gầm lên 1 tiếng, trên đầu nó lúc này, ‘Mãnh’ tự bùng phát lên mạnh mẽ, trên ngực nó 2 cái khiếu tâm liên tục phát ra tiếng huýt sáo liên hồi, Tiểu Bạch kiên cường, từng chút một chống người đứng dậy.
Nguyên Thủy Thiên Cơ thấy cảnh này, mắt lại càng sáng. Không nghĩ đến Tiểu Bạch còn chưa bước vào Đan Cảnh, đã mở ra ‘Mãnh’ tự, còn có 2 cái khiếu tâm, thiên tài, tuyệt đối thiên tài trong yêu tộc.
Hắn lúc này lại càng không muốn bỏ qua, áp lực tiếp tục tăng mạnh lên, muốn chấn cho Tiểu Bạch khuất phục, Nguyên Thủy Thiên Cơ lạnh lùng nói:
“Yêu hầu, ta chỉ cho ngươi 2 sự lựa chọn, 1 là làm tọa kỵ cho ta, 2 là ....c·hết.”
Sức ép kinh khủng ép đến, tưởng chừng như Tiểu Bạch lại lần nữa phải quỵ xuống, lúc này Võ Văn liền đi lên đỡ lấy Tiểu Bạch, hắn lúc này lạnh lùng nhìn Nguyên Thủy Thiên Cơ nói:
“Hừ, bớt thả ra lời nói cứt c·h·ó, hôm nay ngươi muốn ép đệ đệ ta làm tọa kỵ, phải bước qua xác của 2 huynh đệ ta.”
Nói rồi mi tâm của Võ Văn liền phát sáng, 1 luồng đao ý từ trên người hắn mạnh mẽ bứt ra ngoài, đao ý kiên cường, thà gãy chứ không chịu khuất phục, muốn xé nát lực lượng đè áp của Nguyên Thủy Thiên Cơ.
Nhưng lực lượng của Võ Văn so với Nguyên Thủy Thiên Cơ không khác gì đom đóm so với Nhật nguyệt, đụng vào liền tan đi. Không gây nên 1 chút sóng gió nào.
Nguyên Thủy Thiên Cơ lúc này sát khí trên người đã hiển hiện, 2 cái sâu kiến lại dám thách thức hắn.
Áp lực phóng ra liền tăng lên gấp mấy chục lần. Lần này hắn chính là muốn ép 2 người Võ Văn thành thịt nát.
Võ Văn cảm nhận được áp lực đánh tới, khuôn mặt đắng chát, lực lượng này đã siêu việt hoàn toàn sức mạnh của hắn, không cách nào chống cự.
Tưởng chừng như 2 huynh đệ phải nhận mệnh. Võ Văn bỗng cảm nhận được áp lực trên người hắn đã hoàn toàn tiêu thất.
Võ Văn ngẩn ra, liền nhìn thấy phía trước mình lúc này đứng chắn có 2 cái thân ảnh cao lớn. Võ Văn nhìn kỹ liền nhận ra, thân ảnh này lại là 2 người Tôn Đại Hổ và Cuồng Đao.
Nguyên Thủy Thiên Cơ nhìn thấy 2 người này đứng chắn trước mặt, liền nhíu mày nói:
“2 người các ngươi là có ý gì?”
Đao Tông Cuồng Đao lúc này liền có ý khuyên giải mở miệng nói:
“Nguyên Thủy đạo hữu, ngươi đường đường là 1 cái trưởng bối, ra tay với hậu bối không cảm thấy mất mặt sao, nể tình chúng ta quen biết, liền bỏ qua lần này đi.”
Tôn Đại Hổ cũng khẽ cười nhạt nói:
“Không sai, ta thấy đầu Bạch Viên này đã không thích, ngươi cũng không nên cưỡng ép vô lý, nó nếu không có duyên với ngươi, có thể đến Bách Thú giáo của ta cũng tốt.”
Nguyên Thủy Thiên Tôn lạnh lùng nhìn chằm chằm Tôn Đại Hổ nói:
“Ngươi đang muốn phỏng tay trên của ta?”
Tôn Đại Hổ giật mình, trong lòng lúc này cũng vô cùng lo lắng. Nếu nói trong Cửu giáo, Đạo giáo ghét giáo phái nào nhất thì chính là Bách Thú giáo của hắn. Bình thường Bách Thú giáo cũng vô cùng điệu thấp, luôn tránh phát sinh v·a c·hạm với Đạo gia.
Nhưng lần này nhìn thấy đầu Bạch Viên này sinh ra Mãnh tự, trước Đan cảnh liền mở nhị khiếu, hắn liền không kiềm lòng được muốn thu làm môn hạ. Nhưng vô tình lại chọc giận Nguyên Thủy Thiên Cơ.
Nguyên Thủy Thiên Cơ lại nhìn đến Cuồng Đao nói:
“Ngươi nghĩ là Đạo giáo của ta sợ Đao Tông của ngươi sao, một là ngươi tránh ra, 2 là hôm nay đừng trách ta không nể mặt?”
Cuồng Đao nghe thấy vậy mặt liền đanh lại, hắn tu luyện đao đạo, thà gãy không cong, ý hắn đã quyết bảo vệ Võ Văn liền sẽ không lùi lại, cứng cỏi nói:
“Nguyên Thủy đạo hữu, thứ lỗi cho ta không thể phụng bồi.”
Tôn Đại Hổ nhìn lấy Bạch Viên, trong lòng giống như đã dựng lấy quyết tâm, liền dựa sát Cuồng Đao, ý tứ rõ ràng, chính là cùng chung chiến tuyến.
Nguyên Thủy Thiên Cơ nhìn thấy cảnh này liền ngửa đầu cười lớn, khuôn mặt tức giận:
“Tốt lắm, tốt lắm, Đạo gia chúng ta mấy năm nay có phần điệu thấp, các ngươi liền muốn coi thường đúng không?”
Hắn khẽ quay đầu nhìn đến Mặc gia Chu Biện nói:
"Chu Biện, ngươi giúp ta kiềm chế Tôn Đại Hổ, xem như Đạo Gia của ta, nợ ngươi 1 cái ân tình.”
Lại nhìn đến Độc Cô Thiên Phong:
“Thiên Phong, ngươi giúp ta cầm chân Cuồng Đao, sự tình kia ta liền giúp ngươi 1 lần.”
Độc Cô Thiên Phong nghe vậy mắt liền sáng hỏi lại: “Thật sao?”
Nguyên Thủy Thiên Cơ liền khẳng định: “Lời ta nói, có Đạo chứng.”
Độc Cô Thiên Phong vô cùng vui mừng đứng dậy: “Tốt, ta giúp ngươi.”
Nói rồi hắn liền lắc người, ngay lập tức xuất hiện trước mặt Cuồng Đao chắp tay nói:
“Cuồng huynh, lần này đắc tội rồi.”
Mặc gia Chu Biện cũng không suy nghĩ liền xuất hiện trước mặt Tôn Đại Hổ. Trong Cửu giáo, giáo phái nào đi gần với Đạo gia nhất? chính là Mặc gia. Chính vì vậy Chu Biện liền không suy nghĩ liền hỗ trợ, hắn lạnh nhạt nhìn Tôn Đại Hổ nói:
"Tôn Đại Hổ, khôn hồn biết đường liền tránh qua 1 bên, đừng bắt Chu lão gia ta phải ra tay.”
Cuồng Đao và Tôn Đại Hổ nhíu mày, tình hình hiện tại, bọn họ cũng không thể bảo vệ được 2 người Võ Văn.