Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Xuyên Mộng Giả
Unknown
Chương 189: Nội gián là?
"Ngươi nói nội gián là người nào?” Khưu Chí Long vô cùng bức thiết muốn biết.
Võ Văn nhẹ hỏi:
"Cái kẻ cuối cùng trong 3 người ta không biết tên kia, hắn tên gì?” Chính là cái người có khuôn mặt hòa ái nhất.
"Hắn à, tên hắn là Lưu Diệp.” Khưu Chí Long nhíu mày nói.
"Ta đoán là hắn.” Võ Văn nhẹ giọng nói.
"Không, không thể nào, ta tận mắt chứng kiến thê tử hắn bị Ngạo gia người c·ưỡng h·iếp đến c·hết, hắn nhất định không thể nào là kẻ phản bội.” Khưu Chí Long khẳng định chắc nịt.
Võ Văn cười khẩy, đối với một số kẻ tu luyện, thê tử cũng chỉ là vật ngoài thân, đau khổ có thể giả tạo dựng, lợi ích mới là thứ quan tâm hằng đầu.
Đã Võ Văn nói như vậy, ắt hẳn là có lý do, Khưu Chí Long nheo mày hỏi:
“Ngươi tại sao lại đoán là hắn.”
“Có 3 cái lý do.” Võ Văn nhẹ nói.
“Thứ nhất, lần thứ nhất khi ta đề cập đến việc g·iết Ngạo lão tứ, trong 4 người ta phát hiện chỉ có 1 mình hắn ta ngón út khẽ giật 1 cái, bàn chân nhẹ kéo lê.”
“Thì sao?” Khưu Chí Long khó hiểu hỏi.
“Đó là biểu hiện của hưng cảm, là một dạng hưng phấn vì phát hiện ra 1 thứ tốt nhưng phải che dấu biểu hiện ra ngoài bằng cử chỉ.”
Khưu Chí Long ngẩn ra, cái hiểu cái không.
“Thứ 2, khi ta nhắc đến sẽ hủy diệt toàn bộ Ngạo gia, hắn khi đó liền cử động bắp tay lên che nhẹ đi trái tim, che đi bộ phận yếu hại chính là biểu hiện của lo sợ.”
Khưu Chí Long giật mình.
“Thứ 3 cũng là điều làm ta khá chắc chắn hắn là nội gián là vì khi ta muốn bỏ đi, hắn là kẻ duy nhất muốn giữ ta lại. Hắn giữ ta lại là để câu kéo thời gian cho người đến bắt ta.” Võ Văn ánh mắt túc lạnh.
Khưu Chí Long nghe đến đây như muốn ngã ngửa, nếu phân tích của Võ Văn là đúng thì Lưu Diệp chín phần chính là nội gián.
Hắn bóp chặt cánh tay mình như muốn nổi gân xanh lên, vì Lưu Diệp chính là người hắn dẫn tiến vào. Chính hắn là người gián tiếp g·iết hại Trương đại ca của hắn.
Khưu Chí Long lúc này đã bị hận thù che mờ mắt muốn đứng dậy liền bị Võ Văn ngăn lại nói:
“Ngươi muốn g·iết hắn hiện tại.”
“Đúng, ta nhất định phải trả thù cho Trương đại ca.” Khưu Chí Long căm phẫn nói.
“Ngu ngốc, ngươi cho dù g·iết hắn cũng chỉ là bại lộ các ngươi giữa ánh sáng, không còn giá trị đến đó kẻ kia nhất định sẽ thủ tiêu các ngươi.” Võ Văn cười lạnh.
“Vậy nên làm như thế nào?” Khưu Chí Long nhăn trán hỏi.
“Tương kế tựu kế.” Võ Văn nói ra 4 chữ.
Khưu Chí Long nhíu mày, Võ Văn nhẹ hỏi:
“Trước hết ta cần biết toàn bộ thông tin Ngạo gia, thành viên, tu vị, sở thích, còn nữa sắp tới bọn chúng muốn làm gì?”
Khưu Chí Long ngay lập tức lấy ra 1 trương danh sách. Bọn họ không chống lại Ngạo gia, nhưng thông tin lại vô cùng cặn kẽ.
Võ Văn lúc này khẽ để ý đến một cái tên làm hắn sững sốt:
Ngạo Hùng, lục nhi tử của Ngạo Nhiên, hư hư thực thực tu vị Đan Cảnh bát trọng, chưa bao giờ trực tiếp ra tay.
Đan Cảnh bát trọng, Võ Văn thầm hút 1 ngụm khí lớn. Đừng nói bát trọng, lục trọng hiện tại cũng đủ sức nghiền ép hắn.
Khưu Chí Long lúc này thầm nghĩ đến Lưu Diệp nhiều lần can gián hắn không nên động đến lũ sơn tặc gây đứt dây động rừng. Thì ra là hắn có ý đồ. Khẽ cắn vào môi đến rướm máu.
Võ Văn nhìn đến Khưu Chí Long, sau đó lấy ra một mảnh giấy đưa cho hắn nói:
“Tìm giúp ta những đồ vật này.”
Khưu Chí Long nhìn vào danh sách khẽ giật mình hô:
“Ta sẽ cố gắng.”
Trước khi đi Võ Văn khẽ nhắc nhở Khưu Chí Long thêm 1 câu:
“Cẩn thận Trương Hán.”
Khưu Chí Long ngẩn ra khẽ gật đầu.
.....
Võ Văn lúc này đã trở về lại tửu điếm của mình.
An Nhiên nhìn thấy hắn có chút tò mò hỏi:
“Tiêu huynh, hôm nay đi có thu hoạch gì không?”
Võ Văn ném ra bảng danh sách cho An Nhiên.
An Nhiên giật mình, cầm lên đọc qua một hồi liền há hốc mồm:
“Tiêu huynh, đồ vật này ở đâu ra?”
Sau đó nàng cũng chứng kiến đến cái tên Ngạo Hùng hoảng hốt che miệng nói:
“Tiêu huynh, Ngạo gia hiện tại sợ rằng chúng ta là không thể chống lại.”
Nàng nói hiện tại là vì nàng biết tương lai hội Võ Văn nhất định có thể hủy diệt Ngạo gia.
Đã tiếp xúc qua Võ Văn, nàng biết gã này yêu nghiệt khác thường, đối với Võ Văn rất có lòng tin, nhưng không phải là hiện tại.
Nhưng Võ Văn lúc này khẽ nói 1 câu:
“Gia tộc ung nhọt này, trong tháng này ta nhất định sẽ để nó xóa tên.”
An Nhiên che miệng, trong tháng này, chỉ còn gần 20 ngày nữa, làm cách nào?
Nàng lắc đầu, nghĩ rằng Võ Văn quá cường điệu lên thôi. Vẫn còn đấy 1 cái Đan Cảnh bát trọng, chưa đến 1 tháng tu vi tăng tiến đến có thể g·iết Đan Cảnh Bát trọng, nàng không thể tin.
Đan Cảnh mỗi trọng tăng lên biên độ sức mạnh còn cao hơn so với mỗi tiểu cảnh giới Đại Tông Sư rất nhiều.
Khác với An Nhiên, Chu Linh đối với Võ Văn không hiểu liền có lòng tin khác thường. Nếu hắn đã nói ra, chứng tỏ hắn đã có tính toán tường tận.
“Đan cảnh bát trọng sao? Sợ rằng cũng không phải.” Võ Văn trầm ngâm nói.
.....
2 ngày sau, Đông Thành bỗng phát ra vô số tin nóng, làm Võ Giả nghe thấy đều trở nên phát sốt điên cuồng.
"Ngươi nghe tin gì chưa, Lang Phong Lĩnh địa bàn trước đây của Cửu Lang trại ta nghe bảo có dị thạch rơi xuống, biến cả tòa Sơn phong linh khí trở nên vô cùng nồng đậm, sau đó liền xuất hiện vô số kỳ trân dị bảo.”
“Hừ, chắc chắn là đám tàn dư Cửu Lang trại tung tin đồn thất thiệt dụ dỗ Võ giả lên núi.”
“Hừ, ngươi biết cái gì, ta là chứng kiến 1 cái gia hỏa trực tiếp cầm về 1 khỏa Địa Chi Tham, thậm chí còn có gia hỏa thu được 1 khỏa Thiên niên sâm, ta ban đầu cũng là không tin nhưng sau khi lên núi, ngươi biết ta nhìn thấy gì không, ta thấy cả 1 gốc Tẩy Tủy Thảo nhưng đáng tiếc lại bị một cái gia hỏa khác giành mất.”
“Tẩy Tủy Thảo chính là loại linh thảo giúp người ta phạt kinh tẩy tủy cải biến linh căn tư chất trong truyền thuyết sao?”
“Đúng vậy, không thể sai được, ta còn nghe nói có người nhìn thấy 1 khỏa trứng, phía trên trứng có dư ảnh hỏa điễu xuất hiện, sợ rằng chính là Chu Tước Noãn trong truyền thuyết.”
“Chu Tước Noãn, đúng là khoác lác không biết ngượng.”
Tiếng đồn càng lúc càng vang xa, Võ Văn lúc này cùng với 2 người Chu Linh ngồi trong 1 tửu quán khuôn mặt âm trầm.
Đoán được đây là do Ngạo gia tung tin ra nhưng lại không cách nào ngăn chặn lại.
Nhìn thấy Đông Thành mỗi ngày xuất hiện càng nhiều Võ Giả, An Nhiên khuôn mặt vô cùng lo lắng. Nàng bất chợt nghĩ đến chuyện liên lạc với gia tộc.
Võ Văn thầm nghĩ:
Ngạo gia lạm sát Võ Giả vô tội, cho dù giấu tốt đến thế nào, cây kim trong bọc cũng có ngày lòi ra, đến đó chờ đợi Ngạo gia cũng chỉ là một hồi diệt vong.
Những cái Võ giả bề ngoài tầm thường kia ai biết được có khi nào lại ẩn dấu 1 gia thế không hề tầm thường, cho dù hắn không ra tay, đợi cừu hận kéo đến Ngạo gia cũng không có khả năng tồn tại.
Hắn biết điều này nhưng lại không thể trơ mắt nhìn người khác đi chịu c·hết.
Võ Văn đứng dậy, nhanh chóng tách ra khỏi 2 người Chu Linh, hắn bước vào trong 1 cửa hàng rèn khẽ hỏi:
“Lão bản, ở đây có bán cự đỉnh không?”