Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 190: Bị vây g·i·ế·t

Chương 190: Bị vây g·i·ế·t


Võ Văn cũng không trở về tửu lâu, hắn động thân đi về phía tây thành.

Khi nhìn thấy 1 tòa tiểu lâu gọi là Thủy Nhạc lâu, nhanh chóng bước vào bên trong.

Nhìn thấy chưỡng quỹ, Võ Văn nhẹ giọng nói:

"Chưởng quỹ, 1 gian, 4 màn thầu, 17 cân rượu trắng.”

Chưởng quỹ giật mình, ngay lập tức tiến dẫn Võ Văn vào 1 căn phòng.

Nửa canh giờ sau, Khưu Chí Long liền xuất hiện ở bên trong. Hắn lúc này rất tin tưởng Võ Văn, vì bản thân hắn lúc này cũng đã nhận ra bị một cái tu vi nhỉnh hơn hắn theo dõi.

Khưu Chí Long ném đến cho Võ Văn 1 cái bao vải nói:

“Đồ vật ngươi cần ở đây, ngươi là muốn....”

Võ Văn mở ra bao vải kiểm tra, khẽ hài lòng. Sau đó liền ném trở về cho đối phương 1 trăm vạn lượng.

“Những thứ này cũng không khó tìm. Không cần.” Khưu Chí Long muốn từ chối.

“Ta không muốn nợ ngươi.” Võ Văn lạnh nhạt nói.

“Lang Phong Lĩnh phải chăng là 1 cái bẫy?” Khưu Chí Long nhíu mày hỏi.

“Hẳn là vậy.” Võ Văn gật đầu.

“Hừ, Ngạo gia c·h·ó c·hết, bọn hắn rốt cuộc cần nhiều xác Võ Giả như vậy để làm gì?” Khưu Chí Long tức giận vỗ bàn.

"Ngươi dự tính làm gì?” Khưu Chí Long tò mò hỏi.

Võ Văn ánh mắt nhìn đến Lang Phong Lĩnh khẽ nói:

“Ta sẽ lên đó.”

“Không được, trên đó ắt hẳn vô cùng nguy hiểm, bọn hắn nếu có gan để nhiều thiên địa linh vật đến vậy chắc chắn là có hậu thủ.” Khưu Chí Long nhíu mày nói.

Võ Văn đương nhiên biết, nếu hắn dám bước lên trên đó, chờ đợi hắn chính là thiên la địa võng.

.....

2 canh giờ sau, Võ Văn lúc này đã ở bên dưới Lang Phong Lĩnh. Hắn trước khi rời đi đã nói qua với 2 người Chu Linh ở lại đợi, cũng không nói cho 2 nàng ta biết bản thân xông lên Lang Phong Lĩnh. Hắn là muốn một mình hành động.

Võ Văn nhìn lên ngọn Lang Phong Lĩnh, trực giác mách bảo đang có 1 hồi sát cục chờ đợi hắn.

Võ Văn ánh mắt bình tĩnh, sống lưng thẳng tắp bước lên trên.

Trên ngọn Lang Phong Lĩnh lúc này có 3 cái lão già khuôn mặt giống nhau đến 8 phần đang cười lạnh nhìn xuống bên dưới, chính là Ngạo Nhị gia, Tam gia và Ngũ gia. Phía sau lưng 3 người còn đứng dày đặc gần 30 cái bóng người, bọn họ phát ra khí tức cường hãn, toàn bộ đều là Đan Cảnh cường giả.

Ngạo Nhị gia nhìn đoàn Võ giả đang tràn lên Lang Phong Lĩnh cười nhạt nói:

“Đến giờ tàn sát rồi.”

Võ Văn bước đi bên trong rừng, cảm nhận linh khí nơi này quả thực nồng đậm hơn khi trước rất nhiều. Hắn nheo mày, chuyện này là thật. Lại nhớ đến Ngạo gia nội phủ linh khí cũng nồng đậm hơn ngoại giới trăm lần. Đây hẳn là cùng 1 thủ đoạn.

Võ Văn phóng người lên 1 ngọn cây cao quan sát. Niệm lực nhanh chóng thả ra, quét qua 1 vòng ngay lập tức xác định được 1 đồ vât, Địa Chi Tham.

Mục tiêu Võ Văn rất rõ ràng, đã Ngạo gia muốn giăng mồi câu, hắn liền ăn hết mồi.

Võ Văn thân ảnh len lỏi giữa những tán cây, rất nhanh liền xông đến chỗ Địa Chi Tham, chỗ này lúc này đang có 3 cái thân ảnh tranh đấu vô cùng quyết liệt, 3 cái đều là Giả Đan Cảnh.

1 khỏa Địa Chi Tham chính là có thể giúp bọn hắn trở thành Chân Đan cảnh, nên không ai chịu nhường ai, đôi bên đã xuất hiện đổ máu.

Võ Văn lúc này tốc độ nhanh đến bất khả tư nghị xông đến giật lấy khỏa Địa Chi Tham mà cả 3 cũng không kịp làm ra phản ứng.

Cả 3 giật mình nhìn thấy xuất hiện là 1 cái người mang bịt mặt liền ngẩn ra, trong 3 người cái nữ nhân khó chịu nói:

“Bằng hữu, chúng ta là đến trước, ngươi đến sau liền muốn chiếm lấy, có hiểu cái gì gọi là đạo nghĩa.”

Võ Văn quay lại lạnh lùng nói 1 câu: "Cút.”

3 cái người nghe vậy liền tức giận, biết kẻ này không hề tầm thường, nữ nhân hô:

“Liên thủ.” 3 cái người phóng đến t·ấn c·ông vào 3 bộ vị khác nhau của Võ Văn.

Nhưng hắn chỉ nhẹ giơ tay nhấc chân, 3 cái bóng người rơi đập về phía sau. Võ Văn không nói 1 lời liền bước đi.

3 cái người cũng không b·ị t·hương nặng, chỉ là có chút đau khẽ nhìn nhau, bọn họ biết là người kia đã lưu thủ.

Ngay lúc Võ Văn quay người đi trong giây lát đó, có 2 cái bóng đen giống như u linh xuất hiện, 1 kiếm đâm đến ót và tim của Võ Văn, khí tức vô cùng bén nhọn.

Võ Văn như đã biết trước khẽ nói: “Chờ các ngươi.”

2 cái bóng đen sững sốt kinh hãi, nhưng đã chậm, Võ Văn nhẹ nghiêng người liền dễ dàng tránh thoát 2 kiếm của đối phương. 2 bàn tay đưa lên, khung cảnh có chút quỷ dị, giống như 2 cái bóng đen kia chủ động đưa yết hầu đến tay của Võ Văn.

Võ Văn nhẹ vặn tay, 2 cái Đan Cảnh nhất trọng cứ như vậy liền c·hết. Thi thể rơi xuống mặt đất.

3 người kia nhìn thấy cảnh này có chút run rẩy, 2 người vừa rồi khí tức hình như còn mạnh hơn họ rất nhiều, 2 bọn họ ở đây từ bao giờ 3 người bọn họ không hề phát hiện ra.

Võ Văn nhìn đến 3 người nhẹ nói 1 câu: “Bọn họ là Ngạo gia người.” Sau đó liền bước đi.

Võ Văn chỉ muốn nhắc nhở bọn họ 1 câu, chọn lựa tin tưởng, hiểu được vấn đề hay không là việc của họ. Sống c·hết sau đó hắn không quản hết được.

Võ Văn phóng người đi, rất nhanh liền xác định mục tiêu kế tiếp.

Một lúc sau, Ngạo lão nhị lúc này ngồi xuống quan sát xác c·hết của thuộc hạ, khuôn mặt hiện tia cười tà nói:

"Lại thực sự dám đến sao, tốt...tốt.”

Ngạo lão nhị quay đầu nhìn đến lão tam phía sau nói:

"Đến lúc dùng đến nó rồi.”

Ngạo lão tam lập tức gật đầu.

Võ Văn di chuyển giữa rừng, lúc này hắn đã giêt qua 4 cái Ngạo gia người. Nhưng lúc này hắn bỗng cảm giác có chút kỳ quái, giống như bị phát hiện.

Võ Văn ngẩn ra, ngay lập tức liền trốn vào trong bụi cây, nhanh chóng ngụy trang lại. Nhưng cảm giác nguy hiểm lại không hề bớt đi chút nào. Hắn nhíu mày, rốt cuộc là chuyện gì?

Đúng lúc này có 4 cái bóng người không biết từ đâu xuất hiện chém đến Võ Văn.

Võ Văn giật mình vội vàng né tránh, trên người Liệt Thiên phóng ra, 1 đao chém đến 2 cái thủ cấp liền bay lên không trung, nhưng 2 cái còn lại không hề nao núng, tiếp tục dây dưa Võ Văn.

Võ Văn nheo mắt đây là cảm tử quân, đám này không s·ợ c·hết, Võ Văn không hề khoan nhượng dứt khoát chém 1 đao kết liễu 2 cái còn lại. Nhưng lúc này 1 giọng nói chợt vang lên bên tai:

“Con chuột kia, ngươi đây rồi.”

1 cái chưởng phong gào thét đánh đến hậu tâm Võ Văn, hắn phản ứng vô cùng nhanh, trên lưng ngay lập tức mọc ra 1 tầng vảy giáp đỏ hứng lấy chưởng phong.

Dư chấn đập cho Võ Văn văng đập mạnh về phía trước. Vảy giáp bong tróc ra.

“Ồ, không nghĩ đến lại có thể đỡ được ta 1 chưởng, con chuột này quả có chút môn đạo.”

Võ Văn quay đầu, liền nhìn thấy kẻ đến chính là Ngạo lão ngũ, 1 cái Đan Cảnh ngũ trọng.

Võ Văn chưa kịp phản ứng, sau lưng lúc này lại có 1 kiếm chém đến, lực đạo vô cùng kinh khủng. Võ Văn cơ thể cầu sinh sức mạnh bộc phát, ngay tức khắc kinh hiểm né qua 1 kiếm trí mệnh kia. Nơi đó lúc này hiện ra 1 vệt cắt sâu đến mấy trượng.

Bóng người kia có chút ngẩn ra, không nghĩ đến Võ Văn lại né được 1 kiếm đó. Khói bụi dần tản đi, Võ Văn tức khắc nhận ra kẻ này là ai, đây là Ngạo lão Tam, lại 1 cái Đan Cảnh Ngũ trọng.

Trong tức khắc liền bị 2 cái Đan Cảnh ngũ trọng vây công, tình huống vô cùng nghiêm trọng.

Chương 190: Bị vây g·i·ế·t