Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Xuyên Mộng Giả
Unknown
Chương 149: Sống sót
Không gian rung rắc dữ dội, 4 cái thân ảnh theo không gian rơi xuống nền đất làm 5 người ở hiện trường giật mình.
Nam nhân áo trắng ở bên ngoài nhìn thấy 4 người rơi xuống liền ngạc nhiên trợn tròn mắt.
Hắn có chút không tin tưởng Linh Cảnh Thổ Pháp vậy mà cả 9 người đều thông qua.
Chu Linh rơi xuống mặt đất ngay lập tức liền điều tức. Nàng quay đầu khẽ nhìn đến Túy Điên Tử.
Ngay phút giây tưởng chừng như tuyệt vọng nhất. Một cái đại hán khuôn mặt hung thần ác sát liền xuất hiện sau lưng của 3 người, đó chính là Túy Điên Tử.
Hắn không nói một lời liền xách lên cả 3 người đi về phía trước, 4 người vậy mà lại vượt qua được lần này.
Võ Văn lúc này vẫn đang còn trong tình trạng hôn mê sâu, bỗng nhiên cơ thể hắn chợt tự động vận hành. Có ánh sáng màu thanh quang phát ra từ bên trong cơ thể.
Diệp Lăng nhìn thấy cảnh này chợt mỉm cười. Hắn biết đây là Thượng Cổ Luyện Tạng Can Mộc Pháp. Chỉ là không nghĩ đến một cái người hôn mê lại có thể tự động vận hành công pháp.
Cơ thể đang khô nứt nẻ của Võ Văn dần liền lại, huyết sắc dần hiện ra. Chỉ trong chốc lát hắn liền lấy lại ý thức ngồi dậy.
Võ Văn giật mình nói: “Ta vẫn còn sống sao?”
Võ Văn sau đó nhìn quanh đám người. Nhìn thấy Túy Điên Tử đang đả tọa cách đó không xa, hắn liền hiểu ra điều gì đó.
Võ Văn đứng dậy chắp tay:
“Đa tạ.”
Túy Điên Tử khẽ khoát tay nói:
“Không, là ta nợ ngươi một mạng.”
Võ Văn nhẹ mỉm cười. Bất chợt lúc này Chu Linh liền kinh hô:
"Liễu Hạ Hạ, nàng ta c·hết rồi.”
Võ Văn giật mình, ngay lập tức liền xông đến. Hắn giật mình kinh hãi nhìn thấy Liễu Hạ Hạ lúc này ánh mắt đã trắng dã, tim đã ngừng đập. Rõ ràng đã tắt thở.
Chu Linh bỗng nhiên có chút không đành lòng, liền quay đầu đi.
Thanh niên áo trắng nhìn thấy cảnh này khẽ tấm tắc: “Vậy là vẫn có 1 c·ái c·hết đi.”
Chỉ là hắn cảm thấy có chút kỳ quái đối phương vậy mà lại c·hết ở bên ngoài, không phải ở trong Linh Cảnh.
Nhưng ở hiện tại lúc này một cái người không đành lòng thấy chuyện này xảy ra chính là Võ Văn. Liễu Hạ Hạ vì hắn mất máu mà c·hết.
Ngay lập tức Võ Văn liền dựng Liễu Hạ Hạ ngồi dậy. Cả đám người nhìn thấy cảnh này liền giật mình, không hiểu hắn định làm gì.
Chỉ thấy Võ Văn ngay lập tức xé đi lưng áo của Liễu Hạ Hạ.
Chu Linh nhìn thấy cảnh này, liền trở nên mất bình tĩnh hô lớn:
“Người đ·ã c·hết, ngươi còn muốn khinh nhờn nàng.” Nói rồi bàn tay liền ra trảo đánh đến Võ Văn, sức mạnh trong chốc lát bùng nổ đến Giả Đan Cảnh. Làm kinh hãi hết mọi người toàn trường.
Võ Văn lúc này khẽ quay đầu ánh mắt rét lạnh nhìn lấy Chu Linh khẽ hô 1 tiếng: “Cút.”
Một lực lượng không hiểu thấu liền đánh bật Chu Linh văng về phía xa không thể phản kháng.
Võ Văn không quan tâm nàng ta, từ trong người nhanh chóng lấy ra 1 cái hộp gỗ, trong hộp lúc này có 72 chiếc châm bạc.
Chu Tổn nhìn thấy muội muội mình bị tổn thương, ngay lập tức liền nhảy người ra muốn ra tay với Võ Văn. Lúc bấy giờ một cái thân ảnh đại hán liền đứng ra chắn trước mặt hắn làm Chu Tổn chỉ có thể khựng người lại. Chính là Túy Điên Tử.
Võ Văn không chần chừ, 72 cái châm bạc theo hắn ngự khí, nhanh chóng phóng vào người Liễu Hạ Hạ đâm đủ 72 huyệt đạo.
Theo thời gian trôi đi, Võ Văn liên tục đánh pháp quyết, hỏa kình từ cơ thể hắn nhanh chóng xông vào cơ thể Liễu Hạ Hạ ôn dưỡng huyệt đạo.
72 huyệt đạo nhanh chóng tạo thành 1 vòng chu thiên, cứ 8 huyệt đạo sau đó lại cháy lên một ngọn lửa nhỏ. Tổng cộng là 9 ngọn lửa.
Thanh niên áo xám ở bên ngoài nhìn thấy cảnh này mắt khẽ trợn nói:
“Thiên địa thánh y thủ, Cửu Dương châm hỏa.”
Chuyện thần tích sau đó liền diễn ra, cơ thể Liễu Hạ Hạ vốn dĩ đã trắng bệch như không có chút máu nào liền dần trở nên hồng hào. Các cơ quan n·ộ·i· ·t·ạ·n·g vốn dĩ đã dừng hoạt động liền tỏa ra sinh cơ. Trái tim đã ngừng đập bỗng nhiên liền giật một cái. Từng tiếng bình bịch vang lên đánh vào thính giác của từng người.
Cả đám người lúc này đều trợn mắt há hốc mồm, đây là cải tử hoàn sinh sao. Cả đám lúc này nhìn lấy Võ Văn như nhìn một con quái vật.
Liễu Hạ Hạ sau đó khẽ rên nhẹ 1 tiếng. Cả đám dường như xác định được, cô gái này thật sự sống lại rồi.
Võ Văn trán đổ mồ hôi lấm tấm. Vừa rồi thật sự có chút hung hiểm, hắn nhận ra chỉ cần phát hiện Liễu Hạ Hạ c·hết trễ 1 chút nữa thôi, hắn cũng không cứu được.
Còn có 1 điểm bất ngờ, Võ Văn phát hiện ra vừa rồi trong ngũ tạng của hắn, nơi Dạ dày lúc này có một màu nâu đất hiện lên, linh lực của hắn liền hùng hồn hơn trước rất nhiều.
Đây hắn là Luyện Tạng Tỳ Thổ Pháp. Nhờ vậy cứu người liền trở nên vô cùng thông thuận.
Nhìn thấy Liễu Hạ Hạ đã dần bình ổn. Máu huyết đang tái sinh di chuyển thông thuận. Võ Văn khẽ thở ra một hơi.
Hắn sau đó liền té quỵ trên mặt đất, lần nữa thoát lực.
Bỗng nhiên lúc này một cái người mặc áo trắng đi đến trước mặt của Võ Văn. Hắn nhìn Võ Văn híp mắt hằn giọng hỏi:
“Tiểu tử, linh lực của ngươi ám lên hỏa diễm, trong Linh Cảnh Hỏa pháp rốt cuộc ngươi có gặp được một quả cầu lớn màu đỏ hay không?”
Võ Văn đơ người, hắn biết bản thân bây giờ vô cùng bị hiềm nghi. Đang không biết nên trả lời như thế nào?
Lúc này trong hội trường bỗng xuất hiện thêm một cái thân ảnh. Người này mặc toàn thân áo xám, khuôn mặt bình phàm đến cực điểm. Hắn đứng ở đó không hiển lộ rõ hỉ nộ ái ố.
Nhưng khi đối mặt hắn, Võ Văn bỗng cảm giác như toàn thân rơi vào hầm băng, toàn bộ lỗ chân lông đều dựng đứng lên. Trên ót mồ hôi lạnh liên tục túa ra.
Cảm giác áp lực đến kinh khủng kh·iếp. Toàn bộ tế bào trên người báo động cho hắn mau chạy. Người này hắn không có cách nào đối phó.
Người này lúc này nhìn đến Võ Văn, khẽ nhếch miệng cười nhẹ. Nhưng nụ cười đó làm Võ Văn liên tưởng đến nụ cười trăng khuyết đen ngòm trong anime, làm người ta rợn người đến cực điểm.
Chỉ thấy hắn nhẹ nói chuyện với thanh niên áo trắng:
"Được rồi Ngũ sư đệ, không cần phải chất vấn hắn chuyện đó. Trở về đi.”
Thanh niên áo trắng nghe vậy có chút khó chịu, nhưng lại không dám cãi lệnh sư huynh. Hắn buồn bực liếc Võ Văn một cái lại rời đi.
Gã áo xám trước khi đi cũng đánh mắt nhìn Võ Văn 1 cái. Đến khi hắn ta hoàn toàn đi mất, lưng Võ Văn vẫn không ngừng đổ ra mồ hôi.
Võ Văn tự nói trong lòng, tên kia nhất định là quái vật.
....
“Tam sư huynh, sao huynh cứ nhất quyết phải cản ta.” Thanh niên áo trắng đã vô cùng buồn bực.
“Không cần gấp, đợi hắn có thể hoàn thành hết 5 vòng không phải liền có thể mặc cho ngươi nhào nặn sao?” Gã áo xám nhẹ giọng nói.
Gã áo trắng mặc dù không cam, nhưng lại không dám cãi lệnh thanh niên áo xám. Hắn lúc này nghĩ đến gì đó liền nói:
“Tam sư huynh, ải thứ tư theo huynh nói, số người này sẽ c·hết đi phân nửa sao?”
"Không sai.” Gã áo xám khẳng định chắc chắn. Vì đây chính là quy tắc của vòng 4. Nhưng hắn lại nghĩ đến 2 vòng vừa rồi tính toán số người sống của hắn đều sai. Khóe miệng hắn khẽ nhếch lên. Thần thức lần nữa quét đến Võ Văn ở bên trong.