Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 54: Giang Nhược Vụ… Còn có thân phận này!

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 54: Giang Nhược Vụ… Còn có thân phận này!


Tam trưởng lão cạn lời: “……”

Trước đó bọn họ chưa gặp Ma Tôn, hôm nay là lần đầu tiên gặp Ma chủ, không nhìn thì tốt, vừa nhìn tới, Phù Ngưng liền ngây ngẩn cả người.

Người tới dự tiệc cũng không cần đưa hạ lễ, chỉ cần tận hưởng buổi tiệc là được, nếu người tham dự trận đấu muốn tu luyện không muốn dự tiệc, cũng sẽ có thị nữ người hầu mang thức ăn đến nơi ở.

Phù Ngưng bình tĩnh lại.

Tạ Vi Ninh gật đầu, theo hắn đi một đoạn, mới phát hiện con đường này càng đi càng không giống hướng đến các võ đài khác, mà cách xa hơn một chút.

Yến hội còn chưa chính thức bắt đầu, mọi người lục tục trình diện, sau đó tiến lên hành lễ vấn an với Tiên Đế Tiên Hậu ở chủ vị, rồi tìm chỗ của mình để ngồi vào.

Phó Liên Dao vỗ đùi nói: “Do ban đầu ta buồn bã hoàn toàn c·h·ế·t tâm, quên phải nói việc này với các tỷ. Trước đại chiến, đứa nhỏ này vừa mới sinh ra, đến khi đại chiến được giữ ở trong tộc, không kịp nói với mọi người.”

Người kia lúc này mới lấy lại tinh thần: “Bây giờ không nhìn ra, người khác còn chưa đấu xong mà! Vòng thứ hai còn chưa biết là ai đấy!”

“…” Người nọ thầm xoa mông, trong lòng cũng mơ hồ, hắn còn chưa ra tay đã cảm thấy mình ở giữa không trung, chớp mắt lại ở dưới đài, nghe đám người này hỏi, tức giận nói: “Sao ta biết được! Các ngươi tự xem chẳng phải được rồi sao!”

Phong Thầm không cảm xúc nói: “Dì Phó.”

Vì thế, mọi người liền thấy Ma chủ dẫn theo hai vị hộ pháp, tới dưới đài tranh đấu của Đế nữ, sau mấy trận vẫn không nhúc nhích.

Thứ phù phiếm mà vô dụng.

Ngẩng đầu liền thấy Phong Thầm phía trên mặc tiên bào bay bay, tựa như

Diễn kịch mà thôi

Tạ Vi Ninh: “Không ngồi.”

Hắn cảm giác sau khi nàng nghe tin tức liền trở nên kỳ quái, nhíu mày hỏi: “Ngươi lo lắng ta không thắng nổi à?”

Canh giờ vẫn còn sớm, nơi mở tiệc lại có không ít người tới trước, điều bất ngờ chính là người Ma giới tới sớm nhất nhiều nhất, đến khi Tiên Đế Tiên Hậu tới thì những người chờ ở đây đều đứng lên hành lễ với bọn họ.

“Đế nữ dùng pháp bảo gì với ngươi vậy?” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Ngươi bị đánh xuống đài có cảm giác gì không?”

Nàng lập tức nhìn chằm chằm vào Phong Thầm.

(Ji:

.

Ngược lại, Tạ Vi Ninh thì lập tức kích động, máu sôi trào, hận không thể bước lên tán thưởng, không nhịn được mà khẽ vỗ tay.

Lúc này đối thủ mới dám tiếp chiêu, kết quả cũng chỉ trong một khắc, cả người hắn đã ở dưới đài, bối rối đứng lên, ngơ ngác nhìn pháp bảo nằm trong tay còn chưa kịp đưa ra.

Trắng trợn táo bạo không cố kỵ điều gì như thế, khiến mọi người đều kinh hãi.

Tạ Vi Ninh chạy tới nhỏ giọng nói: “Siêu ngầu!”

Sau đó nghe thấy một tiếng động, có vẻ truyền đến từ phía trung tâm.

Mọi người bên kia cảm thấy hẳn là Đế nữ sẽ thắng trận đầu khá nhẹ nhàng, chung quy cũng không đến mức vừa lên đã thua, cũng không có gì đáng chú ý. Chờ Đế nữ thắng trước mấy trận rồi xem sau, càng có nhiều người muốn xem Khúc Liên Chi và Giang Nhược Vụ bên cạnh sẽ ra tay như thế nào, nói không chừng có thể học theo cách thức của hai người đó một chút.

Tuy lão trơ trẽn dùng loại thủ đoạn xấu xa, nhưng thấy Ma chủ thật sự không định ra tay, lão cũng không biết nên có tâm trạng thế nào.

Phía bên bọn họ thật sự quá ồn, không nghe rõ tên, mơ hồ nghe thấy chữ Tạ, nhưng chữ “

Phó Liên Dao và huynh trưởng Phó Thừa Vệ của bà là tiên thể trời sinh, vừa sinh ra đã nằm trong đại gia tộc Tiên giới, huynh trưởng càng

Lời này vừa nói ra, những người có mặt ở đây đều nhìn về phía Giang Nhược Vụ mới vừa thắng một trận quyết đấu với các nét mặt phong phú.

Tạ Vi Ninh: “Đi đâu?”

Có lời đồn đại này, khó tránh khỏi sẽ có sự so sánh hắn với Phong Hành.

Có lẽ qua nhiều năm, trong lòng bọn họ có Ma chướng, mới hoảng loạn đến vậy.

Phong Thầm: “……”

*翩若惊鸿,婉若游龙 – hình dáng của người con gái duyên dáng nhẹ nhàng bay bổng, tựa như chú rồng bay uốn lượn

cùng lúc nhìn về phía nàng, Tiên Hậu vẫy tay cười nói: “Ninh Nhi mau tới đây, chờ con đã lâu rồi.”

“Chủ thượng, chúng ta sẽ ngồi ở đâu?” Đoạt Kiêu thấy Ma chủ bất động, lên tiếng dò hỏi.

Quan Vân Cảnh liền chiếu cảnh của Giang Nhược Vụ, nàng đang đứng trên đài, lẳng lặng chờ đợi đối thủ tiếp theo bước lên, không hề biết sắp tới nàng sẽ phải đối mặt với điều gì.

Khi nói chuyện, Phong Vũ và Phù Ngưng cùng với Phong Hành đều đã tới nơi, sau khi chào hỏi liền vào chỗ ngồi bên dưới.

Phong Thầm trong lòng đã có dự tính, thu hồi tầm mắt vào đại điện, và đúng như dự đoán, gặp được một nữ tiên chưa từng thấy.

Phong Thầm: “……”

Yến hội qua đi, giờ Mùi đến, Đại hội tiên phẩm chính thức bắt đầu.

Phó Liên Dao hoảng hốt: “Uống rượu vào nên quên mất. Hẳn là Tiên Đế đã lấy rượu ủ ngàn năm ra hết rồi, huynh ấy thật sự đành lòng sao…”

“Không! Không phải! Tơ hồng trên tay nàng ấy… Là của huynh trưởng ta!”

thiên tư trác tuyệt*

Nàng dụi mắt.

Đợi một lúc, Phong Thầm liền hành động.

Hắn không hiểu lắm, hơn một trăm tuổi rồi mà ở trong miệng Tiên Đế và Tiên Hậu sao cứ như đứa nhóc choai choai vậy.

Lối vào bày một bàn trái cây bánh ngọt, còn có trà đặc trà xanh, thị nữ người hầu đứng một bên nhìn thấy bọn họ tới, hành lễ nói: “Đế nữ điện hạ, Ma chủ.”

“Ngươi thua như thế nào, nàng ta thắng như thế nào?”

Phó Liên Dao che miệng nói: “Đang nói đến Ma chủ, lúc về ta nghe thấy vài chuyện, nhanh mồm nhanh miệng không kiềm được mà nói ra. Phong Hành và Ninh Nhi đã giải trừ hôn ước, ta cũng cảm thấy đáng tiếc, lúc trước đã nói sẽ trở thành thông gia, không ngờ thế sự thật vô thường. Nhưng trong lòng hai đứa đã có quyết định, chúng ta nói gì được nữa, tỷ nói có đúng không?”

Chương 54: Giang Nhược Vụ… Còn có thân phận này!

Tạ Vi Ninh ngồi xuống, từ xa nhìn thấy Tiên Đế Tiên Hậu đến đây, mang theo cả Đế nữ, bên cạnh còn có một người khác.Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Tiên Đế Tiên Hậu đều thấy cả, Tam giới còn lại cũng chú ý tới.

Có người chần chờ hỏi: “Nàng ta dùng pháp bảo gì đó à?”

Ngươi xem, nữ chủ hiện tại lại có thêm thân phận mới, còn không phải chứng minh nàng ta rất may mắn hay sao? Bọn họ thì một kẻ là nữ phụ đỡ đ·ạ·n c·h·ế·t sớm, một kẻ là vai ác chú định sẽ bị g·i·ế·t, vậy phải làm sao đây?

Tiên Đế Tiên Hậu nhìn nhau, lúc này mới nói: “Chả trách, chả trách lúc trước bọn ta gặp đứa nhỏ này đã cảm thấy quen mắt.”

Phù Ngưng: “Liên Dao, muội say rồi. Để ta bảo thị nữ đỡ muội đi nghỉ.”

Hắn trầm mặc một lát, cầm một miếng táo đặt vào tay nàng, và nói: “Bớt lo mấy chuyện thừa.”

Còn có người vây đến gần người đấu trận đầu với Đế nữ, hỏi đủ thứ câu hỏi.

Trước khi Đại hội tiên phẩm bắt đầu, người của Tiên cung tới mời Đế nữ trở về một chuyến.

)

Tạ Vi Ninh nhìn Phong Thầm đứng bất động như núi, người đối diện có vẻ không nhịn nổi, lao về phía trước, sau đó thân hình hai người chỉ còn tàn ảnh, qua qua lại lại, pháp thuật sáng lên trước mắt, tiếp theo nghe một tiếng “bịch” vang lên.

Bên cạnh nói: “Không biết, đến xem thử đi! Xem kết quả của nàng ta như thế nào!”

Nhị trưởng lão điềm tĩnh nói: “Không phải chúng ta làm việc theo mệnh lệnh của chủ thượng sao, nghĩ nhiều như vậy làm gì?”

Hắn xuống đài vững vàng tiếp đất, nhíu mày, hơi bất đắc dĩ nói: “Đi thôi.”

Kiếp Sát Đoạt Kiêu: “?”

Nàng hài hước nói: “Khó trách, trên đường tới lần này, ta đều nghe thấy bên ngoài lan truyền chuyện của Đế nữ và Ma chủ, còn biên soạn thành thoại bản nữa. Ninh Nhi, diện mạo của người này rất hợp tâm ý của con nhỉ? Ta nhớ hồi nhỏ con rất thích kiểu nam tử

Xem đấu pháp trên khán đài có gì thú vị? Nên đứng dưới đài, vừa có khí thế, vừa có thể điều phối cảm xúc lúc xem ở cự ly gần.

Phó Liên Dao nói: “Không thể sai, con bé chính là con của huynh trưởng! Ngọc trụy trên tơ hồng có cấm chế bảo vệ, không ai lấy được. Lúc trước ta tận mắt nhìn thấy huynh trưởng đeo lên lúc con bé mới sinh! Chỉ tiếc sau trận chiến đó ta trở về tộc, phát hiện gia tộc bị chiến sự ảnh hưởng, không một ai sống sót, ta còn nghĩ đứa nhỏ này cũng bị người ta g·i·ế·t hại. Không ngờ lại có cơ duyên thế này, hóa ra con bé ở hạ giới sao?!”

Phong Vũ tất nhiên biết bà đang nghĩ gì, ánh mắt đầu tiên ông nhìn thấy, trái tim cũng đập mạnh, nhưng giây phút không nghĩ nhiều, ông thấp giọng nói: “Nàng tỉnh táo một chút.”

Vị trí ngồi của Phó Liên Dao cùng một dãy với bọn họ, chỉ ở cách vách, bà uống rượu, trên người thoang thoảng mùi rượu, mỉm cười khẽ thở dài: “Nói ra cũng kỳ lạ, lúc trước Ninh Nhi chỉ mãi theo đuổi Phong Hành. Nhưng ta nhớ rõ ràng khi đó các tỷ…”

Tiên Hậu vẫn tươi cười: “Liên Dao xem thử Ninh Nhi, có phải đã thật sự trưởng thành như ta nói hay không?”

Phong Thầm nhảy xuống đài, tràn ngập thản nhiên phủi ống tay áo.

Phó Liên Dao than một tiếng: “Ta nhất thời quên mất, Ninh Nhi không trách ta là tốt rồi.”

Tiên Hậu sửng sốt: “Huynh trưởng của muội… có con lúc nào vậy?”

)

“Hay là dùng pháp thuật gì?”

Đám người nói rồi rời khỏi đại điện, hướng đến Phù Không Đảo Tự.

Đoàn người bước tới đi tìm âm thanh, nghe có một giọng nữ khiếp sợ hỏi: “Nàng ấy là ai?”

Tiên Đế Tiên Hậu cũng không biết nên tiếp lời thế nào.

Phong Thầm: “?”

Sau khi nghe tiếng trống vang lên, hai bên lên đài.

hơn, sau khi c·h·ế·t trận được Tiên Đế Tiên Hậu phong làm Thiên Thần tướng Tiên giới, tượng đá của ông còn đứng sừng sững nơi diễn ra đại chiến ở Tiên giới.

“Ai thế?!”

Đế nữ như thế này như thế kia… cứ ra chiêu như vậy, qua thời gian sẽ bị đối thủ chú ý, nhất định sẽ tìm cách chế phục nàng, nàng ta thật đúng là vừa tự tin vừa ngu xuẩn.

thiên phú dị bẩm


Ngay cả Tiên Đế cũng thế, đứng bên cạnh thỉnh thoảng xen vào một câu, ý cười nơi đáy mắt cũng rất mực chân thành, không còn khách sáo như lúc cười với người ngoài.

Trước đó Đế nữ lập võ đài ở Tiên giới đã phá vỡ lời đồn, người Ma giới chỉ mới nghe nói qua chưa từng nhìn thấy, Tả Hữu hộ pháp cũng ngơ ngẩn, tầm mắt đảo qua lại giữa Đế nữ và người dưới đài, có vẻ không dám tin.

Phong Vũ nói: “Đại chiến năm đó, thương vong vô số. Hiện giờ đã qua mấy trăm năm, cũng chỉ còn muội ấy vẫn chưa bước ra. Thật kỳ lạ…”

Đây… không nhìn thấy được gì.

“Ma chủ này có vẻ khác với Ma chủ tiền nhiệm.” Phó Liên Dao ngạc nhiên nói, “Trông rất tuấn tú lịch sự.”

Là giọng của Tiên Hậu.

Phó Liên Dao cũng cảm thấy có lý, lại ngồi xuống: “Được! Vậy ta tiếp tục nhìn con bé!”

Tam trưởng lão nói: “Không biết trong lòng chủ thượng nghĩ như thế nào, nếu thật sự không định ra tay với Tiên giới, vậy mọi sự chuẩn bị trước kia chẳng phải công cốc rồi sao.”

Tiên Hậu bất ngờ trước Đế nữ hiểu chuyện ngay lúc này, không hề biến sắc tức giận, cũng không tỏ ra bối rối, trong lòng vừa vui mừng vừa đau lòng, ngoài mặt chỉ nói: “Không sai không sai, nói thế nào cũng là thứ mà muội dành hết tâm sức để tìm kiếm, trông cũng là vật tinh xảo, đem cất giữ cũng được.”

Nét mặt của ba vị trưởng lão Ma giới, cũng rất phức tạp.

Nàng tiến tới xem, người đối diện nọ đã bị ném xuống đài.Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Đến khi Phong Vũ ngồi cạnh mặt không đổi sắc, cũng không ngẩng đầu lên, kéo tay bà ở dưới bàn một cái, bà mới hồi thần lại.

Nói rồi, đôi mắt bà tuôn trào một hàng nước mắt nóng bỏng.

, hơi cúi xuống nhìn nàng.

Tạ Vi Ninh hồi thần lại, lập tức vỗ tay.

mặt tựa quan ngọc*,

Giang Nhược Vụ… Còn có thân phận này!

Tiên Hậu đang cười với đối phương, vui vẻ trò chuyện, đôi lúc còn che miệng cười, mỗi một động tác đều thể hiện sự quen thuộc, không hề đoan trang như thường ngày.

Cho nên, yến hội này chỉ chú trọng sự thả lỏng.

Mọi người lại ngồi xuống, tiếng nói chuyện bắt đầu vang lên.

Phó Liên Dao: “Chỉ là tặng vài món quà thôi, không tính là gì. Hơn nữa, nữ nhi của tỷ dù thế nào cũng coi như là con gái nuôi của ta, đương nhiên phải chiều chuộng rồi, đây là Đế nữ chúng ta mà.”

Chỉ là gương mặt hơi giống thôi, trên đời này, người giống nhau có rất nhiều!

Tiên Hậu thấy nàng không vui vẻ như trước, lần đầu tiên không chủ động chào hỏi, nên bà hơi sửng sốt, nhưng cũng không nói gì.

Nhưng mà, người của trận thứ hai này đã nghe chuyện ở trận đầu, trong lòng cảnh giác thận trọng, không tùy tiện ra tay.

Tạ Vi Ninh: “Ta hơi hồi hộp.”

Phù Ngưng trách cứ: “Muội ấy uống say, nhớ lại chuyện cũ mà thôi, xem chàng nói kìa! Bỏ đi, mặc kệ muội ấy.”

Phong Hành nói: “Mẫu thân sao vậy?”

“Cũng biết gọi dì rồi, xem ra đã ổn trọng không ít, lần này Tố Chỉ không gạt ta.” Phó Liên Dao cười biến ra một hộp ngọc ở trên tay, đưa qua cho “nàng”: “Xem thử ta tặng gì cho con này, xem đi.”

Phù Ngưng thuận miệng hỏi: “Liên Dao, đã lâu không gặp muội, ta thật sự hơi nhớ muội đấy. Vừa rồi mọi người đang nói chuyện gì mà cười vui vẻ đến thế?”

Tiếp theo nhìn sang gương mặt Ma chủ có chút mừng rỡ, lấy một miếng bánh trên dĩa rồi nói: “Sao ngươi biết ta thích món này?”

Mọi người còn đang vây quanh ầm ĩ thảo luận ở phía dưới Giang Nhược Vụ và Khúc Liên Chi, chưa qua được bao lâu, ước chừng còn chưa đến một khắc, một tiên quan cách đó không xa hô lớn: “Thắng ——”

Tạ Vi Ninh muốn nói lại thôi.

“Không sao.” Phong Thầm khép hộp ngọc, đưa về, nét mặt bình tĩnh nói, “Tuy hiện giờ Tinh Lộ Thạch vô dụng với ta, nhưng nếu Phó dì đã tặng, ta sẽ nhận lấy.”

Phong Vũ lắc đầu nói: “Uống say, không thoải mái thôi, ăn một chút là được. Con đừng lo lắng.”

Chờ đến trận thứ hai của Đế nữ, người vây xem dưới đài nhiều hơn, nhưng thấy có mặt Ma chủ, tiếng nói chuyện cũng nhỏ hơn.

Nàng hoàn toàn tin rằng hắn sẽ thắng, nhưng không yên tâm hắn thắng rồi sẽ có tai nạn hoặc

Tiên Hậu nói: “Liên Dao, người nhiều mắt tạp, muội nhỏ giọng một chút.”

Đúng rồi, suýt nữa bà quên mất, năm đó bọn họ đã tận mắt nhìn thấy hắn c·h·ế·t bên trong Ma vật.

“Có người thắng rồi à?”

Hắn cứng đờ mặt, sau đó gượng gạo đè tay nàng lại: “Không cần vỗ tay.”

Tạ Vi Ninh đang ăn bánh ngọt, thuộc hạ kề tai truyền tin, nàng kinh ngạc: “Cái gì?”

Nữ tiên trước mặt có vẻ tuổi xấp xỉ Tiên Hậu, nhìn nàng cười một cái: “Một hai năm không gặp Ninh Nhi, e là không nhận ra ta. Xem ra lần này ta ra ngoài quá lâu, trước kia lần nào con gặp ta cũng chạy tới đòi quà đấy.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Bị nhìn với ánh mắt miệt thị

Bọn họ vô cùng thắc mắc, thấy Ma chủ không phản đối, mới cầm lấy.

Mọi người kinh nghi nói: “Cái gì? Ngươi nói mớ à!”

Hai người thấy Đế nữ bước vào, nói với đối phương vài câu, sau đó ba người

Phó Liên Dao gạt tay bà, loạng choạng ngồi xuống: “Ta không đi, ta cũng không cần nghỉ ngơi, ta không say. Đây là yến hội của Tứ giới, thật hiếm có cảnh tượng bình yên thế này, há có thể thường thấy, ta không thể đi.”

Kiếp Sát Đoạt Kiêu: “??”

Phong Hành không nói tiếp nữa.

Nàng nói: “Đứng dưới đây xem.”

Yến hội chính thức bắt đầu, giữa đài có người biểu diễn ca múa, thật sự

“Nếu như…” Phó Liên Dao cúi đầu nhìn rượu sóng sánh, nhếch khóe miệng cười ngốc nghếch, “Nếu như huynh trưởng nhìn thấy cảnh sắc này, hẳn sẽ rất vui. Vui mừng bởi vì những hy vọng cuối cùng đã thành hiện thực. Nếu huynh ấy thấy được, ắt sẽ mừng xiết bao…”

Hoa rơi có tình, nước chảy vô ý

Phong Thầm: “……”

Hắn còn phải tham gia hai trận nữa, nếu ba trận thua hai, lần này hắn hoàn toàn hết duyên trở thành tiên quan!

Phù Ngưng thấy thế bèn không nói nữa, trở về chỗ khẽ nói với Phong Vũ: “Muội ấy càng lúc càng si ngốc rồi.”

, chỉ cần đánh đối phương rớt xuống đài là được, cho nên cũng muốn khiến lòng chúng tiên đừng quá căng thẳng.

”, nhưng hiện tại thành Ma chủ, vẫn chưa có phân phó gì, cũng không âm thầm chuẩn bị gì, trông cũng không có ý muốn ra tay với Tiên giới. Cứ cho là diễn kịch, sao có thể đến mức này… khiến lão hơi nghi hoặc. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trường hợp long trọng như hôm nay, nàng biết chừng mực nên rất an phận, không thể hiện quá nhiều cảm xúc hành động với Phong Thầm.

Người nọ vội vàng nói: “Thật sự là Đế nữ! Vừa rồi là tiếng hô ‘Tạ Vi Ninh thắng’, các ngươi bị ngốc rồi à, gọi Đế nữ lâu quá rồi đến cả tên thật của nàng cũng không nhớ nữa!”

Phong Thầm nhíu mày: “Hồi hộp chuyện gì?”

Tạ Vi Ninh: “Không, ta lo lắng cho an nguy của ngươi!”Đọc Full Tại Truyenfull.vn

lưỡng bại câu thương

Ý chỉ những người con trai có dung mạo đẹp như viên ngọc khảm trên mũ quan ngọc

“Liên Dao!” Phù Ngưng căng mặt, kéo bà sang một bên, nói, “Đừng nhắc tới chuyện này nữa, càng đừng nói trước mặt bọn trẻ. Muội biết đó là nỗi đau mà ta và Phong Vũ khó mà vượt qua, trước kia chúng ta đã nói rồi, không được nhắc lại việc này!”

Lúc Tạ Vi Ninh dẫn Tả Hữu hộ pháp tới, vẫn tìm thấy rất nhiều chỗ trống trên khán đài.

Lúc này Tiên Đế mới lên tiếng: “Được rồi, ôn chuyện cũng khá lâu rồi. Trước khi Đại hội tiên phẩm bắt đầu, còn có một buổi yến hội, bọn ta là chủ trì. Nếu Liên Dao đã tới thì đi cùng bọn ta. Đúng lúc, Phong Vũ và Phù Ngưng cũng sẽ tới, ta còn đặc biệt cho người sắp xếp chỗ của mọi người gần bọn ta nhất, chúng ta vừa ăn vừa nói.”

Chờ bọn họ thắng trận, cho dù tiếng chúc mừng không có sự khen ngợi cũng tính là có, kết quả chờ ra khỏi kết giới mới phát hiện người bên ngoài đều đang trò chuyện về Đế nữ không mấy nổi bật kia.

“Vào chỗ ngồi đi.” Tiên Đế nâng tay nói, “Yến hội thôi, không cần câu nệ.”

Đại trưởng lão cũng nói: “Đúng vậy, tóm lại, chủ thượng vui vẻ là được.”

Phó Liên Dao nói: “Lúc trước con nhờ ta tìm Tinh Lộ Thạch, đây chính là thứ mà dì Phó mất rất nhiều thời gian mới tìm thấy. Chẳng phải con nói muốn dùng vật này để rèn thành mặt dây chuyền tặng cho Phong Hành sao…”

Tiên Hậu nhìn đối phương vừa than phiền vừa buồn cười nói: “Càng lớn càng không lớn tiếng gọi người như trước, còn rụt rè với trưởng bối, thật là không đáng yêu như lúc nhỏ.”

Phù Ngưng biến đổi sắc mặt, nghe lời này liền bất giác nhìn sang Đế nữ, rồi quay sang nhìn về phía Ma chủ.

Tạ Vi Ninh cúi đầu, thầm nói, hôm nay nàng mặc trang phục rất bảnh bao, chắc là không có vấn đề gì, bèn yên lòng chờ thị nữ dâng rượu và thức ăn.

ngươi c·h·ế·t ta sống

Người khác xem phát sóng trực tiếp, nàng đến xem tận mắt.

Tạ Vi Ninh chỉ có thể nói: “Trận đấu sau của ngươi nhất định phải cẩn thận, đặc biệt vô cùng cẩn thận đấy. Nếu đối mặt với Giang Nhược Vụ, bảo vệ được bản thân là quan trọng nhất.”

.

thắng

Có lẽ Tiên Đế Tiên Hậu muốn dặn dò Đế nữ vài câu trước cuộc tranh tài.

Trong điện an tĩnh trong nháy mắt. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đế nữ nhàn nhạt nói: “Đoán.”

Phù Ngạn cảm thấy khí thế của Ma chủ đáng sợ, len lén nhích ra vài bước.

, hơn một năm đã thăng đến Kim Tiên…”

Phó Liên Dao vội nói: “Mau đưa con bé tới đây, ta muốn gặp. Ta phải nhìn con bé thật kỹ! Vừa rồi ta không thấy rõ dáng vẻ trưởng thành của con bé trên Quan Vân Cảnh, có phải rất giống huynh trưởng ta hay không? Ta muốn gặp con bé, nhất định phải gặp!”

Đại trưởng lão nhất thời không biết nên nói gì, tuy nói chủ thượng bọn họ trước kia còn là Ma Tôn đã lui tới với Đế nữ, nói chỉ là “

Phong Thầm nhận lấy, mở hộp ngọc ra, một luồng sáng xanh trong suốt bùng lên giữa đại điện, còn có điểm sáng lấp lánh, tựa như đang rơi vào một giấc mộng.

Phong Thầm rảnh rỗi nên đồng ý trở về cùng tiên quan.

Bởi vì Đại hội mở cửa, tất cả mọi người tới xem, Phù Không Đảo Tự ngoài những vị trí quy định cấp bậc của Tam giới, khắp khán đài đều chật ních, không đủ chỗ, bèn vây bên ngoài kết giới bên dưới đài xem trực tiếp.

Vài người tò mò chạy tới phía âm thanh, sau khi nhìn thấy liền trợn trừng mắt, vội vàng chạy về lô lớn: “Không phải! Các ngươi đều nói không đúng! Là Đế nữ đấy!”

Dứt lời, hắn đẩy người ra bước đi.

Lần này Tiên giới mở tiệc, một là vì Tứ giới hiếm khi tụ họp giao lưu tình cảm, hòa hoãn bầu không khí, hai là cũng để những người tham gia Đại hội tiên phẩm thả lỏng một chút trước trận đấu. Đại hội tiên phẩm vốn thiết lập mười năm một lần nhằm khích lệ chúng tiên, không phải muốn chiến đấu đến

ngươi một lời ta một câu

” cuối cùng lại nghe rất rõ ràng.

Ai cũng nghĩ như vậy, thế là dưới đài của Đế nữ lại khá vắng người.

Bà chợt dừng lại, lộ vẻ mặt hơi xấu hổ nhìn sang Tiên Hậu Tiên Đế, y hệt dáng vẻ nhất thời nhanh miệng nói sai không biết nên làm sao.

Những lời nói mê sảng kia, ban đầu bà hơi tức giận, lúc này nhìn đối phương như vậy cũng đã nguôi giận.

”. Dù nhìn từ phương diện nào, dáng vẻ nàng bây giờ đều khiến người ta thở phào nhẹ nhõm hơn những năm trước.

“……” Phong Thầm im lặng gật đầu.

Tạ Vi Ninh:

Mọi người: “Hả?!”

Còn nhất định phải như thế này, bẻ mạnh vai nàng để chào hỏi.

Rõ ràng là theo đuổi Phong Hành, sau khi bà nhận ra rồi vội vàng nói lái đi.

Nhưng khi đoàn người đi ngang qua trước mặt, nàng lại cảm giác nữ tiên kia nhìn nàng thêm một cái.

Phản ứng của Đế nữ cũng rất thản nhiên, chỉ hỏi một câu: “Thật à?”

Dường như đang dùng hành động này để chứng thực lời hôm qua hắn nói không phải giả, hắn không cần sự giúp đỡ từ bên ngoài mà vẫn có thể dễ dàng thắng cuộc.

Dù sao mấy ngày nay Đế nữ đã thay đổi rất nhiều, trở nên ổn trọng hơn, trừ việc tiếp xúc với Ma chủ quá nhiều, những chuyện còn lại khiến người ta yên tâm không ít, huống hồ Ma chủ hình như cũng không phải “

Phó Liên Dao: “Ta hiểu, đây chỉ là thuận miệng nói thôi. Tỷ cũng biết mấy ngày nay câu chuyện lan truyền xôn xao. Ở chỗ bọn tỷ có lẽ đều đã là quá khứ, nhưng ta vừa trở về, thật sự không kiềm được.”

vô pháp vô thiên

Tiên Hậu cũng nói: “Đúng vậy, do muội hết đấy, trong số nhiều người như vậy chỉ mỗi mình muội chiều nó nhất, cứ thế khiến nó

Nàng cảm thấy khó hiểu, nhưng không nói gì, sau đó được dẫn tới lối vào Phù Không Đảo Tự, ngửi thấy một hương thơm ngọt ngào và trái cây.

uyển nhược du long*

Đại hội tiên phẩm vừa mới bắt đầu, ở các cuộc thi trước nhiều người không để lộ quá nhiều tài năng, cũng có ý muốn giấu dốt. Bởi vì các cuộc thi trước thật sự không cần để tâm, cũng không ép bọn họ ra tay quá nhiều. Một vài kẻ lợi hại, dẫn dắt đối thủ ra chiêu, qua một vòng, có lẽ đã hiểu cách thức của đối phương, chỉ cần hai ba chiêu cũng có thể đánh đối phương rớt đài.

Tạ Vi Ninh:……?

Mọi người tự động tránh xa Ma chủ, bên cạnh Tạ Vi Ninh hình thành một khoảng trống không một bóng người.

Tiên quan dẫn đường, hướng về phía đại điện, nếu chỉ là ba người trong nhà họp mặt, hẳn sẽ không trang trọng như vậy.

Phong Thầm gọi vài món, bảo bọn họ gói lại, sau đó nói Kiếp Sát và Đoạt Kiêu cầm lấy.

Huynh trưởng c·h·ế·t trận anh dũng, khiến người ta hoài niệm đến thế sao? Ông nhớ mang máng trong nhà phàm nhân ở hạ giới có người c·h·ế·t trận, cũng chỉ nhung nhớ mười mấy hai mươi năm, sau đó cảm xúc đau buồn sẽ nhạt dần theo thời gian.

Phong Thầm nói: “Các trận đấu hôm nay của ta đã kết thúc, thời gian còn lại chi bằng xem thử người khác quyết đấu thế nào.”

Trước đây bọn họ nghe nói một Ma Tôn cùng Đế nữ trải qua Tử Lôi, đã từng cứu Đế nữ, có ân cứu mạng, hiện giờ Ma chủ tân nhiệm là Ma Tôn đó.

“Có lẽ là hai người đứng cuối, hai người kia có thực lực tương đối kém, cũng có một người họ Tạ, đấu nhanh như vậy trái lại rất bình thường…”

(Ji:

“Hẳn là người đứng cuối kia, ta nhớ trước khi bắt đầu hắn nói mình có thứ mới lạ sẽ tạo một sự bùng nổ ở Đại hội…”

Tiếng nói đột nhiên im bặt.

Tiên Hậu nói: “Liên Dao, chẳng lẽ muội nhìn lầm sao? Tơ hồng của huynh trưởng… sao lại ở trên người nàng ấy?”

Nàng thuận tiện đi đến đứng chung với Phù Ngạn, nhìn lên đài.

nào đó, có một số chuyện xảy ra rất siêu nhiên.

Tiên Hậu vờ giận nói: “Muội nói gì thế? Con bé rất thích muội, sao lại trách được! Ninh Nhi, con nói có phải không?”

.”

Vốn đứng cùng một hàng, Phong Hành có thần kiếm trong tay, thậm chí có vẻ còn cao hơn một chút, nhưng đối phương đảo mắt thành Ma chủ, nghĩ thôi cũng khó nhịn được sự buồn bực.

*tài năng xuất sắc

phiên nhược kinh hồng

)

Phía sau, Phù Ngạn và Tả Hữu hộ pháp cũng đi theo.

Bà vừa nói vừa kéo Đế nữ đến trước mặt, bẻ vai nàng chuyển hướng đến trước mặt nữ tiên, nói: “Dì Phó của con trước kia lập chí muốn vân du tứ hải, hoặc bế quan tu luyện, không đến lúc bất đắc dĩ thì rất khó về Tiên giới gặp nhau. Vừa nghe nói con muốn tham gia Đại hội tiên phẩm, một tháng trước đã vội vã trở về từ nơi hoang dã, xem dì còn mang về cho con thứ tốt gì này? Còn không mau chào dì đi!”

Phong Thầm: “……”

Tạ Vi Ninh gọi đó là, phát sóng trực tiếp.

cao nhânthế ngoại

Đương nhiên, ở chỗ của Tiên Đế Tiên Hậu và người Tam giới, trung tâm còn có một tiên quan chưởng quản Quan Vân Cảnh, nếu quyết đấu gay gắt, sẽ có tiên quan khác cầm Quan Vân Cảnh đến kiểm soát bên ngoài pháp đài.

,

Tiên Hậu vội vàng khuyên bà, ôn tồn nói: “Liên Dao đừng gấp, chờ con bé thi đấu xong rồi gặp cũng không muộn, đứa nhỏ này còn một trận đấu nữa, hiện tại đi nói trái lại sẽ để lỡ con bé. Chờ đấu xong thì các muội có thể trò chuyện rồi.”

Hắn nhìn thoáng qua, trong lòng càng hờ hững.

Trận thứ hai không tiếng động mà kinh hãi.

“Đã có người thắng rồi sao?? Mới vừa bắt đầu mà!”

Chỉ là đôi lúc chuyện khắc sâu trong ký ức mới khiến người ta nghĩ ra vài điều hoang đường. (đọc tại Qidian-VP.com)

Có người nói: “Liên Dao? Muội làm sao vậy? Nàng ấy tên là Giang Nhược Vụ, là nữ tử từ hạ giới có ơn với Phong Hành hơn một năm trước nên dẫn tới đây, người này kể ra cũng có

(Ji: *

Sao bọn họ lại không biết Ma chủ thích ăn món này thế?!

Phong Thầm: “……”

bởi vậy lúc nhỏ mới theo đuổi… Chậc, theo đuổi không ít người.”

Tiên Đế phụ họa nói: “Không sai, bây giờ cũng không đòi ta và Tố Chỉ thứ gì nữa rồi.”Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Mọi người cả kinh: “Cái gì?!”

Nữ nhi của Thiên Thần Tướng, tin tức này vừa truyền ra, mọi người đều biết cả.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 54: Giang Nhược Vụ… Còn có thân phận này!