Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 143: Liên tục thu hoạch

Chương 143: Liên tục thu hoạch


Võ Văn đưa mắt nhìn đến, nơi này bỗng nhiên xuất hiện một q·uả c·ầu l·ửa lớn đỏ rực.

Cẩn thận xem xét một chút, hắn liền nhận ra, chính là thứ này kêu gọi hắn đến.

Võ Văn không vội tiến đến, ngay lập tức liên kết với Chân Thạch ở trong đầu, muốn xem xét bản chất của thứ này.

Nhìn qua một chút Võ Văn ngẩn ra.

.....

"Hỏa bản nguyên” Tiểu Ngư khẽ nói.

"Thứ này chính là đồ tốt, nó cũng chính là hạch tâm của Linh Cảnh Hỏa Pháp này.” Tiểu Ngư có chút tấm tắc.

......

Võ Văn đã nhìn ra đồ vật này chính là trung tâm phát ra hỏa năng cho toàn bộ nơi này. Hắn khẽ thốt:

“Hỏa nguyên tố thật nồng nặc.”

Đúng lúc này ‘Dương’ tự chợt động. Nó hóa thành một vầng thái dương nhanh chóng xông vào bên trong hỏa cầu. Võ Văn giật mình.

Hắn giật mình nhận thấy Dương quyết đang tự mình vận hành. ‘Dương’ tự có liên kết chặt chẽ với Võ Văn, hắn ngay lập tức nhận thấy ‘Dương’ tự đang lớn mạnh dần lên. Võ Văn có chút giật mình.

Theo ‘Dương’ tự lớn mạnh dần lên, Võ Văn cũng nhìn thấy hỏa cầu đang suy yếu đi dần dần. Hắn chợt nhận ra là ‘Dương’ tự đang cắn nuốt lấy hỏa cầu. Kỳ quái là hỏa cầu cũng không có chống cự, mặc cho ‘Dương’ tự cắn nuốt.

Thời gian dần trôi qua, Võ Văn cảm giác được lực lượng của ‘Dương’ t·ự v·ẫn đang được kéo lên, không có dấu hiệu dừng lại.

......

Ở bên ngoài lúc này, thanh niên áo xám đang trầm tĩnh, phút chốc bỗng trợn mắt, hắn nhanh chóng phóng đi, biến mất tại chỗ.

Thanh niên áo trắng cũng giật mình, ngay lập tức phóng người theo, không hiểu đã xảy ra chuyện gì.

......

Một lúc sau Võ Văn cảm nhận được ‘Dương’ tự dường như đã bão hòa, không có dấu hiệu tăng lên. Dường như nó đã no bụng. Võ Văn nhanh chóng gọi nó trở về.

‘Dương’ tự lúc này liền xông trở lại trên đầu Võ Văn. Chứng kiến nó trở lại lúc này, Võ Văn chợt giật cả mình. Bởi vì lúc này trên đầu Võ Văn chợt xuất hiện đến 2 vầng mặt trời. Võ Văn tròn mắt, rõ ràng vừa rồi chỉ có 1 mặt trời thôi mà.

Nhưng sau khi xem xét 1 lúc Võ Văn chợt thở ra, 2 vầng thái dương này rõ ràng đều nghe hắn sai sử, lực lượng cũng tăng lên mấy phần. Hắn khẽ cười lớn. Đây chẳng lẻ là ‘Dương’ tự tiến hóa sao.

Sau đó Võ Văn suy nghĩ đến gì đó. Truyền thuyết trung hoa cổ 10 mặt trời. Thứ này có liên quan gì đến ‘Dương’ tự hay không. Nhưng hắn nhớ rõ truyền thuyết đó 10 mặt trời là 10 đứa con kim ô của Đế Tuấn. Là sinh vật sống, không giống như ‘Dương’ tự ngoại hiển của hắn, khác biệt rất rõ ràng.

Võ Văn nhìn lại hỏa cầu, rõ ràng nó đã nhạt hơn so với khi nãy rất nhiều. Nhưng Võ Văn cảm nhận rõ, ‘Dương’ tự của hắn hiện tại đã đến biên giới, không thể nào tiếp tục ăn tiếp.

Võ Văn không phải kẻ ngu ngốc, hắn nhận thấy dường như việc hắn đến đây, thu hoạch được năng lượng này là có người tính toán hắn. Ánh mắt không khỏi đảo nhìn xung quanh.

......

Thanh niên áo xám tro khuôn mặt âm trầm nói:

“Hỏa bản nguyên vừa rồi bị xâm hại, không hiểu sao nó liền bị mất đi 4 phần hỏa nguyên tố.”

Thanh niên áo trắng nghe vậy, khuôn mặt liền trở nên xanh mét:

“Làm cách nào lại vậy, không được, nếu chuyện này rơi đến tai tông môn, chúng ta nhất định sẽ bị trách phạt.”

Gã áo xám nghĩ đến gì đó liền nói:

"Không cần phải quá lo lắng, chỉ cần chúng ta thu hoạch được nhiều hơn, lấy công chuộc tội, tông môn vẫn sẽ ban thưởng hậu hĩnh.”

Thanh niên áo trắng nhăn mặt:

"Tam sư huynh làm cách nào, ngươi cũng biết 1 lần Luyện ngục tối đa chỉ có thể luyện được 1,2 viên nhân....”

Hắn ta chưa kịp nói hết câu, liền bị gã áo xám ghì chặt miệng nói:

“Câm miệng.”

Thanh niên áo trắng ngay lặp tức biết bản thân lỡ lời, đây là bí mật trọng đại.

Tam sư huynh lúc này lạnh nhạt nói:

"Hỏa bản nguyên yếu đi, nộ hỏa cũng theo đó suy yếu, tâm ma nới lỏng, sẽ có người tận dụng thời cơ lấy lại tỉnh táo.”

Vừa dứt lời, Linh cảnh liền có rung động. 1 cái bóng người rơi trên mặt đất. Chính là Diệp Lăng. Hắn lúc này nhíu mày nói:

“Tâm ma thiệt đáng sợ, hại lão tử xém nữa liền sợ mất mật.”

Đỗ Vương cũng rơi xuống ngay sau đó, hắn tức giận nói:

“Hừ, thế giới có giàu có đến cỡ nào, con người làm sao có thể chạy thoát được hết thói hư tật xấu. Xém nữa ta đã bị lừa.”

Thanh niên áo xám nhìn thấy cảnh này không cảm thấy lạ. Chỉ là lần này có lẻ phán đoán của hắn liền sai. Số người sống nhất định vượt trên 5 người.

Võ Văn không biết rằng nhờ hành động của hắn, vô tình liền cứu sống nhiều người.

.....

Võ Văn lúc này đang suy nghĩ làm sao thoát khỏi nơi này. Bỗng nhiên nơi trái tim của hắn, 2 khiếu tâm bỗng rung động liên hồi hót lên 1 tiếng. Võ Văn ngạc nhiên ngay lập tức cảm nhận được. Băng sương che lấp khiếu tâm lúc này cũng đã tan ra. Võ Văn ngẩn người.

Cùng lúc này cơ thể hắn, Luyện Tạng Tâm cũng tự hành vận chuyển. Nơi quả tim, một ngọn lửa dấy mạnh lên. Võ Văn kinh hãi nhận ra, nơi ngọn lửa thiêu đốt, một cái khiếu ngấn đang dần được thành hình.

.....

“Tam sư huynh, Luyện Tạng Tâm liền có thể giúp bọn hắn mở ra khiếu tâm sao?” thanh niên áo trắng nghi ngờ hỏi.

Gã áo xám lạnh nhạt nói:

“Luyện Tạng Tâm không giống như Đan Quả, có thể ngay lập tức nước chảy thành sông mở ra khiếu tâm, nó chỉ đơn thuần tạo ra 1 cái tâm vết, giúp ngưòi ta theo thời gian dễ mở ra khiếu tâm hơn thôi, vạn người may ra chỉ có 1 người vừa mở ra tâm vết liền có thể trực tiếp khai khiếu.”

....

Bọn hắn không biết rằng ở trong Linh Cảnh lúc này, Võ Văn vừa tạo ngấn, linh lực như l·ũ q·uét liền xông phá tâm mạch hắn. Ngay lập tức muốn trùng kích Tâm vết.

Tiểu Ngư nhìn thấy cảnh này liền giật mình, ngay lập tức kinh hô trung niên tóc lam:

“Sư tôn, mau để hắn dừng lại, hắn chưa bước vào Đan Cảnh, lại để hắn mở ra 3 cái Khiếu Tâm, đây là muốn c·hết.”

Lạc Vô Thủy khoát tay, ánh mắt toát ra vẻ lạnh lùng:

“Hắn nếu gánh vác vận mệnh Nam Hoang, khiếu tâm này nhất định phải mở.”

Tiểu Ngư nghe vậy liền kinh hồn bạt vía nhíu mày, gánh vác vận mệnh Nam hoang, đây là kỳ vọng lớn đến nhường nào. Hắn có chút há hốc mồm.

Tiểu Ngư không biết rằng Võ Văn không chỉ một mình sư tôn hắn đặt kỳ vọng. Còn có 3 bậc tiền bối sánh ngang Lạc Vô Thủy giao phó trách nhiệm.

Nếu Võ Văn biết chuyện này nhất định sẽ chỉ các lão quái vật mà mắng to, ai cần các ngươi giao phó trách nhiệm. Lão tử chỉ muốn sống 1 đời bằng yên vượt qua.

Hiện tại lúc này quả tim của Võ Văn bành trướng tột độ. Máu huyết như vạn mã bôn đằng liên tục luân chuyển, huyết mạch phình to muốn bể nát.

Kinh khủng là cơ thể dường như không chịu nổi. Thất khiếu dần chảy ra từng giọt máu tươi. Hắn không khỏi nhớ đến lần kia đối mặt với Đại Xà. Nhưng cơ thể hắn bây giờ còn quá tải hơn so với lần đó.

Tiểu Ngư nhìn thấy cảnh này khẽ kinh hô:

"Sư tôn dừng lại đi, từ cổ chí kim, không có ai chưa bước vào Đan Cảnh có thể mở ra 3 khiếu tâm, cứ tiếp tục như vậy, hắn sẽ c·hết.”

Lạc Vô Thủy vẫn trầm ngâm, không đáp.

Dị biến chưa dừng ở đó. Ở cách đó không xa, một cái người toàn thân nhuỗm máu, bàn tay ôm lấy đao tước từng bước đang đi đến chỗ của Võ Văn. Hắn khẽ cười lên khặc khặc hưng phấn nói:

"Mùi huyết tinh này, là ngươi.”

Chương 143: Liên tục thu hoạch