Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 77: Tiếp viện tới
“Ồ, thật sự còn có người khác sống sót sau t·ai n·ạn nữa sao?” – Tùng thấy phản ứng của Quân thì liền nghi ngờ hỏi – “Anh có biết bây giờ người ấy đã đi đâu rồi không?”
“Vâng, ngoài anh Quân cùng hai người đồng đội ra, không biết anh còn phát hiện ra ai còn sống nữa không?” – Tùng hỏi Quân.
“À đúng rồi, bên các anh có nhân viên y tế không, hai người đồng đội của tôi cần được kiểm tra y tế gấp, họ vẫn đang hôn mê nằm ở kia.” – Quân tí nữa thì quên việc quan trọng, vội vàng hướng chỉ huy Tùng nhờ cậy.
Sức khoẻ mọi người tốt lên thì là chuyện vui đấy, nhưng bây giờ lại có một mối lo khác, đó là trời sắp tối rồi, khu vực này chắc chắn sẽ có càng nhiều xác sống cùng dị thú tụ tập lại hơn. Lúc ban ngày có xác sống, Quân vẫn có thể tự tin xử lý được, nhưng nếu là trời tối, số lượng xác sống quá lớn thì anh cũng chỉ có thể chào thua, phải tìm chỗ trú ẩn an toàn sớm nhất có thể. Nhưng bây giờ tình hình có vẻ không ổn lắm, hai người đồng bạn vẫn còn hôn mê chưa tỉnh, rất khó để mang theo cả hai người họ cùng đi tìm địa điểm khác an toàn hơn được. Còn có người vừa mới cứu Quân là Sơn vẫn còn ngồi ở kia, sau trận chiến lúc nãy có vẻ như là tiêu hao cực kỳ lớn, sắc mặt vẫn còn xanh xao, sợ là khó mà khôi phục sớm được, cũng không thể bỏ mặc ân nhân được. Đang không biết phải làm sao cho phải thì một loạt bóng người từ phía xa đang nhanh chóng tiếp cận vị trí mấy người Quân, anh giật mình đứng phắt dậy nhìn chằm chằm về hướng đấy, làm ra tư thế sẵn sàng chiến đấu. Nhìn số lượng những cái bóng kia, nếu là xác sống hoặc dị thú thì mấy người Quân c·hết chắc, sao có thể địch lại được chứ.
“Tôi đã rõ rồi!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Nghe thấy là tiếp viện của căn cứ Lâm Huy, Quân lập tức thả lỏng cơ thể, mệt mỏi ngồi phịch xuống đất, cảm giác sống sót sau t·ai n·ạn. May mà không phải xác sống, không thì mấy người nguy to rồi, gặp được đội tiếp viện như vậy Phương và Đông có thể được cứu chữa rồi. Đội tiếp viện đã đến trước mặt Quân rồi, một người lập tức đứng ra, có vẻ như là chỉ huy cho chiến dịch giải cứu lần này, anh ta liền vào tư thế chào chính quy đồng thời lên tiếng:
Phương pháp Sơn đang dùng tất nhiên cũng là dựa trên đặc tính chữa thương khi có dị năng lượng từ tinh hạch được đưa vào cơ thể năng lực giả. Sơn cũng mới thực hiện thành công trên cơ thể năng lực giả, điển hình là chị Mai, còn hiện tại trong hai người, người nam thì là năng lực giả rồi, hoàn toàn không có vấn đề gì xảy ra. Nhưng Phương lại chỉ là người bình thường, kể cả khi trong cơ thể người thuộc tinh cầu này luôn có sẵn một lượng rất nhỏ dị năng lượng tồn đọng, Sơn cũng không chắc chắn cách này có tác dụng không hay là có ảnh hưởng gì đặc biệt tới cơ thể của cô nữa. Nhưng bây giờ cũng hết cách, không có nhân viên y tế hay người nào có năng lực chữa thương, chân nguyên của Sơn cũng đã chạm đáy, cũng chỉ có thể liều, nếu không tính mạng Phương có thể gặp nguy hiểm. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Chỉ mình anh ta hạ được nó thôi sao?” – Tùng cũng bị lời này làm cho kinh ngạc, bất giác nhìn thẳng vào xác con cấp 4.
“Sao anh lại chỉ liệt kê có ba người, không phải còn một người đang ngồi ngay kia sao? A!” – Quân ngạc nhiên quay sang vị trí Sơn ngồi lúc nãy – “Người đâu rồi?”
“Hai cậu, nhanh chóng kiểm tra tình trạng sức khoẻ của hai đồng chí kia, không được phép để ai gặp nguy hiểm.” – Chỉ huy Tùng cũng không nhiều lời, lập tức cắt cử hai nhân viên kiểm tra cho người hôn mê.
Sau một lúc, khi tinh hạch trong tay hai người cũng đã tiêu hao sạch sẽ, Sơn đã kiệt lực, lập tức nhấc tay ra rồi nhắm mắt lại vận chuyển công pháp khôi phục. Bây giờ chỉ có thể dựa vào may mắn cùng nghị lực của hai người mà thôi, đặc biệt là Phương.
Quân vừa ngồi xuống thì mới để ý đến lời Sơn mới nói, trong đầu đầy là nghi vấn. Tuy Quân rất muốn gọi Sơn dậy để hỏi cho rõ ràng nhưng anh vẫn cố nhịn xuống, dù sao người ta cũng mới cứu mình một mạng, lại đang cần yên tĩnh, anh cũng không thể lỗ mãng làm phiền như vậy được. Cuối cùng Quân lại ngồi yên vị, tập trung canh chừng xung quanh cùng quan sát tình trạng sức khoẻ của hai người đồng đội. Trong khoảng thời gian này thi thoảng lại có xác sống lang thang đến làm phiền, cũng may là chỉ có cấp 0 cùng cấp 1, thi thoảng mới có cấp 2, với thân phận năng lực giả cấp D, lại còn được đào tạo từ q·uân đ·ội, Quân hoàn toàn có thể bảo vệ được mọi người, tuy rằng có hơi mệt mỏi.
“Ngoài anh… ờm?”
“Khoan đã, sao anh ta lại biết đây là Phương, chẳng lẽ hai người đã quen biết từ trước? Mà anh ta là ai chứ, nhìn quần áo cũng không phải là người trong q·uân đ·ội, sao lại quen biết Phương được nhỉ?” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Đúng rồi, vẫn còn người sống sót.” – Một giọng nói khác trả lời.
Trời đang dần về tối, khung cảnh xung quanh đã bắt đầu lờ mờ đi rồi, Quân lại bắt đầu lo lắng hơn. Sơn vẫn đang ngồi im nhắm nghiền hai mắt, chưa có dấu hiệu của việc sẽ tỉnh dậy. Người nam đồng bạn tên Đông thì sắc mặt đã tốt hơn khá nhiều rồi, có lẽ sẽ sớm tỉnh lại thôi, còn về Phương, từ lúc Sơn nhập định đến thời điểm này cô đã có mấy lần quằn quại, sắc mặt khó coi rồi. Có mấy lần Quân định gọi Sơn dậy vì nghĩ tình trạng của Phương tệ đi rồi, thậm chí dấu hiệu còn giống như những người đang bị xác sống hoá nữa chứ, nhưng mỗi lần bị vậy cũng không lâu, chỉ vài chục giây là Phương lại trở lại như thường, dường như có thứ gì đấy trong cơ thể cô đang chiến đấu lẫn nhau, kéo dài không lâu, nhưng lại xảy ra vài lần. Trong khoảng một tiếng trở lại đây Phương cũng đã không còn bị làm sao nữa, sắc mặt cũng đã khá hơn vài phần, nên Quân cũng đỡ lo hơn, tạm bỏ đi ý định gọi Sơn dậy.
“Là người còn sống phải không?” – Một giọng nói từ trong những cái bóng ấy cất lên.
“A, được thôi.”
“Haizzz, sẽ không có ai trách các anh đâu, căn cứ chắc chắn là không thể cứu được rồi, cho dù các anh có đến kịp thì cũng chỉ có thể tăng thêm số n·gười c·hết mà thôi.” – Quân chán nản nói – “Đợt thi triều này quá mức kinh khủng, không phải nhân lực có thể ngăn cản được.”
“Tôi có giúp đỡ chút ít, nhưng chủ yếu vẫn là anh ta.” – Quân khẳng định lại, sau đấy lại hơi hụt hẫng nói – “Mà thôi, có lẽ anh ta không muốn lộ mặt ra ngoài nên đã bỏ đi rồi.”
“Có thể là vậy, nhưng dựa trên quy định, anh vẫn phải làm báo cáo trình bày đầy đủ những sự kiện đã xảy ra, từ lúc bắt đầu thi triều đến lúc chúng tôi đến, anh rõ chứ.” – Ngẫm nghĩ một chút Tùng mới nói ra câu này.
Chương 77: Tiếp viện tới
“Tôi là Quân.”
Nghe lời Sơn nói Quân vẫn còn khá lo lắng, nhưng nhìn tình hình hai người thật có chút khá hơn nên anh cũng đành phải trấn tĩnh lại, ngồi xuống bên cạnh đồng bạn ngó chừng xung quanh.
“Tạm thời cứ để Phương cho phía họ chữa trị tốt, mình cứ quay về trận pháp đón mấy người kia trước đã.” – Sơn làm ra quyết định.
Ở cách đấy một đoạn xa, trên bầu trời, Sơn đang cưỡi phi kiếm bay vun v·út. Lúc nãy khi phát hiện có đoàn lính đang đến gần Sơn đã chủ động ẩn thân đồng thời thu hồi kiếm, móc lấy tinh hạch từ xác con cấp 4 sau đấy lẩn đi. Sơn không muốn lộ ra quá nhiều thực lực của mình hay giải thích nhiều trước mặt người khác, đặc biệt là phía q·uân đ·ội, nên cậu quyết định lặng lẽ đi trước. Trước khi đi Sơn cũng đã kịp liếc qua tình trạng của Phương, cô đã qua cơn nguy kịch, đồng thời tự thân sinh ra một năng lực đặc biệt, mặc dù chưa rõ là năng lực gì, nhưng chắc là sẽ tốt thôi, Sơn cũng yên tâm rời đi.
“Chào đồng chí, tôi là Tùng, chỉ huy của đội tiếp viện, xin thứ lỗi vì chúng tôi không kịp đến chi viện cho căn cứ Bình Minh, đội chúng tôi đã gặp phải một nhóm xác sống chặn ngang giữa đường, lúc đến nơi thì căn cứ này chỉ còn là tàn tích, dù đã tìm kiếm khắp nơi nhưng chúng tôi cũng chỉ tìm thấy mấy người sống duy nhất là các anh. Chúng tôi xin chân thành chia buồn cùng anh, cũng sâu sắc tự trách bản thân vì đã đến chậm.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Đừng t·ấn c·ông, chúng tôi là tiếp viện đến từ căn cứ Lâm Huy.”
“Rõ ràng lúc các anh vừa đến anh ta vẫn còn ngồi ở ngay kia, tôi chỉ vừa mới quay người đi một lúc anh ta đã biến mất rồi, sao lại vậy được cơ chứ?” – Quân kinh ngạc nửa ngày vẫn chưa hiểu nổi – “Anh ta là người đã hạ gục con xác sống cấp 4 kia cứu sống ba người chúng tôi đấy. Xác của nó vẫn còn đứng ngay tại chỗ kia kìa” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Tôi đã làm hết sức của mình rồi, anh bạn kia nếu không gặp sự cố gì sẽ sớm khoẻ lại thôi, còn Phương thì chắc phải dựa vào may mắn.” – Sơn không mở mắt, dặn dò Quân một tiếng – “Bây giờ tôi cần yên tĩnh khôi phục, anh ở ngay đây trông chừng cho mọi người. Trừ khi có chuyện khẩn cấp, nếu không đừng làm phiền đến tôi.”
“Tốt!”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.