Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 145: Hoang Cổ lực lượng

Chương 145: Hoang Cổ lực lượng


Lạc Vô Thủy nghe thấy câu chửi của Võ Văn lập tức nhăn mặt khẽ bóp tay.

Võ Văn ngay lập tức cảm thấy thể nội trở nên băng hàn đau xót. Hắn làm sao không biết bản thân vừa lở lời. Hắn vội chắp tay lên không trung:

"Tiền bối, là vãn bối lỡ miệng, tiền bối đại nhân đại lượng không cần trách phạt vãn bối.”

Vừa dứt lời, Võ Văn khẽ nghe được một tiếng 'Hừ’ vang lên làm hắn giật thót. Sau đó cơn đau trong thể nội chợt rút đi.

Võ Văn khẽ thở ra một hơi. Hắn dường như đã xác định được người phong ấn hắn là ai. Chỉ là trong lòng có chút khổ sáp, không biết đối phương ý đồ là tốt hay xấu.

.....

Tiểu Ngư nhìn thấy cảnh này khẽ cười nói:

“Tiểu sư đệ dường như có chút vô sỉ, hắn ta khá thú vị.”

Liền nhìn thấy Lạc Vô Thủy lúc này đang lườm hắn. Hắn nhanh chóng bụm miệng không dám nói nữa. Lửa giận của sư tôn, hắn cũng gánh không nỗi.

...

Võ Văn lúc này liền cảm nhận được phong ấn giam hắn ở nơi này đã biến mất. Thân thể ngay chốc lát liền biến mất khỏi Linh Cảnh Hỏa Pháp.

Một lần nữa rơi xuống hội trường. Võ Văn ngay lập tức nhìn quanh một vòng. Hội trường lúc này bất ngờ chỉ còn 8 người, lần lượt là Diệp Lăng, Đổ Vương, Túy Điên Tử, Chu Tổn, Chu Linh, Liễu Hạ Hạ, Hạ Trung Kiên và một cái người toàn thân trùm đen kín. Võ Văn nhận ra kẻ này chính là tên đi rất gần Đổ Vương.

Một lúc sau, thanh niên áo trắng khuôn mặt hung thần ác sát đi lên. Hắn nhìn chằm chằm 9 người trên đài nói:

“Linh Cảnh Hỏa ngục kết thúc, các ngươi là 9 người còn sống sót.”

Đám người nghe thấy khẽ giật mình, bọn họ vẫn không nhìn thấy 2 người Huyết Đồ, Thẩm Vạn. 2 người này tu vi cao cường, cứ như vậy liền c·hết sao?

Thanh niên áo trắng mở miệng khẳng định nói:

"Không cần nghi vấn, Huyết Đồ, Thẩm Vạn đều đ·ã c·hết.”

Gã Ngũ sư huynh lúc này vô cùng buồn bực. Mặc dù hắn không cách nào xem được chuyện xảy ra trong Linh Cảnh, nhưng tông môn là có cách xác định được sinh mệnh trong Linh Cảnh. Hắn vừa rồi đã kiểm tra qua. Trong Linh Cảnh hiện tại người đều đ·ã c·hết.

Hắn thực sự có chút đau đầu, những tên này, nhất là Huyết Đồ, đều là tông môn cho hắn tài nguyên mua đến. Huyết Đồ còn là kẻ phải bỏ nhiều tài nguyên nhất để mua, lúc này liền c·hết rồi. Hỏa bản nguyên còn tổn hại nghiêm trọng. Lần này hắn thực sự có chút bối rối.

Hắn đảo mắt nhìn quanh 9 người khẽ hỏi 1 câu:

“9 người các ngươi vừa rồi vào trong có kẻ nào nhìn thấy 1 cái hỏa cầu cực lớn hay không.”

Vừa hỏi xong mắt hắn liền híp lại, muốn nhìn rõ biểu cảm của 9 người. Nhưng sau đó liền thất vọng. Cả 9 người đều một bộ không biết là thứ gì.

Võ Văn không ngốc, hắn biết quả cầu đỏ kia chính là bảo vật, mà hắn còn ăn không ít. Nếu để lộ ra liền sinh chuyện, ngay lập tức liền giả ngây giả dại.

Bất chợt lúc này thanh niên áo trắng dường như cảm nhận được gì đó. Hắn đi đến trước mặt Võ Văn, mắt híp lại nói:

“Trên người của ngươi có mùi của Huyết Đồ, ngươi ở trong đó có chạm mặt hắn không.”

Võ Văn giật mình, tên này mũi thính như vậy. Đan cảnh quả nhiên không đơn giản. Nhưng Võ Văn ứng biến cũng rất nhanh:

“Có chạm mặt hắn giao tranh một ít, may mắn liền chạy thoát.”

Gã áo trắng nghe vậy càng thêm nhíu mày. Hắn biết rõ Huyết Đồ rất mạnh. So với Thập Thất Đệ còn mạnh hơn chút ít. Tên này giao tranh với hắn còn chạy thoát được. Hắn có chút không tin tưởng. Đang muốn tiếp tục truy vấn. Khuôn mặt hắn liền khựng lại, gã ta nheo mày, sau đó liền lạnh nhạt nói:

"Các ngươi có thể trở về.” Nói rồi liền bước đi ra bên ngoài.

Thanh niên áo trắng lúc bấy giờ đối mặt gã áo xám tro liền mở miệng hỏi:

“Tam sư huynh tại sao lại ngăn cản ta chất vấn hắn?”

Thanh niên áo xám bình thản nói:

“Chất vấn hắn thì được gì, cho dù hắn liên quan c·ái c·hết của Huyết Đồ, ngươi vẫn phải để hắn tham gia các vòng sau. Chúng ta hiện tại cần phải tận dụng hết tất thảy bọn chúng. Đệ không muốn hoàn thành nhiệm vụ của tông môn hay sao?”

Gã áo trắng nheo mày, hắn cảm thấy Tam sư huynh nói rất có lý. Nhưng vẫn có gì đó cảm thấy không đúng. Hắn chỉ có thể miễn cưỡng gật đầu. Không biết rằng lúc này Tam sư huynh đang cong môi lên.

...

Tác hiện tại đang thất nghiệp nên mỗi ngày sẽ liên tục bạo chương từ 2-4 c, mong lão huynh đệ nào có lòng, ủng hộ cho tác 1 ly cf, để tác có động lực viết, cảm ơn các lão hữu nhiều, mbbank 0825133679. Tác hiện tại đã đến biên giới của sự nghèo.

...

Trong phòng giam lúc này, Võ Văn đang bắt đầu suy tính. Hắn không ngu ngốc liền hiểu được vị tiền bối kia dụng ý.

Vị tiền bối kia rõ ràng, đang muốn hắn tiếp tục kinh lịch các vòng trong Luyện Ngục này mới phong ấn sức mạnh của hắn.

Võ Văn biết rõ vị tiền bối kia đáng sợ cỡ nào, muốn g·iết hắn chỉ là 1 cái trở tay. Trước mắt chỉ có thể tùy cơ ứng biến.

Vì phòng giam lúc này chỉ còn có 9 người, không khí yên ắng đến lạ thường. Chỉ có Diệp Lăng vẫn như thường lệ vẫn lải nhải ở bên tai hắn. Võ Văn lúc này đã nghe riết thành quen. Thỉnh thoảng Đỗ Vương vẫn đi qua rủ hắn đổ xí ngầu nhưng Võ Văn liền giả lơ.

Võ Văn đã đoán được Luyện Ngục ải thứ 3 là gì.

Quả nhiên sáng ngày mai, nhìn thấy một vùng không gian ngập tràn màu vàng đất khô cằn ở bên kia Linh Cảnh.

Linh Cảnh Thổ Pháp.

Mộc sinh Hỏa, Hỏa sinh Thổ. Ải tiếp theo quả nhiên là Thổ pháp.

Lần này 9 người không có vẻ sợ sệt như lần trước. Nhìn không gian này có vẻ an bình hơn nhiều. Cả đám không chần chờ đều bắt đầu bước vào bên trong.

.....

“Tam sư huynh, Thổ pháp có Mị cảnh hay không?” thanh niên áo trắng khẽ hỏi.

Tam sư huynh nhẹ giọng đáp:

“Không, Thổ pháp so với 2 ải kia càng thêm đơn thuần, nhưng lại càng khó vượt qua.”

Thanh niên áo trắng nghe vậy liền ngẩn ra. Hắn cũng không hiểu ý của sư huynh mình.

.....

Võ Văn lúc này đang đứng ở một vùng đại địa mênh mông không thấy điểm cuối.

Phía trên bầu trời đen ngòm tựa như thuở sơ khai, chưa phân tách trời và đất.

Mặt đất một màu vàng xám, phía trên mặt đất xuất hiện vô số điểm nứt nhìn không hết được tầm mắt. Nhìn qua giống như sa mạc thời Viễn Cổ.

Võ Văn ngẩn ra, liền thử ngồi xuống đả tọa tu luyện.

Nhưng giây lát sau, Võ Văn chợt giật mình kinh hãi. Hắn vậy mà không cảm nhận được chút tu vi nào của bản thân. Bây giờ hắn không khác gì một người bình thường cả.

Hắn thử muốn dùng niệm lực nội thị cơ thể, sau đó liền kinh hãi, niệm lực cũng đã biến mất. Sau đó lại muốn liên hệ thức hải liên kết tảng đá màu đen kia cũng không được. Võ Văn trợn tròn mắt, đây là chuyện gì?

.....

Lạc Vô Thủy ánh mắt bình tĩnh nhìn Võ Văn ở trong gương đồng nhẹ giọng nói:

“Hoang Cổ lực lượng.”

Tiểu Ngư lúc này trán đổ mồ hôi. Hắn dường như biết được lực lượng này là gì. Trong lòng không khỏi lo lắng cho tiểu sư đệ.

.....

Sau một lúc Võ Văn chợt nhận ra bây giờ thật sự hắn chính là một người thường. Hắn muốn thử ngồi một lúc nữa xem.

2 canh giờ sau, Võ Văn liền cảm thấy trong người có chút mệt mỏi, hắn biết đây là cảm giác của người thường. Hắn lúc này đã có chút kinh hoảng.

Võ Văn lúc này lựa chọn đứng dậy. Thay vì ngồi đợi c·hết, hắn muốn đi tìm xem có cách nào thoát khỏi cục diện này hay không.

Đại địa mênh mông, một cái thân ảnh nam nhân đang bước từng bước đi về phía trước, mắt hắn phát ra quang huy như muốn chiếu rọi hết thảy bí mật ở nơi này.

Chương 145: Hoang Cổ lực lượng