Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Xuyên Mộng Giả
Unknown
Chương 188: Âm thầm trao đổi
3 người tu vi Đan Cảnh nhị trọng nghe thấy lời nói, tinh thần bỗng chốc cảnh giác.
Võ Văn cười lạnh, muốn hắn tháo ra mặt nạ thì đừng nghĩ, lạnh nhạt nói:
“ Nếu đã không có hảo ý, thì ta xin phép không làm phiền.” Nói rồi liền muốn quay đầu đi.
Nam tử Đan Cảnh tam trọng khẽ hừ 1 tiếng nói:
"Ngươi nghĩ đây là nơi nào, muốn đến là đến, muốn đi là đi.” Không khí trở nên giương cung bạt kiếm.
Võ Văn khí thế không hề yếu, quay đầu nhìn trực diện nam tử Đan Cảnh tam trọng nói:
"Ta muốn đi, ngươi có thể cản ta.”
“Ngươi...” Nam tử Đan cảnh tam trọng tức giận, muốn phát tác.
“Dừng, được rồi Từ Thức, đừng làm ồn nữa.” Khưu Chí Long khẽ giơ bàn tay lên cản lại nam tử Đan Cảnh tam trọng.
Hắn lúc này nhìn đến Võ Văn hỏi:
“2 ngày trước ở trong Đông Thành tróc nã 15 đầu tặc tử chính là ngươi sao?
Võ Văn ngay tức khắc gật đầu. Khưu Chí Long khuôn mặt thoáng chút vui vẻ, lại hỏi:
"Ngươi từ lúc nào nhận thức qua Đỗ huynh đệ?”
“Hôm qua, hắn theo Ngạo gia an bài lên đầu độc cư dân trên ngọn Đà Sơn.” Chuyện này Võ Văn cũng không cần thiết che dấu.
Lúc này 3 cái nam tử Đan Cảnh nhị trọng, có 1 cái chợt lên tiếng:
“Đỗ huynh hôm qua mang lấy thương thế trở về, là do ngươi sắp xếp sao?”
Võ Văn liếc đến người đó nhẹ hỏi:
"Ngươi hẳn là Lương Tống?”
“Chính là ta.” Người kia lập tức gật đầu.
Võ Văn đã nghe Đỗ Trường Không nói qua, Lương Tống giống như hắn, cũng là 1 cái cung phụng của Ngạo gia giống Đỗ Trường Không có thân nhân bị Ngạo gia bắt làm con tin.
Lương Tống nghĩ đến gì đó khẽ hỏi:
“Ngạo lão Tứ là chuyện gì xảy ra?”
Võ Văn không chút gì che dấu liền đáp:
“Hắn là ta g·iết.”
Lời nói ra làm cho cả toàn trường trở nên vô cùng sững sốt. Trong chốc lát Võ Văn liền cảm nhận được mấy cỗ thần thức quét qua cơ thể.
Gã Từ Thức lập tức nói:
“Ngươi nói dối.”
Võ Văn nhìn chằm chằm hắn:
“Ngươi có thể thử xem?” Võ Văn nhìn gã này cảm giác không hề vừa mắt. Chỉ cần hắn dám động, Võ Văn liền phế hắn.
"Câm miệng.” Khưu Chí Long lập tức hô lớn nhắc nhở Từ Thức.
Hắn lúc này nhìn đến Võ Văn sắc mặt đã tốt hơn hẳn đưa tay chỉ về một chiếc ghế nói:
"Huynh đệ, mời ngồi.”
Từ Thức mặc dù có chút không phục nhưng lại rất nghe lời Khưu Chí Long.
Khưu Chí Long vận khí đẩy đến cho Võ Văn một ly trà nói:
"Huynh đệ thông cảm, chúng ta hoạt động vô cùng bí mật, chỉ cần 1 chút rủi ro, toàn hội nhất định sẽ bị Ngạo gia phát hiện. Bọn hắn chỉ là có tâm đề phòng.”
“Ta hiểu.” Võ Văn gật đầu.
"Ngươi là muốn gia nhập vào bọn ta.” Khưu Chí Long hỏi.
“Không, ta chỉ là muốn từ chỗ các ngươi hỏi thêm thông tin về Ngạo phủ.” Võ Văn thẳng thắn đáp.
“Hừ, ngươi dựa vào cái gì để bọn ta cung cấp thông tin cho ngươi.” Từ Thức khó chịu đáp.
“Dựa vào việc ta sẽ hủy diệt toàn bộ Ngạo gia.” Võ Văn ngay lập tức nói ra 1 câu làm rung động mọi người xung quanh.
“Khấu khí rất lớn a.” Nói chuyện là 1 cái khác trong 3 người Đan Cảnh nhị trọng.
Võ Văn nhìn đến hắn khẽ hỏi: “Ngươi tên gì?”
"Ta tên Trương Hán, không biết thiếu hiệp tính danh là gì?” Nam tử cười đáp.
“Ta họ Tiêu.” Võ Văn cũng không che dấu họ của mình.
"Tiêu công tử, thứ lỗi nếu ngươi không gia nhập vào chúng ta, ta cũng không thể cung cấp thông tin cho thiếu hiệp.” Khưu Chí Long nhẹ nói.
“Tốt.” Võ Văn đã muốn đứng dậy rời khỏi.
Bất chợt lúc này cái nam nhân cuối cùng trong 3 nam tử Đan Cảnh nhị trọng lên tiếng, hắn cũng là người có khuôn mặt hòa ái nhất nói:
"Khưu đại ca, nếu Tiêu công tử đã có công lớn g·iết Ngạo lão tứ trả thù cho Trương đại ca, cũng nên thử tin tưởng 1 lần.”
“Ý ta đã quyết.” Khưu Chí Long dứt khoát nói.
Võ Văn tức khắc đứng dậy, trước khi đi khẽ vận khí đẩy ly trà trở về cho Khưu Chí Long.
Nhìn bóng lưng của Võ Văn, Từ Thức lộ ra 1 chút sát ý muốn đứng dậy, ngay lập tức bị Khưu Chí Long giữ người lại.
Căn phòng sau đó 5 người rơi vào trầm mặt. Từ Thức khó chịu mở miệng:
"Đại ca, ngươi tại sao không ngăn lại hắn, nếu hắn là tay sai Ngạo gia, chúng ta liền c·hết hết cả lũ.”
Khưu Chí Long trầm ngâm không đáp, không ai biết là hắn đang nghĩ gì.
Võ Văn sau khi ra ngoài cơ thể liền động thân di chuyển, phóng người nhảy khuất đi, chỉ kịp thấy 1 cái bóng.
Cùng lúc 1 cái bóng người liền xông đến chỗ Võ Văn vừa biến mất thầm hô:
“Người đâu?”
Võ Văn lúc này nằm trên 1 mái nhà khẽ nhìn xuống lẩm bẩm: “Đan cảnh tứ trọng. Quả nhiên không sai.”
Sau 1 lúc thân ảnh của hắn lại tiêu thất trên mái nhà.
1 canh giờ sau, Võ Văn ngồi trong 1 gian phòng tửu lâu như chờ đợi 1 ai đó sắp đến.
Cánh cửa mở ra, 1 bóng người đi vào bên trong. Võ Văn nhẹ cười:
"Khưu hội chủ, đến đúng giờ a.”
Người đến chính là Khưu Chí Long. 2 người chính là bí mật thông tri cho nhau.
Từ lúc nào, chính là do ly trà kia. Ly trà đầu tiên Khưu Chí Long đẩy tới, mặt trên dòng nước ly trà chính là khắc lên 1 dòng chữ: “Di hoa lâu, giờ mùi.”
Võ Văn đương nhiên liền hiểu, Khưu Chí Long chính là muốn trao đổi riêng với hắn. Vô cùng thông minh.
Nhưng Khưu Chí Long càng bất ngờ hơn khi ly trà Võ Văn đẩy về lúc này mặt nước khắc lấy dòng chữ: “Có nội gián.”
Khưu Chí Long nhìn Võ Văn có chút trầm ngâm, không biết phải bắt đầu như thế nào. Võ Văn liền nói trước:
“Khưu hội chủ phải chăng từ lâu đã nghi ngờ tổ chức có nội gián?”
Khưu Chí Long ngẩn ra: “Không sai.”
“Tại sao?” Võ Văn hỏi.
“Trước khi ta là hội chủ, thì hội chủ là một người khác, hắn tu vị còn cao hơn ta, là Đan Cảnh ngũ trọng. Chúng ta lên một kế hoạch chu toàn để g·iết Ngạo lão tứ, nhưng kế hoạch cuối cùng thất bại, hắn bị phản sát. Từ lúc đó ta liền có nghi ngờ” Khưu Chí Long giọng nói phát ra vô cùng căm phẫn.
"Chính là người họ Trương kia.” Võ Văn nhẹ hỏi.
“Không sai.” Khưu Chí Long gật đầu.
“Vừa rồi trao đổi, dựa vào đâu ngươi liền xác định chúng ta có nội gián.” Khưu Chí Long hỏi vào trọng tâm.
Đơn thuần vừa rồi chỉ trao đổi vài câu, hắn tiếp xúc những người kia không biết đã bao lâu, vẫn không cách nào phát hiện ra. Hắn thực sự có chút không tin.
Võ Văn khẽ nhấp lấy ngụm trà nói:
“Ban đầu trước khi ta bước vào An Mệnh đường liền cảm giác được 1 cái Đan Cảnh nhất trọng quan sát, ta cũng không mấy quan tâm, ta biết đó là người của các ngươi, nhưng sau đó lại giật mình cảm giác có 1 cái khí tức còn mạnh hơn rất nhiều đang bí mật quan sát. Ta liền đoán đám người các ngươi vốn dĩ nhất cử nhất động đã bị người khác giá·m s·át.” Võ Văn cười nhạt.
Khưu Chí Long giật mình: “Có chuyện này.”
Võ Văn nhếch miệng, kẻ kia tu vi so với Khưu Chí Long sợ rằng còn nhỉnh hơn chút đỉnh, hắn không phát hiện ra là điều bình thường.
Khưu Chí Long bóp vỡ ly trà trong tay, hắn khó hiểu hỏi:
“Ta không hiểu, nếu bọn hắn sớm cài nội gián trong chúng ta, sao còn để chúng ta sống đến hiện tại.”
“Hẳn là các ngươi còn có chút tác dụng đi. Có thể nội bộ Ngạo gia cũng không thật sự đoàn kết, có kẻ cài nội gián vào các ngươi, giá·m s·át giữ lại các ngươi như 1 quân bài bảo mệnh.” Võ Văn nhẹ gõ tay lên bàn.
Khưu Chí Long giật mình, không hiểu sao hắn cảm thấy giải thích này vô cùng hợp lý.