Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 92: Đỉnh cao Ma giới (27)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 92: Đỉnh cao Ma giới (27)


Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên

"Buông ra." Sơ Tranh cảnh cáo hắn.

Nàng sẽ.

"Để ta đi."

Nơi bị thương là chỗ từng lấy diệt ma đinh ra, lúc này miệng vết thương vỡ ra, còn đang chảy máu.

Ly Đường cắn răng, thấp giọng đáp một tiếng: "Ừ."

"Ta không ngọt." Sơ Tranh phủ nhận: "Ngươi đừng nói lung tung."

Hô hấp của Ly Đường lập tức trì trệ, phải dùng định lực cực lớn mới bình ổn được cỗ xúc động kia.

"Sao chúng ta lại tới chỗ này?" Âm thanh của Ly Đường đột nhiên vang lên.

Đột nhiên... Hôn hắn.

Sơ Tranh rút tay mình về, có lẽ vì cô dùng sức quá mạnh, nên Ly Đường thở hốc vì kinh ngạc. (đọc tại Qidian-VP.com)

Sau đó...

Hắn không muốn cô làm sư phụ của mình.

Hắn muốn cô trở thành bạn lữ của mình.

Ly Đường cắn chặt răng, cố gắng coi nhẹ cái thanh âm mê hoặc kia.

Sơ Tranh đột nhiên đè hắn lên vách đá, cánh môi mang theo ý lạnh tìm tới khóe môi hắn, sau đó chuẩn xác rơi vào trên cánh môi hắn.

—— Ngươi muốn nàng không? Hiện tại có cơ hội tốt như vậy, sao ngươi có thể bỏ qua, nhìn xem, nàng ở ngay trước mặt ngươi, ngươi có thể có được nàng.

"Hôn ngươi." Sơ Tranh nói rất đúng lý hợp tình: "Có vấn đề gì?"

"Tới đây một chút."

Ở trong mắt cô, loại tiếp xúc này, đại khái cũng giống như bắt tay bình thường, không tồn tại những ý nghĩa khác.

Ly Đường bên kia hơi khựng lại, một lát sau mới dời qua, cánh tay đụng vào Sơ Tranh.

Ly Đường: "..." Rất, rất dữ.

Nhưng mà, dường như cũng không xấu.

Trong thân thể hắn giống như có một con ác ma, muốn phá tan trói buộc của thân thể.

Sơ Tranh đang buồn ngủ, nghe vậy thì lắc đầu: "Không biết."

"Ngươi đi cái gì? C·h·ế·t ở chỗ này thì tính cho ai?" Sơ Tranh rất không lưu tình hung dữ với hắn: "Ngồi yên cho ta, dám đứng dậy ta đánh gãy chân ngươi."

Lúc này hắn hẳn là nên ấn lấy cô hôn trở về, nhưng hắn đột nhiên không còn sức lực, cái gì cũng không làm được.

Hắn nhìn về phía Sơ Tranh, cô chồng mấy cái ma tinh ở bên cạnh, đốt chúng để tạo thành ánh sáng.

Hắn buông Sơ Tranh buông: "Trước tiên nghỉ ngơi một lát đã."

Cho nên muốn hôn nhiều thêm mấy lần, để xác định một chút.

"..." Đây mới là cô, không sai được.

Lúc trước vì sao hắn kiên trì không bái cô làm sư, thì hiện tại trong lòng đã có đáp án chuẩn xác.

Sơ Tranh ngồi trở lại chỗ cũ, hơi thở quen thuộc rời xa, Ly Đường theo bản năng giữ chặt cô: "Nàng sao vậy?"

Nhưng cái âm thanh dưới đáy lòng kia vẫn không ngừng vang lên.

Ly Đường khẽ nhíu mày, trong đầu hiện lên những ký ức vụn vỡ, hắn hơi siết chặt cánh tay, ôm Sơ Tranh càng chặt hơn.

Vương Giả không lên tiếng nữa, ngón tay Sơ Tranh cầm cổ tay, tâm tình có chút bực bội, cô quay đầu, dựa vào trực giác nhìn về phía Ly Đường trong bóng tối.

Sơ Tranh hoàn toàn không cảm thấy mình làm vậy là có gì không đúng.

Ly Đường hơi sửng sốt, sau đó có chút không trôi chảy nói: "Ta, lần sau ta sẽ chú ý."

—— Nàng sẽ không trở về, ngươi có phải là nam nhân không, sao ngươi có thể để cho nàng rời đi như thế.

【...】 Ta không phải đang quan tâm tới cô à!

Hô hấp Ly Đường hơi rối loạn, cái âm thanh dưới đáy lòng kia lại xông ra.

Hắn tiến đến trước mặt cô, giọng nói âm u trầm thấp: "Nàng hôn ta một cái, ta sẽ không..."

"Đúng là không ngọt." Sơ Tranh tán đồng.

Lúc ấy cô còn tưởng rằng có thể làm rơi đám người kia, ai biết đột nhiên lại bị kéo tới chỗ này.

Ngón tay Sơ Tranh sờ nơi cổ tay một lúc, cô lạnh lùng trả về một câu, không liên quan đến mi.

Sơ Tranh hơi thối lui, Ly Đường cảm giác được cô đang nhìn mình, đáy lòng không khỏi dâng lên một chút khẩn trương.

"Không ngọt." Thanh âm nhàn nhạt của nữ tử lạnh lùng vang lên.

Lấy sự hiểu biết của hắn đối với cô, cô sẽ không làm loại chuyện này.

"Ly Đường."

Không nghĩ tới sẽ rơi vào hoàn cảnh như bây giờ.

"Vậy... nàng cẩn thận một chút." Ly Đường nhìn Sơ Tranh rời đi, thân ảnh của cô dần dần biến mất, bốn phía khôi phục lại yên tĩnh.

Trước mắt Ly Đường đột nhiên sáng lên, ánh sáng tuy là màu u lam, nhưng có thể chiếu sáng thông đạo.

Sơ Tranh lau sạch sẽ máu cho hắn, sau đó cầm máu, bôi thuốc, rồi băng lại.

Ngón tay của cô xẹt qua da hắn, mang theo một trận run rẩy rất nhỏ, đối với Ly Đường lúc này mà nói thì đó chính là một loại dày vò.

Sơ Tranh không biết lần sau hắn phải chú ý cái gì, lùi về trong ngực hắn, ra hiệu hắn tiếp tục đi.

Hắn nghiêng mặt nhìn cô, giữa hai đầu lông mày thiếu nữ lộ ra nét lạnh lùng, nhưng trong mắt hắn lúc này, tựa hồ như có thêm ánh sáng nhu hòa, đẹp đẽ một cách lạ thường.

Trong máu giống như có thứ gì đó đang sôi trào.

Ly Đường thấp giọng nói: "Với ta mà nói, là ngọt."

"Sao ta phải vứt ngươi lại một mình?" Sơ Tranh hỏi lại, cô có bệnh à? Thẻ người tốt có thể ném được chắc?

Ly Đường dựa vào gần cô một chút, khi nói chuyện, hơi thở của hắn lướt qua bên tai cô: "Bởi vì, nàng rất ngọt."

Hừ!

【 Tiểu tỷ tỷ, cô sao thế? 】 Vương Giả dường như phát giác được cảm xúc của Sơ Tranh không đúng, nhịn không được lên tiếng.

Phản ứng của cô, so với trong suy nghĩ của hắn càng tốt hơn nhiều. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ly Đường thừa nhận: "Ừ, là ta nói lung tung."

—— Nàng đi rồi, nàng không trở lại nữa.

Mà thần chí Ly Đường lúc ấy có chút không rõ ràng, hắn chỉ cảm thấy một cỗ áp lực, sau đó...

Sơ Tranh mặt lạnh lùng: "Vì sao?" Vị giác của cô xảy ra vấn đề à?

"Không có..." Khóe miệng Ly Đường hơi giương lên: "Không phải nàng nói là không ngọt sao?"

Khí thế của Ly Đường cũng yếu đi mấy phần: "Nàng sẽ bỏ ta lại một mình sao?"

Nếu như không gặp được cô, thì dù hắn có biến thành dạng gì cũng không quan trọng, thế nhưng có cô... (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngươi câm miệng!

Ly Đường không lên tiếng, Sơ Tranh c*̃ng không hé răng, trong thông đạo u ám, chỉ có tiếng bước chân rất nhỏ của Ly Đường.

"Ta thật sự..." Sơ Tranh rõ ràng không kiên nhẫn, thô lỗ kéo tay hắn ra, mang theo khí thế hung hãn, giật quần áo ra.

Ly Đường trừng lớn mắt, dựa vào vách đá quên cả phản ứng, mãi đến khi Sơ Tranh cạy mở răng môi hắn, c**n l** đ** l*** hắn, hắn mới hơi hoàn hồn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ly Đường nhắm mắt, ép buộc mình tỉnh táo lại, không thể bị cái thanh âm kia dẫn dụ, nó chỉ muốn hắn sa đọa.

Nắm tay hắn đột nhiên đánh vào vách đá, vách đá loạt soạt rơi xuống một ít đá vụn.

Lúc đầu dự định sau khi rời khỏi bí cảnh sẽ nói với cô...

Trong không khí có chút yên tĩnh, ngay lúc Ly Đường đang thất vọng, thì trên cánh môi bỗng hơi mát lạnh, hơi thở tinh tế mang theo mùi hương thoang thoảng ập tới.

"Sơ... Sơ Tranh?" Hắn gọi cô.

Ly Đường có chút dở khóc dở cười, kéo chặt quần áo: "Nàng làm gì thế?"

Ly Đường: "..." Rốt cuộc cô có bao nhiêu tiền.

Không biết hắn đi qua bao lâu, mà bốn phía vẫn là bóng tối.

"Ngươi đừng hắc hóa, rất phiền." Thanh âm của nữ tử rất nhỏ, vang lên trong bóng tối.

Ánh sáng u ám hiện lên trong đáy mắt cô, làm cho cô nhìn càng lạnh hơn: "Buông tay."

"Ừ."

Sơ Tranh nhàm chán dựa vào vách đá, nhìn vào hắc ám hư không, cô vô thức nhếch cánh môi, có chút mê man.

—— Ta có thể cho ngươi lực lượng, ngươi muốn thứ gì cũng đều có thể, bao gồm cả nàng.

Người được ánh sáng vây quanh, đột nhiên nghiêng thân qua, giơ tay túm lấy quần áo hắn.

Chỉ là cô nghĩ mãi mà không hiểu, vì sao khi tiếp xúc kiểu này, lại làm cho cô sinh ra một chút cảm giác không giống nhau.

"Thương thế của ta không sao hết."

Hắn sao có thể sa đọa đến mức ngay cả ý thức của mình cũng không có được.

Chương 92: Đỉnh cao Ma giới (27) (đọc tại Qidian-VP.com)

Không, ta sẽ không để cho ngươi tiếp tục khống chế ta nữa.

Đến lúc đó hắn nhất định sẽ làm tổn thương cô.

Sơ Tranh kéo quần áo hắn lên: "Ta đi thăm dò đường."

➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥

"Câm miệng! Ngươi câm miệng cho ta!" Ly Đường gầm nhẹ một tiếng.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 92: Đỉnh cao Ma giới (27)