Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 4: Bái sư, sắp chia ly sao
Sơn cảm thấy hơi kỳ lạ nhưng vẫn nghe theo lời lão Thạch, ngồi xuống nhắm mắt lại, thả lỏng cơ thể, bỏ xuống mọi suy nghĩ. Tiếp đó chỉ thấy lão Thạch điểm nhẹ một chỉ lên trán Sơn, lúc đầu Sơn cảm thấy như thứ gì đó trong đầu bị người lấy ra dò xét, tiếp đấy là một đống thứ kỳ quái ồ ạt tràn vào đầu cậu, liên miên không dứt. Được một lúc thì Sơn cảm thấy đầu cậu có hiện tượng quá tải, cậu cảm tưởng nếu còn nhồi nhét nữa thì đầu cậu nổ tung mất. Đang hãi nhiên thì một giọng nói vang lên bên tai Sơn: “Không cần sợ hãi, ta sẽ phong ấn lại phần lớn kiến thức kinh nghiệm mà con chưa thể chạm tới được, khi nào cảnh giới đến mức độ phù hợp sẽ tự động mở ra.” Sơn nghe thấy thế thì an tâm tiếp nhận. Quá trình này kéo dài khoảng một tiếng.
“Sư phụ,… thầy còn bao nhiêu thời gian?”
“Tốt, vậy bây giờ con hãy ngồi xếp bằng xuống, nhắm chặt hai mắt, thả lỏng tâm thần, đừng cố làm ra chống cự, ta cần thâm nhập một chút trí nhớ của con để tìm hiểu về Địa Cầu hiện tại cùng với đó là truyền thẳng kiến thức cùng cách tu luyện hoàn chỉnh mà ta lĩnh hội được cho con.”
“Nếu không có gì ngoài ý muốn, có lẽ là một tháng đi” – Lão Thạch tính toán một chút, rồi trả lời.
“Tốt lắm, bây giờ điều chỉnh lại trạng thái cơ thể, ổn định lại tâm trạng một chút, ta thấy cũng sắp đến thời điểm khởi hành rồi đấy.” – Lão Thạch hài lòng nhìn Sơn, rồi hướng mắt ra phía cửa sổ, ánh mắt không hề bị chặn lại bởi lớp cửa, mà hướng về một nơi xa xăm, không ai biết lão đang suy nghĩ gì.
“Những lời này là thật đúng không sư phụ?” – Sơn hơi bình tĩnh lại, lúc này ý chí tu luyện của cậu lại tăng lên.
Lão Thạch thấy Sơn chảy nước mắt thì không cười nữa, nhưng vẫn là mở ra nói đùa: “Làm độ đệ của ta uỷ khuất cậu đến vậy sao?”
“Vâng thưa sư phụ, con sẽ luôn nhớ kỹ lời dạy của thầy, không phụ sự kỳ vọng của thầy vào con.”
Sơn nghe thấy lời này trong lòng vẫn cảm thấy buồn tủi, nhưng dần dần thay vào đó là một loại quyết tâm, cậu quyết phải tu luyện lên cao, làm chủ được vận mệnh mình, không được để bản thân và người mình thương yêu phải lâm vào những tình huống ngặt nghèo. Lúc này Sơn mới hô to lên:
“Vâng thưa sư phụ, con đã nhớ rõ lời thầy dạy.” – Sơn không dám chậm trễ mà đáp lại ngay.
“Lời ta nói tất cả đều là thật, dự cảm của ta không bao giờ sai, ta luôn có cảm giác chúng ta hoàn toàn có thể tiến xa hơn nữa, xa đến tình trạng không thể tưởng đến được. Nhưng để làm được như vậy thì phải nhìn vào cố gắng của bản thân cùng cơ duyên, kỳ ngộ rồi. Con đường tu luyện sớm muộn rồi cũng phải nếm trải cảm giác cô đơn, lạc lõng, không người thân thích, nhưng đừng vì thế mà từ bỏ quyết tâm, đó cũng là một loại mài giũa tâm cảnh, ý chí của con. Sư phụ cũng không thể mãi ở bên cạnh con được, con phải tự đứng vững được trên chính đôi chân của mình, biết không?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Mặt Sơn hơi tái đi mấy phần, ánh mắt chất chứa nỗi buồn quan sát sư phụ. Lão Thạch lại thở dài một hơi, trong lòng cảm thán: “Thật là một đứa trẻ đáng thương!” Lúc dò xét ký ức của Sơn để tìm hiểu tình hình Địa Cầu hiện tại, lão có nhìn thấy quá khứ của Sơn, nhìn thấy diễn biến tâm trạng của Sơn qua từng trận bi thương. Càng quan sát lão càng thấy tội nghiệp cho đứa trẻ này, nhưng với tình hình hiện giờ lão cũng hết cách rồi.
“A, lão tổ tông ngài dụ dỗ cháu cũng quá là lộ liễu đi.” – Sơn dở khóc dở cười nói.
Sơn lau đi hai hàng nước mắt, cố gắng kìm nén cảm xúc, sau đó cúi đầu thật sâu: “Nếu sư phụ không chê người đồ đệ trẻ người non dạ này thì xin nhận lễ của con, từ nay mong được sư phụ chăm sóc, dạy bảo con nhiều hơn, con cũng sẽ cố gắng không phụ công dạy dỗ của sư phụ.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ta biết con có điều muốn hỏi, cứ lên tiếng đi, đừng ngập ngừng làm gì.”
Dừng một chút, lão Thạch sắp xếp lại suy nghĩ trong đầu, sau đó mới mở miệng giải thích tiếp:
Tuy đã thành công bước chân vào con đường tu luyện, tự thân trải qua sức mạnh bản thân cường đại lên rõ rệt, thậm chí còn được sư phụ khen ngợi ngộ tính cao, nhưng Sơn lại không tài nào cao hứng nổi, trên mặt cậu lúc này lại chỉ còn lại là nỗi khổ tâm. Sơn muốn lên tiếng hỏi sư phụ, nhưng lại ngập ngừng không biết có nên hỏi không.
Khi vừa thực hiện xong lão Thạch lên tiếng dặn dò: “Ta đã truyền thụ xong cho con mọi thứ cần thiết, bây giờ con cần phải tiêu hoá một chút thông tin cơ bản, kèm với đó là thử nghiệm đi vào bước đầu tiên của tu luyện – Khí cảm. Tuy hoàn cảnh tu luyện không tốt bằng lúc ta bố trí trận pháp, nhưng mật độ linh khí của thế giới này vẫn dày hơn là ở Địa Cầu, có lẽ chỉ mất mấy ngày là con có thể tiến vào Khí cảm đi.”
Nói rồi thân hình lão Thạch biến mất khỏi căn phòng, trả lại không gian yên tĩnh, vắng lặng trong phòng, chỉ còn lại mình Sơn ngồi yên tại chỗ.
“Được rồi, lễ tiết gì cũng không cần đâu, con chấp nhận theo môn hạ của ta là tốt rồi.” – Lão thạch chủ động nâng đỡ Sơn dậy, ánh mắt trở nên nhu hoà mấy phần.
“Theo ta tu luyện chẳng những có thể nâng cao cảnh giới, kéo dài tuổi thọ, mà còn có thể học được bản lĩnh của ta, cậu cũng đã được nhìn thấy một chút rồi đấy, và còn nhiều lợi ích khác mà bây giờ ta chưa tiện liệt kê được.”
“Phủi phui cái mồm, ta cũng có phải sắp c·hết đâu mà con nói như vậy.” – Mắng nhẹ Sơn một tiếng, lão Thạch lại quay ra an ủi - “Được rồi, cũng đừng tự trách bản thân, con khi đó cũng chưa tu luyện được sao có thể gánh vác nổi nguy hiểm như vậy được chứ, với cả ta lưu lại một đạo ý thức này cũng chính là để bảo hộ con an toàn.”
“Haizzz” – Lão Thạch than nhẹ một tiếng – “Vốn dĩ là như vậy, nhưng ta đã tốn phần lớn năng lượng vào việc bảo hộ con xuyên qua đường hầm không gian đi qua thế giới này, nhưng sang đến thế giới này cũng không yên ổn, có quá nhiều xác sống ở khu vực này, ta phải thanh lý vợi bọn chúng đi để con không bị đe doạ đến tính mệnh.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Sơn nghe thấy thì ngỡ ngàng nhận ra, đúng vậy, nếu không có sư phụ bảo hộ suốt thời gian mình b·ất t·ỉnh, sao cậu có thể bình yên vô sự mà gặp được anh Lưu cơ chứ, chắc chắn là sư phụ đã dàn xếp rồi. Tới đây, hai mắt Sơn lại bắt đầu đỏ lên, cậu tự trách bản thân: “Đều tại con bất tài, vô dụng, làm hại sư phụ sắp phải biến mất, hu hu.”
“Kì thực, nếu là ở trên Địa Cầu thì cậu hoặc là nói trừ ta ra thì không ai khác có thể tu luyện, nhưng ở thế giới mới lạ này thì cậu lại hoàn toàn có thể tu luyện, điều này ta nghĩ mãi cũng không hiểu tại sao. Nhưng thôi, dù gì đây cũng là một tin tức tốt, ở Địa Cầu ta muốn dưỡng ra cái đồ đệ mà không được, nhưng giờ thì lại có thể rồi, đây cũng là cái duyên đi.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Tu luyện ư? Cháu có thể tu luyện được sao? Với lại tu luyện có khó khăn không?...” – Sơn đưa ra hàng loạt câu hỏi, càng biết nhiều hơn về lão Thạch, cậu càng cảm thấy thứ gọi là tu luyện này quá thần bí, nó làm khơi dậy sự tò mò muốn khám phá trong cậu.
“Đạo ý thức này khi đến thời điểm sẽ tự động rời đi, tìm được con đường quay về với bản thể, nếu ta đủ khả năng thì nhất định sẽ đi tìm con. Nhưng chủ yếu con vẫn là phải dựa vào bản thân, một khi con tu luyện đến tình trạng cực kỳ khủng bố thì việc tìm ra ta sẽ không còn là gì khó khăn nữa.”
“Phần bái sư coi như là xong rồi đi, tiếp theo là về vấn đề tu luyện, cách truyền dạy của ta có chút đặc biệt, nên con cần phải nghe cho rõ, tuyệt đối không được trái lời, biết chưa?”
Mấy giờ nữa trôi qua, khi ánh nắng đầu tiên của buổi sáng vừa lọt qua khe cửa sổ, chiếu đến trên đầu Sơn, rồi kéo dài xuống đến mắt, Sơn chưa quen với việc nhập định sâu nên bị ánh nắng làm cho tỉnh lại. Cả đêm chỉ ngồi một chỗ, kể cả có ngủ được, nếu là người bình thường chắc đã mệt c·hết, nhưng Sơn lại cảm thấy cơ thể không hề xuất hiện mệt mỏi, tinh thần hết sức tỉnh táo, đã như vậy trong người lại xuất hiện một cỗ lực lượng bất thường, nó chạy dọc toàn thân cậu, khiến cho Sơn cảm thấy lực lượng cơ thể phải mạnh mẽ hơn mấy phần. Lực lượng này bắt đầu xuất hiện khi Sơn hô hấp thổ nạp theo phương pháp của sư phụ truyền cho, tiếp đó hấp thu vào cơ thể một loại năng lượng gọi là linh khí này rồi chuyển hoá thành của mình. Sơn tự so sánh: nếu trước đây mình chỉ là người bình thường thì giờ đây nếu chỉ nói về sức lực cậu đã có thể sánh ngang với các vận động viên cử tạ các hạng cân nặng đô nhất đi.
Sơn nghe ra được trong lời nói ấy không hề có một tí giả dối. Từ khi mất hết người thân, Sơn đã luôn phải sống một mình, chỉ có thằng bạn thân là ủng hộ, giúp đỡ cậu, thế mà bi ai thay cố hương thì gặp t·ai n·ạn, Sơn lại bị kéo sang thế giới xa lạ này, cậu càng là cô đơn lạc lõng hơn. Bây giờ lại có người cùng cố hướng, chịu nhận cậu làm học trò, dạy dỗ chăm sóc cho cậu quãng thời gian sau, điều này làm Sơn cảm động quá đỗi, không tự chủ được nước mắt lại tuôn ra.
“Vâng, thưa sư phụ, thầy cứ việc truyền đạt, con sẽ làm theo” – Sơn đáp lại.
“Không phải vậy đâu lão tổ tông, ta chỉ là nhớ lại chút chuyện buồn trong quá khứ thôi.”
Nghe thấy lời sư phụ, Sơn hơi lặng lại một chút, sau đó lên tiếng:
Nhận thấy Sơn cảm xúc không đúng, lão Thạch dường như nhận ra được Sơn muốn nói đến điều gì, lão thở dài một hơi:
Đúng lúc Sơn đang cảm nhận lại lực lượng bản thân thì lão Thạch đột nhiên xuất hiện lại trong phòng, lão quan sát cẩn thận Sơn một vòng, thần sắc ngạc nhiên, rồi mới lên tiếng khen ngợi: “Rất tốt, mới một đêm mà cảnh giới Khí cảm đã tu luyện đến tầng thứ hai, dù môi trường có tốt hơn ở Địa Cầu thì ngộ tính này của cũng đã quá tốt rồi.” – Lão Thạch đột nhiên nghiêm lại sắc mặt, nói tiếp – “Cảnh giới tiến nhanh là tốt nhưng con vẫn phải chú ý củng cố, đánh vững chắc cảnh giới đang giữ, cảm ngộ kỹ càng hơn từng cảnh giới, giữ vững đạo tâm, không cho kiêu ngạo, không được tự ti, có như vậy mới có thể tiến càng xa hơn trên con đường tu hành đầy gian nan này, con đã biết chưa?”
“Ha ha, ta cũng muốn có thằng đồ đệ lắm rồi chứ, cả cái thế giới này chỉ mình ta tu luyện được cũng buồn quá chứ, với lại một thân bản lĩnh này của ta cũng phải có cái người nối nghiệp chứ.” – Lão Thạch cười đáp lại. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 4: Bái sư, sắp chia ly sao
“Sư phụ.” – Sơn đột nhiên lên tiếng đánh vỡ sự trầm mặc – “Từ một đoạn kiến thức con tiếp thu được thì đạo ý thức này của thầy còn có thể duy trì lâu hơn nữa cơ mà, tại sao bây giờ lại chỉ còn một tháng vậy?”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.