Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Xuyên Mộng Giả
Unknown
Chương 160: Tháo bỏ phong ấn
Liễu Hạ Hạ may mắn giữ lại 1 mạng nhưng t·ai n·ạn vẫn chưa buông tha 2 người Võ Văn.
Áp lực nước lúc này lại tăng thêm 1 tầng. Cơ thể Võ Văn ngay lập tức liền cảm thấy có chút quá tải, liền khổ sở chống đỡ.
Võ Văn nhíu mày, áp lực nước hiện tại về lâu dài thậm chí có thể mài c·hết cả Đan Cảnh.
Liễu Hạ Hạ không may mắn đến vậy. Mặc dù Võ Văn đã chống đỡ giúp nàng ta 7 phần áp lực nhưng với 1 người vừa mới sống dậy như nàng ta cũng là không có khả năng kháng lấy.
Khuôn mặt vừa mới nhuận hồng ngay lập tức bị ép đến tái xanh tím tái, trên làn da gân máu nổi lên, cơ thể vừa mới sống lại, sinh mệnh lại đối diện hiểm nguy.
Võ Văn lại lần nữa vô kế khả thi, chưa biết xử lý như thế nào, bỗng chốc cơ thể Võ Văn bỗng trở nên nhẹ bổng, nơi trái tim hắn, 3 cái khiếu huyệt điên cuồng huýt sáo liên hồi.
Dương Tự trong cơ thể bừng sáng, 2 vầng mặt trời phát ra nhiệt lượng, sinh cơ mạnh mẽ. Xương sườn nứt gãy đã liền lại.
Từ trong cốt tủy Võ Văn, lực lượng cội nguồn đã cởi ra. Sức mạnh chảy tràn trong cơ thể.
Võ Văn giật mình liền nội thị lục phủ ngũ tạng, ngay lập tức nhận ra băng sương trong cơ thể lúc này đã hoàn toàn biến mất. Hắn hiểu ra vị tiền bối kia đã cởi ra phong ấn cho hắn.
Hắn vô cùng vui mừng kinh hô: “Đa tạ tiền bối.”
Võ Văn vặn mình cơ thể bỗng chốc liền trở nên to lớn, từng túm lông trắng dần xuất hiện, rất nhanh liền biến thành 1 đầu Bạch Viên to lớn. Phía bên ngoài da từng lớp lân phiến màu đỏ dựng lên. Nhìn qua vô cùng uy vũ. Áp lực nước vốn có thể đe dọa cả Đan Cảnh lúc này không còn đủ sức đè ép Võ Văn.
Cơ thể Võ Văn nhanh chóng bao lấy Liễu Hạ Hạ. Lực lượng đè ép lên nàng ta lúc này ngay lập tức bị triệt tiêu.
Ở bên ngoài Linh Cảnh lúc này, nam tử áo xám khẽ nhíu mày nhìn về hướng Linh Cảnh, hắn vừa rồi liền cảm nhận được bên trong Linh Cảnh bỗng phát ra 1 luồng lực lượng cực kỳ mạnh mẽ.
Một lúc sau, đôi mắt Liễu Hạ Hạ chầm chậm mở ra, nàng ta giật mình nhận ra bản thân đang bị một thứ gì đó lông lá ôm chặt lấy. Liền điên cuồng cựa quậy, gầm thét: “Buông ta ra.”
Võ Văn ngẩn ra, hắn đã hứa với vị tiền bối kia, lúc khẩn cấp mới sử dụng đến Vạn Thú Luyện Thể Quyết.
Lúc này lại lộ ra trước mặt Liễu Hạ Hạ. Võ Văn thở dài, đối phương với hắn có thể xem là sinh tử chi giao, cũng không cần che dấu.
Võ Văn nhẹ giọng nói:
“Không cần sợ, là ta Tiêu Vũ Sinh, đây là công pháp biến thân của ta, áp lực nước lúc này rất mạnh, ta không tiện thả ngươi ra.”
Liễu Hạ Hạ nghe thấy giọng Võ Văn chợt cả kinh: “Là công tử sao.” Ngay lập tức liền từ bỏ giãy giụa, khuôn mặt có chút hồng nhuận.
Sau đó nàng ta nghĩ đến gì đó cơ thể khẽ run lên nói:
“Công tử buông ta ra đi, cơ thể ta vô cùng nhơ bẩn, không xứng để công tử bảo bọc như vậy.”
Võ Văn lạnh nhạt nói:
“Ngươi không cần suy nghĩ nhiều, ta chỉ không muốn ngươi c·hết. Đợi ra khỏi Linh Cảnh ta liền thả ngươi ra.”
Võ Văn nghĩ đến gì đó liền hỏi:
“Vừa rồi ở trong Linh Cảnh, là ai ra tay với ngươi?”
Liễu Hạ Hạ đờ người ra, nàng ta cố nhớ lại lúc vừa vào Linh Cảnh khẽ nói:
"Ta cũng không nhìn thấy là ai ra tay, cơ thể ta vốn có tổn thương nên khi kẻ đó ra tay từ phía sau, ta liền bị chấn ngất đi.”
Võ Văn suy tư một chút khẽ hỏi:
"Ngươi có nhìn thấy ai trước đó không?”
Liễu Hạ Hạ lục lọi trí nhớ liền đáp:
“Khi ta vừa vào Linh Cảnh liền bơi xung quanh để tìm kiếm công tử, vô tình liền chạm mặt 2 người. Chỉ không biết phải 1 trong 2 người ra tay hay không?”
"Là ai?” Võ Văn vội hỏi.
“Là Chu Tổn và Nam tử áo đen.” Liễu Hạ Hạ không che dấu đáp.
Võ Văn chau mày, đúng là hắn có gặp Chu Tổn ở gần Liễu Hạ Hạ.
Hắn có chút khó hiểu, gã thủ ác kia tại sao không trực tiếp g·iết luôn Liễu Hạ Hạ bịt đầu mối. Liễu Hạ Hạ lúc đó rõ ràng không hề có sức phản kháng. Là đối phương khinh thường g·iết nàng ta? Hay đối phương cố kị điều gì đó?
Chu Tổn không phải thủ phạm, Võ Văn cảm thấy gần như không phải.
Thứ nhất nếu hắn là kẻ thủ ác không lý nào sau khi ra tay còn xuất hiện ở gần đó. Nhất định phải trốn đi rất xa.
Thứ 2 khi Võ Văn chạm mặt Chu Tổn khí tức hắn rất ổn định. Không giống như vừa mới cắn nuốt linh khí của người khác.
Cũng có thể là tư duy Chu Tổn khác với người thường, công pháp của hắn cũng đặc biệt khác người, không thể bài trừ, nhưng tỷ lệ này rất thấp.
.....
Nam tử áo xám nhìn vào trong Linh Cảnh, hắn đã cảm nhận được Linh Cảnh sắp hoàn thành.
Cởi ra Huyết Mạch, lực lượng tổng thể của Võ Văn đã vượt qua Đan Cảnh nhất trọng bình thường. Thử thách trong Linh Cảnh không thể làm khó hắn.
Võ Văn cùng lúc này cũng cảm nhận đươc bên trong ngũ tạng, Tạng Thận của hắn lúc này, 1 cái ấn ký công pháp đang dần thành hình.
Không lâu sau, hắn ngay lập tức cảm nhận được Luyện Tạng Thận Thủy Quyết luân chuyển. Tạng Thận lúc này xuất hiện ánh sáng lam nhạt. Ngũ tạng 5 loại ánh sáng cùng nhau sáng lên.
Mộc vi Thanh, Hỏa vi Hồng, Thổ vi Hạt, Kim vi Hoàng, Thủy vi Lam cùng nhau luân chuyển tạo thành 1 vòng chu thiên. Ngay lập tức 5 loại ngũ khí xộc l·ên đ·ỉnh đầu, giống như 1 đóa liên hoa 5 màu.
Tiểu Ngư nhìn thấy cảnh này giật mình hô: “Ngũ Khí Triều Nguyên.”
Mi tâm Võ Văn phát ra ánh sáng, Nhập Thần Tọa Chiếu, Chân Thạch trong thức hải rung động mạnh mẽ, theo Chân Thạch dẫn động, đóa liên hoa 5 màu dung nhập vào thức hải nhanh chóng thôi diễn, 5 pháp quyết dần thai nghén tạo thành 1 pháp quyết mới:
‘Thượng Cổ Luyện Tạng Quyết’
Từng cổ triện thâm ảo chảy xuôi thức hải Võ Văn, Võ Văn ngay lập tức liền trở nên thông thấu hết thảy. 5 màu trong ngũ tạng lại càng thêm sáng rực.
Võ Văn không biết rằng 8 người còn lại trong Linh Cảnh mặc dù đều lĩnh ngộ 5 loại Luyện Tạng Quyết, nhưng chỉ có mình hắn có thể thôi diễn được công pháp hoàn chỉnh.
Lực lượng truyền tống xuất hiện, Võ Văn ngay lập tức biến trở lại thành người. Nhìn thấy Võ Văn từ hình dáng Bạch Viên trở lại thành người bình thường, Liễu Hạ Hạ có chút giật mình.
Võ Văn đã nhắc nhở nàng ta che dấu giúp hắn biến thân. Liễu Hạ Hạ liền lấy mạng ra đảm bảo.
2 người nhanh chóng bị truyền tống ra khỏi Linh Cảnh.
Vừa rơi xuống nền đất, Võ Văn liền trông thấy nam tử áo xám. Hắn ta cũng nhìn thấy Võ Văn, khẽ nhếch miệng.
Võ Văn mắt đảo nhìn xung quanh xem phản ứng của mọi người khi nhìn thấy Liễu Hạ Hạ, người nào khuôn mặt có dị dạng nhất định là kẻ thủ ác.
Kết quả làm Võ Văn nhíu mày, vì ở đây có đến 3 người ánh mắt sinh ra dị dạng khi nhìn thấy Liễu Hạ Hạ còn sống. Mặc dù cả 3 khuôn mặt trở về bình thường rất nhanh nhưng không qua mắt được hắn.
Bất chợt lúc này thất khiếu của Chu Linh chảy ra máu tươi. Thân hình đổ gục xuống sàn. Chu Tổn giật mình vội đỡ muội muội dậy.
Võ Văn nheo mày đi đến nhìn Chu Tổn lạnh nhạt nói:
"Đưa nàng ta cho ta xem.”
Chu Tổn ánh mắt lạnh lùng, nheo mày đáp:
“Không cần, muội muội ta không đến ngươi phải quan tâm.”
Võ Văn híp mắt nhìn Chu Tổn, mỉa mai cười nói:
“Ta đã biết, ngươi vốn dĩ thực sự không hề yêu thương muội muội của mình, cái ngươi muốn chỉ là chiếm hữu.”
Chu Tổn giống như bị vạch trần 1 sự thật trần trụi, khuôn mặt hắn trở nên dữ tợn, gằn giọng căm tức nhìn Võ Văn:
"Ngươi nói bậy bạ gì đó.”
Võ Văn không muốn nói nhiều với Chu Tổn chỉ nhẹ phun 1 chữ:
"Cút".