Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Xuyên Mộng Giả
Unknown
Chương 158: Lục căn, bí mật Đệ Tứ Kiếp
Võ Văn cười nhạt nói:
"Nếu ngươi muốn g·iết ta, ta đã không sống được đến giờ.”
Võ Văn ánh mắt nhíu lại nhìn chằm chằm nam tử áo xám:
"Ngươi muốn gì ở ta?” Võ Văn biết đối phương giữ hắn sống là có mục đích chỉ là không biết mục đích của đối phương là gì.
Nam tử áo xám nhẹ đứng dậy, chắp tay về phía sau cười nhạt nói:
"Ngươi rất thông minh, thể phách của ngươi cũng vô cùng quái dị, siêu việt đồng giai, giống như là 1 chỉ yêu thú. Lại còn mở ra được cả tinh thần niệm lực. Thiên tài hiếm thấy.”
Võ Văn giật mình, đối phương phát hiện thể phách của Võ Văn không có gì lạ, nhưng đối phương phát hiện Võ Văn là tinh thần niệm sư liền làm Võ Văn giật mình. Nói rõ từ lúc ban đầu Võ Văn thả ra thần niệm kiểm tra đã bị đối phương nhắm đến.
Nhưng Võ Văn vẫn chưa biết được đối phương cần hắn làm gì.
Nam tử áo xám lạnh lùng nói:
“Không cần phải vội, ngày mai nếu ngươi có thể vượt qua Linh Cảnh Thủy Pháp liền có thể biết nguyên nhân.”
Võ Văn lúc này trên thân bỗng phát ra 1 luồng ý chí dị thường nhìn chằm chằm nam tử áo xám:
“Ngươi không g·iết ta, nhất định ngươi sẽ hối hận.”
Nam tử áo xám điệu bộ khinh thường cười nhạt:
“Vậy sao, ta chờ xem.”
...
Tiểu Ngư nhìn vào hình chiếu trong gương đồng cười lạnh nói:
“Sư tôn, tiểu tử áo xám kia quá cuồng ngạo, ỷ lớn h·iếp nhỏ, để đệ tử ra tay g·iết hắn xả giận cho tiểu sư đệ.”
Lạc Vô Thủy khuôn mặt có chút trầm trọng đáp:
“Ngươi không g·iết được hắn.”
Tiểu Ngư nghe thấy chợt ngẩn ra, hắn đường đường là Hư Thần Cảnh, tiểu tử áo xám kia bất quá là 1 tôn Đan Cảnh, sư tôn lại nói mình không g·iết được. Ánh mắt hồ nghi nhìn Lạc Vô Thủy.
Lạc Vô Thủy lạnh nhạt nói:
“Không phải là vấn đề tu vị, quan trọng tiểu tử kia là ‘Phàm Căn’.”
Tiểu Ngư đơ người ra dò hỏi Lạc Vô Thủy:
"Sư tôn, Phàm Căn không phải là rác rưởi sao?”
Lạc Vô Thủy nhìn chằm chằm Tiểu Ngư:
“Phụ Thân ngươi mất sớm, ngươi 1 lòng trên tu luyện nên có nhiều việc ta vẫn chưa kể ngươi biết. Nay ngươi phá quan đột phá Hư Thần. Ta liền kể ngươi biết bí mật năm đó. Vì sao Hồng Hoang nhân lại kéo đến gây chiến với Nam Hoang chúng ta.”
Tiểu Ngư nghe liền giật mình, vội cung kính đáp:
“Mong sư tôn giúp đệ tử minh bạch.”
Lạc Vô Thủy bình tĩnh hỏi:
“Tiểu Ngư, ngươi đã từng nghe qua Hồng Hoang sát kiếp.”
Tiểu Ngư ngẩn ra vội đáp:
“Thưa sư tôn, đệ tử đã từng nghe qua, sát kiếp thứ nhất chính là Long Phượng Lân tam tộc chiến, sát kiếp thứ hai chính là Vu Yêu 2 tộc đại chiến, sát kiếp thứ 3 chính là Phong Thần chi chiến.”
Lạc Vô Thủy lạnh lùng đáp:
“Không sai, vốn dĩ Nam Hoang chúng ta yên bình, 3 đợt sát kiếp đầu tiên đều không ảnh hưởng đến chúng ta, nhưng đến đợt sát kiếp thứ 4, chúng ta không muốn cũng phải tham chiến.”
Tiểu Ngư ngẩn ra, vội hỏi Lạc Vô Thủy:
“Tại sao lại phải tham chiến? Sát kiếp thứ 4 có phải là tây du hành trình kia không?”
Lạc Vô Thủy nghe vậy liền cười lạnh:
“Tây du tính gì là sát kiếp, chỉ là chiêu trò của Phật Môn mà thôi.”
Sau đó khuôn mặt Lạc Vô Thủy trở nên trầm trọng nói:
“Sát kiếp thứ tư chính là vì Lục Căn xuất hiện.”
Tiểu Ngư liền ngẩn ra, Lục Căn đó không phải là sáu giác quan theo quan điểm Phật Môn sao?
Như hiểu Tiểu Ngư nghĩ gì, Lạc Vô Thủy lắc đầu:
"Lục Căn này không phải Lục Căn theo Phật Môn mà là chỉ đến 6 người.”
Tiểu Ngư giống như bắt được gì đó liền chau mày nói:
“Sư tôn, vừa rồi người nói Phàm Căn, chính là 1 trong Lục Căn sao?”
Lạc Vô Thủy gật đầu.
Tiểu Ngư vẫn không hiểu rõ liền hỏi: “Sư tôn, lục căn đại biểu cho điều gì, tại sao nó lại gây nên sát kiếp?”
Lạc Vô Thủy khuôn mặt trở nên trầm trọng:
“Tiểu Ngư, chuyện này nhiễm nhân quả rất sâu, ngươi hiện tại không cần biết rõ. Ngươi chỉ cần biết, Lục Căn năm đó xuất thế, có 3 tôn sinh ra ở Nam Hoang chúng ta. Mới gây ra Hồng Hoang Nam Hoang chi chiến. Sau cuộc chiến đó đến cả Ngọc Đế Hồng Hoang cũng thân vẫn, thiên đình thiên binh thiên tướng hoàn toàn sụp đổ, Thiên Đình hiện tại mới là do Thiên Nhân tộc cai quản.”
Tiểu Ngư liền giật điếng người.
Lạc Vô Thủy thì càng trầm trọng hơn. Hắn biết sát kiếp đến mỗi thời kỳ lại càng ngắn đi, nhưng không nghĩ đến sát kiếp thứ 5 lại đến nhanh như vậy.
....
Võ Văn lúc này đã bị khiêng đến hội trường, nhìn thấy Linh Cảnh Thủy Pháp mở ra. Thanh niên áo xám ngay tức tháo xích ném hắn vào bên trong.
Trong lòng thanh niên áo xám cảm thấy kỳ quái: 'Tiểu tử này toàn thân man lực, siêu việt đồng giai, nhưng lại không phải là Lục Căn Nhân.’
Võ Văn rơi vào Thủy Pháp lúc này, xung quanh toàn là nước. Võ Văn ngẩn ra, vội ngưng thần nín thở muốn bơi lên trên.
Nhưng sau một lúc liền giật mình nhận ra, bản thân có thể hít thở thoải mái ở trong khu vực nước này mà không hề bị nước vào trong cơ thể.
Vo Vãn nhận ra nguyên nhân là do nơi này cấu tạo từ Thủy Linh Khí chứ không phải là nước thông thường. Nơi này dường như không có mặt nước.
Võ Văn chưa biết nơi này thử thách là gì? ngay lúc này liền nhận ra nước xung quanh dường như nặng hơn trước rất nhiều, 1 luồng áp lực cực mạnh ép chặt hắn lại. Đây là áp suất nước đang tăng lên. Võ Văn tức khắc liền nhận ra đây chính là thử thách.
1 canh giờ trôi qua. Võ Văn lúc đầu còn có thể cử động vô cùng thoải mái, sau một lúc thân thể liền có chút cứng đờ lại. Võ Văn nhận ra áp lực nước lúc này đã có thể so với mấy ngàn mét dưới đáy biển. Nơi mà áp lực nước có thể ép c·hết cả một con cá voi lớn.
Sau đó liền cảm nhận được 1 chút đau đớn tức ngực. Võ Văn giật mình, thể phách hắn mạnh mẽ đến tầm nào hắn liền biết, đến cả hắn còn không chịu nỗi sợ rằng nữ nhân như Liễu Hạ Hạ hay Chu Linh là không có khả năng chống đỡ.
Võ Văn vặn mình, 4 loại Luyện Tạng Quyết nhanh chóng phát ra, Võ Văn nhanh chóng men theo dòng nước mà bơi đi, tốc độ vô cùng chậm chạp.
....
Tiểu Ngư nhìn thấy cảnh này lại ngẩn ra, tiểu sư đệ hắn lại làm cái gì vậy, cái tính tình thánh mẫu này nhất định sẽ có ngày g·iết c·hết hắn. Bản thân mình còn lo không xong lại đi lo cho người khác.
.....
Võ Văn hắn đã di chuyển mười mấy cây số rồi nhưng vẫn chưa thấy bóng dáng người nào, cơ thể vô cùng mệt mỏi, sức ép mặt nước đè đến lúc này, đến cả xương cốt Võ Văn cũng có phần không chịu nỗi. Xương sườn đã xuất hiện vết rạn.
Nhưng hắn vẫn không bỏ cuộc, cơ thể vẫn bơi về phía trước. Võ Văn không biết rằng máu huyết của mình trước đó đã tu luyện đến cảnh giới Huyết Như Thủy Triều, lúc này lại đang tiếp tục thuế biến. Máu huyết lại tiếp tục tinh luyện lại 1 lần.
Trời không phụ lòng người. Võ Văn lúc này đã nhìn thấy 1 người, là Đỗ Vương. Đỗ Vương nhìn thấy Võ Văn đang bơi đến liền giật cả mình. Hắn đang phải khổ sở co mình chống đỡ còn đối phương thậm chí có thể bơi, hỏi sao không giật mình.
Một phần khác nếu Võ Văn muốn trả thù cho Túy Điên Tử, ra tay với hắn lúc này, hắn thực sự không có khả năng chống đỡ.
Nhưng Võ Văn chạm mặt Đỗ Vương chỉ liếc 1 cái khẽ hỏi:
"Ngươi có nhìn thấy Liễu Hạ Hạ không?” Trong 2 người nữ nhân đương nhiên hắn sẽ ưu tiên cứu lấy Liễu Hạ Hạ.
Đỗ Vương ngẩn người, hắn nhớ ra gì đấy liền chỉ tay đến 1 hướng mở miệng nói:
"Ta trước đó có thấy 1 bóng nữ nhân bơi về phía kia, không biết có phải là Liễu Hạ Hạ không.”