Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 52: Ngày mở cửa
Những ngày đó, người tứ giới chỉ cần trình lệnh bài thân phận, sau khi kiểm tra là được vào, có thể nói là ngày chung vui hiếm có của Tứ giới.
Lòng dạ Tư Mã Chiêu đến người qua đường cũng biết*
Một tiếng thở mạnh, hắn nhịn xuống, trầm giọng nói: “Dù như thế, ngươi cũng phải nhớ, sau này không được ăn đồ của người ngoài, đến cả những thứ của bếp Ma cung, ngươi cũng phải cho thử trước!”
Thuộc hạ: “Rõ!”
Hiện giờ trước mắt bao người, bọn họ nhất định sẽ không để Đế nữ bị bắt nạt, ma quả nhiên là ma, ngay cả bọn họ suýt nữa đã bị lừa bởi biểu hiện mấy ngày nay! Tên xấu xa này!
“Yêu Chủ, thật sự là tận mắt nhìn thấy, lúc ấy không riêng gì Nhị công chúa và thị nữ bên cạnh chứng kiến, đến cả Tam trưởng lão trong chỗ tối cũng nhìn rất rõ ràng, hắn chắc chắn đã nuốt yêu độc đan.”
Hai giới Tiên Ma thái bình hòa thuận.
Phong Thầm:……
Phong Thầm:……
Đám Hộ Thiên Vệ:……
Giọng trầm thấp của nam nhân khiến đáy lòng người ta khẽ run.
Nữ nhân kia, sẽ không để bất cứ chuyện gì quấy nhiễu Đại hội tiên phẩm lần này đâu.
“Ngươi chẳng qua chỉ là một Tu La mà thôi, tính là gì chứ, còn không phải mặc người xâu xé hay sao.”
Tạ Vi Ninh lắc đầu: “Nói thật, nếu ngươi không ngăn cản, ta cũng không biết đã xảy ra chuyện gì. Không phải ta không hiểu… Mà một khi tình huống này phát sinh, trong đầu không cảm thấy có vấn đề gì, chỉ là bất chợt hơi hơi bực bội, rồi sau đó hồi thần lại, ta đã nhập ma rồi. Mọi hành động suy nghĩ lúc ấy không cảm thấy có vấn đề, chỉ sau khi tỉnh táo mới nhận ra mình đã làm gì.”
Mấy ngày sau, Ma giới.
Tạ Vi Ninh cảm thấy Phong Thầm nói có lý, suy cho cùng Phong Hành có thế nào cũng là nam chủ ban đầu. Dù cốt truyện hiện tại lệch khỏi quỹ đạo thế nào, lộ ra rất nhiều thứ bên dưới ra sao, nhưng hắn làm việc gì cũng hợp lẽ, mấy ngày nay nàng cũng không gặp mặt Phong Hành.
Một Ma tu có vóc dáng tương đối thấp bé đang thận trọng tới gần bên ngoài một thành trì, ma văn trên mặt hắn rất rõ ràng, hơi thở suy yếu, trông cũng chỉ là cảnh giới Ma linh, còn không thể tính là Chân ma, đây chính là Ma tu thấp hèn nhất ở Ma giới.
Tạ Vi Ninh lẩm bẩm nói: “…Phong Hành?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Tạ Vi Ninh đi một vòng các thành ở Ma giới, vừa đi vừa dừng, tiêu tốn không ít thời gian, đêm khuya thì nghỉ ngơi trong thành nào đó, hôm sau lại lên đường về Vô Niệm Thành.
Tiên giới chuẩn bị nơi ở tạm cho Tam giới đã nhiều ngày, còn có rượu và thức ăn thượng hạng, nơi ở của mỗi một giới đều có thể nói là lớn như một ngọn núi, các nơi ở cách nhau không xa, ra cửa là phố Trường Minh của chủ thành Tiên giới, bầu không khí khá tốt, hoành tráng hơn lúc Định Ma Bia ở Ma giới không biết bao nhiêu lần.
Nhưng hắn là Ma linh mấy chục năm, sắp đến trăm năm, nếu hắn tiếp tục không thăng cảnh giới sẽ phải c·h·ế·t, hắn sợ rằng cuộc đời này không thể đoàn tụ với người nhà như thế này nữa.
Chẳng lẽ tu vi của Đế nữ lại thăng cấp? Điện hạ thật đúng là… vừa tu luyện đã bay vọt lên trời rồi.
Tạ Vi Ninh nhận ra sự trầm mặc, cẩn thận nhìn sang, không thấu được biểu cảm của Phong Thầm, nhưng cảm giác không khí xung quanh đầy áp bức, trong lòng cũng không khỏi ớn lạnh.
Hắn nghiến răng, sau đó cúi đầu, chậm rãi quỳ xuống.
Tất cả bọn họ đều biết, nếu không phải Ma chủ tự giải quyết tâm ma, dù ngoại lực tăng mạnh thế nào, cũng không làm nên chuyện gì, nhiều lắm là khi ma hạch phát tác thì Ma chủ thừa nhận thôi. Nếu ma hạch không phát tác, người đó… cũng sẽ chỉ giống một người thường, không thể nhìn ra điều gì.
Điện hạ của bọn họ sắc nước hương trời đến nhường nào
Ma chủ và Đế nữ đều thắc mắc nhìn lại.
Chuyện này vừa được truyền ra, Tu La cốc khiếp sợ, sự cảm kích đối với Ma chủ nhất thời phun trào.
“Ngu xuẩn!” Thủ vệ đá lên người hắn, hắn bị đá mạnh đến nỗi ngã xuống, nhưng không thể không tiếp tục quỳ, “Phế vật còn không biết cả cách nói chuyện à, ngươi không tu luyện được đến cả miệng cũng không được à? Hả? Ngươi nói cả người đều vô dụng, ngươi tồn tại để làm gì? Ngươi bao nhiêu tuổi rồi, mặt thì già như lão tướng, e là làm một Ma linh đã bảy tám chục năm rồi nhỉ. Quá buồn cười, mấy chục năm còn là Ma linh, ngươi thật sự là một phế vật rác rưởi nhất mà ta từng thấy đấy! Ngươi xem thân người nhỏ như vậy, ngươi còn tính là một nam nhân sao? Cần so tài với bọn ta không ha ha ha ha ha ha, sợ là bị đè ở dưới thân cũng không dám phản kháng!”
Phải đến trước khi Ma chủ động tay, dùng âm thanh để ngừng hai người lại.
Hắn nhăn mặt nói: “Bảo chúng đừng hành động thiếu suy nghĩ, việc này ta phải bàn bạc kỹ hơn, chờ Đại hội tiên phẩm kết thúc rồi mới nghe mệnh lệnh.”
Dù cho công pháp mà Phong Thầm tu luyện trước kia có thể sẽ dễ dàng nhập ma, nhưng sau khi Tạ Vi Ninh tới thì đã lâu không sử dụng, sau này nàng tu luyện theo Phong Thầm lựa chọn, sẽ không có vấn đề gì.
”, cũng là Ma tu cấp cao, không ai nghĩ đến sẽ có một ngày phải nói chuyện với “
Phong Thầm cổ quái hỏi: “Hắn là tâm ma của ngươi à?”
“Ngươi tận mắt nhìn thấy hắn đã nuốt yêu độc đan sao?”
Phù Ngạn cùng Hộ Thiên Vệ đuổi theo Đế nữ chỉ kịp hít bụi, bọn họ không hiểu sao hiện giờ tốc độ của Đế nữ càng lúc càng nhanh, sắp không thể đuổi kịp rồi.
Tạ Vi Ninh nhìn về phía hắn, trong mắt có chút ngạc nhiên.
Nàng do dự hỏi: “…Phải không nhỉ?”
đám thấp hèn
Nay đã khác xưa, quá khứ hắn một lòng muốn đánh hạ Tiên giới, có lẽ đã thuận theo tâm ý của những kẻ ẩn nấp kia, cho nên vẫn không hề động thủ, nhưng hiện nay thân thể hắn hoán đổi với Đế nữ, chuyện tiến công Tiên giới… Tạm thời hắn sẽ không nhắc lại, không biết những kẻ đó dưới tình thế cấp bách sẽ làm thế nào.
, sau đó sẽ khinh nhục bọn họ.
Thậm chí còn ôn hòa trò chuyện với đám người Đế nữ Tiên Đế. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bọn họ là người sống ở Tu La cốc, có thể gọi là Ma tu hạ đẳng ở Ma giới, nghe nói hôm nay có thể tùy ý ra vào các thành lớn, chỉ cần chứng minh thân phận ở Tu La cốc là được.
Mọi người bước nhanh hơn, lòng đầy tức giận, gọi lớn: “Điện hạ!”
Có ai sẽ suy nghĩ cho phế vật như bọn họ chứ? Không có, Ma giới vốn là tàn khốc như vậy.
Nghe câu này càng làm cho trái tim Tạ Vi Ninh đập mạnh, thật sự rất lạ kỳ!
Ban ngày sáng tỏ, trời đất yên bình, Ma chủ có ý đồ xấu xa đưa Đế nữ tới một nơi không người như vậy, hắn ta muốn làm gì?! Còn đặt Đế nữ ở chỗ nào chứ?
Thủ vệ kia không quay đầu lại mà nói: “Ta tốt xấu gì cũng là một Tu La, hắn chẳng qua chỉ là một Ma linh mà thôi, có tính là gì. Không phải để mặc người xâu xé hay sao, Tôn chủ làm gì phạt chúng ta chứ.”
Mọi người nhất thời cảm xúc rối ren, biểu cảm không ngừng biến hóa, không biết trong lòng đang suy nghĩ điều gì.
“ừ” (đọc tại Qidian-VP.com)
Sau khi Ma linh hồi thần, người Vô Niệm Thành đã cất bước xa dần, chỉ thấy được bóng lưng.
Phong Thầm gật đầu, hắn đang định lướt qua nàng đến chỗ đám người Hộ Thiên Vệ, thì Tạ Vi Ninh gọi hắn lại nói: “Ta nhớ ra một chuyện, vừa rồi Tiên Đế đã mời Ma giới tham gia Đại hội tiên phẩm.”
Tạ Vi Ninh: “Thật à?”
Chủ thượng bọn họ đoán rằng chuyện sẽ không thuận lợi, mới dẫn bọn họ ra ngoài xem thử, cử từng đội tiến vào các thành còn lại trông giữ, kết quả mới ra ngoài đã đụng phải một tên.
Tên phế vật bị gọi mấy chục năm, cũng bị Ma tu Tu La ngoài cốc dẫm đạp mấy chục năm, vào Tu La cốc, tuy nói không bị bắt nạt, nhưng người khác đều có thể từng chút tiến bộ theo thời gian, xét về tư chất của hắn, nếu thăng đến Chân ma cũng cần trăm năm nữa.
Ngay cả Tiên Đế Tiên Hậu cũng thắc mắc, hỏi một hồi lâu, câu trả lời đều là không sao, không có gì, dáng vẻ như nghi ngờ ánh mắt của các người có vấn đề gì, bọn họ mới từ bỏ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Khí thế của Đằng Hư Dã trầm xuống, ngón tay đè lên bàn: “Ngươi muốn nói là hắn đã chế phục tâm ma rồi ư? Nực cười, ma hạch kia ở trong thân thể hắn, tâm ma há có thể giải quyết dễ dàng như vậy!”
Thủ vệ còn tưởng “hắn” sợ hãi, đắc ý che cổ đứng lên, vừa quay đầu lại muốn chửi ầm lên, nhưng sau khi thấy rõ người đến là ai, kinh ngạc đến mức ngây người tại chỗ.
Chúng Hộ Thiên Vệ: “?”
Hắn ồ một tiếng.
Thủ vệ bị thanh kiếm ép quỳ trên mặt đất, không thấy rõ phía sau là ai, chỉ có thể nâng đầu lên một chút, nhìn phía trong thành đối diện, hận không thể nhảy lên chỉ vào bọn họ nói: “Còn không mau đi kêu người!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Tạ Vi Ninh ngẩn người, nghe lời này thì có vẻ như không có vấn đề, nhưng sao cứ cảm thấy kỳ kỳ nhỉ?
Nàng bỗng nói: “Hôm nay ta ra khỏi Ma cung, trước khi gặp ngươi đã ăn một miếng bánh của một tên nhóc trong thành.”
Chỉ có một lần cơ hội này, dù cho hắn bị người ta chơi c·h·ế·t, hắn cũng phải mạo hiểm thử một lần!
Hắn đứng trước mặt nàng, khiến người ta có cảm giác quạnh quẽ.
, cảnh sắc hiện tại trong lòng mọi người chỉ dâng lên một ý niệm.
Tiếng động bên đây ít nhiều đã thu hút một ít sự chú ý trong thành, sau khi xôn xao, thủ vệ còn lại nhắc nhở: “Kiềm lại một chút, nếu Tôn chủ phát hiện, không biết sẽ phạt ngươi thế nào đâu!”
Phong Thầm bị nàng nhìn nên nét mặt hơi mất tự nhiên, tức khắc trầm mặt xuống: “Ngươi nói những điều này, chung quy chỉ để chứng thực tâm ma của ngươi là gì, nhưng không nói rõ dấu hiệu vì sao nhập ma. Nếu là Phong Hành…… chắc là hắn sẽ không đến mức làm ra loại chuyện này.”
Phù Ngạn hơi cử động: “Điện hạ…”
Dứt lời, nàng dẫn mọi người rời đi.
*Ý chỉ những lòng tham được lộ rõ như ban ngày
tầng lớp trên
Phong Thầm: “……”
Lúc đó còn nháy mắt với thủ vệ còn lại, để bọn họ mau đi kêu người tới!
Một đám người hết cách, không thể không cách xa một chút.
“Là, là… vào lúc nào nhỉ?”
Trong thành bọn họ có lệnh bài, Tu La cốc cũng cho người làm các lệnh bài trong cốc, trước kia khi lấy ra lệnh bài thô thiển như vậy đều bị mọi người chung quanh châm chọc.
Đám người này, cứ phải thấy máu mới hiểu.
Phong Thầm: “…… Ừm.”
Vì thế, người Tu La cốc từ bỏ tâm tư, tới ngày mở cửa vẫn không phản ứng.
Tạ Vi Ninh: “Không còn gì đáng ngại, thần trí rất tỉnh táo!”
Tạ Vi Ninh: “Hai ngày nay, mấy Ma Tôn kia còn quấn lấy ta, hỏi ta này phải làm thế nào, giám sát thế nào. Chỉ sửa đường thôi mà, sao bọn họ xem không hiểu chứ! Giờ mới vừa khởi công, con đường mấy chục trượng còn chưa có cái nào quy hoạch xong, thật sự không biết nói sao! Nếu ta không kịp tới Đại hội tiên phẩm thì sao đây?”
Ánh sáng sắc lạnh hiện lên, cảm giác lạnh lẽo ập tới, hắn tức khắc im lặng.
một tiếng nói: “Ngươi đã là Ma chủ rồi.”
Phong Thầm: “Ờm.”
Lời y hệt chỉ thay đổi mấy chữ, lại khiến thủ vệ tức giận nói: “Ngươi mẹ nó thả rắm c·h·ó à! Ngươi biết bọn ta ở thành nào không! Chỉ ở sau Từ Hư Thành ——”
Tạ Vi Ninh đã hiểu ra.
Tuy nhiên, đám người nhìn hắn cách một đoạn, biểu tình mỗi người không giống nhau, nhưng không một ai có hành động.
.
Tạ Vi Ninh nói: “Nhưng ta đã nhả ra rồi.”
Hôm nay người khác không tới, hắn cũng phải tới.
Hắn nói: “Ngươi muốn đi thì cứ đi, nếu không muốn đi thì từ chối.”
Thủ vệ nghi hoặc ngẩng đầu, hai bên mặt đột nhiên bị ma khí đánh tát, lập tức sưng tấy đỏ bừng, hai mắt đầy sao.
” này, còn phải xem là người một nhà. Nực cười, thật là nực cười.
Phong Thầm rũ mắt một lát, chợt cười giễu không rõ ý vị: “Hóa ra là thế.”
, có cảm giác được gì không?”
Có đôi lúc Tạ Vi Ninh cảm thấy thời gian trôi qua thật mau, ví dụ như, đêm trước nàng còn kéo Phong Thầm huấn luyện lần cuối, sáng sớm hôm sau đã đưa tiễn hắn.
Dù mệnh lệnh này do Tôn chủ đưa ra, bọn họ cũng tự động hiểu, ngày mở cửa này định ra hẳn là để dẫn đám Tu La cốc ra ngoài. Huống chi, việc ra vào chẳng phải là chuyện của thủ vệ bọn họ sao, nhân vật như Ma chủ và Ma Tôn, có ai lại chú ý đến chuyện này chứ.
Phong Thầm hơi kinh ngạc, ngước mắt lên nhìn theo tiếng động phía dưới.
Phù Ngạn thấy Đế nữ không muốn nhiều lời, chỉ đành làm theo lời, đóng cửa và rời đi.
Ma linh cứng đờ người.
Vội vàng đuổi tới nơi, mọi người chỉ thấy Ma chủ hơi cúi người từ xa, tay phải nâng lên trước… Ở đằng sau không nhìn rõ, tóm lại là thấy tay phải đang nâng lên!
“Kêu người?”
Ma linh cũng kinh ngạc ngẩng đầu.
tẩu hỏa nhập ma
Hộ Thiên Vệ thở phào nhẹ nhõm.
“Nhưng…” Thuộc hạ ngập ngừng nói, “Nhưng xác thật lúc ấy Ma chủ không hề phát tác, cũng không có phản ứng với người Tiên giới.”
Đại hội Tiên phẩm…
Tạ Vi Ninh ném kiếm ra sau cho thuộc hạ, thanh kiếm trước đây của nàng đã mất trong khói đen của Ma Tôn Từ Hư Thành, hôm nay ra ngoài phải mượn kiếm của người khác.
Năm rồi hắn gặp đối phương, đã âm thầm tăng thêm yêu độc, dưới sự kết hợp của hai thứ này, Ma chủ không hề hay biết, tâm ma quấn thân nhiều năm, sẽ chỉ càng thêm ghét Tiên giới, cho dù lần này hắn thất bại, sự căm hận của người này đối với Tiên giới cũng sẽ không biến mất nhanh đến thế.
Phong Thầm dừng chân, hắn trầm tư một lúc lâu, mới tìm ra một chút ấn tượng ở một góc xó xỉnh sâu nhất trong trí nhớ.
Tạ Vi Ninh nói: “Yên tâm, ta hiểu mà! Ngươi an tâm về đi!”
Có một tiền đề như vậy, mấy ngày nay không khí ở khắp Tiên giới đều rất mừng vui.
Thì ra… Ma chủ nghiêm túc.
Phù Ngạn: “Vậy nô tỳ sẽ chờ ở một bên, nếu điện hạ có bất kỳ phân phó nào, cứ việc gọi ta.”
“Ồ…” Âm thanh này vừa xuất hiện như đang gọi bọn họ, lại đột nhiên im bặt.
Phong Thầm lạnh lùng
“Ai!!!” “Hắn” ồm ồm tức giận quát lớn, “Ai làm! Ra đây! Thế mà dám đánh lén, biết đây là đâu không? Thấy rõ chữ lớn trên thành không!”
Phù Ngạn nói: “Điện hạ, không còn sớm nữa, có phải thân thể không thoải mái hay không, người muốn nghỉ ngơi hay gọi Tiên Y tới khám?”
Lúc tin tức này vừa công bố và hạ lệnh xuống, bọn họ đều cảm thấy rất nực cười.
Chương 52: Ngày mở cửa
Phong Thầm biến đổi sắc mặt nói: “Có người động tay chân trong bánh sao?”
Phù Ngạn theo giờ bước vào tắt nến, kết quả đẩy cửa ra đã bị dọa: “Điện hạ, sao sắc mặt người khó coi như vậy?”
Dứt lời, Phong Thầm xóa kết giới, nàng nhìn thoáng qua rồi rời đi.
Đến khi hắn tới gần, thủ vệ ngoài thành cuối cùng đã chú ý tới Ma linh nhỏ bé này, vừa thấy người đến, trước hết trên mặt lộ ra sự ghét bỏ, còn châm chọc: “Ái chà, không ngờ hôm nay Tu La cốc cũng có người tới, bọn ta đợi nửa ngày không thấy một bóng người, nghe nói các thành khác cũng không thấy người, còn tưởng đám quỷ đoản mệnh các ngươi không dám tới đấy.”
(Ji:
)
Phong Thầm thuận tay hạ kết giới cách âm, chau mày nói tiếp: “Vừa rồi ngươi có dấu hiệu
Nàng còn nhớ mình là Ma chủ phải giữ hình tượng nên chỉ là hơi mỉm cười với hắn, sau đó hơi đưa tay phải lên vị trí trên tường thành một chút và ở dưới ngực mình một chút, thừa dịp không ai chú ý tới nàng, hơi lắc tay.
“Mong các vị… có thể cho ta vào thăm người nhà.” Hắn đưa ra lệnh bài Tu La cốc, phía trên có ghi ma khí và tên họ của hắn.
Nàng nhìn Ma linh còn đang quỳ dưới đất, nói: “Ngươi vào đi.”
Hôm nay là ngày mở cửa sau khi tân Ma chủ nhậm chức.
Phong Thầm: “Ừm.”
Phụ mẫu, trưởng huynh và nhị tỷ của hắn đều sống trong thành này, chỉ có hắn bởi vì tư chất yếu kém, sau khi sinh chỉ mãi dừng ở cảnh giới Ma linh, hơn mười tuổi vẫn là Ma linh, không nhìn ra dấu vết thăng cảnh giới nên đã bị đuổi khỏi thành.
Dù cho trước đây có tiền lệ, nhà bọn họ đều là Tu La, đến một Ma tướng cũng không có, càng không dám mạo hiểm như vậy.
Phong Thầm ngẩn ra.
Phong Thầm trầm mặc một lát, rồi nói: “Ngươi làm chuyện mình muốn là được, bận rộn như vậy, không tới Đại hội tiên phẩm Tiên Đế cũng sẽ không nói gì ngươi.”
Tạ Vi Ninh nở một nụ cười rạng rỡ với hắn, dùng khẩu hình nói: Ngạc nhiên chưa!
Bọn họ cũng thấy rõ ràng, cái tay đó đang đặt lên ngực hắn. Khoảng cách giữa hai người không sát mặt như bọn họ tưởng tượng.
Hắn nhắm mắt, xoay người không nhìn nữa.
Một thủ vệ khác tuy không ra tay, nhưng cũng cười nói: “Phải đó, Ma linh tính là gì chứ, ngươi có cần lo lắng như vậy không?”
“Nhưng cảm xúc của ta đã bất ổn mấy ngày rồi…” Tạ Vi Ninh lại chợt lóe linh quang nói, “Trước đó ta còn nổi giận với thuộc hạ của ngươi đấy!”
Đại hội Tiên phẩm, trước đây đúng thật Tứ giới đều sẽ tham dự. Nhưng trăm năm qua Ma giới không có chủ, nên đã vắng mặt trăm năm.
“Ngươi muốn vào cũng được, quỳ trước cửa thành này hai canh giờ, để bọn ta trông vui mắt thì sẽ để ngươi vào.” Hắn cười tủm tỉm nói, “Ngươi yên tâm, ngày mở cửa do Ma chủ và Ma Tôn chính miệng hạ lệnh, bọn ta tuyệt đối sẽ không làm trái.”
Không biết vì sao cảnh tượng này, trông như Đế nữ đang dạy dỗ Ma chủ nhỉ? Sao Ma chủ còn có bộ dạng đã bị đả kích vậy? Điện hạ của bọn họ đáng sợ thế sao?
Âm thanh kia vừa xuất hiện, hai người phía trước một trước một sau quay đầu lại. Bọn họ lập tức tới nơi, nhìn thấy Đế nữ đứng khoanh tay với sắc mặt lạnh nhạt không cảm xúc, căn bản không hề bực bội nhục nhã như bọn họ tưởng tượng, mà nét mặt Ma chủ trông không tốt lắm, có chút ảm đạm, có vẻ hơi thở nặng nề, nhẹ nhàng thả tay xuôi xuống.
Nàng nghĩ nát óc, cũng may không ai thúc giục nàng, có thể an tâm nghĩ một hồi lâu mới nghĩ ra được.
Buổi tối còn có các tiên nữ biểu diễn điệu múa đèn, tới đêm bầu trời sẽ được thắp sáng bởi những chiếc đèn trời màu bạc đặc biệt tỏa sáng như những vì sao, khi đó tất cả cửa hàng Tiên giới đều sẽ giảm giá, hội đấu giá cũng sẽ đem vật thượng đẳng đã chuẩn bị ra.
Ban đầu trải qua ảo cảnh ma hạch ở Thần phủ, có thể nói là chân thật đáng sợ, sau đó là “cơn đau” trên thân thể, nhưng trước đó đặc biệt là tiếng làn da bị đâm xuyên khe khẽ, máu tươi phun trào, tâm trí và tinh thần tăng thêm một tầng thống khổ chồng lên, thật sự khiến người ta khắc sâu vào ấn tượng.
Cuối cùng, bọn họ tiến lên một bước, đến bên cạnh Đế nữ, hành lễ nói: “Điện hạ, Tiên Hậu bảo bọn ta đến hộ tống người trở về.”
Ma linh: “Xin… xin đại nhân nói, ngài cần ta nói điều gì.”
Tạ Vi Ninh sờ chóp mũi nói: “Ta biết rồi. Lần sau ta nhất định sẽ cẩn thận.”
Chỉ thấy máu bắn tung toé đầy đất trước mặt, hắn ngã xuống, làm một con quỷ thật rõ ràng.
Tạ Vi Ninh nói: “Vậy ta không tới thật nha?”
Thuộc hạ thử hỏi: “Chẳng lẽ người đó đã phát hiện điều gì bất ổn sao?”
“Hình như là vào ngày ấy Yêu Chủ tới Ma cung nói chuyện với ta, ta nghe âm thanh thuộc hạ của ngươi nói chuyện quá ồn, nên đã nổi giận.”
Mà Đế nữ đứng cùng Ma chủ có vẻ nhỏ xinh đáng yêu, toàn thân bị Ma chủ chắn hết, bọn họ ở phía sau chỉ thấy được đỉnh đầu của Đế nữ.
Hộ Thiên Vệ nhìn nhau, có người khẽ đẩy Phù Ngạn, nàng là thị nữ bên người Đế nữ, có thể Đế nữ không nghe lời bọn họ nói, nhưng Phù Ngạn khuyên nhủ, chắc chắn có thể khiến Đế nữ xem trọng một chút.
Tạ Vi Ninh đứng trên tường thành nhìn bọn họ sắp bay vào không trung, khi nhìn đến Phong Thầm đứng cạnh thuyền mây, bốn mắt nhìn nhau.
“Nghe rồi thì thế nào! Ngươi là ai? Ngươi dựa vào đâu mà quản ta! Việc này muốn quản cũng là Tôn chủ bọn ta quản, đâu tới lượt người ngoài như ngươi càn rỡ, còn dám làm việc vượt quyền Tôn chủ của bọn ta, thật to gan!”
Nhiều năm trôi qua, lại vào nơi đây, thật sự là rất đỗi xa lạ, hắn đang định hỏi người qua đường về nơi ở của người nhà, nhưng nghe thấy trong đám người có người gọi: “Tam đệ!! Bên này!”
Chỉ mỗi Tiên phủ của Đế nữ lại lạnh lẽo tựa Quảng Hàn Cung.
Phong Thầm chống khuỷu tay lên bàn, một tay đỡ trán, nghe lời này mới nâng đầu lên một chút, nhíu mày hỏi: “Hửm?”
Phong Thầm nhìn về phía nàng hỏi: “Hiện tại ngươi cảm thấy thế nào?”
“Mụ nội nó, ai dám ——”
Mọi người đã biết ngày mở cửa thật sự được thiết lập vì bọn họ, chứ không phải để cố ý nhục nhã, lập tức xách tay nải, nhanh chóng lên đường. Phải nắm bắt thời cơ này!
Hắn đá chân trái rồi đá chân phải, lực lúc mạnh lúc yếu, đạp hắn như một bao cát trút giận, Ma linh cũng cắn răng không dám lên tiếng, qua một lúc lâu, trong miệng toát lên một mùi tanh.
Nhưng hôm nay là ngày mở cửa…
“……”
Huống chi, sau khi kết thúc Đại hội tiên phẩm, Tiên giới sẽ có một đêm hội đèn lồ ng để chúc mừng Đại hội tiên phẩm kết thúc viên mãn, hội đèn lồ ng tổ chức hai ngày, mỗi con phố đều trang trí rực rỡ, vô cùng náo nhiệt.
Thủ vệ cười một cái.
Ma linh chỉ cười mỉa mai với hắn.
Kiếp Sát phất tay chỉ thị các Ma tu còn lại: “Các ngươi, đưa một đội vào thành tuần tra. Còn lại đi theo chủ thượng.”
“Nam nhân” khẽ cười nói: “Ta là ai?”
Tạ Vi Ninh: “Đúng!”
Phong Thầm buông tay, đứng lên trở về giường, giọng điệu hờ hững: “Tắt nến đi.”
Cách mà Phong Hành xử lý việc tình cảm khiến Phong Thầm không thể hiểu nổi, nhưng người này đã vào cảnh giới Tiên Tôn, hẳn phải khinh thường chuyện dẫn người nhập ma này. Còn nữa, trong khoảng thời gian này Phong Hành và Ma chủ không tiếp xúc nhiều, ghét bỏ Ma chủ cũng lộ rõ ngoài mặt, quá rõ ràng, càng không nghĩ là chuyện do hắn làm ra.
Phong Thầm nhíu mày nói: “Bận thế sao?”
Lý do luyện công mà tẩu hỏa nhập ma, đều bị hai người tự động gạt bỏ.
“Quỳ đi, không phải ngươi muốn vào sao?”
Bầu không khí ở Yêu giới lại không tốt mấy.
“Ừm.” Phong Thầm không đổi sắc mặt, bình ổn nói, “Các ngươi chờ ở một bên trước, ta còn có chuyện muốn nói với Ma chủ.”
Hai ngày trôi qua, Phù Ngạn và bọn Hộ Thiên Vệ đều cảm thấy có lẽ Đế nữ đã gặp chuyện gì đó, sao áp suất lại thấp như thế.
Phong Thầm nói: “Vậy ngươi… nghỉ ngơi đi.”
Thuộc hạ run rẩy.
“Sợ là không kêu nổi đâu.”
Đoàn người Tiên giới dài tựa rồng, bước lên thuyền mây.
Dùng thân thể hắn làm động tác này, trông có vẻ hơi đần.
“Bịch” một tiếng, thủ vệ nằm bò ngã chổng mông lên trời.
Nói đến câu sau, nét mặt hắn có một tia khác thường, lướt qua trong giây lát.
Tạ Vi Ninh: “Tốt quá, vậy ngươi phải cố gắng! Ta ở Ma giới ủng hộ tinh thần trước, chúc ngươi lấy được đầu bảng!”
Hắn ngẩn người, liên tục dập đầu nói lời cảm tạ, sau đó mau chóng bò dậy trình lệnh bài cho thủ vệ, sau khi kiểm tra rõ lập tức bước vào thành.
Hắn kinh ngạc vui mừng quay đầu lại, chạy đến ôm bọn họ.
!
Hai người hàn huyên mấy câu, rồi ngắt Thông Lục Nghi.
Trước kia, người nhà hắn đôi lúc sẽ lén tới thăm hắn, nhưng không đầy đủ mọi người, bởi vì một khi bị phát hiện, các Ma tu cấp cao sẽ phỉ nhổ bọn họ:
Ngày mở cửa vừa xuất hiện, người Tu La cốc đều mừng đến phát khóc, nhưng cũng chỉ trong nháy mắt, sau đó lại có người nói, ngày mở cửa là có mục đích, để đám người bọn họ rời khỏi Tu La cốc mà vào các thành, rồi sẽ nhục nhã bọn họ.
Tạ Vi Ninh nói xong, liền nghe thấy giọng trấn an từ tốn nhẹ nhàng: “Không sao rồi. Đó chỉ là ảo cảnh, không phải là điều ngươi thật sự trải qua.”
Ma chủ không phải Ma Tôn, chỉ cần không ảnh hưởng đến thái bình của Tứ giới, muốn làm gì cũng được.
trân tài dị bảo
“Hắn” nói: “Các ngươi có nghe Tôn chủ đã hạ lệnh về chuyện của Tu La cốc chưa, nếu có kẻ không tuân theo, gi ết c·h·ế·t trước mặt dân chúng.”
Nét mặt Phong Thầm vi diệu nói: “Hắn đã làm gì với ngươi, mà khiến ngươi sinh ra tâm ma?”
“Ngươi……”
Hắn chính là phế vật.
Tạ Vi Ninh chợt nhớ ra, nói: “Nói ra thì mấy ngày nay, hình như ta thường hay bực bội, trước kia còn tưởng rằng là do thí luyện Định Ma Bia, nhưng thí luyện cũng đã qua, hôm nay ta lại bị! Ngay lúc…” Nàng vật vã suy nghĩ, chợt ánh mắt lóe sáng: “Ngay lúc nhìn thấy Phong Hành!”
“Hắn” dời thanh kiếm.
Tu La ở Tu La cốc kém cỏi nhất của bọn họ nhiều năm qua đang đứng trước mặt, cũng là “
Không có ánh nến, trong phòng nháy mắt trở nên lạnh lẽo.
Sau đó qua một lát, lại nghiêng người gật đầu, nhìn thấy Tạ Vi Ninh thu tay về dưới tường thành, hắn mới quay đầu lại, cất bước vào thuyền mây.
, trong thành cũng không cho phép bọn họ giữ những phế vật này.
Nghe Tiên quan hô lớn: “Ma chủ đến ——”
Trong thành không nhận Ma tu dưới Tu La, Ma tu mới sinh sẽ có một thời gian giới hạn, nếu trong giới hạn không thăng bậc cảnh giới, thì dù gia đình dâng linh thạch và
Có vẻ như chưa nghe rõ nàng đang nói gì.
“Bình thường. Nếu tẩu hỏa nhập ma đều rõ ràng và dễ đoán trước, thì người trên thế gian này cũng không sợ như thế.” Phong Thầm trầm giọng nói, “Nhưng tẩu hỏa nhập ma ít nhiều cũng có nguyên nhân dẫn đến, lúc ấy ngươi có phát hiện điều gì khác thường không?”
.
“Quỳ xuống thôi sao?” Thủ vệ nói, “Không nói gì hết à? Ngươi định để bọn ta nhàm chán nhìn ngươi quỳ hai canh giờ sao, không phải nói muốn bọn ta vui vẻ hả? Nói chuyện đi.”
Trước khi Đại hội Tiên phẩm bắt đầu, Tiên giới chuẩn bị rầm rộ, nghênh đón Tam giới đến nơi.
Cùng là người một thành, sao có thể thấy c·h·ế·t mà không cứu!
Cho đến ngày Tam giới Yêu Ma Minh chính thức đến.
Hóa ra còn nhớ mong một tiểu tử phế vật, quả thực buồn cười
“Muốn vào sao?”
Phong Thầm gật đầu: “Nếu phát hiện điều gì không đúng, lập tức báo cho ta. Ngày mai ta sẽ về Tiên giới, đến lúc đó bên này ngươi bảo Kiếp Sát Đoạt Kiêu trông chừng một chút.”
Lúc này, Ma tu trong một thành gần đó quan sát toàn bộ quá trình, không dám thở mạnh.
Tạ Vi Ninh bất giác cảm thấy hắn cười khiến nàng cảm thấy rùng mình, còn có một chút đắng chát.
Nàng nghĩ, nói đúng sự thật: “Cũng không phải, chỉ là trước kia ta trải qua ảo cảnh ở Thần phủ, trong đó Phong Hành Tiên Tôn xuyên kiếm qua yết hầu của ta, sau đó thần hồn ta bị yêu quỷ xé toạc, khó khăn lắm về tới Tiên giới lại bởi vì làm quá nhiều việc ác nên bị nhốt vào địa lao, cuối cùng phát điên. Trong mộng tất cả mọi người đều trách ta, mà Phong Hành… có lẽ sợ hãi bởi thanh kiếm xuyên qua yết hầu, ta mới khắc sâu trong ký ức.”
Tạ Vi Ninh sửng sốt: “Như vậy được sao?”
Trước lúc gần đến Đại hội tiên phẩm, nàng chợt cười tinh nghịch, tìm Thông Lục Nghi than ngắn thở dài với người bên kia: “Ôi, làm Ma chủ bận quá. Ngươi có biết chỉ mỗi việc kiểm tra ngày mở cửa được tiến hành như thế nào, cũng mất rất nhiều thời gian, không nói đến điều này, việc tu sửa đường… Ngươi biết đấy, phải mất rất nhiều thời gian để hoàn thiện bản vẽ.”
Đằng Hư Dã nặng nề thở một hơi, càng nghĩ về sau, đầu càng đau.
“Sau này ngươi đừng tiếp xúc với Yêu Chủ. Cũng đừng qua lại với Yêu giới.” Phong Thầm nói, “Nếu hắn tới tìm ngươi, tránh không gặp đi.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.