Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 71: Đến căn cứ Bình Minh

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 71: Đến căn cứ Bình Minh


“Anh Sơn, tuy việc này có hơi ích kỷ, chúng ta quen nhau cũng chưa lâu, và, anh cũng đã nói trước rồi, nhưng tôi vẫn phải mặt dày mà mở miệng xin anh giúp đỡ nốt một lần cuối cùng này.”

“Vâng, mọi câu nói, mọi tình tiết tôi kể ở trên đều là sự thật.” – Phương nghiêm túc đáp lại – “Chỉ huy có thể cử người đi điều tra sẽ rõ ràng mọi chuyện hơn ạ. Nhưng tôi kiến nghị ngài nên nhanh chóng làm ra ứng đối, nếu không sẽ không còn kịp nữa đâu.”

Bên trong trận pháp, Nguyệt nhìn theo bóng hai người bay đi mất hút, chỉ có thể thầm cầu nguyện cho anh Sơn chuyến này đi có thể bình an trở về. Dù rất muốn hỗ trợ cho anh, nhưng năng lực của Nguyệt vẫn quá nhỏ yếu, còn không thể tự vệ được tốt huống chi là giúp đỡ được người khác. Nguyệt chỉ đành nhắc nhở bản thân phải cố gắng tăng cường năng lực, bảo vệ được cho chị Mai, giúp đỡ anh Sơn về sau. Nghĩ đến đây, nhìn thấy chị Mai vẫn đang yên lặng nắm lấy tinh hạch để hấp thu chữa trị, Nguyệt cũng học theo ngồi xuống bên cạnh chị, lấy ra tinh hạch Sơn đã cho em từ trước, bắt đầu tự mình hấp thu lấy.

“Haizzz…” – Sơn khẽ thở dài, nhưng vẫn là lên tiếng – “Được rồi, cô nói thử một chút, nếu không nguy hiểm quá tôi sẽ cân nhắc giúp đỡ cô.”

Tới một khoảng cách nhất định, Sơn liền tìm một góc kín đáo rồi cho kiếm hạ xuống. Để tiện hành động cùng tránh bị nghi ngờ về ngọc lưu trữ, Sơn chủ động đeo kiếm ở sau lưng, rồi hai người lúc này mới đi bộ về cửa lớn của căn cứ. Đến cửa lớn, Sơn chỉ việc đi theo phía sau, còn Phương ở đằng trước làm mọi thủ tục vào cửa. Do có thân phận quân nhân, lại thuộc đội trinh sát, nên Phương dẫn theo Sơn qua cửa hết sức thuận lợi. Vì không muốn làm phiền đến Sơn, Phương còn an bài cho cậu đến nghỉ ngơi tại nhà riêng của cô, chỉ cần có báo động là Sơn có thể thuận lợi dẫn theo em trai cô trốn đi ngay. Sau khi dặn dò kỹ càng mọi việc cho em trai, Phương liền rời khỏi nhà cấp tốc hướng bộ chỉ huy mà đi.

Chỉ huy trưởng cũng không nhiều lời nữa, lập tức cử ra người có tốc độ nhanh nhất căn cứ đến địa điểm trinh sát, phải nhanh chóng xác thực chuyện này nhất có thể. Đợi cho người phía dưới đi làm nhiệm vụ, chỉ huy lúc này mới lên tiếng:

Đợi cho Phương kể lại thêm một vài chuyện về ngôi làng kia cùng một số chi tiết khác, chỉ huy cũng coi như hiểu được, sắc mặt ông rất âm trầm, căm tức vụ ngôi làng kia, nhưng bây giờ lại bất lực lo nổi đến, vì khả năng thi triều t·ấn c·ông căn cứ bây giờ đã rất cao, thông qua lời kể chân thực từ Phương. Để cho Phương lùi ra ngoài chờ lệnh, chỉ huy chỉ ngồi đấy âm thầm suy nghĩ. Sau một khoảng thời gian, nhờ thiết bị quan sát hiện đại cùng tốc độ của mình, người được cử đi trinh sát đã nhanh chóng quay trở lại báo cáo tin dữ. Quả thật không có bất cứ gì sai lệch nào so với Phương báo cáo lại, thi triều đang đến gần hơn rồi.

“Điều cô thuật lại hoàn toàn là thật chứ?” – Chỉ huy trưởng toàn căn cứ ngồi ở chủ vị nghiêm mặt hỏi.

Sơn chở theo Phương đã bay được một lúc, quả thật lộ tuyến này có hơi vòng so với trục đường ban đầu, nhưng thắng ở chỗ vắng vẻ ít xuất hiện xác sống cùng dị thú. Đây hẳn là tuyến đường vận chuyển riêng của q·uân đ·ội trong căn cứ đây, không thì làm sao lại an toàn đến vậy được. Đằng trước Sơn vẫn đang tập trung điều khiển phi kiếm giữ tốt tốc độ cùng thăng bằng, đằng sau thì là Phương vừa khó chịu vì chưa quen bay trên phi kiếm, vừa lo lắng cho tình hình của căn cứ, muốn mở miệng nói cái gì nhưng lại không lên tiếng được. Sơn cũng sẽ không mở lời trước, nếu Phương có việc gì thực sự muốn nhờ vả mình thì cô sẽ tự nói. Do dự một lúc, cuối cùng Phương cũng đành cắn răng lên tiếng:

Nói rồi cũng không chờ Thắng mở miệng trả lời, Sơn đã nhắm hai mắt lại rồi, cậu cần ngay lập tức khôi phục thực lực, đề phòng trường hợp xấu nhất sẽ xảy ra.

Sơn chỉ khẽ lắc đầu, không nói thêm gì nữa, đây là quyết định của Phương, cậu cũng khó can thiệp được, đến lúc ấy nếu thuận lợi sẽ ra tay giúp đỡ cô sau. Sơn chỉ đáp ứng được chuyện này, còn về căn cứ, chỉ có thể cầu nguyện sẽ có kỳ tích xuất hiện, hoặc những căn cứ khác kịp thời gửi hỗ trợ mạnh mẽ cứu giúp.

“Vâng ạ!” – Thắng rụt rè trả lời. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Là thế này, sau tận thế, tôi chỉ còn một người thân duy nhất, đó chính là một người em trai, nó năm nay cũng mới tròn 10 tuổi, còn chưa thể tự lo cho bản thân được.” – Hơi ngập ngừng mấy giây, Phương lại nói tiếp - “Đợt thi triều này kỳ thực tôi không hề có lòng tin là sẽ giữ được căn cứ, cho nên tôi muốn nhờ anh, nếu căn cứ thất thủ thì lập tức dẫn theo thằng bé rời xa căn cứ, tìm kiếm đến nơi an toàn hơn. Tôi sẽ dặn dò nó phải nghe theo lời anh và những điều cần thiết khác. Tôi chỉ xin anh giúp tôi duy nhất chuyện này thôi.”

“Theo thông tin, cô thuộc đội trinh sát đi làm nhiệm vụ thăm dò địa điểm được cho là có nhiều đội từng làm nhiệm vụ đã m·ất t·ích. Bây giờ chỉ còn mình cô – một người không có năng lực trở về, hơn nữa còn lành lặn báo lại tin thi triều, như vậy có chút không thích hợp. Và cô còn mang về một người đàn ông không thuộc về căn cứ của chúng ta nữa, như vậy là sao, cô có thể giải thích đầy đủ được chứ?”

“Anh chỉ là bạn của chị em thôi, anh sẽ bảo hộ em lúc chị em không có ở đây. Nếu không có chuyện gì khẩn cấp thì đừng làm phiền đến anh, anh cần sự yên tĩnh.” – Sơn mở miệng trước đánh vỡ sự im lặng.

Về phía Phương, sau khi báo lại về thi triều, cô được giữ tại phòng chờ, đợi được gọi vào. Cũng không mất bao lâu, Phương đã được gọi vào để hỏi rõ ngọn ngành mọi chuyện rồi, dù sao liên quan đến thi triều t·ấn c·ông căn cứ là việc trọng đại, ảnh hưởng đến tồn vong của cả căn cứ, chậm trễ là không được cho phép. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thấy Sơn chỉ ngồi yên nhắm mắt không nói thêm câu nào, Thắng cũng theo lấy thu hồi ánh mắt, lại yên tĩnh ngồi đọc lấy sách trong tay, dường như đây là một cậu bé rất hiểu chuyện. Đây cũng phải thôi, sau tận thế, dù là những đứa trẻ nhỏ hơn cũng phải cố mà trưởng thành, đâu còn hoàn cảnh tốt như trước đấy mà hiếu động hay hành động đúng độ tuổi được. Huống chi như chị em Phương cùng Thắng, mất đi cha mẹ, chỉ còn hai chị em nương tựa nhau mà sống, Phương lại hay phải ra ngoài làm nhiệm vụ, Thắng chỉ còn cách chủ động lo cho bản thân, cố gắng không gây phiền hà cho chị gái. (đọc tại Qidian-VP.com)

Sơn đang ngồi yên tĩnh trong phòng khách quan sát mọi thứ trong nhà, cũng không có gì đặc biệt, bày biện rất giản dị thôi. Nhà này cũng không phải lớn gì, hẳn là được cấp cho quân nhân cùng người thân ở sau tận thế, hoàn cảnh như này đã là không tệ rồi. Ngồi ở phía đối diện Sơn chính là em trai của Phương, tên là Thắng, một cậu bé nhìn có vẻ sáng dạ. Tuy đang ngồi đọc sách, nhưng Sơn vẫn nhận ra cậu bé thỉnh thoảng lại liếc mắt nhìn mình.

“Lập tức đặt cảnh báo nguy hiểm lên mức cao nhất, nhanh chóng gửi cầu viện đến tất cả căn cứ xung quanh. Nhanh, căn cứ này sắp nguy đến nơi rồi!” – Chỉ huy không thể bình tĩnh nổi nữa mà cuống quýt ra chỉ thị.

“Tôi sẽ tham gia vào phòng thủ căn cứ, không biết có thể sống sót được không, nhưng trước hết chỉ cần thằng bé an toàn là được.” – Phương lệ lã chã rơi, nhỏ nhẹ nói. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bay thêm một lúc nữa, Sơn cảm thấy chân nguyên còn lại trong đan điền đã còn không đến ba thành, hẳn là do lúc nãy cũng đã hao tổn vào việc vẽ trận cùng bây giờ ngự kiếm nữa, nhưng cũng may là bóng dáng căn cứ đã hiện ra trước mắt hai người rồi. Căn cứ Bình Minh xác thực không phải là một căn cứ lớn, từ độ lớn lẫn trang bị bề ngoài không thể nào so nổi với căn cứ Bạch Hổ hồi trước được. Đúng như cái tên của nó, dựa theo địa thế, nếu ngắm bình minh thì chắc chắn sẽ rất đẹp, nhưng không bao lâu nữa nhiều khả năng sẽ không còn ai được ngắm bình minh tại căn cứ nữa rồi. Ngoài ra tại vị trí cửa vào cũng không có nhiều khác biệt, vẫn là từng đoàn người vào ra căn cứ.

Chương 71: Đến căn cứ Bình Minh

“Được, việc này tôi sẽ giúp cô.” – Sơn gật đầu đáp ứng – “Nhưng còn cô thì sao?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 71: Đến căn cứ Bình Minh