Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 151: Tử cục

Chương 151: Tử cục


Cả đám người ngẩn ra, lại là thề độc, có người đã có chút tin tưởng.

Võ Văn nheo mày, thực sự có chuyện tốt như vậy sao?

Nhưng chuyện gã áo trắng nói ra sau đó liền làm cả đám giật nảy mình, đổ mồ hôi hột.

"Trên đời này không có thứ gì đạt được dễ dàng, nói cho các ngươi biết vào vòng 4 lần này, 9 người các ngươi ít nhất sẽ c·hết đi phân nửa.”

Cả đám sững sốt, khuôn mặt lập tức trở nên vô cùng căng thẳng. Liễu Hạ Hạ khó chịu hỏi:

"Tại sao lại c·hết đi phân nửa?”

Gã áo trắng cười lạnh nói:

“Vào trong tự khắc các ngươi sẽ biết.”

Võ Văn chau mày, cái hắn suy nghĩ tại sao lại là phân nửa. Hắn khẽ nhìn đến Diệp Lăng như muốn dò hỏi rốt cuộc đây là chuyện gì?

Diệp Lăng một bộ không biết lắc đầu nói: “Huynh đệ, ta thật sự cũng không rõ ràng.”

Sau đó cả bọn dưới sức ép của gã áo trắng chỉ có thể bước vào trong Linh Cảnh Kim Pháp. Trước mắt bọn họ chỉ có thể đâm lao thì theo lao, với lại sức dụ hoặc của Kim Linh Khí cũng là quá lớn.

Nhìn đám người mất hút ở trong Linh Cảnh, gã áo trắng nheo mày liếc bóng lưng của Võ Văn.

....

Võ Văn rơi đập xuống nền, vang lên tiếng kim loại va đập bén nhọn. Võ Văn giật mình, nền nơi đây vậy mà lại cấu tạo bằng kim loại.

Hắn đảo mắt nhìn quanh một vòng, chợt kinh ngạc nhìn thấy đây lại là 1 căn phòng bằng kim loại khép kín. Hắn giống như đang ở trong một cái hộp sắt khổng lồ. Võ Văn chau mày, đây là cái thứ gì vậy, lồng giam sao?

Hắn ngay lập tức liền đi một vòng để xem thử căn phòng này rốt cuộc là thứ gì?

.....

“Tam sư huynh, có lẻ bọn chúng cũng không ngờ rằng vòng thứ tư này liền sẽ nhanh nhất, nó chỉ diễn ra trong 2 canh giờ liền sẽ kết thúc” Gã áo trắng cười nhạt nói.

Hôm qua nghe sư huynh nói hắn cũng có chút bất ngờ. Hắn nhớ đến Linh Cảnh Thổ Pháp vừa rồi phải mất đến 4 ngày mới kết thúc. Kim Pháp không ngờ lại nhanh đến vậy.

.....

Võ Văn trợn mắt hốc mồm, hắn đã kiểm tra một vòng cái căn phòng giống như hộp sắt này, toàn bộ căn phòng vậy mà lại cấu tạo từ Kim Linh Khí.

Võ Văn ngẩn ra, không biết nơi này tồn tại bao nhiêu căn phòng giống như thế này, nhưng chỉ khối Kim Linh Khí cấu tạo ra căn phòng này đã là tài nguyên kinh khủng kh·iếp.

Lại nghĩ đến khối hỏa cầu ở vòng 2 kia. Hắn không khỏi suy nghĩ đến thế lực đứng sau lưng 2 kẻ áo xám và áo trắng kia. Đây nhất định là một con quái vật khổng lồ. Võ Văn không biết bản thân đã vô tình va phải thế lực nào, nhưng trực giác báo cho hắn biết đây không phải chuyện tốt lành.

Chuyện đáng sợ còn tiếp tục diễn ra, Võ Văn tinh ý nhận thấy 6 mặt tường cấu tạo từ Kim Linh Khí này đang từ từ co lại. Mặc dù tốc độ vô cùng chậm rãi nhưng thực chất nó đang co lại.

Võ Văn giật mình, theo tốc độ này không bao lâu nữa nó sẽ hoàn toàn ép chặt Võ Văn thành 1 cái bánh thịt lập phương.

Võ Văn ngẩn người, ngay lập tức đứng sát vách tường, tay dựng thành đao, 1 đao toàn lực bổ xuống vách tường. Hắn chính là muốn phá tường thoát đi.

Nhưng ngay lập tức mắt liền trợn, thủ đao chém xuống ngay lập tức gặp phải một luồng phản chấn cực mạnh, chấn cho Võ Văn ngay lập tức thổ huyết tại chỗ.

Võ Văn kinh hãi đau đớn hô: “Đan Cảnh lực lượng”

Chưa dừng ở đó, bức tường sau khi nhận xung lực từ phía Võ Văn, tốc độ co lại càng nhanh hơn trước gấp đôi. Võ Văn há hốc miệng. Đây là tử cục.

8 người còn lại lúc này cũng ở 1 trong căn phòng giống hệt Võ Văn. Khác biệt ở chỗ lúc này mỗi căn phòng liền có đến 2 người trong phòng.

Liễu Hạ Hạ lúc này đang nhìn đến Chu Linh. Diệp Lăng đối mặt Chu Tổn. Hạ Trung Kiên khẽ liếc đến nam tử mặc hắc phục thần bí. Túy Điên Tử ôm lấy vò rượu không nhìn đến Đỗ Vương ở trước mặt.

Diệp Lăng tâm tư vô cùng thông minh. Hắn đã hiểu tại sao gã áo trắng lại nói vòng này nhiều nhất chỉ còn phân nửa người còn sống. Hắn nhìn đến Chu Tổn cười nhạt:

“Chu công tử, có lẻ vòng này muốn thắng thoát ra khỏi nơi này, 2 người chúng ta phải có 1 n·gười c·hết.”

Chu Tổn mắt hiện hàn quang, nhếch miệng nhìn Diệp Lăng.

....

" Thời nguyên thủy khi con người dần sinh ra ý thức, biết săn bắt tìm thức ăn, ban đầu vốn dùng đá nhọn làm v·ũ k·hí, cho đến khi loài người biết dùng đến kim loại. Nó chính là vật thay thế hoàn toàn v·ũ k·hí thô sơ, là thứ bổ trợ châm ngòi c·hiến t·ranh, c·ướp đoạt lên mạnh mẽ. Bản chất của kim loại từ lúc sinh ra chính là dùng để g·iết chóc.” Thanh niên áo xám lạnh nhạt nói.

Gã áo trắng gật đầu, hắn đã hiểu được. G·i·ế·t chóc giành chiến thắng, đó chính là cách để Kim pháp tán thành.

....

Đổ Vương nhìn đến Túy Điên Tử, hắn vốn không phải kẻ ngốc, đã nhìn ra vấn đề. Nhìn thấy Túy Điên Tử, kẻ có cùng tu vi với hắn ở trong đám hắn liền nhận ra hết thảy. Túy Điên Tử cũng đồng dạng.

Đỗ Vương lạnh nhạt xếp bằng ngồi xuống trước mặt Túy Điên Tử cười nhạt:

"Túy huynh, trước khi chúng ta tranh đấu, có thể hay không mời ta một ngụm rượu.”

Túy Điên Tử khuôn mặt trầm lắng. Dường như cũng không nghĩ nhiều, liền nắm lấy hồ lô ném qua cho Đỗ Vương. Hắn là kẻ yêu rượu như mạng nhưng thứ hắn thiệt sự chìm sâu chính là nhưỡng rượu, không phải là uống rượu.

Đỗ Vương ngửa đầu, hớp 1 ngụm rượu lớn, cười sảng khoái: “Rượu ngon, Túy huynh nếu huynh có cơ hội đi ra khỏi đây, nhất định có 1 ngày rượu của huynh liền vang danh bốn bể”

Đỗ Vương nhìn Túy Điên Tử thâm ý nhẹ nói:

"Túy huynh, thật lòng mà nói, ta với huynh đều có chung một hoàn cảnh.”

Túy Điên Tử khẽ liếc nhìn Đỗ Vương, không biết là hắn có ý gì.

“Ta với huynh đều là người bị người nhà không tin tưởng bán đứng.”

Túy Điên Tử nheo mày, không nghĩ đến Đỗ Vương lại biết chuyện của hắn. Lại nghe Đỗ Vương tiếp tục cười nhạt nói:

“Nhưng ta khác huynh, thay vì cam chịu để người nhà bán đứng, ta liền trực tiếp bán họ trước.”

Túy Điên Tử ngẩn ra, hắn đã từng nghe qua Đỗ Vương cầm cả thê nhi, phụ mẫu vào chiếu bạc. Đây là kết quả sao?

Đỗ Vương nói xong hết lời liền ném lại hồ lô cho Túy Điên Tử:

“Túy huynh, ngươi có di ngôn nào muốn để lại có thể nói với ta, vì chén rượu ân tình vừa rồi, ta sẽ chuyển lời đến người nhà của huynh.”

Túy Điên Tử cười nhạt giống như nghe một chuyện cười lớn:

“Ngươi tự tin đến vậy sao, có thể thử xem.” Nói rồi liền giơ tay ra hiệu nhường Đỗ Vương ra tay trước.

Đỗ Vương cười lớn: “Đắc tội.” Thân ảnh của hắn giống như thiễm điện xông đến, Đại Tông Sư Đỉnh Phong lực lượng mạnh mẽ phát ra. Chưởng phong như bài sơn đảo hải đánh tới.

Nhưng Túy Điên Tử lúc này giống như không động, trầm mình tại chỗ. Khi chưởng phong sắp chạm vào người hắn. Túy Điên Tử liền nhẹ vung tay, một cái vung tay tùy ý liền đánh nát hết thảy chưởng phong, dư chấn còn đánh bật Đỗ Vương lùi về phía sau.

Túy Điên Tử nhẹ nhàng ngồi dậy, cho Đổ Vương cảm giác như đứng trước 1 tòa núi lớn đang trở mình.

Đỗ Vương có chút trầm trồ nói:

"Đã từng nghe qua Túy huynh trời sinh thần lực, trước giờ ta cứ nghĩ là do thiên hạ thổi phồng, không nghĩ đến lại là sự thật.” Đỗ Vương cảm giác thấy lực lượng vừa rồi đã vượt qua Đại Tông Sư đỉnh phong thông thường.

Túy Điên Tử lạnh nhạt không đáp. Hắn trời sinh thần lực, giải thích tại sao hắn có thể vác theo 3 người Võ Văn rời khỏi Thổ Pháp một cách đơn giản.

Chương 151: Tử cục