Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Xuyên Mộng Giả
Unknown
Chương 140: Can Mộc
Trong lục phủ ngũ tạng của Võ Văn lúc bấy giờ, chỗ gan mật lúc này phát ra thanh quang rực rỡ, nơi đó bây giờ phát sinh 1 đoạn rễ cây bám chặt vào gan của hắn. Võ Văn có thể cảm thấy thứ rễ cây này tương liên với hắn vô cùng, giống như đầu nguồn sinh mệnh. Đồ vật này là gì?
Giống như cảm nhận được thắc mắc trong lòng Võ Văn, Diệp Lăng ở bên cạnh khẽ nói:
"Ngũ hành tương sinh, Mộc tương ứng Tạng Can, Mộc nguyên tố cũng biểu hiện cho sinh mệnh, đồ vật trong người chúng ta hiện tại chính là Can Mộc, hay còn gọi là Sinh mệnh chi Mộc.”
Võ Văn ngẩn ra, hắn cũng cảm nhận được sở hữu đồ vật này, sinh mệnh của hắn dường như có đề thăng lên, hắn cảm nhận được thọ nguyên trường lên 1 đoạn.
Diệp Lăng cong môi lại tiếp tục nói:
“Không chỉ riêng thọ nguyên, sinh mệnh lực cũng là tăng lên.”
Nói rồi hắn ta liền rạch nhẹ lòng bàn tay, ngay lập tức v·ết t·hương liền khép lại, da non hiển hiện.
Võ Văn trợn mắt, có cảm giác giống Thái Dương lực của hắn, nhưng lại có chỗ không giống.
Võ Văn trầm tư một lúc khẽ nói:
“Trên đời không có bánh ngọt từ trên trời rớt xuống, bọn hắn giúp chúng ta luyện tạng là có mục đích gì?”
Diệp Lăng cười tà:
“Ha ha, ta cũng không rõ ràng, chỉ biết có chỗ tốt là được, huynh đệ có thắc mắc cứ hỏi bọn hắn.”
Võ Văn nghe vậy liền không đáp, hắn cũng không điên.
Lúc này khi trở về phòng, trong phòng đồ ăn liền chất thành đống. Sơn hào hải vị đều đủ.
Võ Văn nhìn bàn đồ ăn cũng nheo mày, nếu bình thường, hắn cũng không ngại ăn một chút, có Thái Dương lực, độc vật cơ bản hắn đều có thể hóa giải. Nhưng giờ ‘Dương’ tự bị khóa chặt, hắn cũng không dám ăn lung tung.
Rất nhiều người đều chọn lựa giống Võ Văn, họ cũng không chắc đồ ăn có bỏ gì vào hay không. Nhưng vẫn có vài cá nhân khác biệt. Tiêu biểu chính là Tửu Điên Tử, Đỗ Vương và Hạ Trung Kiên.
Một cái chỉ cần đồ nhắm rượu, không cần mạng, hắn thản nhiên ăn không một chút e ngại.
Còn về phía Đỗ Vương thì cười lớn nói:
“Cuộc đời vốn là một canh bạc, chỉ một chút đồ ăn cỏn con ta còn không dám ăn thì còn xứng đổ bạc sao.” Nói rồi liền cầm lên tảng thịt bò ăn ngấu nghiến.
Hạ Trung Kiên vốn là 1 kẻ ham hư vinh, liền đứng ra muốn làm kẻ đầu đàn thử đồ ăn giúp mọi người. Võ Văn lắc đầu, tên này nhất định có ngày sẽ c·hết vì sĩ.
Ngay lúc Võ Văn chuẩn bị quay về chỗ ngồi. Phía trong thức hải hắn, tảng đá màu đen kia khẽ run lên, năng lượng truyền vào đôi mắt của Võ Văn. Võ Văn giật mình, đôi mắt lúc này giống như có thể nhìn thấy cả phân tử. Hắn nhìn đến đống đồ ăn trên bàn, ngay lập tức xem thấu toàn bộ kết cấu của nó. Khẽ thốt lên trong lòng: ‘Đồ ăn này không có độc’.
Võ Văn ngẩn ra, diệu dụng như vậy. Hắn tự hỏi tảng đá màu đen kia rốt cuộc là thứ gì, X quang hiển vi siêu cấp sao?
Sau đó trong ánh mắt ngỡ ngàng của nhiều người liền đi đến bàn ăn, cầm lấy 1 cái đùi dê nướng mà nhai ngấu nghiến.
Diệp Lăng thấy cảnh này chợt giơ ngón tay cái lên với Võ Văn kinh hô:
"Huynh đệ, ta cũng không nghĩ đến huynh đệ lại đảm phách đến vậy, là ta đã nhìn nhầm huynh.”
Võ Văn trợn mắt rất muốn nói : ‘Đảm phách cái đầu ngươi, nếu không phải lão tử có hack, cho tiền lão tử cũng không dám ăn.’
Cùng lúc Chân Thạch rung lên, phía bên ngoài thanh niên áo xám cũng chợt có cảm ứng. Hắn ta nhíu mày quét thần thức vào bên trong ngục giam tự hỏi:
"Vừa rồi là thứ gì rung động.”
.....
Một đêm yên bình trôi qua. Có vẻ vì số lượng người sống sót cũng không còn nhiều. Cả đám liền bình tĩnh hơn nhiều.
Tống Ngọc Vũ cũng rất biết điều, chủ động trốn tránh Võ Văn rất xa, chọn vị trí gần Cảnh Ngục. Hắn không phải kẻ ngu. Đã kinh qua một lần. Hắn biết Võ Văn mạnh một cách bất thường, hắn vốn dĩ không phải là đối thủ.
Rất nhanh Cảnh Ngục đội trưởng lại đến mang 14 người lần nữa đến hội trường.
Nơi này gã áo trắng Ngũ sư huynh đã đứng chờ sẵn nơi đó. Vẫn nụ cười ngạo mạn ở trên môi nói:
"Đã kinh qua ải thứ nhất, các ngươi có thể cũng đã đoán được ải thứ 2 sẽ là gì.”
Võ Văn nheo mày đã có chút suy đoán. Không gian bỗng chốc nóng lên vô cùng, không gian bị xé toạc ra 2 bên, hơi nóng tràn ra bên ngoài.
Nhìn thế giới ngập tràn biển lửa ở bên kia, cả đám người tê cả da đầu, đổ mồ hôi đầm đìa.
Gã áo trắng cười lớn:
"Không sai, Luyện Ngục ải thứ hai chính là Luyện Ngục chân chính thực sự, Hỏa ngục.”
Cả đám người nghe thấy gã nói, khuôn mặt trở nên tái nhợt, sợ hãi.
Gã áo trắng như đạt được mục đích chấn nh·iếp toàn trường, khuôn mặt hưng phấn cười lạnh:
“Cũng như ải thứ nhất, các ngươi chỉ cần sống sót vượt qua liền thắng.”
Có người nhìn thấy biển lửa, trạng thái có chút hỏng run rẩy nói:
"Biển lửa như thế này làm sao mà sống sót, sợ rằng vừa vào trong liền bị đốt c·hết.”
Thanh niên áo trắng cười nhạt:
“Không cần phải lo lắng, trong đây không phải chỉ toàn là lửa, chỉ cần các ngươi có đại khí vận liền sống qua, sống khỏe nữa là đằng khác.”
Nhưng gã kia đã không giữ nổi bình tĩnh, bàn tay chỉ vào gã Ngũ Sư huynh nói:
"Dối trá, ngươi chính là muốn chúng ta đi c·hết hết.”
Ngũ sư huynh nhíu mày, khẽ “Hừ” 1 tiếng. Ngay tức khắc gã Cảnh ngục đội trưởng liền xuất hiện bên cạnh gã kia. 1 cái thủ cấp nhanh chóng bay lên. Người kia tới c·hết cũng không cảm nhận được điều gì.
Gã áo trắng giọng rét lạnh nói:
"Vào hay không, không phải do các ngươi quyết định. Vào còn có thể sống, nhưng không vào thì nhất định C·hết.” Hắn ghì giọng thật mạnh chữ c·hết làm kh·iếp đảm cả đám người.
Bất chợt lúc này Võ Văn chợt giơ tay nói: “Ta vào trước.”
Cả đám người nghe thấy lời của Võ Văn chợt ngẩn ra. Mọi ánh mắt đổ dồn về hắn.
Võ Văn không nói 2 lời, từng bước đi đến lối vào Linh Cảnh. Diệp Lăng lúc bấy giờ tiếp tục giơ ngón tay về phía Võ Văn nói:
“Huynh đệ, ta thật ngưỡng mộ huynh đệ như trường giang đại hải.”
Võ Văn lúc bấy giờ vô cùng bình tĩnh, thực chất không phải là vì đảm phách hắn lớn, muốn làm tiên phong cho mọi người. Mà thực tế có 2 vấn đề làm hắn chủ động xung phong.
Thứ nhất, hắn cảm nhận được rõ ràng bên trong Linh Cảnh này có thứ gì đó đang kêu gọi hắn. Không chính xác chính là đang kêu gọi ‘Dương’ tự đang bị khóa kín của hắn. Hắn cũng cảm nhận được 2 cái khiếu tâm đang bị che lấp kia cũng có rung động. Ngũ hành tương sinh, nếu Mộc tương ứng Tạng Can, thì Hỏa chính là tương ứng Tạng Tâm.
Thứ hai chính là đêm qua Võ Văn đã thử kết nối với tảng đá màu đen trong thức hải, kết quả là vô cùng thông thuận, đồ vật kia vậy mà ngoan ngoãn vô cùng cho hắn sử dụng, lúc đó hắn cũng có chút ngơ ngẩn.
Vừa rồi Võ Văn đã sử dụng tảng đá màu đen kia phân tích nguyên tố hỏa ở bên trong. Kết quả làm hắn có chút bất ngờ. Hắn chợt nhận ra, lửa này cơ bản chỉ có thể đốt c·hết người thường. Còn đối với Võ giả, chỉ là có chút nóng mà thôi.
Nên hắn không suy nghĩ liền đứng ra làm người đầu tiên. Nhưng trong mắt người khác, hắn không khác nào là dê đầu đàn. Hắn cũng không điên đi giải thích với bọn họ.
Đứng tại cửa vào Linh Cảnh, Võ Văn không suy nghĩ nhảy vào bên trong trong ánh mắt ngỡ ngàng của mọi người.
2 cái nữ nhân tại hiện trường lúc giờ là Liễu Hạ Hạ và Chu Linh, ánh mắt bỗng xuất hiện 1 tia linh quang dị sắc.