Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 121: Độ kiếp

Chương 121: Độ kiếp


Thân hình Cuồng Như Sương va đập vào bích chướng không gian, sau đó rơi ngược lại phía sau. Cùng lúc đó Bộ Thiên Phong cũng đã đến phía sau lưng nàng nhẹ giọng nói:

"Sương Nhi, đây là Thiên địa vách ngăn, phía trước có người sắp độ kiếp mới tạo thành, như vậy cũng tốt, thiên kiếp của người khác chúng ta miễn cưỡng xông vào bên trong nhất định sẽ bị vạ lây. Chúng ta cũng không phải là sợ hãi thiên kiếp nhưng bị nó cuốn lấy cũng không phải chuyện tốt lành gì.”

Bộ Thiên Phong đương nhiên không có nói chơi. Tu luyện bước vào Đan Cảnh, hắn đã từng độ qua Thiên Kiếp. Chính là Đan cảnh hàng thật giá thật. Nhưng đã từng trải nghiệm qua, hắn biết Thiên kiếp đáng sợ như thế nào.

Cuồng Như Sương khẽ hừ 1 tiếng nói:

“Không cần ngươi phải giải thích.”

Dứt lời, khí thế trên người Cuồng Như Sương dâng lên mãnh liệt, đã nhanh chóng vượt qua Đại Tông Sư đỉnh phong bước vào Đan Cảnh, “Dị” tự phóng mạnh l·ên đ·ỉnh đầu, nhanh chóng huyễn hóa thành 1 thanh đại đao. Từ trong thể nội nàng, 1 thanh Uẩn đao màu đen tuyền phóng ra bên ngoài.

Cuồng Như Sương giương đao mạnh mẽ chém xuống thiên địa rào chắn. Vừa ra tay liền xuất ra chiêu mạnh nhất.

Bộ Thiên Phong giật mình nhíu mày, bên trong rốt cuộc có điều gì khiến Cuồng Như Sương phải liều mình xông vào như vậy.

Cuồng Như Sương vừa chém vào rào chắn liền bị 1 luồng phản chấn đánh văng ngược trở lại. Khóe miệng khẽ chảy ra v·ết m·áu.

Bộ Thiên Phong ngẩn ra, theo lý mà nói rào chắn thiên kiếp Đan Cảnh của tán tu bình thường không có khả năng ngăn cản sức mạnh của Cuồng Như Sương. Nhìn rào chắn phát ra cường lực phản chấn vừa rồi rõ ràng không hề yếu hơn so với lần kia hắn độ kiếp. Bộ Thiên Phong nhìn vào thiên không sấm sét vần vũ chợt cảm thấy Thiên kiếp này có chút cổ quái. Có chút sinh ra hứng thú với người độ kiếp ở bên trong.

Cuồng Như Sương ngồi dậy, sức mạnh lại tiếp tục kéo lên. Rõ ràng không hề có ý định từ bỏ.

.....

Bọn người Tôn Đại Càn lúc này đã có chút hoảng, bọn hắn dùng hết toàn bộ sức mạnh phối hợp, cũng không thể phá vỡ thiên địa rào chắn ra nỗi 1 cái khe. Thậm chí còn bị phản lực chấn ngược, hộ khẩu muốn phun huyết.

Có người hoảng quá liền hỏi:

“Tôn Thượng Nhân, chúng ta làm gì bây giờ.”

Tôn Đại Càn nheo mày, trong lòng cũng vô cùng rối bời, hắn biết rào chắn càng mạnh chứng tỏ người độ kiếp mạnh, kiếp lôi rơi xuống càng hung hiểm. Sống lưng lạnh ngắt, chỉ có thể cắn răng nói:

"Tiếp tục hợp lực, cố thêm chút nữa nhất định có thể phá vỡ rào chắn.”

Bỗng lúc này, phía trên bầu trời, kiếp vân đang xoay tròn bỗng chốc tụ lại, các đoạn điện xà bỗng chốc giống như dừng lại. Nhìn thấy cảnh này Tôn Đại Càn mắt liền trợn, trong lòng như có 1 tảng đá đè chặt run rẩy nói:

"Không xong rồi.”

“Rầm.” 1 tiếng long trời lở đất vang lên. Theo đó 1 cái kim sắc thần lôi phảng phất giống như thần long uốn lượn nhanh chóng phóng xuống. Giống như đánh thẳng vào 1 ngọn núi.

Nhìn thấy thần lôi đánh xuống, cảm nhận được thiên uy đè áp. Đám người Tôn Đại Càn khuôn mặt trắng xanh. Chỉ có thể giơ v·ũ k·hí lên đón lấy.

.....

“Kim Sắc thần lôi. Lôi kiếp tia đầu tiên liền là Kim sắc thần lôi” Bộ Thiên Phong giật mình. Hắn cũng không nghĩ đến rơi xuống lại là Kim sắc thần lôi.

Cuồng Như Sương lúc này vẫn chưa phá vỡ được thiên địa rào chắn, trong lòng đã vô cùng lo lắng, nghe thấy biểu cảm của Bộ Thiên Phong liền quay sang hỏi:

"Kim sắc thần lôi. Đây là đại biểu cho chuyện gì?”

Bộ Thiên Phong ngẩn ra, nghĩ đến gì đó, sau đó không che dấu nói:

“Đan cảnh độ kiếp đều là Tứ kiếp thần lôi, nhưng phàm người độ kiếp đều có phân biệt kiếp lực mạnh yếu khác nhau. Cách phân biệt kiếp lôi mạnh yếu chính là dựa vào màu sắc. Đa phần tu sĩ bình thường, độ đan cảnh lôi kiếp đều là Thanh sắc lôi kiếp. Còn về Kim sắc lôi kiếp...”

“Kim sắc lôi kiếp thì sao?” Cuồng Như Sương nheo mày vội hỏi.

“Kim sắc lôi kiếp chỉ có thiên tài thứ thiệt mới có thể được thiên địa sủng ái mà rơi xuống, ta độ Thiên kiếp chính là Kim sắc lôi kiếp.” Bộ Thiên Phong có chút tự mãn nói. Nhưng có 1 sự thật mà Bộ Thiên Phong chưa nói ra. Hắn độ Tứ kiếp thần lôi thì đến đạo thiên kiếp thứ 3, 4 thiên kiếp mới dần chuyển sang màu Kim sắc.

Bộ Thiên Phong nheo mày, nhìn vào bên trong, đạo thiên kiếp đầu tiên liền xuất hiện Kim sắc thần lôi, nói rõ đối phương so với hắn càng thêm ưu tú. Trong lòng bỗng xuất hiện một chút ghen ghét. Nhưng sau đó lại cười thầm trong lòng suy nghĩ:

“Hừ, kim sắc thần lôi thì sao, chưa chắc ngươi đã vượt qua được lần này.” Bộ Thiên Phong biết rõ Kim sắc thần lôi hung hiểm đến mức nào. Gã này không độ kiếp ở tông môn, nói rõ khả năng rất cao là tán tu, không có tông môn hỗ trợ, bản thân thiếu thốn tư bảo cũng không có khả năng vượt qua.

Suy nghĩ trong lòng thoáng ra liền nói rõ bản chất con người Bộ Thiên Phong.

Cuồng Như Sương nghe đến lại càng hoảng hốt. Trên người không còn giữ lại. Giống như sử dụng qua cấm thuật, khí thế phá vỡ bình chướng đã tăng đến Đan Cảnh nhị trọng. Nàng lại 1 lần nữa nhấc đao chém xuống rào chắn. Bộ Thiên Phong nheo mày, rốt cuộc có chuyện gì bên trong làm Cuồng Như Sương lo lắng muốn xông vào đến vậy.

.....

Võ Văn vẫn đang trong trạng thái hôn mê. Nhưng toàn thân hắn lúc này giống như tự cảm nhận thấy nguy hiểm tột độ. 2 cái khiếu tâm tự động phát ra từng tiếng huýt sáo vang dội. “Dương” tự nhanh chóng bay ra, huyễn hóa thành 1 vòng mặt trời lớn.

Huyết mạch phát ra từng tiếng sóng vỗ liên hồi, ầm ầm vang dội đập khắp toàn thân, huyết như thủy triều.

Xương cốt toàn thân vang lên từng tiếng rôm rốp giòn vang, thân thể Võ Văn nhanh chóng dài ra 3 trượng cao, toàn thân lông trắng phủ kín, hóa thành 1 đầu Bạch viên, Đoán thể thú hoá.

Lôi điện đi qua núi đá nhanh chóng b·ị đ·ánh vỡ ra, trực chỉ phóng đến Võ Văn. Núi đá dường như không thể làm cho lôi điện suy yếu đi mảy may.

Đám người Tôn Đại Càn mặc dù không ở trung tâm của lôi điện nhưng bị dư uy của lôi điện ảnh hưởng, có 2 kẻ tu vi có phần kém cỏi ngay lập tức liền bị đốt cháy, c·hết không kịp nói năng gì. Nhưng kẻ còn lại ngay lập tức sợ hãi cùng cực đứng sát lại, kiệt lực cùng nhau chống đỡ. Có người không nhịn được khó chịu hỏi:

“Rốt cuộc là ai độ kiếp.” Bọn họ đến hiện tại vẫn chưa chứng kiến chủ nhân của lôi kiếp này.

Lúc lôi điện sắp đánh vào cơ thể Võ Văn. Từng tế bào trên người Võ Văn cũng cảm nhận được t·ử v·ong ngay lập tức hô ứng. Đôi mắt hắn lúc này chợt mở to ra, khí thế trên người bành trướng mạnh mẽ. Miệng hắn phát ra 1 tiếng “Ngao” khiếu mạnh mẽ. Cùng lúc lôi điện cũng đã rơi đến đỉnh đầu.

Võ Văn mặc dù không hiểu chuyện gì, Uẩn đao nhanh chóng phóng ra lên đầu, nhanh chóng đối kháng lại lôi điện. Mũi đao chạm vào lôi điện, Võ Văn liền cảm nhận được 1 luồng dư uy khủng kh·iếp ập đến. Như muốn đốt cháy hắn thành tro bụi.

Liệt Thiên chỉ có thể chống lại lôi điện 1 chút liền b·ị đ·ánh bật đi. Lôi điện lại tiếp tục đánh xuống. Võ Văn sợ hãi liền lộn nhào người muốn né tránh. Nhưng sau đó hắn liền cảm nhận được lôi điện này rõ ràng đang khóa chặt hắn, cho dù hắn muốn né tránh thế nào cũng là không thể. Lôi điện thuận theo hướng hắn lộn nhào liền chuyển hướng đánh đến, nhanh đến bất khả tư nghị.

Kim sắc thần lôi sắp chạm vào người Võ Văn, toàn thân Võ Văn căng cứng điên cuồng, toàn bộ linh lực cuộn trào đến mãnh liệt. 2 bàn tay vượn thô to chống lại, kiệt lực chống đỡ. Nhưng đau đớn cháy xém trên người nhanh chóng truyền đến làm Võ Văn đau đớn, miệng rống lên 1 tiếng vang thấu trời xanh.

Ở bên ngoài Bộ Thiên Phong nhìn nghe thấy liền cười nói:

“Không nghĩ đến Độ kiếp lại là 1 đầu s·ú·c sinh, vậy cũng tốt, nếu nó độ kiếp thành công ta sẽ thu đầu s·ú·c sinh này làm tọa kỵ.”

Chương 121: Độ kiếp