Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 122: Tử sắc thần lôi

Chương 122: Tử sắc thần lôi


Võ Văn không biết thần lôi này ở đâu ra, nhưng sức mạnh của nó đánh đến làm cho hắn ngửi được hơi thở của t·ử v·ong. Trên lớp lông vượn trắng trên người hắn lúc này đã bốc lên mùi cháy xém khét lẹt. Linh lực bao quanh người đang có dấu hiệu bị xuyên phá.

Tôn Đại Càn lúc này cũng nhìn thấy khỉ trắng Võ Văn, khẽ hừ 1 tiếng nói:

"Thì ra là con s·ú·c sinh này độ kiếp, ta còn tưởng là nhân tộc thiên tài nào.”

Sau đó lại nói với đám đồng bọn:

"Các ngươi cố gắng chống đỡ, con khỉ kia khả năng không chống đỡ được bao lâu nữa, đợi nó bị lôi kiếp đ·ánh c·hết, lôi điện cũng sẽ tán đi. Chúng ta sẽ vượt qua lần này.”

Cùng lúc này hộ thân linh lực của Võ Văn quả nhiên không chống đỡ nỗi, 1 tia kim lôi xuyên qua nhanh chóng thâm nhập vào bên trong cơ thể của Võ Văn. Cảm giác đau đớn tàn phá tê tâm liệt phế truyền đến, lôi điện muốn thiêu đốt toàn bộ lục phủ ngũ tạng của hắn. Hơi thở t·ử v·ong tràn ngập, Võ Văn mắt trợn trắng. Đây là thiên uy.

Bộ Thiên Phong ở bên ngoài nhìn thấy cảnh này khẽ lắc đầu nói:

“Là ta đánh giá cao đầu s·ú·c sinh này, lôi kiếp đã xâm nhập vào trong thể nội, nó không có khả năng sống.”

Sau đó lại hô đến Cuồng Nhu Sương nói:

“Sương Nhi, muội không cần phải liều mạng, lôi kiếp sẽ tán đi nhanh thôi.”

Lôi điện vào bên trong thể nội, lục phủ ngũ tạng bị thiêu đốt, tưởng chừng Võ Văn đã cận kề c·ái c·hết. Bất ngờ lúc này trong cơ thể hắn lúc này bỗng nhiên phát ra một luồng thái dương, theo hoàng kim khí từ thái dương cửu tự phát ra nhanh chóng truyền đi, như một luồng nước ấm chạy dọc cơ thể, nhanh chóng chữa trị cơ thể Võ Văn. Thương tổn do Lôi điện thiêu đốt nhanh chóng bình ổn trở lại.

Linh lực theo thái dương cộng hưởng nhanh chóng bùng phát mạnh mẽ, 1 luồng hộ thể màu hoàng kim bao lấy cơ thể Võ Văn mạnh mẽ chống đỡ lôi điện.

Bên phía Tôn Đại Càn, lại có 1 kẻ không chống đỡ nỗi bị Lôi điện, bị thiêu cháy thành 1 tảng thịt khét lẹt. Tôn Đại Càn lúc này đã có chút hoảng, tại sao hiện tại con khỉ kia vẫn còn chống đỡ được.

Bộ Thiên Phong ở bên ngoài nhìn thấy, có chút ngẩn ra, sau đó liền mở miệng tán thưởng:

“Dương tự chi lực, không nghĩ đến đầu s·ú·c sinh này lại là Dương tự giả, An Nam này nhân loại hiện tại sợ rằng còn thua cả một đầu s·ú·c sinh.” Lời nói ra liền tỏ ra 1 bộ cao cao tại thượng khinh thường An Nam tu sĩ.

Chỉ có Cuồng Như Sương nhìn thấy Dương tự bỗng hơi ngẩn người một chút. Nàng nhớ được Võ Văn chính là sở hữu Dương tự. Nhưng sau 1 hồi liền lắc đầu, khả năng chỉ là trùng hợp, thứ nhất Võ Văn rõ ràng là nhân tộc, thứ 2 hắn ta mới chỉ là Võ Sư Cực Chân. Cho dù đột phá Đại Tông Sư cũng không có khả năng dẫn đến Thiên kiếp.

Bộ Thiên Phong nhẹ giọng nói:

“Đã vượt qua đợt lôi kiếp thứ nhất.” dứt lời, lôi điện trên bầu trời cũng dần tán đi. Bộ Thiên Phong chăm chú nhìn, hắn muốn nhìn xem đầu Bạch viên này đối kháng như thế nào với đợt Lôi kiếp thứ 2. Lôi kiếp lớp sau đè lên lớp trước, sẽ ngày càng mạnh hơn, đó là quy luật.

Võ Văn ở bên này mặc dù thấy lôi điện tán đi, nhưng cảm giác nguy cơ vẫn chưa hề giảm, trực giác càng cảm thấy nguy hiểm hơn trước. Nhìn thấy kiếp vân vần vũ mạnh mẽ trên đầu, từng cái Lôi xà bay lượn trong mây như đang quan sát khóa chặt hắn. Hắn lúc này đã rõ ràng, Lôi điện này là vì hắn mà đến.

Rất nhanh, 1 cái kim sắc lôi hồ thô to hơn trước gấp 2,3 lần lại tiếp tục chụp xuống đầu của Võ Văn, rõ ràng chính là không muốn hắn ta thở dốc.

Lôi hồ dư uy vừa đánh xuống, ở bên người Tôn Đại Càn lại có 2 kẻ bị dư hỏa thiêu đốt thành tro tàn. 2 kẻ này không hề yếu, chính là Đại tông sư đỉnh phong, lại không chống đỡ được mảy may. Lúc này đám người hắn chỉ còn lại 3 người. Hắn và 2 cái nửa bước Giả Đan.

Tôn Đại Càn là Giả Đan cảnh, nhưng lúc này hắn rõ ràng cũng đã cảm nhận được c·ái c·hết đến gần, toàn thân đạo bào đã bị cháy nát tươm, máu me đầy người. Khuôn mặt trắng bệt, tự hỏi tại sao đầu s·ú·c sinh kia còn chưa bị thiên kiếp đ·ánh c·hết.

Bộ Thiên Phong nheo mày lắc đầu, nhìn thấy lôi hồ thô to gấp 2,3 lần đợt lôi kiếp đầu tiên. Hắn biết con khỉ kia liền xong. Dương tự cũng không thể cứu được nó. Căn bản là không có khả năng chống đỡ.

Hắn tính toán không sai. Kim sắc lôi điện đánh vào người Võ Văn. Võ Văn liền cảm nhận được hộ thể linh lực thái dương của hắn không hề đủ khả năng chống đỡ, nhanh chóng bị xuyên phá. Võ Văn cả kinh. Lôi điện lần nữa lại xộc vào trong cơ thể hắn. Cảm giác toàn thân bị thiêu cháy lần nữa truyền đến, một lần nữa đối mặt sinh tử quán đầu.

Võ Văn tá hóa, hắn lúc này cảm nhận rõ ràng, thái dương chi lực trong nội thể bị đẩy lùi, chính là không đủ khả năng chữa trị, lục phủ ngũ tạng bị điện năng thiêu đốt đau đến tê tâm liệt phế.

Nhưng lúc lôi điện sắp thiêu đốt đến tâm mạch, đan điền của Võ Văn. Chợt trong đầu Võ Văn xuất hiện 1 tia linh động. 2 mắt Võ Văn xuất hiện ánh sáng đỏ lấp lóe, tia lôi điện đang di chuyển ngay lập tức đình trệ lại.

Thể nội Võ Văn lúc này huyết mạch rừng động kịch liệt, công pháp “Vạn Thú luyện thể quyết” tự động điên cuồng vận hành. Võ Văn có thể cảm nhận thấy theo công pháp cuồng động, lượng Xà nhục những ngày trước hắn hấp thụ đang dần được tiêu hóa mạnh mẽ, theo xà nhục bị hấp thu chuyển hoá, cơ thể Võ Văn cũng nhanh chóng xuất hiện biến hóa.

Bộ Thiên Phong ở trên không khẽ cười:

“Đầu s·ú·c sinh này mặc dù không thể thu làm tọa kỵ, nhưng nó có cũng không ít đồ tốt.” Mắt hắn nhìn đến chính là Liệt Thiên Đao đang cắm trên mặt đất. Thứ đồ vậy được tạo ra từ Hắc Thao Linh và Kim Linh Khí này, hắn cũng là không có, chỉ là không hiểu đuợc con khỉ kia là ở đâu kiếm được. Hắn lúc này đã xem nó là đồ vật trong túi của mình. Chờ Bạch viên c·hết đi, hắn liền thu lấy.

Nhưng chuyện sau đó liền làm Bộ Thiên Phong tiếp tục ngẩn người. Tưởng chừng như Bạch viên chỉ có thể để lôi hồ nướng chín. Bỗng bên ngoài da của Bạch Viên lúc này bỗng mọc ra từng lớp lân phiến đỏ thẫm. Lân phiến nhanh chóng bao lấy toàn thân Bạch Viên như một bộ hỏa giáp. Bạch Viên gầm lên 1 tiếng lớn, vang thấu trời xanh, nó mạnh mẽ dùng nhục thân của mình đối kháng lại lôi điện. Lôi điện không thể xuyên phá được hỏa giáp của Bạch viên mảy may, sau một lúc liền tán đi.

Bộ Thiên Phong trợn mắt, hắn không nghĩ đến trong phút chốc cục diện lại thay đổi. Hắn chăm chú nhìn đến lớp lân phiến hỏa giáp. Tự hỏi con Bạch Viên này rốt cuộc là Linh thú gì, tại sao trên cơ thể lại xuất hiện Lân phiến. Thứ này không phải chỉ tồn tại trên Long xà nhất tộc thôi sao. Con khỉ này rốt cuộc là chủng loại Linh thú nào.

Mắt Bộ Thiên Phong phát ra ánh sáng hừng hực, Linh thú này hắn muốn, đợi nó độ kiếp xong suy yếu, cũng là thời cơ tốt để thu phục. Hắn nhìn lên bầu trời đợi đợt lôi kiếp thứ ba đổ xuống.

Cùng lúc Võ Văn sử dụng Vạn Thú luyện thể quyết, ở sâu dưới Biển Đông, 1 cặp mắt cổ lão đồ đằng dần dần chầm chậm mở ra. Một giọng nói trầm lắng mang chút t·ang t·hương vang lên:

“Vạn thú luyện thể quyết, là hắn sao?” Nói rồi thân ảnh cổ lão liền biến mất tại chỗ.

Ở trên bầu trời lúc này, Bộ Thiên Phong sợ hãi run giọng nói:

“Không thể nào, tử sắc thần lôi, hoàng giả chi kiếp.”

Chương 122: Tử sắc thần lôi