Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 113: Võ Văn đánh bạc

Chương 113: Võ Văn đánh bạc


C113: Võ Văn đ·ánh b·ạc

Tác vừa mới mất con c·h·ó, nên tâm tình không tốt lắm, không viết nỗi chương. Đầu óc cũng không nghĩ ra gì. Xin lỗi mọi người.

.......

"Người thần bí mang đấu bồng màu đen?” Võ Văn hỏi lại.

Điền Tĩnh run rẩy sợ hãi, không dám nói dối: "Vâng, đúng là vậy.”

Theo lời kể của Điền Tĩnh, Tiểu Đàm ngày thường chỉ lêu lổng, không có làm việc, tiểu di thường xuyên cho hắn ít tiền tiêu vặt, cảm thấy không đủ chi tiêu, Điền Tĩnh bèn rủ Tiểu Đàm vào chiếu bạc để đốt tiền.

Đương nhiên theo lẻ bình thường Tiểu Đàm đều thua hết bạc, Tiểu Đàm mặc dù phá của nhưng cũng là có chừng mực, không vay tiền của sòng bạc để tiếp tục đốt, chỉ thua hết là dừng lại.

Nhưng sự việc không dừng ở đó. Theo như lời Điền Tĩnh nói, trong một lần Tiểu Đàm từ sòng bạc trở về từng gặp qua 1 người không rõ nam hay nữ mang đấu bồng màu đen. 2 bên dường như có thỏa thuận qua lại gì đó.

Sau đó Tiểu Đàm lại quay trở lại sòng bạc, lúc đó không hiểu tại sao hắn lại thắng bạc liên tục. Nhờ vào nhiều lần như vậy hắn liền có rất nhiều tiền.

Ngoài đưa tiền cho tiểu di, hắn còn cho Điền Tĩnh 1 chút. Nên tên này mới có tiền mà đi phóng túng khắp nơi.

Võ Văn ngẩn ra 1 chút sau đó lại hỏi:

“Tiểu Đàm thắng bạc, người bên phía sòng bạc không tìm hắn gây phiền phức sao?”

Điền Tĩnh ngây người ra 1 lúc sau đó liền lắc đầu nói:

“Không có, bọn họ dường như không quan tâm.”

Võ Văn nheo mày, hắn lúc này đã cảm giác được sòng bạc kia là có vấn đề. Không lý nào bọn chúng thua đến hơn 2 vạn lượng vàng lại có thể im lặng cho qua như vậy.

Võ Văn nhẹ hỏi:

“Sòng bạc đó tên gì?”

Điền Tĩnh sợ hãi nói:

“Chính là sòng bạc Đổ Phong ở chợ Nghi Lâm.”

.....

Chợ Nghi Lâm, sòng bạc Đỗ Phong,

Võ Văn lúc này đã ở bên trong sòng bạc, nơi này hiện tại rất là đông người.

Võ Văn nheo mày nhìn quanh 1 vòng, liền phát hiện ra trò cờ bạc ở đây chủ yếu chính là đổ xúc sắc và lắc bầu cua. Thời đại này bài tây vẫn chưa thịnh hành, cờ bạc vô cùng đơn giản. Chỉ có mấy trò này.

Võ Văn nhanh chóng đi đến 1 bàn, đây là 1 bàn đổ xúc sắc. Người đổ xúc sắc nhìn thấy Võ Văn xuất hiện, đôi mắt nheo lại, Võ Văn khuôn mặt lạ lẫm, bọn họ chưa gặp qua bao giờ. Liền đánh mắt cho 1 kẻ cũng đang ngồi trong bàn.

Người kia liền hiểu ý nhìn Võ Văn hỏi:

“Huynh đệ, lần đầu đến đây sao?”

Võ Văn nhìn hắn cười nhạt, tên này bề ngoài nhìn giống người chơi, thực tế lại là kẻ mồi khách cho sòng bạc, Võ Văn nhẹ hỏi:

“Đúng vậy, ta lần đầu tới, trò này chơi như thế nào?”

Người đổ xúc sắc nhìn qua Võ Văn thầm đánh giá, thì ra là 1 cái tay mơ, liền ra hiệu cho kẻ kia tiếp tục nói chuyện. Kẻ kia cười ha hả nói:

“Huynh đệ, trò này vô cùng đơn giản, lắc 3 con xúc xắc, chọn tài xỉu 1 ăn 1 hoặc chọn cược cửa đôi hoặc cửa tam tùy thích.”

Võ Văn khẽ cười sau đó lại hỏi:

“Cụ thể cược Tài xỉu, cửa đôi, cửa tam như thế nào?”

Kẻ đổ xúc sắc híp mắt nhìn Võ Văn cười nhạt, thì ra là 1 cái tay mơ, liền ngay lập tức ra hiệu cho kẻ mồi khách tiếp tục phổ biến:

“Chơi tài xỉu vô cùng đơn giản, 3 xúc sắc cộng lại từ 10 điểm trở xuống chính là xỉu, từ 11 điểm trở lên chính là tài. Nhưng chọn chơi tài xỉu chỉ cần mở ra 3 con xúc xắc giống nhau liền là cái ăn.”

Võ Văn gật đầu, có chút hiểu. Không khác mấy so với hiện tại. Kẻ mồi khách lại tiếp tục nói:

“Chơi cửa đôi, chỉ cần mở ra có 1 cặp giống nhau thì tỷ lệ ăn sẽ là 1 ăn 11, còn chọn cửa tam, chỉ cần mở ra có 3 con giống nhau thì tỷ lệ ăn sẽ là 1 ăn 30. Sao, vô cùng đơn giản, anh bạn có thể thử xem.”

Võ Văn cười nói ngây ngô:

“1 ăn 30 sao? Tốt đến như vậy. Được ta chơi”

Kẻ mồi khách nghe vậy liền cười lạnh, thì ra là 1 cái ngu ngốc, cửa tam dễ mở ra đến như vậy sao? Thầm nghĩ đến chỉ cần lột sạch tên này hắn nhất định sẽ có 1 khoản kha khá tiền, liền nói:

“Đúng vậy, kiếm tiền rất dễ, anh bạn cứ thử xem.”

Kẻ lắc xúc sắc cũng khẽ cười. Nhưng hắn cũng không tin lời của Võ Văn nói, đa phần người chơi xúc sắc ban đầu, đều sẽ chọn cược tài xỉu là nhiều. Rất ít ai lại dại dột chọn cửa đôi hoặc tam.

Trong đầu hắn ta lúc này bỗng nãy ra ý tưởng muốn trêu ghẹo Võ Văn bắt đầu lắc xúc sắc.

Võ Văn nghiêng tai lắng nghe, sau một lúc người đổ xúc sắc liền dừng chén lại úp xuống, ra động tác tay mời mọi người đặt cược.

Võ Văn mỉm cười, quả nhiên những tên này đều có khả năng khống chế viên xúc sắc, muốn số nào ra số đó. Võ Văn cũng biết tên xóc xúc sắc này đang muốn trêu ghẹo hắn.

Võ Văn cười nhạt liền lấy ra trên người 10 lượng bạc ném vào ô cửa tam.

Kẻ mồi khách cũng thoáng giật mình, không nghĩ đến Võ Văn lại thật sự đặt vào ô cửa tam. Trong lòng khẽ cười lạnh.

Nhưng bất ngờ nhất lại là tên lắc xúc sắc, vì hắn thực sự đã lắc ra cửa tam, trong chén hiện tại, 3 mặt xúc sắc đều là số 2.

Hắn ngẩn ra, thầm nghĩ gã này chẳng lẻ thực sự là tên ngốc, nói gì làm đó. Sau đó hắn liền cười lạnh, muốn ăn tiền của sòng bạc Đồ Phong hắn, chỉ là chuyện ngủ mơ giữa ban ngày. Ngay tức khắc hắn ta liền gõ tay vào mặt bàn.

Võ Văn âm thầm quan sát, mắt híp lại, khẽ cười, đã phát hiện ra thủ đoạn của sòng bạc này, thì ra bên trong cái bàn cược này lại còn giấu diếm 1 tên núp ở bên trong.

Ngay sau đó tên lắc xúc sắc mở chén ra. 3 mặt xúc sắc lúc này hiện ra lần lượt là 2,2,3.

Kẻ mồi khách nhìn thấy 3 mặt xúc sắc có chút giật mình nhưng liền thở ra 1 hơi may mắn, nếu thực sự là cửa tam hắn liền sẽ xong đời. Bình tĩnh lại hắn liền cười nói với Võ Văn:

“Huynh đệ, xém chút nữa liền ăn cửa tam rồi, đây chính là dấu hiệu, nhất định đặt thêm 1,2 lần nữa ngươi sẽ ăn lớn.”

Võ Văn cười tà tà nói:

“Ngươi nói không sai.”

Kẻ lắc xúc xắc nheo mày, lại cầm chén lên lắc. Một lúc lại đặt xuống, bàn tay đưa ra mời.

Võ Văn lạnh nhạt lấy ra trên người 20 lượng bạc tiếp tục ném vào cửa tam.

Kẻ mồi khách giật mình, lần này lại gấp đôi lần trước, động tác thoái mái phóng túng như vậy, tên này nhất định là cá lớn.

Tên lắc xúc sắc nhìn chăm chú Võ Văn, hắn chính là muốn ghẹo Võ Văn nên lại lắc ra 3 con 5. Chỉ cần chờ Võ Văn đặt cược tài xỉu liền sẽ mở ra.

Nhưng không nghĩ đến đối phương lại tiếp tục đặt cửa tam. Hắn chỉ có thể tiếp tục gõ tay lên mặt bàn.

Võ Văn cười lạnh, không hề ngăn cản. 3 mặt xúc sắc sau đó mở ra lần lượt là 5,5,4.

Kẻ mồi khách lần nửa nhìn thấy xém trúng, cảm thấy một chút đau tim sợ hãi. Mặc dù biết chắc sòng bạc này không có khả năng thua nhưng 2 lần xém trúng cửa tam thật sự làm hắn tê người.

Tên lắc xúc sắc lúc này lại tiếp tục hạ chén xuống.

Võ Văn không suy nghĩ lại tiếp tục ném ra 40 lượng bạc vào cửa tam.

Gã lắc xúc sắc bấy giờ đã có chút nóng nảy, lại tiếp tục gõ tay lên mặt bàn.

......

Đám người lúc này đã vây chật kín nhìn chằm chằm Võ Văn, có người sợ hãi nói:

“Tên này nãy giờ đã thua đến 1 ngàn lượng vàng vẫn tiếp tục chồng đôi đặt cửa tam, hắn có phải là dư tiền đến ngu ngốc rồi không?”

Kẻ lắc xúc sắc cũng thật sự sợ, theo lý mà nói, sòng bạc của hắn luôn thả cho khách thắng vài lần để giữ chân khách.

Nhưng với Võ Văn hắn thực sự không dám. Vì gã này hiện tại đã đặt cược rất lớn. Đã 1000 lượng vàng, còn là cược cửa tam. Võ Văn nếu thắng 1 ăn 30 chính là thành 3 vạn lượng vàng, có bán mạng của hắn cũng không trả được số tiền này.

Nhưng cũng vì khó chịu với Võ Văn, hắn vẫn luôn lắc xúc sắc ra cửa tam, nhờ người núp ở bên trong bàn cược sửa lại lúc cuối cùng. Cốt chính là đợi lúc Võ Văn bỏ cuộc liền mở ra cửa tam trêu chọc cho bỏ tức giận nãy giờ.

Gã ta lúc này lại hạ chén xuống. Võ Văn mỉm cười, lại lấy ra trên người 2 ngàn lượng vàng tiếp tục ném vào cửa tam. Không khí thoáng chốc trở nên nghẹt thở.

Chương 113: Võ Văn đánh bạc