Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Xuyên Mộng Giả
Unknown
Chương 111: 3 cách mở Niệm lực, Ma đạo?
C111: 3 cách mở Niệm lực, Ma đạo?
Tác thi cử xong xuôi rồi, hôm nay sẽ cố gắng bạo chương bù nhé mọi người.
.....
Võ Văn nheo mày:
"Lực lượng linh hồn, như sư tỷ nói, kẻ lấy đi Sảng Linh và Thi Cẩu của Tiểu Đàm ít nhất là Đan Cảnh cường giả?”
Cuồng Như Sương nhẹ giọng đáp:
"Về lý thuyết để mở ra niệm lực đúng là phải bước vào Đan Cảnh, nhưng thực tế vẫn có trường hợp ngoại lệ, chính là dùng ngoại lực để mở ra cánh cửa sức mạnh linh hồn. Như bản thân ta, mặc dù chưa bước vào Đan Cảnh, vẫn có thể sử dụng đến niệm lực.”
Khuôn mặt Võ Văn mù mờ, lại tiếp tục hỏi:
"Xin sư tỷ chỉ giáo, ngoại lực đó là gì?”
Cuồng Như Sương không hề tỏ ra khó chịu, lại tiếp tục giảng giải:
“Ngoại lực chính là do 1 bậc đại năng ít nhất là hồn cảnh cường giả, giúp ngươi đẩy mở ra cánh cửa lực lượng linh hồn. Nhưng cũng không phải là hồn cảnh cường giả nào cũng có thể mở ra lực lượng này, chỉ có 3 loại sức mạnh mới có thể mở ra.”
Võ Văn chăm chú lắng nghe. Cuồng Như Sương liền hỏi:
“Ngươi đã từng nghe qua về Phật môn khai quang điểm nhãn chưa?”
Võ Văn ngẩn ra liền đáp:
“Đệ đã từng nghe qua.”
Cuồng Như Sương gật đầu, ôn tồn nói:
“Phật môn khai quang, ý nghĩa chính là giúp ngươi mở ra lực lượng linh hồn. Còn về điểm nhãn lại là mở ra 1 năng lực khác nữa. Ta có thể sử dụng đến Niệm lực chính là do được phật môn giúp đỡ khai quang mà mở ra.”
Võ Văn ngẩn ra, lại hỏi:
“Phật môn điểm nhãn mở ra chính là năng lực gì?”
Cuồng Như Sương kiên nhẫn đáp:
“Phật môn điểm nhãn, mở ra chính là đồng thuật.” Nàng không có ý định giải thích cặn kẽ cho Võ Văn về vấn đề này. Bởi vì luyện ra được đồng thuật chính là thiên tài trong thiên tài, triệu người có 1, đến bản thân nàng cũng không có.
Võ Văn há miệng khẽ gật gù lại hỏi:
“Sư tỷ, ngoài Phật môn ra, 2 loại năng lực khác có thể mở ra niệm lực đó là gì?”
Cuồng Như Sương nhẹ đáp:
“Loại năng lực thứ 2 đến từ Đạo Gia, nó gọi là ‘Luyện khí hóa thần’ chính là dùng khí để mở ra thần, thần ở đây chính là thần niệm, cũng là Niệm lực. Nho gia và Mặc gia đi lại với Đạo gia rất gần, bọn họ mở ra Niệm lực đa số đều thông qua Đạo gia. Còn Tam môn chúng ta, đi lại với Phật môn gần hơn, đại đa số đều nhờ đến Phật môn khai quang.”
Võ Văn gật đầu, lúc này liền chăm chú muốn nghe đến loại năng lực thứ 3.
Nhưng khuôn mặt của Cuồng Như Sương lúc này lại toát ra vẻ nghiêm trọng, nhíu mày nói:
“Loại năng lực thứ 3 đến từ Ma đạo.”
Võ Văn giật mình, không nghĩ đến lại là ma đạo.
Cuồng Như Sương nhíu mày nói:
“Ngược lại với phật môn, Ma đạo sở hữu năng lực mở ra niệm lực gọi Ma quang, Tổ nhãn.”
Võ Văn ngẩn ra, ma quang tổ nhãn, nghe qua quả thật có chút ngược với phật môn khai quang điểm nhãn.
Cuồng Như Sương suy nghĩ gì đó lại nói:
“Ta nghi ngờ, người đệ đệ này của ngươi ra cớ sự này chính là do ma đạo ra tay. Chỉ có thủ đoạn của ma đạo mới có thể câu đi linh hồn của người khác như vậy”
Võ Văn giật nãy mình sau đó liền hỏi lại:
“Ma đạo, bọn chúng không phải đã bị diệt vong từ 50 năm trước rồi sao?”
Cuồng Như Sương nhìn Võ Văn chăm chú lắc đầu nói:
“Ngươi sai rồi, ngươi có hiểu cái gì gọi là tro tàn lại cháy, đám người đó chỉ là suy yếu đi, dư nghiệt ma đạo không bao giờ c·h·ế·t hẳn. Bọn chúng chính là luôn đợi 1 cái cơ hội để ngóc đầu trở lại.”
Võ Văn ngẩn ra, lại nhìn về phía Tiểu Đàm vô cùng lo lắng nói:
“Sư tỷ, nghĩa đệ ta ra nông nỗi này có cách nào cứu hay không?”
Cuồng Như Sương ngẩn ra, sau khi cân nhắc liền nói:
“Ngươi không cần lo lắng, chỉ cần báo chuyện này lên tam môn, bọn họ nhất định sẽ cử người xuống xử lý chuyện này, vấn đề này liên quan đến ma đạo, nhất định bọn họ sẽ nhanh chóng ra tay.”
Võ Văn nghe vậy thoáng chút vui vẻ, nhưng lại cân nhắc tiếp tục hỏi:
“Nếu báo chuyện này lên tông môn, khoảng bao lâu sẽ có người xuống xử lý?”
Cuồng Như Sương đáp:
“Báo lên, tông môn ban phát nhiệm vụ và đợi người nhận nhiệm vụ có thể mất khoảng 1 tuần.”
Võ Văn há miệng, sau đó nhíu mày nói:
“1 tuần sao? Như vậy liền không kip.”
Võ Văn hắn đã xem qua cơ thể của Tiêu Tiểu Đàm, mặc dù hiện tại nó không c·h·ế·t, nhưng sinh mệnh lực lại đang không ngừng xói mòn, sợ rằng chỉ kiên trì 10 ngày, nửa tháng nữa cơ thể nó liền hỏng. Đến lúc đó cho dù điều tra ra thủ phạm, người cũng đã c·h·ế·t.
Võ Văn lại tiếp tục hỏi Cuồng Như Sương:
“Sư tỷ, có phải người thi pháp với Tiểu Đàm điều kiện chính là phải ở 1 phạm vi nhất định gần với đối tượng phải không?”
Võ Văn chính là suy đoán, hắn không tin là đối phương ở khoảng cách vô cùng xa xôi lại có thể thi pháp câu hồn lên 1 người khác như vậy.
Cuồng Như Sương ngẩn ra, dường như biết hắn tính làm gì, khuôn mặt nàng tỏ ra khó chịu nói:
“Hừ, ta cảnh cáo ngươi nên biết tự lượng sức mình, chuyện này ngươi muốn tự mình điều tra, chính là muốn tìm c·h·ế·t. Đừng nói là kẻ kia rất có thể là Đan Cảnh, cho dù không phải là Đan Cảnh, nhưng đã mở ra niệm lực, ngươi chính là không có khả năng đối phó.”
Khuôn mặt Võ Văn trở nên trầm trọng, hắn biết Cuồng Như Sương nói là không sai. Nhưng muốn hắn bỏ mặc Tiểu Đàm sống c·h·ế·t, đó là không thể, đây là nghĩa đệ của hắn. Cho dù không phải ruột thịt, nhưng tình nghĩa vẫn còn ở đó.
Võ Văn chắp tay với Cuồng Như Sương:
“Đa tạ sư tỷ đã giảng giải, ý tốt của sư tỷ, Vũ Sinh xin nhận, nhưng chuyện này ta nhất định phải điều tra, nếu ta có mệnh hệ gì, ta sẽ tự mình gánh lấy.”
Cuồng Như Sương tức giận, ngón tay chỉ đến khuôn mặt của Võ Văn khó chịu nói:
“Ngươi....hừ, ngươi muốn c·h·ế·t không liên quan gì đến ta.” Nói rồi Cuồng Như Sương liền quay đầu bước ra bên ngoài. Rõ ràng đã không muốn quan tâm Võ Văn muốn làm cái gì.
Tiêu Ngọc Điệp ở bên cạnh cảm giác giống như nghe thiên thư, khuôn mặt ngẩn ra, không hiểu gì hết. Nhưng nàng nghe ra được Tiểu Đàm đang gặp nguy hiểm liền vội hỏi Võ Văn:
“Tiểu Sinh, ngươi nói là Tiểu Đàm có chuyện gì sao?”
Võ Văn quay đầu, cố gắng trấn an a di của hắn:
“Tiểu di, Tiểu Đàm hắn không sao đâu, ta nhất định sẽ không để hắn xảy ra chuyện gì.”
Tiêu Ngọc Điệp sau một lúc dần bình tĩnh lại, Võ Văn mới nhẹ giọng hỏi:
“Tiểu di, Tiểu Đàm hắn vừa rồi làm những sự việc gì dẫn đến cớ sự này, ngươi có biết không?”
Tiêu Ngọc Điệp nhíu mày, nàng cố gắng ngẩm nghĩ nói:
“Tiểu Đàm hắn mặc dù không có năng lực học tập, nhưng cũng không có làm gì thương thiên hại lý, à đúng rồi, dạo gần đây hắn có 1 điểm kỳ lạ.”
Võ Văn chăm chú nghe, liền hỏi lại, điểm lạ này rất có thể là điểm mấu chốt:
“Là điểm lạ gì vậy tiểu di?”
Tiêu Ngọc Điệp đáp:
“Hắn dạo gần đây chính là thường xuyên mang tiền về cho ta, ban đầu chỉ là vài lượng bạc, nhưng sau đó là mấy trăm lượng, rồi đến ngàn lượng, số tiền cứ thế không ngừng tăng lên. Dạo gần đây nhất hắn đưa cho ta đã là 1 vạn lượng vàng. Ta nhiều lần gặng hỏi hắn, nhưng hắn nhất quyết không nói ra là tiền ở đâu ra.”
Võ Văn giật mình, 1 vạn lượng vàng không phải là 1 số tiền nhỏ, có thể mua được 1 tòa đại phủ, Tiểu Đàm ăn không ngồi rồi, làm sao có thể làm ra số tiền này, chuyện này chắc chắn là có vấn đề.