Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 61: Bạch viên

Chương 61: Bạch viên


C61: Bạch viên

Võ Văn nheo mày, rõ ràng trước kia, bản thân chưa từng gặp qua tên này. Đúng, hắn nhớ rằng cũng chưa từng thấy qua tên này trong đám người phương Bắc. Tên này là lẫn vào lúc nào.

Ngoại hình tên này nổi trội như vậy, không lý nào lại không nhận ra. Chỉ không hiểu sao tên này khi thấy hắn, sát khí lại cường liệt như vậy.

Thanh niên mang hoàng bào nhìn thấy cổ triện 'Dương’ tự trên đầu Võ Văn liền trợn mắt. Không nghĩ đến tên văn sinh này lại là Cửu tự giả. Lại nhìn đến tu vi của Võ Văn liền nhíu mày.

Võ Sư đỉnh phong. Không thể nào, Võ Sư đỉnh phong cho dù kích phát Dương tự tối đa sức mạnh chỉ tăng lên Đại Tông Sư sơ kỳ mà thôi.

Làm cách nào có thể g·iết được Đại Hùng. Hắn nheo mày nhìn chăm chú Võ Văn hằn giọng:

“Ngươi là Cực Chân tu võ giả?”

Võ Văn không đáp. Lúc này tâm hắn có chút loạn. Khí tức tên này mang lại cho hắn 1 cỗ áp bức quá lớn. Đây là chênh lệch không cách nào bù đắp. Trước mặt, sau lưng đều thụ ngăn cản. Tiến thoái lưỡng nan.

Đúng lúc này đầu khỉ con màu xám nhìn thấy thanh niên hoàng bào xuất hiện liền cười “khẹc....khẹc” xông đến.

Thanh niên hoàng bào nhìn thấy đầu khỉ này xuất hiện, ánh mắt hiện vẻ chán ghét. Hàn ý nói:

“Hừ, s·ú·c sinh nhơ bẩn.”

Liền phất tay, đầu khỉ con thân hình liền vỡ nát, c·hết không toàn thây, máu văng tung tóe.

Đàn khỉ nhìn thấy khỉ con bị g·iết, cả đàn liền tức giận. Tiếng “Chi...chi” vang lên in ỏi. Cả đám khỉ mắt hiện tơ máu, xông về phía thanh niên mặc hoàng bào.

Thanh niên mặc hoàng bào đôi mắt hiện sát ý cường liệt:

“Muốn c·hết.”

Nói rồi hắn liên tiếp tung ra vô số quyền phong. Liên tiếp từng con khỉ b·ị đ·ánh nổ ra thành 1 bãi máu tươi. Tiếng kêu la tràn lan, thất thanh. Chính là t·hảm s·át 1 phía.

Đúng lúc này thanh niên bỗng cảm thấy báo động. Liền giật mình nhảy khỏi chỗ.

Nơi thanh niên vừa đứng, 1 cái thân ảnh đồ sộ không biết từ đâu xuất hiện nhảy giậm xuống. Nền đất bị vỡ ra 1 cái hố to. Đất cát văng tứ tung. Võ Văn cũng giật mình.

Khói bụi tản đi, một đầu Bạch Viên thân cao gần 3 mét xuất hiện. Nó nhìn thấy đồng loại bị tàn sát. Liền tức giận liên tục đập vào ngự: “rầm...rầm” rồi gầm lên 1 tiếng ghê rợn.

Ánh mắt nó tức giận đầy sát ý nhìn chằm chằm thanh niên mặc hoàng bào.

Thanh niên mặc hoàng bào nhìn thấy đầu Bạch Viên xuất hiện có chút giật mình. Cảm nhận được khí tức trên người nó, hắn nheo mày nói:

“Yêu thú Đại tông sư đỉnh phong.” Hắn không nghĩ đến nơi này lại có 1 đầu yêu thú như thế này.

Bạch Viên không cho hắn suy nghĩ, 2 chân bật khỏi mặt đất phóng nhanh đến, 1 quyền như thái sơn áp đỉnh đánh đến.

Thanh niên nhìn thấy, ánh mắt lại bình tĩnh, không hề tỏ ra nao núng cười lạnh:

“Hừ, ngu ngốc.”

Quyền phong như thiết giáp lao đến, hắn chỉ cần lách người liền dễ dàng né tránh. Ngay tức khắc liền tung quyền đánh vào hông của Bạch Viên.

Bạch Viên chậm hơn 1 nhịp liền bị quyền đầu đánh vào người vang lên 1 tiếng như thạch kim v·a c·hạm ken két.

Thanh niên áo hoàng bào liền cảm thấy đau nhói nhăn mặt. Da thịt con Bạch Viên này lại cứng rắn đến vậy.

Nhưng quyền phong vẫn đánh bay Bạch Viên ra xa. Bạch Viên tức giận vùng dậy, gầm lên 1 tiếng.

Thanh niên mặc hoàng bào nheo mày. Hắn mở ra ‘Đế’ tự. Tu vị liền lập tức xông phá 2 tiểu cảnh đạt đến Đại Tông Sư Cực Chân. Vậy mà quyền đầu đụng vào đầu con khỉ trắng này lại đau đến như vậy. Con khỉ này phòng thủ thật mạnh. Da thịt đã có thể so với Đại Tông Sư Cực Chân.

Nhưng ánh mắt gã ta không có chút e ngại, cười lạnh:

“Để ta chơi với ngươi.” Dứt lời, bên người hắn lúc này 1 thanh trường kiếm màu trắng xuất hiện, khí thế kinh khủng, vừa ra liền mang theo kinh phong bức người.

Võ Văn giật mình. Là Uẩn Binh. Mũi kiếm kia, rõ ràng chính là cùng vật liệu với trường thương của Đinh Bộ Lĩnh. Thần kim Ám Bạch Linh.

Bạch Viên nhìn thấy trường kiếm xuất hiện lại không một chút e ngại xông lên. 2 bàn tay thô to vung đến thanh niên. 1 cái quạt tay đều mang theo tiếng gió rít cuồng bạo.

Thanh niên bình tĩnh không vội liền né tránh, mỗi lần lách người liền chém ra 1 kiếm. Kiếm quang chạm vào vai của Bạch Viên phát ra hỏa quang tung tóe.

Thanh niên nhếch miệng, kiếm quang lúc này đã cắt vào da thịt của Bạch Viên 1 chút. Bạch Viên gầm lên đau đớn, huyết tương văng ra ngoài.

Bạch Viên nén đau gầm gừ, 2 tay lại quạt điên cuồng đến thanh niên. Gã ta cười lạnh lại nhảy người tránh né.

Hắn lúc này đứng ở đối diện, huy kiếm khiêu khích bạch viên:

“S·ú·c sinh đến đây, xem thử ngươi chịu được mấy kiếm.”

Đàn khỉ nhìn thấy Bạch Viên b·ị t·hương liền kêu lên ầm ỉ. Điệu bộ muốn xông lên hỗ trợ.

Bạch Viên gầm lên 1 tiếng thị uy, liên tục vỗ ngực rầm rầm. Cả đám khỉ tức thì liền đứng im, lại không xông lên.

Bạch Viên lần nữa lại phóng đến thanh niên, tốc độ có phần nhanh hơn trước 1 chút. Nhưng gã thanh niên không hề lo lắng, thân hình khẽ di chuyển. Mặc kệ Bạch Viên bộ pháp biến chuyển linh hoạt đều có thể tránh né.

Bóng mờ ở thí luyện tràng quan sát qua khẽ thốt:

“Đấu nhãn viên mãn”. Mặc dù chưa phải là đấu tâm thông minh nhưng đã tiệm cận.

Bóng mờ nhíu mày thầm đưa ra nhận định:

“Con khỉ này sợ rằng sẽ bại.”

Nam tử tóc hoàng kim điệu bộ thong dong nói:

“Kim tiền bối, tiền bối ở trong Linh Cảnh, không thường quan sát con khỉ này sao?”

Bóng mờ ngờ ngợ sau đó nói:

“Chỉ là 1 đầu khỉ đại vương thôi, ta cũng không nhìn chăm chú nó.”

Giọng nam nhân lạnh lùng cười lạnh vang lên:

"Kim lão ô quy, 1 con khỉ không có pháp môn tu luyện lại tự mình đạt đến Cực Chân lại bị lão không để mắt, lão đúng là sống lâu thành ngớ ngẫn.”

Bóng mờ nghe vậy khẽ giật thót: “Hả?”

Bạch Viên lúc này toàn thân tràn ngập vết kiếm, máu huyết vung vẫy toàn trường.

Võ Văn nheo mày, muốn rút đi, nhưng liền cảm giác được gã thanh niên 1 bộ đối phó Bạch Viên nhưng vẫn dòm chừng hắn. Chỉ cần hắn chạy, liền sẽ bỏ qua Bạch Viên mà đuổi theo. Liền chôn chân tại chỗ.

Bạch Viên toàn thân đầy v·ết t·hương. Đàn khỉ liền có con mất khống chế lao lên. Nhưng ngay tức khắc bị dính dư chấn từ kiếm quang của thanh niên. Một con khỉ cứ thế liền hóa thành vũng máu.

Bạch Viên nhìn thấy cảnh này trong phút chốc liền trở nên điên cuồng. Đôi mắt liền hóa thành một màu đỏ tươi.

Bộ lông trắng trên người nó càng trở nên trắng lóa, thể nội trong tức thì liền có gì đó muốn bùng phát ra. Bạch Viên gầm lên 1 tiếng chấn động trời xanh.

Từ thể nội Bạch Viên 1 cái quang đoàn màu trắng mang theo khí tức thần thánh xông ra ngoài. 1 cái cổ triện treo trên đầu Bạch Viên, ‘Mãnh’ tự.

Khí tức Bạch Viên trong phút chốc liền tăng lên dữ dội. Lập tức đột phá Đại Tông Sư đỉnh phong, bước vào Cực Chân, lại tiếp tục kéo lên. Sau một lúc đã không hề kém cạnh thanh niên mặc hoàng bào.

Thấy cảnh này thanh niên mặc hoàng bào mắt khẽ trợn. Đây là lần đầu tiên hắn chứng kiến 1 cái yêu thú lại có Cửu tự.

Bóng mờ ở thí luyện tràng nhìn thấy liền kinh ngạc thốt lên:

“Không thể nào, từ sau đệ nhị chiến, yêu thú rơi thần đàn, đã gần như không còn yêu thú độ Cửu tự, tại sao con khỉ trắng này lại có Cửu tự.”

Giọng nói lạnh lùng kia như nhận ra gì đó khẽ nói với nam nhân tóc hoàng kim:

“Con khỉ này nguồn gốc hoặc đến từ Hồng hoang Đông Thắng Thần Châu, hoặc chính là đến từ Nam Hoang chỗ ngươi.”

.....

Sáng giờ tác bận việc, nên lên chương trễ, tối khuya sẽ bù chương nhé.

Chương 61: Bạch viên