Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 633

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 633


Hai người đi đến cánh đồng lúa mạch không xa trong Thôn. Bầu trời trong xanh, mây trắng lững lờ, gió nhẹ thổi qua, cánh đồng lúa mạch rộng lớn như những con sóng vàng cuộn trào, những người nông dân đội nón lá, vung vẩy chiếc cuốc cần cù làm việc.

Cảnh Niên dựa vào cột gỗ tròn bên cạnh, cười nhìn cô.

Khuôn mặt tinh xảo của cô rạng rỡ dưới ánh mặt trời ấm áp, thật đẹp.

Vân Xu đi theo ngồi xổm xuống, tà áo màu khói xám rũ xuống đất.

Rõ ràng, hành động vĩ đại của Cảnh Niên đã được ghi nhớ.

Theo sự điều chỉnh của cô, mỗi lần b.ắ.n đều gần mục tiêu hơn lần trước.

Một con búp bê vải nằm trên bãi cỏ, mặc chiếc áo ngắn màu đỏ tươi, trên đỉnh đầu buộc hai búi tóc nhỏ xíu, tay chân ngắn ngủn mập mạp, trông rất ngốc nghếch đáng yêu.

NPC sẽ tiếp đón vô số người chơi, nhưng luôn có những người chơi làm ra những chuyện kỳ lạ, hoặc gây ra chuyện cười, sau đó được lưu lại trong chương trình. Đợi lần sau nhìn thấy người chơi, NPC sẽ nhắc lại chuyện cũ, hoặc kể cho những người chơi khác nghe.

Vân Xu bỏ búp bê vào ba lô, tiếp tục đi theo sau anh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bây giờ cô mới biết Tân Thủ Thôn cũng cung cấp dược liệu. (đọc tại Qidian-VP.com)

《Giang Hồ》 ngoài những môn phái võ học chính, người chơi còn có thể phát triển nghề phụ, ví dụ như đầu bếp, dược sư, thợ rèn, người pha chế hương, vũ công, v.v.

Vân Xu cầm con búp bê lên n*n b*p, cảm giác mềm mại khiến cô lộ ra nụ cười vui vẻ.

Nhớ đến nỗi buồn thoáng hiện trong đáy mắt cô, có lẽ là vì những ký ức không vui. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cảnh Niên vô tội nói: “Không thể trách anh được, hai loại thảo dược đó giống nhau quá.”

Vân Xu vác chiếc giỏ tre đầy lúa mì, bước đi chậm rãi.

Vân Xu hồi tưởng lại, mật m.ô.n.g hoa và nguyên hoa sau khi phơi khô quả thực rất giống nhau, nhưng yêu cầu phân biệt ở mức độ này còn rất cao, chắc chắn là nhiệm vụ ẩn liên quan đến dược sư.

Xem ra trước đây cô đã bỏ lỡ rất nhiều.

Cảnh Niên nhìn bộ quần áo lụa là của cô, sờ cằm, cảm thán nói: “Cảm giác như là tiểu thư nhà giàu đến nông thôn trải nghiệm cuộc sống vậy.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Để ý đến trải nghiệm của người chơi, nên không thể làm cho mọi thứ hoàn toàn giống cuộc sống thực. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Để tôi nghĩ xem, là… mật m.ô.n.g hoa và nguyên hoa.” Cảnh Niên nói.

Cô mang theo tâm trạng chờ mong đi tới, cảm giác này giống như mở quà, ẩn chứa niềm vui không biết trước.

Họ tiện tay giúp đỡ nhau gặt lúa mạch.

Cảnh Niên tặc lưỡi: “Cậu nhóc, lúc nãy cậu miêu tả có hơi quá không?”

Vân Xu hoàn toàn tập trung vào trò chơi nhỏ này.

Một món quà rất đáng yêu.

Chương 633

Khóe miệng Cảnh Niên hơi cong lên.

Cậu bé khinh thường nói: “Vậy mà anh còn thề son sắt nữa chứ.”

Lúc này, cánh cửa gỗ nhỏ của căn nhà gỗ bên cạnh mở ra, một cậu bé búi tóc hai bên cầm một giỏ thuốc nhỏ đi ra, thấy người bên cạnh ruộng thuốc thì lập tức kêu lên: “A, là anh chàng ngốc không phân biệt được thảo dược kia, anh lại tới nữa à!”

Cảnh Niên vẫy tay với Vân Xu, ý bảo cô đến gần một chút.

Cậu bé ưỡn n.g.ự.c nhỏ, hừ một tiếng nói: “Một chút cũng không quá, anh chính là đồ ngốc, rõ ràng đã hứa với em sẽ tách hai loại dược liệu ra, kết quả lại trộn lẫn hết cả, em còn bị ông mắng.”

“Ruộng thuốc nhà Trần đại phu, thảo dược bên trong có thể dùng để chế thuốc. Đôi khi những dược sư đã rời khỏi thôn vẫn sẽ quay lại hoàn thành nhiệm vụ, đổi lấy thảo dược.” Cảnh Niên nói: "Coi như là một cách kiếm tiền gấp nhiều lần so với bình thường.”

Vân Xu vốn là một dược sư, còn là cấp tông sư, nhưng nguyên liệu luyện dược luôn do bang hội cung cấp, cô không quá quan tâm đến nguồn gốc của nguyên liệu.

Cảnh Niên cười một tiếng: “Đây có lẽ chính là sự khác biệt giữa game và thực tế nhỉ.”

Đưa xong lúa mì, họ lại đến ruộng thuốc của đại phu trong thôn. Các loại thảo dược được trồng thẳng hàng trên đất, trong không khí tràn ngập hương thơm nhẹ nhàng.

Cũng không biết vì sao một đại mỹ nhân rõ ràng là người chơi lâu năm lại xuất hiện ở Tân Thủ Thôn.

“Hai loại nào?” Vân Xu hỏi.

Vân Xu liếc nhìn anh: "Đây là quần áo bà Vương tặng, sản phẩm của Đào Nguyên Thôn, không lừa dối người già trẻ em.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 633